Trọng Sinh Trở Thành Thôn Phụ Xấu Xí - Chương 216
Cập nhật lúc: 2024-10-28 14:46:55
Lượt xem: 283
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Chuyện như cô đương nhiên sẽ bỏ qua.
Vốn cô định chờ sang năm mới tự trở về xử lý đấy, bởi vì việc thành lập đặc khu kinh tế ở Bằng Thành là chuyện của tháng 8 năm 1980.
Khi đó đoán chừng cô vặn chấm dứt việc học về nước.
Bất quá một khi đặc khu thành lập, tiếng gió thả , giá nhà đất sẽ tăng chóng mặt hàng chục .
Trước đây cô sợ sẽ đuổi kịp, nhưng ngờ bây giờ tầm .
Nghĩ cũng đúng, đặc khu tuy chỉ mới thành lập tháng 8 năm 1980, nhưng vị trí cụ thể và cách thức xây dựng nó hẳn xác nhận vô cuộc họp, và nhất định tiếng gió sớm truyền một ít.
Mà Tần Trác là một thông minh, đặc biệt chú ý tới tin tức .
Hoa Chiêu dự định sẽ cho 10 vạn để luyện kỹ năng , nếu thành công, trong tương lai mỗi tháng cô sẽ đầu tư thêm .
Địa điểm, cô cũng chỉ đích danh là Bằng Trình, hiện tại mấy thành phố tiếng cao, cứ để buông tay mà .
Dù , đều là thành phố biển phía nam, sớm muộn gì cũng kiếm tiền.
Tần Trác nhanh nhận 10 vạn Hoa Chiêu đưa, chỉ trong 3 ngày.
Bởi vì Hoa Chiêu thông qua Diệp Danh đưa cho đấy, nếu gửi tiền từ bên thì quá chậm, chậm trễ thời gian cô kiếm tiền.
Cầm tiền, nhận lời khẳng định của Hoa Chiêu, lĩnh ngộ ám chỉ của Diệp Danh, Tần Trác lập tức kích động tràn đầy, mạnh tay mà rồi.
...
Diêu Khôn bên cũng là bội thu trong cả tình cảm lẫn sự nghiệp, hơn một năm phát triển, nhà máy thực phẩm Diêu gia trở thành một doanh nghiệp nhiều đến.
Diêu gia, cũng thật sự hồi sinh.
Hiện tại mong ước lớn nhất của Diêu Lâm, là ôm chắt trai lòng càng sớm càng .
"Cháu chuyện yêu đương hơn một năm rồi, Diệp thần y lúc nào mới đồng ý gả cho cháu?" Diêu Lâm ghét bỏ mà cháu trai.
Ông cũng phát hiện cháu trai của thể việc và đối phó với ngoài, nhưng chỉ cần đụng Diệp thần y, liền ngu ngơ rồi, chuyện việc giống như một kẻ thiểu năng!
Trách hơn một năm cũng đồng ý gả cho !
"Nhanh thôi, nhanh thôi." Diêu Khôn chột nói.
"Những lời ông một năm !" Diêu Lâm vạch trần .
Trên mặt Diêu Khôn xuất hiện vẻ thấp thỏm yên: "Lần khả năng chính xác rồi, cô về nước, dẫn cháu trở về gặp lớn trong nhà."
Chỉ mới một câu như cảm thấy khẩn trương , tranh thủ thời gian sửa sang quần áo một chút, nghiêm chỉnh.
Giống như lớn trong nhà Diệp Thư đang đối diện .
Nghe thế Diêu Lâm liền sững sờ: "Con bé về? Hoa Chiêu nghiệp xong cũng về, con bé đến trường, bên đang bề bộn, con bé. . . Ah, cũng đúng, đến hai năm rồi, cũng nên trở thăm cha rồi."
Diệp Thư bây giờ là một trong những quan chức cấp cao của nhà máy thực phẩm, và nhiều thứ thể tách rời với cô .
"Ông và các cháu cùng trở về , cùng lớn trong nhà con bé gặp mặt cũng chứng tỏ sự coi trọng." Diêu Lâm .
"Vậy chuyện trong nhà bây giờ?" Diêu Khôn .
"Có ba của cháu ở đây, thể giúp cháu quản lý một thời gian ngắn thành vấn đề." Diêu Lâm để ý nói.
Con của ông chân phế , cũng đầu óc phế , năm đó Diêu An kinh doanh cũng là một thanh kiếm , chỉ điều về gặp chuyện may, nản lòng thoái chí xuất hiện mặt những khác mà thôi.
hiện tại vận đen của Diêu gia giải trừ rồi, thấy hi vọng, Diêu Lâm cố ý vung chút chuyện cho Diêu An , Diêu An chậm rãi cũng thể tiếp nhận rồi.
"Được ." Ông nội như rồi, Diêu Khôn an tâm, kỳ thật hiện tại cũng tâm tư mà nghĩ đến những thứ khác, nghĩ tới gặp lớn, liền khẩn trương.
"Vạn nhất bọn họ thích cháu thì bây giờ. . ." Điều khẩn trương nhất đấy!
Diêu Lâm lập tức đánh một cái: "Xem cái bộ dạng uất ức của cháu, hiện tại ông cũng chướng mắt !"
Bất quá ông đột nhiên cũng bắt đầu lo lắng vấn đề rồi, vạn nhất thực sự chướng mắt thì bây giờ ah.
Ông , nếu như cháu trai thất bại ở chỗ Diệp Thư cũng sẽ giống những vấp ngã , thể lên dễ dàng như .
Chắt trai của ông cũng bao giờ mới gặp .
"Cháu hỏi thăm một chút, cha của con bé thích gì để chúng chuẩn một chút."
Diêu Lâm cũng căng thẳng rồi.
...
Hoa Chiêu chỉ thấy vui, cô sắp về ! Sau hai năm học, cuối cùng cô cũng thuận lợi mà nhận chứng nhận nghiệp.
Hai năm qua, cô đều im lặng mà học tập, lạc hậu, cũng mặt.
Hiện tại, vé máy bay cũng mua xong , sắp xếp quà tặng một chút là cô thể về nhà.
Mà Diệp Thư cũng đang khẩn trương, cô cũng sợ cha thích Diêu Khôn.
"Sợ cái gì? Chỉ cần là chị thích đấy, ba sẽ thích ? Chị rốt cuộc cũng đối tượng để gả , bọn họ cao hứng cũng kịp, chỉ cần là quá kém, bọn họ đều sẽ đồng ý." Hoa Chiêu một bên thu thập hành lý một bên an ủi.
"Mà Diêu Khôn tuyệt đối là quá kém."
Diệp Thư thở phào: "Em là ngoài cuộc tỉnh táo trong cuộc u mê rồi."
"Đúng vậy a đúng a, nhanh đừng suy nghĩ nữa, chị vẫn nên ngẫm đến lúc đó hôn lễ cử hành ở nơi nào a, là ở bên cạnh là trong nhà, là tổ chức cả hai bên, áo cưới là ở bên mua xong mang về, là mua ở nhà."
Hoa Chiêu : "Chuyện lớn cả đời, chị xử lý thật để còn tiếc nuối."
Nói xong phát hiện Diệp Thư yên lặng cả buổi, cô chút kỳ quái mà đầu , phát hiện chị đang ngẩn , biểu cảm mặt cũng ngọt ngào chờ mong.
Hoa Chiêu mới kịp phản ứng, cô sai rồi.
Chuyện lớn cả đời. . . Đây là thứ hai rồi.
"Chị tổ chức lớn." Quả nhiên, Diệp Thư .
Cô kết hôn thứ hai, kiêu ngạo như , bên ngoài sẽ càng nhiều lời đồn đại.
"Chị cần quan tâm khác nghĩ gì như , cuộc sống của chị, chính chị vui vẻ là , những chuyện khác đều cần quản." Hoa Chiêu : "Chỉ cần chị , thể tổ chức thật lớn, nếu chị rảnh, em sẽ giúp chị sắp xếp."
Diệp Thư bật : "Trước cứ hỏi ý kiến ba a, xem bọn họ như thế nào, bất quá mặc kệ tổ chức lớn nhỏ, đến lúc đó em đều xử lý!"
"Được." Hoa Chiêu một lời đáp ứng xuống.
...
Hai ngày đó, một đoàn bao lớn bao nhỏ mà xuất hiện ở sân bay thủ đô.
Vừa mới , Hoa Chiêu thấy tất cả của đều đến rồi.
Diệp Chấn Quốc, Diệp Mậu, Miêu Lan Chi, Diệp Danh, Diệp gia thiếu một ai.
Hoa Chiêu bên , Hoa Cường cùng Trương Quế Lan cũng mang theo bốn đứa nhỏ đến.
"Ông cố nội! Ông cố ngoại!" Vân Phi lập tức chỉ mấy Hoa Cường mà hô, hưng phấn mà phất phất tay.
Không nghĩ tới thằng bé còn nhận bọn họ.
Mấy cảm động mà hốc mắt đỏ lên .
Hoa Chiêu , đương nhiên sẽ nhận rồi, cô việc gì sẽ đem hình của bọn họ cho mấy đứa nhỏ xem, cho bọn chúng đây là ai.
Thúy Vi đột nhiên chỉ Diệp Danh hô: "Bác cả!"
Thoáng cái đem Diệp Danh cao hứng c.h.ế.t mất, lập tức chạy tới đem con bé ôm trong ngực.
Hay là Thúy Vi với nhất, là đầu tiên gọi ~
Diệp Danh chạy tới, Hoa Chiêu lập tức thấy phía cả.
Cô trừng lớn mắt, hít một ngụm khí lạnh.
Khổng Kiệt.
Hắn đến đây?
Diệp Thư cũng trông thấy rồi, sắc mặt cương giống như bài tú-lơ-khơ, bất kỳ biểu cảm gì.
Khổng Kiệt Diệp Thư, vẻ mặt kích động mừng rỡ.
Miêu Lan Chi tới, ôm lấy Cẩm Văn trong tay Hoa Chiêu: "Cục cưng của bà nội, hai năm gặp, bà nội nhớ con c.h.ế.t mất! Có nhận bà nội ?"
Khẳng định nhận rồi, lúc Cẩm Văn mới mấy tháng.
Tiểu Cẩm Văn gật gật đầu, ngoan ngoãn kêu lên: "Bà nội."
Con bé cũng thường xuyên ảnh chụp của Miêu Lan Chi, còn cùng Miêu Lan Chi gọi điện thoại vô .
"Ai! Thật là cháu ngoan! Sao đáng yêu thế chứ!" Miêu Lan Chi vuốt vuốt cái đầu nhỏ của con bé, hôn rồi hôn.
Cẩm Văn lớn lên càng ngày càng tinh xảo, hơn nữa thêm sự thẹn thùng nhu thuận từng gặp Thúy Vi, một loại đáng yêu khác, nhưng Miêu Lan Chi yêu c.h.ế.t mất.
Hoa Chiêu còn chút sững sờ.
Miêu Lan Chi cô, oán giận : "Đã nghỉ liền mang theo bọn nhỏ trở về đấy, kết quả liền thấy rồi, 4 mùa nghỉ đông và nghỉ hè, cũng thấy con trở về một ."
"Không là do con bận rộn ." Hoa Chiêu yên lòng nói.
Ở nước ngoài gặp Diệp Thâm, cô với trong nhà. Thân phận hiện tại của Diệp Thâm, càng ít càng , kể cả cha .
Cho nên hai năm qua Hoa Chiêu về nước, đều lấy cớ là bận rộn kinh doanh.
Nghe cô kiếm hơn 100 nghìn, là ngoại tệ, ai cũng dám để cho cô chậm trễ thời gian trở về …
Miêu Lan Chi cũng chỉ là thuận miệng phàn nàn mà thôi.
"Đừng ngẩn ở đây nữa, nhanh về nhà a." Miêu Lan Chi gọi Hoa Chiêu cùng Diệp Thư.
Hoa Chiêu đột nhiên nhỏ giọng hỏi chồng: "Hắn tới đây ?"
Miêu Lan Chi cô hỏi ai: "Hắn gần đây đến thủ đô họp, đến thăm và cha con, Diệp Thư sắp trở về, liền thuận tiện đến gặp một ."
Lúc bà vẻ mặt nhẹ nhõm, mặt thậm chí còn chút vui vẻ.
Nhắc tới cũng trùng hợp, từ khi Diệp Thư xuất ngoại, công tác của Khổng Kiệt cũng đổi rồi, thường xuyên đến thủ đô công tác.
Sau đó luôn lắc lư mặt bà cùng Diệp Mậu.
Sau khi hiểu rõ hơn bà cũng phát hiện, con Khổng Kiệt kỳ thật cũng tệ, sai thì sai ở chỗ một lý lẽ.
Khổng Kiệt một bộ dạng tích cực hối cải, còn xử lý xong việc nhà, đưa về ở nông thôn rồi.
Bà cũng chút d.a.o động.
Hoa Chiêu lập tức hối hận, hai năm qua đem chuyện Diệp Thư đối tượng cho bà .
Ngay từ đầu vì hai thể ở bên lâu dài , vạn nhất lâu dài sẽ cho Miêu Lan Chi càng kích động.
Về là xuất phát từ thói quen, cảm thấy chuyện nên do chính Diệp Thư với . Cô xem náo nhiệt gì? Mách lẻo ?
Sau đó Diệp Thư nghĩ thế nào, vậy mà thẹn thùng dám mở miệng, đến lúc đó , đến lúc đó , liền kéo cho tới bây giờ.
Người Diệp gia cũng sự tồn tại của Diêu Khôn.
Kết quả hiện tại đem Khổng Kiệt mang đến.
Trong lòng Diệp Thư còn hối hận hơn Hoa Chiêu, ruột cũng hối hận thành đủ màu sắc .
Khổng Kiệt chạy tới mặt cô , mắt tràn đầy kích động mà cô : "Tiểu Thư, em về . Sao em càng ngày càng trở nên xinh như ? Anh thiếu chút nữa dám nhận đây là em!"
Khuôn mặt Diệp Thư kỳ thật đổi nhiều, nhưng khí chất cùng cách ăn mặc đổi nhiều.
Hấp dẫn hơn nhiều, càng chói mắt.
Khổng Kiệt xong xoay , xách hành lý trong tay Diệp Thư.
Một bàn tay to lớn khác một bước, cầm lấy hành lý từ trong tay Diệp Thư.
Khổng Kiệt sững sờ, từ cánh tay , liền thấy một đàn ông trong bộ vest chỉnh tề.
Trông tinh thần.
Người đàn ông cạnh Diệp Thư, chỉ cách một nắm tay.
Đây là một cách nguy hiểm, ở trong nước, chỉ vợ chồng mới thể gần như .
Khổng Kiệt chằm chằm Diêu Khôn, Diêu Khôn cũng Khổng Kiệt, với .
Hai như bình tĩnh, nhưng bên giương cung bạt kiếm.
Mọi đều cảm nhận bầu khí căng thẳng.
Mấy Diệp gia đều sững sờ, về phía Diêu Khôn, Diệp Thư.
Diệp Thư hít thở sâu, giới thiệu với ông nội và cha : "Đây là bạn trai con, Diêu Khôn."
Sau đó đem nhà giới thiệu cho Diêu Khôn.
Tất cả chút ngốc. . . .
Đối với bọn họ mà , đối tượng của Diệp Thư tới chút đột ngột.
Con nhóc c.h.ế.t tiệt cũng sớm! Đã khiến bà chuyện đáng hổ!
Miêu Lan Chi lập tức trừng mắt liếc Diệp Thư, đó mỉm chào hỏi với Diêu Khôn.
Người cũng tệ.
So với từng tổn thương Diệp Thư như Khổng Kiệt, vẻ như càng đáng giá để bà chờ mong.
Những khác của Diệp gia cũng nghĩ như , lập tức để ý đến Khổng Kiệt nữa .
Trực giác cho Diêu Khôn, đây là thời khắc "Sống còn", tuyệt đối thể kinh sợ!
Diêu Khôn tiến lên vài bước, để dấu vết mà đem Khổng Kiệt nhích qua một bên, chính ở mặt Diệp gia, tự nhiên hào phóng mà chào hỏi mấy .
Khi đối mặt với Diệp Thư, phong thái của luôn , ánh mắt của mấy nhà họ Diệp càng thêm thoả mãn.
Diêu Khôn nhận ủng hộ, biểu hiện càng .
Diêu Lâm cũng nhanh tới, tự giới thiệu, giúp đỡ cho cháu trai.
Ông nội của đối phương cũng đến , Diệp gia bên càng chú ý hơn.
Hoa Chiêu nhanh chóng thừa cơ đem Diệp Thư kéo đến bên cạnh , dắt cô đến mặt nhà , một bên vấn an một bên kéo ngoài.
Vệ sĩ cùng bảo mẫu đằng cũng ánh mắt, nhao nhao đuổi kịp, đem các cô cùng Khổng Kiệt ngăn cách.
Khổng Kiệt nguyên tại chỗ nhúc nhích, một đoàn dần dần từng bước xa, thẳng đến khi biến mất trong tầm mắt của .
Diệp Thư bạn trai rồi.
Xem tình cảm cũng tệ lắm.
Hắn cuối cùng bỏ lỡ.
Ra khỏi đại sảnh sân bay, bên ngoài mấy chiếc xe đợi sẵn.
Diệp gia lịch sự mời Diêu Lâm cùng Diêu Khôn một chiếc xe, đó Miêu Lan Chi Hoa Chiêu cùng mấy bảo bảo, nhịn đau mà theo chân bọn họ cùng một chỗ, lôi kéo Diệp Thư lên một chiếc xe khác.
Xem bà thu thập con bé như thế nào!
Diệp Thư ngoan ngoãn nửa điểm cũng dám phản kháng.
Diệp Danh đoạt vị trí của Trương Quế Lan, cùng Hoa Chiêu và Hoa Cường chen một chiếc xe.
Trương Quế Lan đặc biệt thích bọn nhỏ, cũng cùng tranh dành.
Lên xe, Hoa Chiêu liền ôm lấy cánh tay Hoa Cường nũng, thuận tiện quan sát khí sắc của ông , , cũng khác gì lúc cô rời , xem thể vẫn khoẻ mạnh.
Hoa Cường thấy cô, tất nhiên vui đến nỗi gì cho , Hoa Chiêu trong mắt ông, vĩnh viễn là quan trọng nhất.
Hiện tại thêm ba nữa.
Hoa Cường cũng lượt đem mấy đứa chắt hôn mấy .
Thấy Hoa Chiêu rảnh rỗi rồi, Diệp Danh từ ghế phụ đầu , Hoa Chiêu: "Hai đứa thật to gan, chuyện lớn như cũng gạt trong nhà!"
Hoa Chiêu lập tức chột , nhỏ giọng : "Thực sự chuyện liên quan đến em ah, em chỉ là tôn trọng ý kiến của chị . . ."
Diệp Danh cũng để giáo huấn cô đấy, tiếp: "Nhanh cho một chút, lai lịch của tên nhóc !"
"Được . . ." Hoa Chiêu bắt đầu cho cả lịch của Diêu Khôn.
Bất quá cô quan hệ của cô với Diêu gia, cô sợ ông nội kích động, cô định tối về nhà cùng ông chuyện.
. . . . .
Ô tô một đường chạy đến Diệp gia, nhà của Diệp Chấn Quốc.
Hoa Cường sững sờ, cũng giật rồi, nhỏ giọng với Hoa Chiêu: "Vốn bàn bạc là trở nhà chúng đấy, cháu cùng bọn nhỏ ở đều thoải mái, tránh khỏi giằng co."
nhưng bây giờ đến nhà Diệp Chấn Quốc.
Đây là cho Diêu gia một chút.
Diêu Khôn còn đỡ, Diêu Lâm cũng chấn trụ rồi.
Vừa qua quảng trường Thiên An Môn nổi tiếng thế giới, thêm vài phút nữa, chiếc xe rẽ một khu nhà canh gác nghiêm ngặt.
Vệ binh s.ú.n.g vác vai, đạn lên nòng, cách vài bước một , vài bước một .
Ông những đều đại biểu cho cái gì. Sự căng thẳng trong lòng đột nhiên tăng lên gấp mười .
Người Diệp gia sự tồn tại của Diêu gia, Diêu gia cũng Diệp Thư phận !
Nếu như sớm như . . . . Dù Diêu Lâm cũng dám trèo cao lên một gia đình như .
Ông quá rõ sức mạnh của quyền lực thì sức mạnh của tiền tài cái gì cũng .
Diêu Khôn cũng điểm , nhưng hiện tại nội tâm bình tĩnh, thấy quyền thế, trong mắt chỉ Diệp Thư.
Vào cửa, Hoa Chiêu liền rửa tay đến phòng bếp, chuẩn cơm.
Bên ngoài hiện tại đang thông gia hai nhà gặp , cô cũng tham gia .
Hơn nữa giấu diếm báo, cô cũng phần, đôi mắt của chồng thỉnh thoảng vẫn quét qua cô, cho nên cô vẫn nên tránh thì hơn.
Trương Quế Lan mang theo bốn đứa nhỏ cùng Hoa Chiêu bận rộn chuẩn , lúc bà mới thời gian trò chuyện cùng con gái.
Bốn đứa nhỏ cũng vây quanh Hoa Chiêu vô cùng mật.
Hoa Chiêu bọn nhỏ, bây giờ bốn đứa nhỏ cũng thật sự thích hợp, Đại Vĩ năm nay 14 tuổi, là một thiếu niên cao gầy.
Thằng bé gầy cũng yếu, mà giống như một cây non, tuấn tú cao ngất.
Tiểu Vĩ cũng 12 rồi, vóc dáng cũng thấp, đang phát triển theo hướng của trai .
Đại Cần 10 tuổi, Tiểu Cần 8 tuổi, đều là cô bé xinh , mà là đứa bé nữa rồi.
Mấy bắt đầu việc, đặc biệt là nấu cơm, dáng đấy, tay nghề đều khá , xem hai năm qua giúp nấu cơm ít.
"Học tập thế nào ? Có ?" Hoa Chiêu hỏi bọn .
"Không dám ." Đại Vĩ .
Tiểu Vĩ tiếp: "Sợ chị cả mất mặt, chúng em đều liều mạng học tập, mỗi đều nhất lớp đấy."
Mới 2 năm mà thôi, nhưng danh tiếng của Hoa Chiêu vẫn còn đó. Thậm chí bài thi đại học của cô cũng lấy , sử dụng nó như một khuôn mẫu cho sinh viên hiện tại.
Lịch sử của Hoa Chiêu cũng ý chí bới , tự học thành tài, tiểu học thực tế mới học vài ngày, trường cấp 3 học hai tháng, mà luôn nhất.
Hiện tại nước ngoài du học.
Lại bọn , chơi bao nhiêu năm cũng đến nữa, chỉ đến hiện tại, một học hai hoặc ba năm mà vẫn thể thi trường đại học.
Làm kích thích nhẹ. . . .
Hoa Chiêu hiện tại càng tên tuổi.
Cô mong đợi điều , cô nổi tiếng, cô chỉ phát tài trong im lặng và sống cuộc sống của riêng .
"Các em cũng đừng việc quá sức, đừng tạo áp lực quá lớn cho . Chị cảm thấy hổ nếu các em . Chỉ cần các em khỏe mạnh và sống ngay thẳng là ." Hoa Chiêu .
Cả bốn đều mỉm gật đầu ngay lập tức, chị cả thật sự cảm thấy đau lòng bọn chúng nên chúng càng cố gắng hơn nữa.
Mấy ở trong phòng bếp , nhanh xong cơm trưa.
Mà khí bên ngoài cũng tệ.
Diêu Lâm cùng Diêu Khôn tuy vẫn còn khẩn trương, nhưng còn căng cứng rồi.
Diệp gia xem lai lịch cũng nhỏ, nhưng cũng cao, càng vênh váo hung hăng, xem thường bọn họ.
Tất nhiên họ cảm thấy bao nhiêu coi trọng ...
Ba đàn ông Diệp gia, hai vẻ mặt nghiêm túc, một chút tươi , trẻ tuổi nhất tuy bộ quá trình đều mang nụ , nhưng còn bằng đây . . . .
Nụ cho đáy lòng Diêu Khôn sợ hãi, đột nhiên nghĩ đến ánh mắt Diệp Thâm.
Hai khuôn mặt tuy là một lạnh, một nóng đấy, nhưng độ ấm trong ánh mắt đều giống , cho cảm thấy lạnh buốt.
tổng thể khí còn rất tốt đấy, chủ yếu là Miêu Lan Chi luôn mang theo nụ , thực sự .
Ở xe bà hiểu về Diêu gia, mấu chốt là Diệp Thư bày tỏ thái độ , cùng Diêu Khôn kết hôn.
Con bé rốt cuộc cũng chịu kết hôn! Đối phương kém, bà ý kiến.
Một bữa cơm chấm dứt, song phương vậy mà bắt đầu thương lượng thời gian kết hôn.
Hoa Chiêu chút kinh ngạc, lặng lẽ hỏi Diệp Danh: "Không cần khảo sát nữa ?"
"Không em khảo sát qua ?" Diệp Danh .
Hoa Chiêu: ". . . Tin em như ?"
"Anh tin cha bọn nhỏ." Diệp Danh đột nhiên nhỏ giọng , xong hướng Hoa Chiêu nháy mắt mấy cái.
Anh rõ Diệp Thâm bây giờ đang ở , hơn nữa còn quan hệ hiện tại của Hoa Chiêu cùng Diệp Thâm.
Bởi vì nhiệm vụ cần, Diệp Thâm thỉnh thoảng sẽ liên hệ với .
Hắn ở nước ngoài mua sắm một thứ gì đó, cần Diệp Danh tự tiếp nhận.
Đã Diêu Khôn cùng Diệp Thư cũng ở chung hai năm rồi, còn Diệp Thâm thu thập, lên qua một cửa của Diệp Thâm .
Anh tất nhiên yên tâm.
Hoa Chiêu nháy mắt mấy cái: "Được , các đều là hồ ly, là em quan tâm thừa ."
Nói xong cô thấy Miêu Lan Chi cho mấy mốc thời gian kết hôn, gần đây nhất là ba tháng , xa nhất là qua năm.
Diệp Danh Diêu Khôn vượt qua kiểm tra , nhưng những khác của Diệp gia cũng , bọn xác thực định bỏ thời gian điều tra một chút, quan sát một phen.
Hoa Chiêu nháy mắt, , cô thật sự là quan tâm thừa .
Diêu Lâm tất nhiên chọn ngày gần nhất, ba tháng .
Sau đó bọn Diệp gia lịch sự lễ phép mà mời rồi, Diệp Danh tự đưa bọn đến khách sạn.
Ở đây tiếp đãi khách nước ngoài, khách quý tuyệt đối đủ tư cách.
...
Khổng Kiệt thất hồn lạc phách mà trở nhà khách.
Bà Khổng cùng Khổng Ni thấy, lập tức hiểu rõ.
Ba ngày Khổng Kiệt Diệp Thư sắp trở về đấy, lập tức gọi điện thoại cho ở quê, bà cùng Khổng Ni tới.
Đến xin Diệp Thư, giúp vãn hồi hôn nhân.
Bà Khổng cùng Khổng Ni nửa điểm mất hứng, quả thực hưng phấn mà tới.
Mấy năm , các bà thật sự cảm nhận rồi, Diệp Thư ở đây nhà họ càng khổ sở hơn!
Khổng Kiệt rút một tiền mà bà nhận từ Diệp Thư đó.
Mà Khổng Kiệt cũng cho bà tiền như trước rồi, tích lũy tiền còn trả cho Diệp Thư, trong nhà nợ nhiều tiền trong nhiều năm như .
Bên , mấy con trai khác của Khổng gia tiêu tiền như nước quen, còn dính lên một tật , chơi bời đánh bạc.
Hiện tại kiếm đủ tiêu, trong nhà đảo mắt bọn cho lụi bại.
Ngôi nhà gạch đỏ biến thành nhà gỗ.
Ngày ngày ăn khang nuốt khổ.
Bà Khổng mấy năm việc gì liền hối hận, hối hận đến .
Nếu như cơ hội thể lại. . . .
Kết quả thật sự đến ! Bà nhất định đem Diệp Thư dỗ dành trở về!
"Như thế nào? Cô còn chịu tha thứ cho con?" Bà Khổng hỏi.
Khổng Kiệt lời nào.
"Phụ nữ nha, đều là khẩu thị tâm phi, cô tha thứ cho con, nhất định là thật sự tha thứ cho con, chừng trong lòng cô cao hưng c.h.ế.t ! Ngày mai con tìm cô ! Nếu cô còn tha thứ, con cứ tiếp tục lời hữu ích cầu xin cô , cô sẽ tha thứ cho con!"
" ! Anh trai!" Khổng Ni ở một bên : "Trong lòng cô khẳng định quên , bằng thì nhiều năm như còn kết hôn, liền một đối tượng đều ? Đây là còn nhớ thương đây !"
Khổng Kiệt đột nhiên tự giễu, , cũng nghĩ như , cho nên mới tích cực mà chạy qua chạy mặt Diệp gia.
Kết quả. . . .
"Cô bạn trai rồi, hơn nữa mang về nhà gặp lớn, đoán chừng, kết hôn a." Hắn .
"Cái gì?" Bà Khổng cùng Khổng Ni kinh ngạc hô lên.
"Việc thể ! Ngày mai sẽ tìm cô !" Bà Khổng .
"Mẹ đừng !" Khổng Kiệt lập tức bật khỏi ghế sô pha và hét lên.
"Con yên tâm, đến cãi cùng cô , đến để cầu xin! Mẹ thật sự cầu xin cô ! Mẹ sẽ xin , thừa nhận lầm, chỉ cần cô chịu tha thứ cho con, thể quỳ xuống mặt cô !"
Bà Khổng chân thành, nước mắt cũng rơi xuống .
Khổng Kiệt tóc xám trắng, gương mặt già nua, lập tức chút đau lòng.
Vài năm , bà Khổng ăn mặc bóng loáng, một chút nếp nhăn nào khuôn mặt, so với bà lão cùng tuổi, nhất định sẽ bà trẻ hơn mười tuổi.
hiện tại, bà già hơn bạn cùng lứa tuổi hơn mười tuổi.
Mấy năm , bà cũng chịu khổ.
Khổng Kiệt chút mềm lòng: "Quỳ xuống thì đến mức, con sẽ tìm cơ hội gặp cô ."
Hắn đến cùng vẫn yên lòng một tìm Diệp Thư, sợ bà sẽ khiến mối quan hệ của họ càng thêm bế tắc.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/trong-sinh-tro-thanh-thon-phu-xau-xi/chuong-216.html.]
Diệp Thư đang ở nhà Hoa Chiêu ăn trái cây.
"Sao chị đến chỗ ? Không tìm Diêu Khôn? Cứ như đem ném ở lắm ?" Hoa Chiêu .
"Anh cả đưa và Diêu lão ngoài chơi." Diệp Thư nói.
"Ah! ~" Hoa Chiêu lập tức bật .
Đây là bắt đầu kiểm tra , cô , Diệp Danh tự xem qua, vẫn sẽ lo lắng đấy.
Diệp Thư cũng , nhưng nụ rạng rỡ cho lắm.
"Nghĩ đễn. . . Khổng Kiệt?" Hoa Chiêu nói.
Ở đây ngoài, chỉ hai các cô, ba đứa bé đều Miêu Lan Chi ôm nhà Diệp Chấn Quốc rồi, Diệp Thư cũng hào phóng gật đầu.
"Chị cho rằng, đời sẽ gặp nữa."
“Vậy thì ?” Hoa Chiêu hỏi: "Hiện tại mặc dù thấy thì ? Trông thấy mà thôi, trừ phi chị đối với còn nhớ mãi quên."
"Vậy cũng ." Diệp Thư lập tức : “Chỉ là một chút xúc động và lo lắng… Lúc đầu bọn chị thời gian vui vẻ, . Chị nghĩ bọn chị sẽ một cuộc sống , nhưng kết thúc trong..."
Hoa Chiêu cô , đoán : "Cho nên chị sợ cùng Diêu Khôn cũng như thế?"
Diệp Thư gật đầu, cho nên cô thích cùng Hoa Chiêu chuyện phiếm, mấy lời cần quá nhiều con bé hiểu.
"Em cảm thấy sẽ , chị cùng Khổng Kiệt trở nên như , nguyên nhân lớn nhất là do của , mà Diêu Khôn thì chị cũng thấy đấy, bọn họ còn quan tâm chị hơn Diêu Khôn, sẽ phát sinh loại mâu thuẫn lúc ." Hoa Chiêu nói.
Diệp Thư lập tức bật , cô cùng Diêu Khôn hai năm qua luôn hòa hợp, cô thừa nhận Diêu gia cũng cống hiến ít.
Bọn họ đối với cô thật sự , cho cô quá nhiều băn khoăn.
"Cũng đúng, chị là nhất thời nghĩ sai, bọn họ thể giống với nhà họ Khổng." Diệp Thư nói.
Hoa Chiêu : "Đừng bọn họ dám, tương lai bọn họ cũng dám."
Cũng chỉ loại như bà Khổng từng thấy qua các mặt của xã hội, mới thể xem thường bối cảnh của Diệp gia, ngược còn cảm thấy con trai nắm Diệp Thư, liền chế trụ Diệp gia .
“Đừng lo lắng cho chị nữa, hãy nghĩ xem em sẽ với nhà họ Diêu như thế nào.” Diệp Thư đột nhiên .
"Nói cái gì?" Hoa Chiêu sững sờ, bất quá cô nhanh liền kịp phản ứng, lập tức "Ah" một tiếng.
"Cái , thực dễ giải thích. . ."
Lúc cô cùng Diệp Thư diễn kịch, cô vứt bỏ con trai Diệp gia, chạy theo tình yêu của đời .
Hai năm rồi, Diêu gia cũng tình huống rồi.
Bọn còn Hoa Chiêu cùng Diệp Thư khi quan hệ , về vì ích lợi to lớn, cho nên vẫn luôn "Vạch mặt" nhay, yêu thương c.h.é.m g.i.ế.c .
ngày hôm qua thái độ của Diệp gia đối với Hoa Chiêu, giống như đối với cô con dâu đội nón xanh cho con trai của ?
Quả thực so với con gái ruột còn hơn.
"Ai chị cùng Diêu Khôn có thể phát triển tới loại quan hệ ?" Hoa Chiêu thở dài: "Không biện pháp, chỉ vì bọn nhỏ a, hoặc là, bọn họ còn em vứt bỏ con trai họ. . ."
Hoa Chiêu lưu manh nói.
Dù phận Tô Hằng cũng thể , những chuyện khác, cứ để cho Diêu gia tự bổ não thôi.
Hai chuyện, ngoài cửa đột nhiên gõ cửa.
Chỉ chốc lát , Lưu Minh tiến đến lướt qua Diệp Thư : "Ngoài cửa tên là Khổng Kiệt tới thăm."
Lúc cũng Khổng Kiệt là ai, đến lúc Diệp Thư ly hôn rồi.
Bất quá ngày hôm qua gặp Khổng Kiệt, đoán , cho nên trực tiếp đem dẫn đến.
Hoa Chiêu Diệp Thư, Diệp Thư cũng nghĩ tới, Khổng Kiệt vậy mà còn tìm đến cô.
"Anh cả mang Diêu Khôn ngoài chơi, đoán chừng nhất thời sẽ về , nếu . . ." Hoa Chiêu .
Diệp Thư lập tức liếc cô: "Diêu Khôn dù ở đây, chị cũng dám gặp ! Không gì giấu diếm. Để ." Cô với Lưu Minh.
Hai năm sống ở nước ngoài là vô ích, đầu óc cô thật sự rộng mở, bạn với chồng cũ ... Cô cũng .
cô vẫn dám chuyện với chồng cũ mặt bạn trai hiện tại.
Cô việc gì trái với lương tâm.
Khổng Kiệt vốn chỉ mời Hoa Chiêu hỗ trợ đem Diệp Thư mời , cửa thấy Diệp Thư ở chỗ , lập tức cao hứng.
"Vài năm gặp, vẫn như cũ." Diệp Thư mỉm .
Rất thiết tự nhiên, nhưng thực sự xa cách.
Nụ của Khổng Kiệt cứng đờ.
"Mấy năm nay thế nào? Anh kết hôn ? Có con ?" Diệp Thư tiếp tục hỏi.
Khổng Kiệt nổi rồi, lắc đầu: "Không ."
"Vậy thật đúng là ngoài ý ." Diệp Thư đến phi thường chân thành: " cứ nghĩ sẽ lập tức giới thiệu đối tượng cho , bà thích trẻ con như ."
Hai năm rèn luyện, cũng cho Diệp Thư trở nên sắc bén rồi.
Nếu như là , cô nhất định nổi, cũng sẽ châm chọc bà Khổng cháu đến phát điên !
Khổng Kiệt cúi đầu, lúc ly hôn, xác thực như đấy, giới thiệu với nhiều cô gái.
mấy cô gái mà thể tiếp xúc, thể so với Diệp Thư? Hắn thể trúng một nào.
Về cũng cảm thấy như quá gấp gáp, liền quan tâm đến chuyện nữa.
Cháu trai gì đấy, bà Khổng kỳ thật thiếu, những con trai khác nhiều.
Trước bà ép bức Diệp Thư, thật nguyên nhân lớn là bắt , bộ dạng “yểu điệu” của Diệp Thư mỗi ngày.
“Đừng về nữa, em sống ở nước ngoài như thế nào?” Khổng Kiệt hỏi.
"Rất ." Diệp Thư , nụ càng trong sáng tự nhiên.
Vừa cô sống .
Cũng đúng, tất cả bất hạnh của cô đều là vì con , rời khỏi bọn , cô tất nhiên sẽ sống .
"Hắn, hai . . ." Hai tại , đối với em , các kết hôn ?
Khổng Kiệt nhiều vấn đề hỏi, cảm thấy một câu “ ” của Diệp Thư, cần hỏi.
Diệp Thư tự : "Chúng sắp kết hôn, chúc cũng sớm ngày tìm hạnh phúc."
Khổng Kiệt ngẩng đầu cô , thấy Diệp Thư so với quá khứ còn xinh hơn nhiều, những lời suy nghĩ suốt một đêm, suy nghĩ vài năm ..., một câu cũng nên lời rồi.
Hắn cho tới bây giờ cũng từng xứng với Diệp Thư, hiện tại tư cách gì mà cô buông tha hạnh phúc mắt, chấp nhận trở về bên ?
"Được , chúc em hạnh phúc." Hắn lên xong, cũng đầu mà thẳng bước .
Hắn tâm sự nặng nề, bước chân nhanh chóng, khỏi phố nhỏ một đường cúi đầu buồn bực mà , căn bản trông thấy bà Khổng cùng Khổng Ni ở đầu hẻm.
"Mẹ, xem cái bộ dạng , vẻ như chuyện thành ." Khổng Ni .
"Đúng, trai con chính là một tên phế vật! Đụng phụ nữ liền kinh sợ ! Phi phi!" Bà Khổng nhổ hai ngụm nước bọt tay chà xát, đó hướng đầu bôi một vòng, chải vuốt tóc : "Vẫn xem đây, !"
Bà Khổng kỳ thật cũng đoán con trai sẽ gì, cho nên vụng trộm theo phía ngoài, vốn tưởng rằng đến cửa Diệp gia có thể theo trộn .
Kết quả phát hiện Khổng Kiệt cũng đến Diệp gia.
Có lẽ địa chỉ bên ngoài của Diệp Thư?
Bà cũng nghĩ nhiều, cứ theo.
Cũng may Khổng Kiệt vì tiết kiệm tiền, là một đường bộ tới đấy, nếu như giao thông công cộng, cũng theo kịp.
Lại đến gõ cửa, Lưu Minh là và em gái của Khổng Kiệt, Diệp Thư lập tức : "Không gặp!"
Dù hào phóng đến , cô cũng sẽ bao giờ dùng khuôn mặt tươi để chuyện với bà Khổng đấy.
Thời gian vẫn cô quên nỗi đau , giờ những oan ức gánh chịu trong những năm tháng , cô chỉ nghĩ thật ngu ngốc, còn bà Khổng thì càng đáng hận hơn.
Nghe cô gặp, một giây đồng hồ bà Khổng cũng trì hoãn, vỗ đùi liền mặt đất.
"Mọi mau đến xem ah ~ thật thể sống nổi mà ~~ chồng đến thăm mà đến gặp cũng ah ~~ "
Giọng của bà lớn, cho dù ở xung quanh đây ít , đều là nhà cao cửa rộng, hàng xóm cũng đều thấy .
Lập tức xem náo nhiệt.
Diệp gia náo nhiệt? Không thể bỏ qua!
Lưu Minh vì Diệp Thư vì gặp bà .
Sau khi sững sờ lập tức lên kéo bà Khổng .
"Ai nha! ~ g.i.ế.c ~~ Diệp gia g.i.ế.c ~" Bà giống như phát điên mà thét lên, chồm hổm mặt đất sống c.h.ế.t .
Bà thực sự sợ hãi, còn tưởng rằng Lưu Minh sẽ gì bà .
Khổng Ni cũng sợ hãi, bổ nhào qua đoạt bà Khổng: "Thả ! Đây là chồng Diệp Thư! Chúng là tới tìm Diệp Thư nhận đấy! Anh bắt chúng gì!"
Giọng cô cũng nhỏ, ở trong sân cũng thấy rành mạch.
Ánh mắt của những xem trò vui sáng lên, chồng của Diệp Thư? Đến đây để xin Diệp Thư?
Diệp Thư chồng từ khi nào? Đây là chồng cũ chồng hiện tại? Tại xin ?
Diệp Thư liền bật dậy, vén tay áo lên .
Hoa Chiêu nhanh chóng ngăn cô : "Chị còn đánh ngoài đường ? Như sẽ lên báo. . ."
Ah, thể lên báo, bất quá ở trong giới khẳng định sẽ nổi tiếng .
"Cho bọn họ tiến !" Hoa Chiêu cao giọng hô.
Lưu Minh thính lực cũng tệ, lập tức lôi kéo bà Khổng trong sân.
Chỉ là lúc kéo chút tốn sức, bà còn treo thêm Khổng Ni.
Mà thể trọng của Khổng Ni, càng ngày càng tăng, dù là trong thời gian qua cuộc sống dễ chịu lắm, ăn khang nuốt khổ cô cũng gầy , hiện tại lẽ hơn 100 cân .
Lúc bà Khổng kêu nữa, bà chỉ vì .
Vừa nhà, hai mắt bà Khổng đột nhiên đủ dùng, đây mới là gia tộc lớn ah, nghĩ tới ở thủ đô còn thể ở một căn tứ hợp viện lớn như .
Bà từng là thành phố vài năm đấy, thành phố nhà ở khan hiếm thế nào.
Đừng bên ngoài ngăn nắp thể diện, chỗ ở khả năng còn lớn bằng một cái chuồng heo lớn ở quê bà .
Căn nhà lớn như ….Cả đại gia đình mười miệng ăn nhà bà đến ở cũng hết ah.
Bà lúc thật sự mắt mù , mỡ heo cho lú lẫn , điểm của Diệp Thư.
Cho nên khi ngẩng đầu thấy Diệp Thư, bà Khổng phi thường dứt khoát mà quỳ xuống: "Tiểu Thư ah, đều là đúng! Mẹ khổ con rồi, cầu xin con tha thứ cho !"
Diệp Thư càng hoảng sợ, ngơ cả .
Cô tuyệt đối nghĩ tới, bà Khổng sẽ cái trò .
"Kéo bà lên." Diệp Thư nhíu mày .
Lưu Minh tất nhiên lời.
Bà Khổng cũng kiên trì, quỳ một chút tỏ thái độ là , nếu thật sự quỳ thêm nữa, bà sợ sẽ giảm thọ đấy!
"Ny Nhi ah, mau xin chị dâu con!" Bà Khổng đầu với con gái.
Bà quỳ, để cho Khổng Ni quỳ.
Khổng Ni đừng đó uốn éo, tình nguyện mà quỳ xuống.
Diệp Thư nhíu mày , Hoa Chiêu đột nhiên kéo cô một cái, chớp chớp mắt.
Khổng Ni quỳ thì cứ quỳ, cô là lớn, xung quanh ngoài trông thấy, sợ.
Hơn nữa, Khổng Ni tâm nhãn ít, nóng giận mới thể lời thật.
Cô , cho bà Khổng đem lời trong bụng , là thể nào đấy.
Người hạ vốn gốc rồi, đầu gối cũng quỳ rồi.
Hoa Chiêu ngăn cản, Diệp Thư liền kiên trì, với bà Khổng: " cùng Khổng Kiệt ly hôn nhiều năm rồi, các cũng , cho nên về cũng đừng bậy nữa, bằng thì sẽ cho con của bà!"
Cô vậy mà lấy tiền đồ của Khổng Kiệt uy h.i.ế.p rồi.
Bà Khổng sững .
"Bà hôm nay đến đây chuyện gì?" Diệp Thư thấy bà lọt liền hỏi.
"Ah, chính là đến xin con đấy, , đều là do cùng Ny Nhi , quá khắt khe với con . . ."
"Bà là ." Diệp Thư cắt đứt lời bà : "Bà xin thấy , nhưng thể nhận! Nếu chuyện gì khác, bà thể nha."
Bà Khổng lập tức : "Đừng ah, thật tâm xin con, con nếu còn nguôi giận, con đánh mắng cũng ! Chỉ cần con chịu tha thứ cho Khổng Kiệt, tiếp tục cùng chung sống, về sẽ trâu ngựa cho con, lão bảo mẫu cho con, đều !"
Hoá mục đích ở đây.
Bà thực sự dám nghĩ như .
Diệp Thư tức giận đến châm chọc bà , Hoa Chiêu ngăn cản cô .
Cùng loại lý luận căn bản tác dụng, bà hiểu.
Mấu chốt là, cô thấy tiếng ô tô ngoài cửa.
Mà âm thanh cô quen thuộc, đó là chiếc ô tô "12345" của cô, khi cô để cho Diệp Danh dùng.
Anh cả hôm nay đưa Diêu Khôn ngoài chơi. . . .
"Quản cho miệng và chân của bà, về là chồng Diệp Thư nữa, càng thể đến nơi đây, bằng thì con của bà sẽ lập tức về nhà trồng trọt."
Hoa Chiêu xong với Lưu Minh: "Đưa bọn họ cửa ."
Lưu Minh tuy vì , nhưng tất nhiên sẽ lời.
Bà Khổng cùng Khổng Ni chịu, dốc sức liều mạng giãy dụa, NGAO NGAO kêu to.
Hoa Chiêu đang qua cho bọn họ câm miệng, thấy Diệp Danh mang đến.
Cô trừng mắt liếc Diệp Danh, cả khẳng định sớm thấy động tĩnh rồi, kéo chậm một chút ?
Diệp Danh , thẳng: "Nếu gì , nhất rõ ràng ."
Tuy cảm thấy loại thông gia cũ là việc trong nhà, còn thể cho Diệp Thư đặc biệt hổ, nhưng đây là sự thật thể đổi.
Nếu như Diêu gia bởi mà coi thường Diệp Thư, thì xong.
Được , Hoa Chiêu lui một bước, cả lý.
Bà Khổng đầu thấy Diệp Danh, còn một già một trẻ bên cạnh .
Bà cũng là già trải sự đời, lập tức đoán cái đàn ông trẻ tuổi , khả năng chính là đối tượng hiện tại của Diệp Thư.
Nhìn xem, bằng con trai bà mà!
"Tiểu Thư, A Kiệt nhiều năm như vẫn thể quên con. Mỗi đêm luôn ôm lấy hơn mười phong thư mà con , lượt xem, xem hết sẽ ngủ !" Bà Khổng đột nhiên .
Mặt Diệp Thư lập tức đỏ lên, tức giận đấy.
Đồng thời cũng chút hổ.
Những năm , cô thật sự nhiều thư cho Khổng Kiệt, ay khi kết hôn đều từng qua, cho đế một năm cuối cùng khi ly hôn cô mới dừng .
"Hắn như thế nào là chuyện của , liên quan gì đến cả, dù trong lòng rồi." Diệp Thư thẳng.
Lúc đến phiên bà Khổng tức giận .
"Cô là phụ nữ độc ác ah, tình cảm nhiều năm như vứt bỏ liền vứt bỏ hả? Cô quên các lúc ở bên đến cỡ nào ? Chỉ cần về nhà, cô bao giờ. . ."
"Đã đủ rồi!" Diệp Thư thực sự tức giận : "Bà thêm một câu nữa, cam đoan con của bà sẽ về nhà là ruộng đấy!"
"Cô. . . ." Cổ họng bà Khổng như ai bóp lạị, trừng mắt cô, thật sự dám tiếp.
Niềm hy vọng duy nhất của gia đình họ lúc là Khổng Kiệt, mặc dù hiện tại đưa ít tiền hơn cho gia đình nhưng rằng khi trả hết tiền cho Diệp Thư, bộ tiền lương của đều giao cho bà .
Hắn bao giờ về nhà để nông! Nếu , gia đình bọn họ thật sự thể nào xoay nổi .
"Đưa bọn họ ." Hoa Chiêu .
Vệ sĩ trong sân đều đến, bọn Lưu Minh hiện tại bốn , dễ dàng đem bà Khổng cùng Khổng Ni mang .
Bà Khổng cam lòng trừng mắt liếc Diêu Khôn.
Không sợ, đợi ngày mai con trai bà tiếp tục đến.
Diệp Thư là tức giận với bà , chỉ hù dọa bà mà thôi, đối với con trai bà , đoán chừng cô sẽ nỡ như .
Chỉ cần Diệp Thư một ngày còn kết hôn, bà sẽ buông tha!
Hơn nữa bà ở đây, cô đừng nghĩ sẽ kết hôn!
Khổng Ni cũng liếc Diêu Khôn vài , cô cảm thấy khác với , cô cảm thấy Diêu Khôn lớn lên trai hơn trai, khí phái hơn trai, hơn nữa tiền. . . .
Năm nay cô hơn 20 tuổi, còn gả ngoài đây .
Trước vẫn đến trong nhà cầu hôn cô , cho dù cô như , cũng khen ngợi thành một bông hoa, là phúc khí.
từ khi nhà gạch đổi thành nhà đất, còn ai đến nhà mai nữa.
So với , cô càng hi vọng Diệp Thư và trai một nữa trở về bên , bằng thì, khả năng cô cả đời cũng gả !
Khổng Ni đột nhiên xuống mặt đất, bắt đầu kêu : "Chị dâu! Trước đều là của em, là em cùng chọc cho chị tức giận, liên quan đến trai! Về bọn em sẽ cách xa hai đấy, bao giờ sống cùng với hai , chị hãy tha thứ cho trai em !"
Cô đột nhiên dùng sức, cơ thể hơn 100 cân, đang kéo cô nhất thời chủ quan nắm chặt nữa buông tay.
Cô liên tục đá và thét lên, trong miệng còn Diệp Thư và Khổng Kiệt với như thế nào.
Ba vệ sĩ vây quanh cô nâng lên, nhưng kéo nổi cô .
Cảnh tượng thật hổ và ngượng ngùng.
Biểu cảm của hai ông cháu Diêu gia đông cứng , bọn họ từ lâu thấy qua đàn bà nào chanh chua như rồi.
Hoa Chiêu đột nhiên tiến lên, nắm lấy cánh tay Khổng Ni, kéo cô như một con búp bê xé rách.
Chút sức nặng đối với cô căn bản tính là gì cả.
Mấy Lưu Minh thở phào, nhanh chóng xách bà Khổng đuổi kịp.
Ra cửa lớn, Hoa Chiêu trực tiếp đem nhét lên ô tô, với Lưu Minh: "Đưa bọn họ trở về, thuận tiện một chút, chờ đến xử lý tiếp."
"Vâng." Lưu Minh lập tức lái xe nha.
Ô tô lái nhanh, bà khổng và Khổng Ni cho tới bây giờ cũng từng qua nên dám lộn xộn, càng dám nhảy xe.
Hoa Chiêu trở trong sân, thấy bầu khí dịu .
Diệp Danh đang cùng Diêu Lâm chuyện phiếm, mặt hai đều là nụ tự nhiên, quả thực vui vẻ hòa thuận, giống như hai từng xuất hiện .
Đều là cao thủ.
Hoa Chiêu thoáng qua với Diệp Thư cùng Diêu Khôn: "Đi, chúng đến hậu viện, mấy cây hoa lan em trồng, ngày hôm qua bắt đầu nở rồi, đặc biệt xinh ."
Hai gì, tự nhiên theo.
Khu vườn nhà tuy Hoa Chiêu chăm sóc hai năm nhưng vẫn phát triển và đang phát triển mạnh, loài hoa quý đều ngoan cường mà phát triển như cỏ dại.
Đưa tới vườn hoa, Hoa Chiêu lập tức rút lui.
Cô tạo cơ hội để cho hai trò chuyện, đem chuyện cho rõ ràng.
Tuy là chuyện quá khứ rồi, nhưng Hoa Chiêu cảm thấy Diệp Thư vẫn nên giải thích một chút.
Những đang yêu cuồng nhiệt đều lý trí.
Suy bụng bụng , nếu như Diệp Thâm vợ , còn đến náo loạn như , cái gì mà bọn họ yêu thế nào, cô dù tức c.h.ế.t cũng để Diệp Thâm ngủ sàn nhà một tháng!
Không giải thích với cô cho rõ ràng và đem cô dỗ dành cho thì còn xong .
Cô vụng trộm trốn đến trong phòng, góc tường.
Diêu Khôn quả nhiên để ý, bất quá phương thức biểu hiện của là tức giận, mà là nũng.
Chưa hai câu, Diêu Khôn nắm lấy Diệp Thư nọ, cô về cũng thư tình cho , cũng nấu cơm cho , cũng giặt quần áo cho , đương nhiên cam đoan là thỉnh thoảng thôi đấy, thể hiện một chút ý tứ là .
Trong nhà nhiều giúp việc như , cũng nớ để cho cô vất vả.
Cô còn chọn quần áo cho mỗi ngày. . . Vân vân và vân vân.
Diệp Thư nhanh rộ lên, quên chuyện thoải mái . Diêu Khôn yêu cầu gì cô đều đáp ứng.
Hoa Chiêu sờ sờ lên da gà đang nổi đầy , nổi rồi.
Cô đến tiền viện tìm Diệp Danh, trực tiếp cắt đứt chủ đề của cả và Diêu Lâm: "Người Khổng gia định xử lý như thế nào? Không thể để cho bọn họ tiếp tục ở thủ đô, bằng thì với cách của bà Khổng , khẳng định còn thể đến gây chuyện."
Diệp Danh liếc Diêu Lâm : "Anh định lát nữa tìm Khổng Kiệt chuyện, để cho mang theo nhà lập tức rời ."
"Nếu như thì ? Em phát hiện chút là con trai ngoan của ." Hoa Chiêu nói.
Diệp Danh nhướn mi, tuy là đầu tiên đến từ "con trai ngoan của " , nhưng hiểu .
Thật sự chuẩn xác. . .
"Anh cũng chỉ cùng chuyện." Diệp Danh Diêu Lâm : "Khổng Kiệt gần đây đang ở thời kỳ mấu chốt, thể tiến lên một bước, cũng thể rẽ một đường khác, con đường là một mảnh bầu trời thể phát triển."
Sợ Diêu Lâm hiểu, chuyện càng trực tiếp hơn: "Cháu định để cho về quê."
Diêu Lâm. . . . Ông hiểu rồi, Diệp Danh đây là g.i.ế.c gà dọa khỉ, cho ông xem.
Người đối với Diệp Thư , thu thập dễ dàng.
Ông tỏ thái độ gì, ông cũng sợ hãi, bọn họ thật sự từng nghĩ sẽ bắt nạt Diệp Thư.
Bất quá về sẽ đối với Diệp Thư càng hơn. . . .
Hoa Chiêu , hài lòng với cách Diệp Danh xử lý Khổng Kiệt.
Không cây to Khổng Kiệt , xem Khổng gia còn thể nhảy nhót thế nào!
"Em cơm, buổi trưa hôm nay ăn một bữa thịnh soạn." Hoa Chiêu .
Diệp Danh ăn cơm trưa xong rời , chuyện Khổng Kiệt xử lý sớm chút, sợ bà Khổng ngày mai còn tới nữa.
Cho nên hôm nay đưa bọn họ ngay.
cũng trực tiếp tìm Khổng Kiệt, gọi điện thoại về quê Khổng Kiệt, để cho điều tra nhà của .
Chuyện điều tra thì thôi, điều tra xong kết qua vô cùng kinh ngạc.
Mấy em của Khổng Kiệt, những năm chuyện cũng ít. Trộm cướp thì , nhưng mấy chuyện như gây hấn, tụ tập đánh bạc, quan hệ nam nữ loạn ít.
Nguyên một đám đều sạch sẽ.
bất cứ khi nào chuyện náo loạn, đều Khổng gia đưa tiền hoà giải .
Vân Mộng Hạ Vũ
Mấy năm gần đây như trước rồi, bọn vậy mà vẫn trung thực, đánh ẩu đả vài .
trong thôn đều vì nể mặt Khổng Kiệt mà đều xử lý nhẹ.
Hiện tại, Diệp Danh lôi chuyện cũ rồi.
Anh cùng Khổng Kiệt chuyện ngược bình thường, chỉ cho Khổng Kiệt cùng em gái của qua gây chuyện với Diệp Thư, cô khó chịu nổi rồi, lập tức đem .
Khổng Kiệt cũng phân rõ trái, xế chiều hôm đó đem đưa lên xe lửa trở quê quán .
Sau đó nhận hình phạt từ bên ngày hôm .
Bởi vì quản thúc nhà, để cho bọn họ ỷ mà bắt nạt dân quê nhà, hiện tại nhiều hại báo cáo lên , nên bên quyết định sẽ xử lý nghiêm .
Tiến lên một bước là thể nào, vốn nhiều đơn vị thể chọn để chuyển nghề cũng còn, "Một nhẹ nhàng" mà trở quê quán rồi.
Lúc về đến nhà, vặn gặp bà Khổng đang lôi kéo một đại gia đình hơn mười miệng ăn, đến thủ đô tìm Diệp Thư.
Mấy em của Khổng Kiệt cũng xử lý, bắt lao động mấy tháng.
Trong nhà chỉ còn phụ nữ cùng trẻ nhỏ.
Bà Khổng đến thủ đô tìm Diệp Thư hỗ trợ, thuận tiện cho các bà ở nhờ.
Ngày đó bà đến vội vàng, cũng rõ căn nhà lớn là của ai đấy.
Bất quá lẽ là của Diệp Thư đấy, Diệp gia lợi hại như , Diệp Thư còn tiền, lúc xuất ngoại buôn bán kiếm nhiều tiền, một căn nhà lớn là bình thường.
Một ngày vợ chồng, trăm ngày ân nghĩa. Hiện tại chồng cũ gặp nạn, cô giúp đỡ một chút là nên đấy.
Nếu giúp đỡ thì cô chính là lương tâm.
Bà sẽ loạn, cho đến khi đối tượng của cô chạy mất mới thôi.
Nhìn thấy Khổng Kiệt trở về, Khổng gia đều giật .
"Tại con trở về ?" Bà Khổng chút chột mà hỏi thăm.
Chuyện mà mấy đứa con trai khác , bà căn bản dám cho Khổng Kiệt .
Khổng Kiệt rốt cuộc xác định, trở về, chỉ là vì em. . . Không, là chuyện ngoài ý , mà là Diệp gia cho một bài học.
Hắn cũng xác thực nên dạy dỗ như .
Nhìn trong nhà, biến thành bộ dáng gì ?
"Ai dám khỏi cánh cổng , về cũng là nhà họ Khổng nữa, thích thì , sẽ xen nữa, cũng cần quan tâm nữa." Khổng Kiệt .
Bà Khổng sững sờ, há mồm.
"Kể cả ." Khổng Kiệt bà : "Mẹ thực sự cho rằng Diệp gia là bùn dễ nặn ? Nếu thật gây chuyện con cũng mặc kệ, bất quá đến lúc đó tù cùng mấy đứa em lao động cải tạo, con cũng biện pháp, thể đưa nổi."
Bà Khổng kinh ngạc, thế mới các con gặp chuyện may là do Diệp gia giở trò quỷ, lập tức loạn, càng đến thủ đô rồi.
"Có còn vương pháp nữa ! Mẹ tố cáo bọn !" Bà Khổng hô.
"Mẹ cứ tố cáo a, bọn phạm những tội , cũng đủ xử b.ắ.n rồi." Khổng Kiệt vô lực nói.
Đây là một thời đại khó , đường cái cưỡng hôn lên mặt một phụ nữ xa lạ cũng đủ để xử b.ắ.n . Mà mấy em của thể hôn lên mặt mấy phụ nữ.
Đây là do Diệp gia sống c.h.ế.t truy cứu, nếu quyết tâm truy cứu thì hôm nay cũng thể cho bọn c.h.ế.t bảy rồi.
Bà Khổng cũng điểm , biểu cảm của con trai, lập tức hoảng sợ mà trung thực rồi.
...
Hoa Chiêu ở trong nhà nghỉ ngơi vài ngày, đem ông nội dỗ đến vô cùng cao hứng đấy, cũng cho ông kích động nữa, tâm tính bình thản rồi, mới quyết định cho chuyện về bà nội.