Trọng Sinh Trở Thành Thôn Phụ Xấu Xí - Chương 198
Cập nhật lúc: 2024-10-28 14:34:56
Lượt xem: 303
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Hoa Chiêu cùng Diệp Thâm về nhà, hai đều chút trầm mặc.
"Mấy , sẽ điều tra." Diệp Thâm : "Địa chỉ ở nước ngoài , cũng điều tra thêm." Vừa vặn, nhiệm vụ của ở nước ngoài, cùng với địa chỉ , thuộc một châu.
Hoa Chiêu yên lòng gật đầu, vốn cô chỉ kiểm tra xem tấm ảnh là bà nội , hiếu kỳ, bà là ai, nhà ở nơi nào, từng phát sinh chuyện gì.
Chỉ tìm hiểu gốc rễ.
Thật sự cũng quá chấp nhất, nếu sẽ , thì thôi, dù đến cùng bà nội cô , thể nào xác định.
hiện tại giống với lúc .
Nếu như thật sự là bà nội, nếu như trận hỏa hoạn ngoài ý …
Vậy thì quá tàn nhẫn!
Cho dù là bà nội của cô, việc cũng xong rồi, cô nhất định tra một chút, rõ chân tướng của trận hoả năm đó, nếu như là do con người làm , cô nhất định sẽ báo thù cho bà !
Hoa Chiêu cầm tay , cái "Cây Sinh Mệnh" là của đấy, cô hiện tại nhận chỗ , chút gì đó.
Hơn nữa cô cũng tò mò, các phần khác của cùng một bộ trang sức thực sự tồn tại, thể năng lực khác ?
"Vất vả cho ." Hoa Chiêu lấy tinh thần với Diệp Thâm.
"Ừ." Diệp Thâm gật đầu.
Hai lúc mới cùng hậu viện xem bọn nhóc.
Chuyện quá phức tạp, khả năng còn kèm theo cừu hận với Tề Hiếu Hiền, khi gì xác định, Hoa Chiêu tìm thêm manh mối ở chỗ Hoa Cường.
"Đi thôi, ngoài dạo chơi." Diệp Thâm đột nhiên .
"Dạ?" Hoa Chiêu chút ngoài ý , Diệp Thâm là thích dạo phố.
"Em thích." Diệp Thâm : "Hơn nữa còn để cho bọn nhỏ gặp gỡ nhiều hơn."
Hai tiểu gia hỏa ít ngoài, thấy qua các mặt của xã hội, thật vất vả ngoài một còn thiếu chút bắt cóc, Diệp Thâm ngẫm liền chút đau lòng.
Nghĩ đến tiếp theo dẫn bọn nhỏ dạo phố đến lúc nào nữa, đột nhiên dẫn bọn nhỏ ngoài.
Dạo phố Hoa Chiêu thật sự thích đấy, đặc biệt là đường phố những năm 77, màu sắc thời đại rồi, kiếp cũng thể thấy, kiếp cơ hội nhất định nhiều hơn một chút.
Hai lái xe ngoài.
Diệp Thâm hiện tại đối với kỹ thuật lái xe của Hoa Chiêu yên tâm, bộ hành trình đều là cô lái.
Có xe, thể xa một chút, đến những nơi ít hơn, dù trẻ nhỏ nhiều sức đề kháng, Hoa Chiêu dẫn bọn nhóc dạo mà lách những cửa hàng đông đúc, để cho bọn nhóc xem đùi.
Nghĩ đến còn mua thêm một ít hoa cỏ cùng cây ăn quả cho nhà ở núi, Hoa Chiêu lái xe đến vườm ươm.
Đột nhiên, ngoài của sổ xe một ảnh hấp dẫn tầm mắt của cô.
"Anh xem, đấy là chị…Văn Tịnh?" Hoa Chiêu hỏi.
Cô chỉ thấy bóng lưng, tuy giống, nhưng cô chút dám nhận.
Bởi vì cách ăn mặc chênh lệch quá xa.
Trước Văn Tịnh quy củ đấy, mấy gặp mặt, ăn mặc cơ hồ đều là trang phục chuyên nghiệp, áo sơmi tây quần, đồ vét, đồ Lenin, kiểu áo Tôn Trung Sơn, màu sắc cũng là màu xanh, màu đen, màu xám, so với Miêu Lan Chi ăn mặc còn cũ kỹ đắn hơn.
Hoa Chiêu thấy qua cô mặc váy.
cái bóng lưng giống với lúc , mặc một bộ vái hoa dài màu xanh da trời, kỳ thật cũng dài, mới qua đầu gối.
Hơn nữa kiểu dáng chút quen mắt, chiếc váy bồng bềnh giống váy của Hoa Chiêu cả về chất liệu và kiểu dáng.
Khoan hãy , mặc ở cô còn mắt đấy.
Dáng Văn Tịnh kỳ thật cũng tệ, cao gầy cân xứng, phối hợp với một váy, đường hấp dẫn ít đầu.
Văn Tịnh ngẩng cao đầu bước .
Dù ánh mắt của khiến cô cảm thấy lo lắng, chút khẩn trương nhưng càng nhiều hơn là vui vẻ, tự tin.
Cô cũng xinh đấy, chỉ cần cùng Hoa Chiêu so sánh, cô so với những bình thường còn xinh hơn! Dù cô ngoài 30, dù cô ly hôn rồi, cô vẫn vốn liếng!
"Là cô ." Diệp Thâm .
Ánh mắt của là chuyên nghiệp đấy, cái bóng lưng , chắc chắn là Văn Tịnh.
"Cô đang…" Hoa Chiêu đang đột nhiên dừng .
Bởi vì cô trông thấy Văn Tịnh rẽ ngang, tiến một nhà vườm ươm.
Văn Tịnh ăn mặc ngon lành cành đào đấy, đến chỗ đào viên của Hạ Kiến Ninh.
Trùng hợp? Hay mục đích riêng?
Ô tô lái qua vườm ươm, Diệp Thâm đột nhiên : "Đỗ xe. Em ở nơi chờ , xem."
Văn Tịnh tìm Hạ Kiến Ninh? Anh cảm thấy .
Hoa Chiêu dừng xe, Diệp Thâm lập tức nhảy xuống. Anh cửa chính, mà là bộ bên ngoài vườm ươm.
Đây là địa bàn của Hạ Kiến Ninh, lẽ ở bên trong vườm ươm Diệp Thâm, kinh động Hạ Kiến Ninh.
Hoa Chiêu xe, so với Diệp Thâm còn thấy rõ ràng hơn.
Văn Tịnh quả nhiên đến mua hoa, cô trực tiếp hỏi nhân viên công tác, Hạ Kiến Ninh ở đấy .
"Tiên sinh ở đây." Nhân viên công tác liếc Văn Tịnh, thuận miệng .
Trừ khi dặn dò hôm nay gặp nào, những khác sẽ thể .
Mà hôm nay gặp ai.
"Anh với , là Văn Tịnh, sẽ gặp đấy." Văn Tịnh chắc chắc nói.
Nhân viên công tác vẫn yên. Có ít vì gặp , khoác lác gì cũng .
Hắn quét mắt Văn Tịnh từ xuống, lớn lên xinh đấy, ăn mặc đắn, đây là tới câu dẫn ? A, nhà gần nữ sắc!
" là vợ của Diệp Danh, Văn Tịnh, gặp Hạ Kiến Ninh." Văn Tịnh lạnh lùng .
Nhân viên công tác lúc mới sửng sốt.
Hắn chỉ đơn thuần là bán hoa đấy, chính là canh cổng cho Hạ Kiến Ninh đấy, xem như là một trong các trợ thủ của Hạ Kiến Ninh.
Hắn rõ Diệp gia, rõ Diệp Danh, cũng về Văn Tịnh.
Chuyện đó huyên náo lớn như , trong hội cũng rồi.
Vợ của Diệp Danh đến tìm ah…
"Cô chờ, thông báo một tiếng." Nhân viên công tác xoay rời .
Văn Tịnh ngẩng đầu ưỡn n.g.ự.c mà chờ.
Hạ Kiến Ninh Văn Tịnh gặp , thật sự chút ngoài ý .
"Để cho cô ." Hắn cảm thấy hứng thú .
Trực giác mách bảo, Văn Tịnh sẽ mang đến cho kinh ngạc cùng vui vẻ đấy.
Hắn tự đến cửa nghênh đón Văn Tịnh.
Phần đãi ngộ , cho cái cằm của Văn Tịnh giơ lên cao, đồng thời cũng càng tin tưởng.
Nhìn thấy trang phục của cô , Hạ Kiến Ninh cũng sửng sốt một chút. Hắn cũng quen với một Văn Tịnh màu xám.
cũng lập tức khoa trương : "Văn tiểu thư hôm nay thật xinh ! Lại để cho hai mắt tỏa sáng."
Văn Tịnh rụt rè , sự tự tin tăng thêm một phần. Đồng thời cảm thán Hạ Kiến Ninh chuyện, cũng cùng cô bắt chuyện qua, bất quá đều là gọi cô là bà Diệp.
"Hạ vẫn phong thái như ." Văn Tịnh khen ngợi .
Không nghĩ tới từ đến nay trầm mặc như cái bóng là Văn Tịnh sẽ loại lời , Hạ Kiến Ninh sửng sốt một chút đó ha ha.
"Văn tiểu thư khen trật , mời ." Hắn tự tay dấu mời, nho nhã lễ độ.
Trong lòng Văn Tịnh dừng một chút, luận tư thái, Hạ Kiến Ninh cùng Diệp Danh tương xứng. Khí chất của hai cũng chút giống, thoáng qua thì cũng là kiểu thư sinh nhã nhặn.
Diệp Danh từ trong ngoài đều lộ vẻ ôn hòa, mà Hạ Kiến Ninh…Nói thật, Diệp gia âm hiểm xảo trá như thế nào, nhưng Văn Tịnh .
Cô chỉ là cảm thấy, Hạ Kiến Ninh cùng Diệp Danh, giống.
Đồng thời, cũng năng lực.
"Mời uống ." Hai xuống, Hạ Kiến Ninh tư thái ưu nhã mà rót , đưa cho Văn Tịnh.
Đây cũng là đãi ngộ mà Văn Tịnh thật lâu nhận rồi, dù là con dâu trưởng của Diệp gia, cô đem tàng hình cũng quá lâu.
"Cảm ơn." Cô chút khống chế nổi cảm xúc mà cảm ơn.
Hạ Kiến Ninh cô , ánh mắt lóe lóe.
Sau một ly , hỏi: "Không Văn tiểu thư hôm nay tới gì chỉ giáo?"
"Chỉ giáo dám nhận, là tới. . ." Văn Tịnh cắn môi, tính toán bao nhiêu ngày , đột nhiên chút nên lời.
Hạ Kiến Ninh thúc dục, yên lặng chờ lấy.
Mặt Văn Tịnh hết trắng đỏ, chút năng lộn xộn : "Chuyện của , có lẽ , Diệp gia…Hiện tại và cha ở cùng một chỗ, bọn giới thiệu đối tượng cho , nhưng những đều chướng mắt!"
Sau khi Văn Tịnh đem cháu trai cháu gái đều đuổi , cha Văn yên tĩnh hai ngày, bắt đầu trò.
Bọn giới thiệu đối tượng cho Văn Tịnh!
Cô còn trẻ, mới 31 tuổi, đằng thời gian còn dài, thể một vượt qua ah, quá đáng thương, tìm bạn.
Người như Diệp Danh tìm rồi, nhưng Văn Tịnh ngoại trừ thể sinh con, các phương diện điều kiện khác cũng kém, gia thế cũng xem là , bộ dáng cũng tệ, thì tìm cho cô một đối tượng con chẳng là .
Đàn ông lớn tuổi, sẽ đau lòng , hơn nữa lớn tuổi, chức vị cũng sẽ quá thấp, bởi vì lớn tuổi, chồng già vợ trẻ, lấy Văn Tịnh, sẽ nhường Văn gia bọn .
Hơn nữa, như Diệp gia thối cứng cũng nhiều lắm, bọn có thể lấy chỗ , hẳn sẽ ít hơn so với lấy Diệp gia.
Người Văn gia hợp mà tính, mấy đàn ông bắt đầu tìm. Đương nhiên quá già cũng , già bảy tám mươi tuổi đấy, bọn mặt mũi cũng khó gây khó dễ.
đều là tầm 50, hơn 40, đầu 50, đàn ông như con cũng , chức vị chức vị, đúng thời điểm thích phụ nữ trẻ tuổi…Song phương mưu mà hợp.
Cho nên dù Văn Tịnh là con dâu của Diệp gia, chuyện như đuổi khỏi cửa, nhưng thị trường còn thật là đấy, mấy đàn ông đều chọn trúng cô .
Thiên hạ là của Diệp gia đấy, kẻ thù của Diệp gia cũng nhiều.
Văn Tịnh chán ghét mấy lão già đó! Một nhỏ hơn cha cô hai hoặc ba tuổi! Một bộ răng giả trắng bóng khiến cô lạnh sống lưng.
Cô lưu lạc đến nước hả? Nếu cô gả cho mấy ông già hơn 50 tuổi, các đồng nghiệp sẽ chê c.h.ế.t cô đấy!
Không, cô thể như , cô tìm hơn so với Diệp Danh đấy! Lại để cho tất cả đều há hốc mồm!
hơn Diệp Danh, cô ai, cô chỉ một sai biệt lắm đấy.
Chính là Hạ Kiến Ninh.
", …" Văn Tịnh ấp úng, nên lời.
Hạ Kiến Ninh "Không đành lòng" cô khó xử như , cô : "Cô giúp cô giới thiệu đối tượng? Văn tiểu thư thật sự tìm đúng ! Luận về hiểu đối với trong hội, dám thứ hai, sẽ ai dám thứ nhất, Văn tiểu thư tìm dạng nào ? Cứ mở miệng, cam đoan thể cho cô chọn hợp ý đấy."
Mặt Văn Tịnh càng đỏ, nhắm mắt : "Hạ cảm thấy thế nào?"
Hạ Kiến Ninh đang cầm chén , tay run lên, đem bỏng.
Hắn thật nghĩ tới Văn Tịnh ý tứ , lọt mắt cô ?
Cô soi gương ?
Hoa Chiêu trong xe vỗ tay lái ha ha, cô cảm thấy Văn Tịnh lá gan thật lớn! Cô kỳ thật cũng dám cùng Hạ Kiến Ninh nhiều lời, chỉ sợ nhiều hơn, câu nào đào hố rồi.
Văn Tịnh gả cho ? Xem ly hôn đối với cô tạo thành kích thích thật sự nhỏ.
Hơn nữa, cô vậy mà chọn Hạ Kiến Ninh….Xem cô hận Diệp gia rồi.
"Văn tiểu thư, tất nhiên là …." Hạ Kiến Ninh lớn như , qua tuổi 30 rồi, kỳ thật cũng là đầu tiên nữ nhân hỏi loại lời , nhất thời trả lời thế nào.
"Vậy, lấy !" Văn Tịnh nhắm mắt .
Hạ Kiến Ninh đặt chén xuống, mặt còn mang theo nụ như tắm gió xuân, đáy mắt là một mảnh trào phúng.
Cô thì cái gì đáng để lấy?
Có một , cũng chính bao nhiêu cân lượng.
" rõ tất cả nội tình của Diệp gia!" Văn Tịnh mở mắt, sắc mặt đỏ bừng, vẫn dám mặt Hạ Kiến Ninh, chằm chằm lên khay mặt : " rõ mạng lưới quan hệ của bọn , còn nhiều bí mật, cái gì, đều cho ."
Cái chính là vốn liếng của cô .
" thích , cũng . . . xứng." Văn Tịnh cắn răng : "Chúng thể giả kết hôn! Anh thích cũng , chúng thể ở riêng, thậm chí thể xuất hiện mặt ! chỉ cần một phận."
Hạ Kiến Ninh giật , như ah.
Bất quá, cô vẫn xứng.
"Chút bí mật của Diệp gia, cũng , cùng Diệp gia cũng là tử địch, cạo c.h.ế.t bọn , nhiều bí mật như của bọn gì?" Hạ Kiến Ninh .
Hắn Diệp Thâm, cũng là Diệp gia lưng Diệp Thâm, cạo c.h.ế.t Diệp gia, Diệp Thâm tính là cái gì?
Hắn cho tới bây giờ từng nghĩ qua cùng Diệp gia cùng chết, thầm nghĩ ở trong phạm vi dễ dàng tha thứ của Diệp gia, đạt chỗ .
Ví dụ như Diệp Thâm, ví dụ như nữ đầu bếp của .
Vẻ mặt Văn Tịnh như tro tàn, xong, lá bài tẩy của cô vậy mà dùng .
Cô hơn 30 tuổi, thể sinh con, ly hôn, cô chính chút xứng với Hạ Kiến Ninh, nhưng cô cho rằng thẻ đánh bạc.
Hơn nữa Hạ Kiến Ninh là một con ma ốm bệnh liên tục tùy thời sẽ chết, như còn bắt bẻ gì? !
"Diệp gia, , mặt đất nhà Hoa Chiêu chắc chắn chôn đồ đạc! Lần là do của đào , , đào sâu hơn một chút, nhất định thể đào đấy!" Văn Tịnh .
Dưới mặt đất cái gì đó, cơ bản Diệp gia đều ngầm hiểu với rồi, bất quá việc bọn đương nhiên sẽ bên ngoài.
Trước Văn Tịnh cũng sẽ , nhưng hiện tại tất nhiên giống với lúc .
Sự trào phúng đáy mắt Hạ Kiến Ninh càng rõ ràng, : "Văn tiểu thư sợ là hiểu lầm, chuyện Diệp gia đào, cùng liên quan gì ?"
Chuyện , bao giờ thừa nhận! trong lòng rõ là .
Sắc mặt Văn Tịnh cứng rồi, đây là đầu tiêu cô trực tiếp cùng Hạ Kiến Ninh chuyện với , chút giống với trong suy nghĩ của cô . . .
"Cảm ơn Văn tiểu thư ưu ái, nhưng Hạ mỗ cơ thể suy nhược nhiều bệnh, sợ là vô phúc tiêu thụ, nếu như Văn tiểu thư chỉ tìm cùng Diệp Danh ganh đua cao thấp..., thể đề cử một cho cô."
Văn Tịnh nhíu mày, nửa ngày mới hỏi: "Là ai?"
"Đỗ gia, cháu trai của ông Đỗ, Đỗ Hãn Lương, cô cảm thấy như thế nào?" Hạ Kiến Ninh nói.
Nghe ông Đỗ của Đỗ gia, hai mắt Văn Tịnh liền sáng, đây chính là công lớn, một năm , thể là ngang hàng với Diệp gia, thậm chí cao hơn một bậc, bởi vì con cháu Đỗ gia cực kỳ nhiều, quan hệ thông gia cũng nhiều, gia tộc khổng lồ.
Diệp gia cùng Đỗ gia so sánh với liền lộ nhân khẩu đơn bạc rồi.
hiện tại, Diệp gia rượu thuốc, mạng lưới quan hệ càng khổng lồ kiên cố, thế lực hai nhà liền chút khó mà rồi.
Bất quá Đỗ gia là tuyệt đối đẳng cấp, cô thoả mãn đấy.
Đỗ Hãn Lương? Cô qua cái tên , là họ hàng bên ngoài chứ?
"Hắn là cháu ruột ông Đỗ, đứa con thứ ba nhà Đỗ lão tam. Đỗ lão tam với các . . . Cùng Diệp lão tam giống , luôn ở bên ngoài nhậm chức, mấy tháng mới trở thủ đô, Đỗ Hãn Lương lúc đó mới trở về đấy, cô từng qua cũng kỳ quái." Hạ Kiến Ninh giới thiệu .
"Hắn năm nay 35 tuổi, công tác ở bộ ủy, một trai một gái, vợ 5 năm bệnh chết, hiện tại độc , trong nhà đang sắp xếp đối tượng cận cho , cô tới cũng vặn rồi, nếu muộn vài ngày, chừng đối tượng của định ." Hạ Kiến Ninh nói.
Văn Tịnh nóng nảy, cái gì mở miệng như thế nào.
Thật sự như ? Hơn nữa, hiện tại cô cũng muộn? Bọn họ nhất định có thể thành? Hạ Kiến Ninh chịu giúp cô ?
Hạ Kiến Ninh nâng chung lên uống một ngụm, buông : " cùng Diệp gia thù, chút hiểu lầm trong quá khứ, hiện tại đang tìm cách hóa giải…Dù Diệp gia đang ngày càng lớn mạnh, hơn nữa, còn cần sâm kéo dài tính mạng."
Văn Tịnh lạnh mặt: "Hiện tại cùng Diệp gia nửa điểm quan hệ! Giúp cũng giúp Diệp gia! Diệp gia chẳng những sẽ cảm kích, chừng còn thể giận chó đánh mèo lên đấy! Hạ vẫn nên suy nghĩ kỹ càng ."
"A." Hạ Kiến Ninh lạnh một tiếng, che dấu sự trào phúng: "Cô vậy mà nghĩ Diệp gia…Được , hiểu." Hắn đột nhiên hiểu sự vô lực của Diệp Danh, , đột nhiên nghĩ mãi mà rõ Diệp Danh thế nào mà thể nhịn nhiều năm như !
Xét về lực nhẫn nại, xem sánh bằng Diệp Danh.
Chỉ cùng Văn Tịnh mấy câu, liền hi vọng cô nhanh biến mất mặt ! Tốt nhất là vĩnh viễn!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/trong-sinh-tro-thanh-thon-phu-xau-xi/chuong-198.html.]
" hẹn Đỗ Hãn Lương sẽ thông báo cho cô, tận lực thúc đẩy chuyện , tìm cho cô một nhà thật , Diệp gia tự nhiên sẽ nhớ ân tình của ." Hạ Kiến Ninh : " nếu như chướng mắt cô, cũng biện pháp, cô vẫn nên mời cao nhân khác a."
Hạ Kiến Ninh dậy, ý tiễn khách.
Văn Tịnh thể hổ mà , cái gì cũng liền nha.
Hạ Kiến Ninh bóng lưng của cô , mặt lộ một nụ khó hiểu, tìm cho cô một nhà ? Hắn trở thành Bồ Tát sống từ lúc nào ?
"Học vấn" của Đỗ Hãn Lương lớn đây .
Về phần để cho Diệp gia cảm kích, đó là chuyện khả năng. Diệp gia hiện tại mới để ý Văn Tịnh sẽ về , khi đuổi khỏi cửa, Diệp gia sẽ chú ý đến cô nữa.
Chỉ ngoại trừ Hoa Chiêu, cô nhất định sẽ lưu ý hướng của Văn Tịnh.
Nếu thực sự tìm cho Văn Tịnh một nhà , Hoa Chiêu nhất định sẽ giận chó đánh mèo . Hắn cũng thể cho cô tức giận, nhân sâm kéo dài tính mạng.
Vân Mộng Hạ Vũ
Chị dâu Lý đột nhiên xuất hiện ở cửa , với Hạ Kiến Ninh: "Tiên sinh, ăn cơm thôi."
Hạ Kiến Ninh ngửi thấy từ phòng bếp bay tới nhàn nhạt vị thuốc, thở dài, còn nấu ăn.
Sau khi Văn Tịnh , Diệp Thâm nhanh cũng trở .
"Như thế nào ? Đã cái gì?" Hoa Chiêu hỏi.
Diệp Thâm đột nhiên một cái: "Cô gả cho Hạ Kiến Ninh."
Nụ chút phức tạp.
Văn Tịnh khi ly hôn tái giá, gì đáng giá lên án, nhưng cô vậy mà gả cho Hạ Kiến Ninh? Còn đem tất cả bí mật của Diệp gia đều cho đối phương , thì quá trơ trẽn rồi.
Anh cảm thấy đáng cả.
Cũng may hai hiện tại ly hôn rồi.
Cũng may Văn Tịnh kỳ thật cũng cái gì.
Mạng lưới quan hệ của Diệp gia, gì là thể cho đấy, cho dù , cô cũng .
Đối với những thứ lòng đất.
“Những thứ chúng chôn đất ? Em đổi một chỗ khác ?” Diệp Thâm hỏi.
Hoa Chiêu gật đầu: "Những cái giao cho em, cứ yên tâm ."
Diệp Thâm cô sẽ gì, dù phát hiện vợ cất giấu đồ đạc, nếu cô giấu cũng tìm thấy.
"Đi thôi, tiếp tục dạo phố." Diệp Thâm .
Hiện tại gì quan trọng hơn việc ở bên vợ con, đến vài ngày nữa rồi…Chuyện của Văn Tịnh, đầu cùng cả một tiếng là .
Hai tiếp tục dạo phố, Hoa Chiêu mua một đống hạt giống hoa cỏ, còn cây ăn quả.
Đợi cây ăn quả lớn lên, các bảo bảo cũng đến thời điểm thể ăn trái cây thoải mái .
Cô còn mua một đống màng nhựa plastic cùng ống trúc, dự định xây dựng một nhà kính nhỏ.
Trời thu đến rồi, mùa đông cũng còn xa, nếu bắt đầu sẽ kịp rồi.
Người một nhà dạo vui vẻ, cái rương lớn ở phía nhét đến tràn đầy, thẳng đến khi thật sự chứa nổi mới trở tứ hợp viện.
Buông đồ đạc xuống, Diệp Thâm lái xe tìm Diệp Danh.
Nghe chuyện của Văn Tịnh, Diệp Danh từ chối cho ý kiến.
Anh thực là một lạnh lùng, và nụ chẳng qua chỉ là một chiếc mặt nạ mà thôi. Quyết định buông tay Văn Tịnh, thì triệt để buông xuống.
"Đỗ Hãn Lương? Người quen, bất quá, hi vọng cô về hạnh phúc a." Diệp Danh thuận miệng , một chút cũng để trong lòng.
Anh cũng điều tra thêm Đỗ gia thế nào, lo lắng Văn Tịnh gả cho Đỗ gia thể tạo thành tổn thất gì đối với Diệp gia bọn họ .
Những chuyện nên cho cô đấy, cái gì cũng . Có thể cho cô , sẽ sợ ngoài rõ.
Nữ quyến Diệp gia đều chũng đãi ngộ , chỉ Hoa Chiêu là một chút khác biệt. Cũng chỉ là một chút mà thôi, bản Hoa Chiêu đối với bí mật của Diệp gia cũng quan tâm, bọn họ cho cô đấy, chỉ là cô bao giờ chủ động ngóng.
( Chuyện là đương nhiên, nên nên đấy, cô đều thấy , cho nên bao giờ hiếu kỳ. )
"Đừng quan tâm đến ." Diệp Danh nhíu mày thúc giục Diệp Thâm: "Em nhanh về nhà a, mặc kệ vụ , khi nào thì ?"
"Chín ngày ." Cũng chính là lúc kỳ nghỉ bệnh của chấm dứt, liền .
Diệp Danh thở dài, hướng phất phất tay.
Diệp Thâm .
Về đến nhà, phát hiện cô cô cũng tới.
Hoa Chiêu đang bận bận mà chiêu đãi bà .
"Cô nhỏ tới hả?" Diệp Thâm tò mò hỏi.
Diệp Phương là bận rộn, đơn giản là thời gian rảnh.
"Cô cô đến, các ngươi cũng thăm." Diệp Phương ôm bọn nhỏ giả vờ tức giận , xong chính cũng : "Được , cô cũng thường xuyên ở nhà, các ngươi cũng gặp ."
Bà gần đây luôn chạy bên ngoài, đến những vùng sâu, vùng xa để khám bệnh miễn phí, là một tháng nửa tháng đấy, trong nhà xảy nhiều chuyện, bà cũng là đó mới đến.
"Cô đến thăm bọn nhỏ, còn vợ cháu nữa." Bà lâu gặp hai bảo bảo rồi, nghĩ mà sợ. Đợi đến lúc chính bà có thể bế cháu trai, còn ngày tháng năm nào đây .
Đừng cháu, con trai hiện tại cũng thấy rồi, nước ngoài học đại học, giống như khỏi tam giới , xa ngút ngàn dặm chút tin tức.
Đương nhiên chỉ là con trai đưa tin cho trong nhà, bà vẫn thể thông qua bạn bè thăm dò chuyện của nó đều đấy, bằng thì sớm nóng nảy.
"Còn , chuyện kỳ thi đại học sắp khôi phục, các cháu đều a?" Diệp Phương hỏi.
"Đến cô cô cũng rồi." Hoa Chiêu cảm thán .
Kiếp , nhận thức của cô về "Khôi phục kỳ thi Đại Học", tất cả đều tư liệu, khi công bố tin tức, cả nước sôi trào.
khi thật sự ở trong thời đại sẽ phát hiện, từ khi tin tức công bố, xã hội cũng chút sôi trào, đặc biệt là trung tâm đất nước, thành phố thủ đô.
Hiện tại cơ hồ phố lớn ngõ nhỏ đều đang truyền tin tức , giáo viên và học sinh trong trường đều kích động như đánh m.á.u gà .
Mà ngay cả bốn đứa nhỏ đều chạy tới hỏi cô cái gì là kỳ thi đại học. Nói cách khác, những vùng núi xa xôi sẽ đợi báo chí công bố ngày 21/10.
"Chính giáo viên từ trường trung học 6 tìm cô cô và hỏi về tình huống của cháu. Cháu đến lớp ?" Diệp Phương .
Trước bà ghi danh cho Hoa Chiêu ở trường cấp 3 bên cạnh nhà, nghĩ tới đối phương còn nhớ rõ, khi sắp khôi phục kỳ thi đại học còn cố ý tới hỏi thích của bà định học . Họ tổ chức một lớp học chạy nước rút kỳ thi.
Diệp Phương cảm thấy việc nên tới hỏi Hoa Chiêu.
Bất quá bà bụng Hoa Chiêu, lúc , còn có thể đến trường ?
"Lên!" Hoa Chiêu lập tức : "Trước vốn chuyện , hiện tại mới khôi phục kỳ thi đại học, chính sách còn mở rộng, hầu hết đều thể thi, mặc kệ sinh con , kết hôn kết hôn, cũng thể. Đợi về , chắc sẽ còn chuyện nữa rồi."
Xác thực là như thế, cô nhớ rằng chính sách dường như kéo dài trong 3 năm, 3 năm, chỉ những học sinh trung học nghiêm chỉnh mới thi đại học, còn những kết hôn thì thể.
"Vậy cháu cẩn thận một chút." Diệp Phương lo lắng mà bụng của cô.
Trường học nhiều , sẽ va va chạm chạm đấy, bà chút lo lắng.
"Không thì mời giáo viên đến nhà giảng bài, đừng đến trường học nữa." Diệp Thâm đột nhiên .
Anh cũng lo lắng.
Hoa Chiêu ngẩng đầu ngọt ngào: "Em còn từng học , cùng bạn học đồng lứa tuổi đến trường, trải nghiệm khí một chút."
Cô mới chỉ là học sinh tiểu học vài ngày lúc 18 tuổi, nên cũng cần nhắc gì.
Lần học, nhưng ngoài đấy, bởi vì ánh mắt của Chu Lệ Hoa ngày đó.
Chu Lệ Hoa coi cô là mù chữ, nếu cô thi đậu đại học, con gái bà so bằng, bà nhất định cho rằng Diệp gia giúp cô ăn gian rồi.
Khi đó, sẽ những lời chua ngoa từ miệng Chu Lệ Hoa, con dâu nhà họ Diệp truyền chính là bằng chứng.
Cô hi vọng chính vất vất vả vả thi lên đại học, mang thanh danh ăn gian lưng. Cho nên trường cấp 3 nhất định , còn bỗng nhiên nổi tiếng.
Vài ngày , Hoa Chiêu cũng , luôn ở nhà sách, thuận tiện mài Diệp Thâm.
miệng của cũng thực kín ah, các kiểu kỹ năng đều lên một lượt rồi, cái gì cũng đáp ứng cô… đến nhiệm vụ , để cho cô "Câm miệng".
Cô co tức giận cũng cách nào, cũng thể để cô tật thích "Nghe lén", lỗ tai còn dài đến quá phận.
Ngày nghỉ còn hai ngày, Hoa Chiêu cùng Diệp Thâm trở về núi, nhiều gia cầm như cũng thể luôn để cho khác giúp đỡ nuôi dưỡng, còn vườn rau cũng nên dọn dẹp một chút rồi, còn nhà kính nhỏ, thừa dịp Diệp Thâm ở nhà cũng nên luôn.
Một đống việc vặt.
Lúc trở núi là buổi sáng, từ thật xa Hoa Chiêu thấy chị dâu Vương ở cửa nhà cùng Tô Nguyệt chuyện phiếm.
Tô Nguyệt thấy Hoa Chiêu trở về, mắt sáng rực lên, lập tức ôm đứa bé tới chào hỏi.
Hoa Chiêu chỉ là cùng cô gật đầu, liền theo chị dâu Vương hàn huyên.
"Mấy ngày nay vất vả chị dâu rồi." Hoa Chiêu xong lấy một túi hoa quả nhét trong tay cô : "Cây trong nhà kết quả đấy, chị dâu đừng khách khí, lấy về nếm thử."
Chị dâu Vương vốn đang từ chối, cây của nhà kết đấy, tay liền dừng : "Nhà cô còn trồng cây ăn quả hả?"
"Nhà chồng một tiểu viện tử, trong nhà trồng vài cây đấy, quả táo, lê, quả đào đều ." Hoa Chiêu .
"Thật sự? Vậy sẽ nhận nó!" Chị dâu Vương .
"Chắc chắn 100%, chị thể mua trái cây ngon như của nhà em ở trong chợ ." Hoa Chiêu nói.
Chị dâu Vương cúi đầu xem xét, hoa quả ở bên trong túi xác thực mỗi quả đều tươi ngon mọng nước, ở cửa hàng đồ ăn từng thấy qua loại .
Vào thời điểm , trái cây thể bán ít dù là về chất lượng lượng. Mấy loại quả khó vân chuyển như đào càng ít, mà những quả bên trong túi đều , dập sâu, mới hái từ cây xuống đấy, nhất định là từ cây nhà , bằng thì qua một vận chuyển liền hư.
Chị dâu Vương cao hứng: " đây liền khách khí nữa!"
Hoa Chiêu đưa hoa quả xong, mà bắt đầu chuyển đồ đạc từ xe xuống.
Tô Nguyệt mời mà tới, ôm đứa bé tiến rồi, chỉ ở bên cạnh xem.
Cô cũng chịu khó như đầu tiên gặp mặt nữa, cái gì mà em giúp chị việc, việc gì cũng thể …
Có lẽ cũng bởi vì Hoa Chiêu đồng ý cho cháu trai cô uống sữa, cô cảm thấy cần .
Hoa Chiêu cũng như thấy cô , tự bận rộn.
Chị dâu Vương đưa hoa quả về nhà, liền trông thấy cũng rồi, ở chân tường gọi cô : "Tô Nguyệt ah, sắp đến giờ cơm , cô trở về nhà nấu cơm ?"
Tô Nguyệt : "Lúc mới hơn 10 giờ, còn sớm, hơn nữa cơm trưa em đơn giản, nóng cái lương khô, trộn lẫn rau trộn là , vài phút là ."
" cô , lớn ăn như cũng , nhưng đứa nhỏ thể ăn như ? Răng Tô Hạo đủ dài để ăn ? Ăn lạnh như ? Không đứa nhỏ tiêu chảy ? Cô thể tự là cho thằng bé chút đồ ăn ?" Chị dâu Vương khách khí .
Mặt Tô Nguyệt chút đỏ lên, hổ : "Em thật đúng là cái gì, cũng tay nghề như chị dâu Diệp."
"Có nhiều thứ cần tay nghề, canh trứng gà thể ? Nếu cô về nhà cầm hai quả trứng gà tới, dạy cho cô !" Chị dâu Vương liếc cô .
Mặt Tô Nguyệt càng đỏ hơn, nhưng vẫn lên tiếng, cũng .
Chị dâu Vương tức đến độ chút đỏ mặt, thật đúng là kẻ lưu manh, dựa Hoa Chiêu luôn hả?
Hoa Chiêu thu dọn đồ đạc xong xuôi, tới : "Bảo bảo nhà hôm nay ăn xong rồi, nên giữ cô . Còn , rau quả nghiền , canh trứng gà chắc chắn sẽ , cô là nông thôn, nhất định a? Trong nhà là trứng gà, lúc còn thể một tháng xuất 30 trứng, cô cần lấy cho ai, chính chưng lên cho thằng bé ăn, đối với thể của mới lợi."
Những câu đằng Tô Nguyệt đều thấy, cô chỉ thấy câu đầu tiên, hôm nay đồ ăn rồi, liền giữ cô …Giống như cô đến đây chính là vì đồ ăn !
Được , tuy là thật sự như , nhưng cô cũng cần cố ý cho khó chịu nổi ah!
Tô Nguyệt xấu hổ đến nhỏ máu, ấp úng gì, ôm Tô Hạo rời rồi.
Hoa Chiêu thở phào, , mới như rời , bằng thì cô lập tức càng khó hơn, như mặt mũi sẽ thật khó coi.
Chị dâu Vương cũng : "Cũng may cô còn mặt mũi, bằng thì cái , chịu bó tay."
Hoa Chiêu , đầu thật vui vẻ mà đồ ăn cho các bảo bảo.
Còn tới giờ ăn , ăn cái gì mà ăn?
Tô Nguyệt mới vặn cửa sân xa.
Hoa Chiêu cũng sợ cô trông thấy, chính là cố ý cho cô xem, để cho cô rõ, cô hi vọng cô đến ăn chực.
Trên đời những đứa bé đáng thương còn nhiều, như Tô Hạo cha, , tiền lương thực để cho nó ăn…Cô đồng tình cũng chỉ hạn đấy, hiện tại sự đồng tình Tô Nguyệt tiêu hao hết.
Tô Nguyệt thật xa, mới dám vụng trộm đầu về hướng nhà Hoa Chiêu, âm thanh Hoa Chiêu gõ gõ nấu cơm cũng thấy , cô thể hống hách như ?
"Ôi!!!, hôm nay trở về sớm nha." Lý Mỹ Quyên ở trong công viên nhỏ, trông thấy Tô Nguyệt trở về lập tức cùng cô chào hỏi: " mới thấy Hoa Chiêu trở về rồi, cô đến nhà cô thêm một chút?"
Cô chính là miệng thiếu nợ, xỉ nhục Tô Nguyệt.
Trên mặt Tô Nguyệt lập tức treo lên một nụ nước chảy mây trôi, với Lý Mỹ Quyên: "Hoa Chiêu về đến rồi, nhưng mua một đống lớn đồ đạc sửa sang , em mang theo đứa nhỏ cũng giúp đỡ gì , liền để cho cô thêm phiền rồi. Có xe thật là , mua một xe đồ như thể thẳng đến cửa nhà, giống chúng ngoài mua đồ ăn, xuống xe còn thật xa."
Tâm tư Lý Mỹ Quyên lập tức bay xa rồi, cô buồn nhất đúng là thành mua thức ăn.
Miệng cô thèm, đàn ông nhà cô rảnh, lo lắng khác chiếm tiện nghi, cô liền tự thành mua, xa là xe tuyến đấy, cô đổi xe nhiều xe.
Mang theo một đống lớn đồ đạc chuyển xe, cái tư vị , cho phụ nữ thai như cô mệt c.h.ế.t rồi.
Còn lúc về đến nhà đẻ, bao lớn bao nhỏ, cũng mệt mỏi.
Ngày mai cô thành. . . .
Lý Mỹ Quyên tâm tư xéo Tô Nguyệt rồi, đang suy nghĩ tự trực tiếp đến tìm Hoa Chiêu , cô thể đồng ý .
Tâm tình Tô Nguyệt rốt cuộc cũng khoan khoái dễ chịu rồi, ôm đứa nhỏ lên lầu.
Về đến nhà, cô nghĩ nghĩ , cuối cùng cũng lấy một quả trứng và món canh trứng ga cho Tô Hạo.
Không để cho nó ăn gì , thể Tô Hạo khởi sắc, cô sẽ đưa về nhà.
Mà đến nhà Hoa Chiêu cọ vài ngày cơm, cô phát hiện tinh thần Tô Hạo chút lên, xem canh trứng gà thực tác dụng.
" là sĩ diện cãi láo, khi còn bé cũng ăn qua trứng gà, đấy." Tô Nguyệt tức giận mà thầm.
Một quả trứng gà, 1 một mao 5 đây !
Một ngày một cái, một tháng chính là 4 đồng 5, mà những tiền đều từ tiền sinh hoạt đấy, mà tiền sinh hoạt, đều là của cô đấy. . . .
Một tháng 4 đồng 5, một năm chính là 50 đồng! Trời ạ, quá đau lòng!
Không , cô vẫn nghĩ biện pháp.
. . . . .
Hoa Chiêu trồng rau củ và trồng cây ăn quả, Diệp Thâm một xong nhà kính .
Vốn cũng nhiều lắm, hơn mười mét vuông, trồng chút cây ăn lá mà thôi.
Vào mùa đông, các bé tròn một tuổi thể ăn uống bình thường, đừng chỉ ăn củ cải, khoai tây, bắp cải và dưa chua.
Chế độ dinh dưỡng cân đối sẽ dễ tạo ấn tượng cho bọn nhỏ về món ăn.
Thấy Hoa Chiêu trồng cây ăn quả, chị dâu Vương mới vỗ trán một cái: "Cô xem đầu óc , đây nghĩ tới sân trồng mấy cây ăn quả! Thế khi ăn cũng ngoài mua!”
Lúc cô ở nhà đẻ cũng từng trồng qua, nên về cũng nhớ .
Mà những khác xuất phát từ tâm lý gì, cũng trồng, đều trồng.
Hoa Chiêu xem như là tiên phong.
"Lúc trồng thể sống ?" Chị dâu Vương hỏi Hoa Chiêu: "Không đều mùa xuân trồng cây ?"
"Mùa xuân trồng sẽ dễ sống, nhưng hiện tại trồng cũng ." Hoa Chiêu nói.
"Cô mua những giống cây ăn quả ở ? Nói cho một chút, ngày mai sẽ mua vài cây." Chị dâu Vương .
Cô cũng là sảng khoái đấy, liền .
Hoa Chiêu kỹ càng với cô địa chỉ, chị dâu Vương lo lắng, còn để cho Hoa Chiêu cầm bút xuống cho .
Cô chữ. ngày mai nếu lạc đường, thể để cho tờ giấy chỉ đường.
Chị dâu Vương còn nhiệt tình, chuyện như liền báo cho mấy hàng xóm cùng .
Kết quả là ai cũng bày tỏ mong mua mấy cây ăn quả.
Cũng thể nhà của ngươi trồng, nhà trồng, đến lúc đó ngươi ăn chỉ .
Hơn nữa chủng loại và lượng đều giống , giống nhà Hoa Chiêu là .
"Thật náo nhiệt ah, đang thương lượng cái gì ?" Lý Mỹ Quyên mang theo một cái túi nhựa chậm rãi tới, hỏi.