Trọng Sinh Trở Thành Thôn Phụ Xấu Xí - Chương 302

Cập nhật lúc: 2024-10-29 04:46:14
Lượt xem: 225

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nếu phát hiện, Hoa Chiêu cũng trốn nữa, tới.

"Làm ăn tệ." Cô .

Khâu Mai ha hả một tiếng, lập tức hỏi: "Gia Khánh khỏe ? Bây giờ nó đang ở ?”

cũng quan tâm đến con trai .

"Ở nhà thím hai." Hoa Chiêu .

Khâu Mai lập tức yên tâm, Diệp gia, cô cảm thấy Lưu Nguyệt Quế là .

Gia Khánh ở đó chắc chắn lo ăn uống, như yên tâm.

Diệp Đan cũng nghĩ như , cho nên cô bao giờ lo lắng cho mấy đứa nhỏ.

chỉ lạnh mắt Hoa Chiêu, cảnh giác hỏi: "Sao cô ở đây?"

“Tại thể ở đây?" Hoa Chiêu .

Diệp Đan nghẹn , nhưng kinh ngạc lúc đầu qua, cô nhớ tới "Phường ẩm thực Quế Lan" bên cạnh.

Trương Quế Lan đến các cô , mỗi bày sạp đều trốn xa, nghĩ tới vẫn Hoa Chiêu gặp .

"Xui xẻo." Diệp Đan lẩm bẩm một tiếng, thu dọn đồ đạc liền rời .

Hoa Chiêu tức giận, cô còn ngại cô xui thì thôi!

Cô còn chăm sóc mấy đứa con của cô đây !

"Túi xách của các , nhập ở ?" Hoa Chiêu hỏi.

Diệp Đan và Khâu Mai, còn mấy đàn ông xung quanh chằm chằm cô đều dừng .

Khâu Mai ha ha một tiếng: "Nhà cô kinh doang lớn, chẳng lẽ còn cướp chút ăn nhỏ với chúng ? Kỳ thật cũng kiếm bao nhiêu tiền, đều là tiền vất vả, bận rộn một tháng còn bằng cô kiếm một ngày.”

Bởi vì Hoa Chiêu cứu Gia Khánh, bởi vì còn dựa Diệp gia nuôi Gia Khánh, cô còn ác cảm với Hoa Chiêu nữa.

" cũng nguồn hàng ở , thứ như , chuyển đến thủ đô bán cũng thể kiếm nhiều tiền." Hoa Chiêu .

"Ha ha, chỉ là một xưởng nhỏ , một ngày thể như , còn đủ tiền xe. Hôm nay quá trễ, về nhà.” Nói xong vội vàng chạy .

Mà Diệp Đan cùng những khác sớm xa.

Ánh mắt Hoa Chiêu trầm xuống, về nhà.

Trong nhà, Diệp Thâm đang định ngoài.

Thấy biểu tình của cô , lập tức hỏi: "Làm ? Ai em tức giận?”

Hoa Chiêu trực tiếp : “Em thấy Diệp Đan và Khâu Mai, nghĩ tới bọn họ cũng ở Bằng Thành.”

Thông tin đó, ở chỗ .

"Ừm." Diệp Thâm : "Đã tới đây 3 tháng ."

“Còn Diệp Hưng thì ? Hắn đang ?” Hoa Chiêu hỏi.

Ánh mắt Diệp Thâm lóe lên, ánh mắt vợ thật : "Em phát hiện cái gì?”

Xem Diệp Thâm cũng .

Hoa Chiêu liền : "Hôm nay em thấy bọn họ bán túi ở chợ đêm, chất lượng và kiểu dáng của cái túi , giống loại mà xưởng nhỏ trong nước thể , sợ là hàng nhập lậu. Diệp Hưng đang buôn lậu?”

Đây chính là chuyện rơi đầu!

Đương nhiên, quy mô lớn.

Bởi vì vị trí địa lý, vì nguyên nhân thời đại, một thành phố ven biển bây giờ tràn ngập hàng lậu.

Thời điểm nghiêm trọng nhất, nơi dân trồng trọt nữa, học sinh học, ai cũng ngoài buôn hàng lậu.

Hoa Chiêu nhớ tới kiếp báo, cũng chính là chuyện hai năm nay.

Sau đó đàn áp nghiêm khắc mới hơn một chút.

Diệp Thâm gật đầu, vẻ mặt chút ngưng trọng: "Anh bắt vài , ngờ trơn tay, bắt .”

Diệp Hưng tuy rằng nhập ngũ, nhưng gien của Diệp gia, gien kích hoạt khi trục xuất khỏi gia tộc.

"Hắn tổ chức một nhóm chuyên việc , đội ngũ nhà nước thể .” Diệp Thâm .

Vẫn là bởi vì nguyên nhân thời đại, hiện tại việc quá nhiều, đội ngũ nhà nước chỉ mấy như , lo bên để ý bên , cá lọt lưới nhiều.

Diệp Hưng giống như cá gặp nước.

Mà Diệp Thâm dù cũng chuyên môn chuyện , cũng chỉ thể mang của lén bắt Diệp Hưng.

Còn lặng lẽ tiến hành, thể để lộ bất kỳ tin tức nào.

Bằng , cái gì mà trục xuất khỏi gia tộc, cái gì mà đổi tên đổi họ, cũng tác dụng, vẫn sẽ liên lụy Diệp gia.

Còn đem tội của đổ lên Diệp gia, thậm chí là Diệp gia sai khiến.

"Vẫn mau chóng bắt ." Lông mày Hoa Chiêu cũng nhíu : "Người học ? Bây giờ khắp nơi đều là vàng, quang minh chính đại kiếm tiền ?”

Quang minh chính đại kiếm tiền, Diệp Hưng vốn. Khuân vác? Hắn sẽ thế.

Chỉ thể đường ngang ngõ tắt.

"Nếu em , lúc, định trở về với em một tiếng, tin tức mấy ngày nay hoạt động, theo." Diệp Thâm .

Hoa Chiêu lập tức : "Em cùng .”

Có cô ở đây, chỉ cần gặp Diệp Hưng, cũng đừng hòng chạy!

Diệp Thâm nghĩ như : "Dưới tay ít , còn vũ khí, em đừng ."

Vừa vũ khí, Hoa Chiêu càng nóng nảy: "Anh áo chống đạn ?"

Diệp Thâm : “Có thì , nhưng thứ kỳ thật tác dụng gì.”

đối với nó vô dụng, khác mặc cũng vô dụng.

Áo chống đạn chỉ thể bảo vệ chút diện tích như , còn nhiều chỗ hiểm lộ bên ngoài.

"Dẫn em , đưa em , em sẽ lặng lẽ theo ." Hoa Chiêu .

Cô nhớ tới, đợt đầu tiên trấn áp buôn lậu dường như còn một tháng nữa mới diễn , lúc nếu Diệp Hưng náo loạn bắt, cũng dễ xử lý.

Uy h.i.ế.p của cô tác dụng, Diệp Thâm bất đắc dĩ đồng ý.

"Em theo bên cạnh , tự hành động, ?"

"Ừm! Đảm bảo một bước…” cũng rời? Chẳng may tình huống đặc biệt, cô cũng dễ .

“Ai nha yên tâm , em chính là tiểu của , so với thủ hạ của cũng kém, lợi hại!” Hoa Chiêu : "Hơn nữa tay em cũng từng thấy m.á.u đấy!”

Không thể nhắc tới chuyện , nhắc tới tâm tình Diệp Thâm liền , dẫn Hoa Chiêu ngoài.

Hoa Chiêu vội vàng câm miệng, trở về bộ quần áo thể thao màu đen lôi kéo Diệp Thâm nhanh.

Diệp Thâm ít khi thấy Hoa Chiêu mặc màu đen, vốn tưởng rằng cô mặc vẻ khác .

Diệp Thâm yên.

chống khí lực của Hoa Chiêu, kéo .

Hai ô tô, Diệp Thâm đưa cho Hoa Chiêu một cái khẩu trang: "Mang .”

Bằng khuôn mặt nhỏ nhắn sẽ phát sáng, cũng sẽ phát hiện.

Hoa Chiêu ngoan ngoãn mang .

Sau đó theo phía Diệp Thâm, thấy "đội ngũ" của .

Đều là tự chiêu mộ, hiện tại vẻ huấn luyện .

Mọi ảnh nhỏ nhắn bên cạnh Diệp Thâm đều tò mò.

Cho tới bây giờ cũng từng thấy phụ nữ xuất hiện bên cạnh lão đại! Đây là chị dâu trong truyền thuyết ?

Đại ca mang theo chị dâu đến gì?

Họ đang chuẩn ? Nếu như nhớ lầm, hẳn là liều mạng với khác, đen ăn đen! Mang theo chị dâu thích hợp ?

Ánh mắt Diệp Thâm trầm xuống: “Xuất phát.”

Mọi lập tức cảm giác sát khí, thu hồi ánh mắt rơi chị dâu, theo phía cùng xuất phát.

Một nhóm hơn 40 lên một xe tải trong đêm tối, nhanh chóng đến bờ biển.

Bằng Thành so với đời thì vẫn còn nhỏ, phần lớn diện tích bãi biển đều hoang vắng , đèn xe tắt, trong trời đất chỉ còn chút ánh sáng.

Đoàn xuống xe, về một hướng.

Vừa đường Diệp Thâm cũng rõ với Hoa Chiêu, hôm nay bọn họ "ăn đen".

Hôm nay giao dịch ở đây.

Mà Diệp Thâm, mắt chuyên môn chuyện "ăn đen".

Cô nhếch miệng một cái, mới nhớ , mục đích của Diệp Thâm là khắc phục khu vực tối tăm .

sửa trị cũng dễ dàng, hơn nữa bên ngoài việc đó .

Anh là hòa nhập bóng tối và thống nhất bóng tối.

cấp cũng đồng ý, Hoa Chiêu cũng ý kiến gì.

Chỉ cần bình an là .

Chạng vạng tối bãi biển còn gió êm sóng lặng, nửa đêm nổi lên gió mạnh, dự báo thời tiết hai ngày tới sắp bão.

Thời tiết thích hợp cho các giao dịch.

Bởi vì loại thời tiết cảnh sát biển cũng cố kỵ, gió lớn sóng to sẽ dễ dàng bắt .

Đoàn đến địa điểm lên kế hoạch đó, lặng lẽ xổm canh gác.

Ôm cây đợi thỏ.

Lúc liền sự lợi hại của Diệp Thâm, những phía mới chiêu mộ mấy tháng, hiện tại huấn luyện kỹ lưỡng.

Trong gió mạnh, giống như một tảng đá, nóng vội, chờ đối phương xuất hiện.

Hoa Chiêu cũng tố chất , cô nhàm chán cùng thực vật chung quanh trao đổi.

Trên đất liền, biển, bọn họ cùng "tâm sự ".

Đặc biệt là cỏ nước biển, Hoa Chiêu đặc biệt thích giao tiếp với chúng.

Bởi vì cô thể kiêng nể gì mà trao đổi năng lượng với chúng nó, thúc đẩy chúng sinh trưởng, dù cũng ai thấy.

Trong khi giao tiếp, cô cũng thể thấy thế giới bí ẩn làn nước.

Bây giờ các loại tôm cá nhỏ đang ẩn trong các bãi cỏ nước để tránh nước biển khuấy động.

Diệp Đan và Khâu Mai trở về một làng chài nhỏ bên bờ biển, hai bọn họ nhà, mấy đàn ông cùng bọn họ tản bốn phía, mỗi trở về nhà .

Diệp Đan và Khâu Mai thế nhưng cửa liền đếm tiền cướp tiền.

Điều khiến Diệp Hưng bất ngờ.

Hắn lập tức cảnh giác hỏi: "Chuyện gì xảy ?"

Diệp Đan tức giận hừ hừ lời nào.

Khâu Mai : "Bọn em gặp Hoa Chiêu, em hỏi cô , cô Gia Khánh hiện đang ở nhà thím hai.”

Diệp Hưng nhướng mày, nhanh buông .

Diệp Thâm hiện tại cũng ở Bằng Thành, .

Hắn cũng thấy từ xa.

Hắn cũng Diệp Thâm đang gì.

Đen ăn đen là giả, bắt ngược là thật.

, cũng Diệp Hưng thành thật .

Diệp Hưng lạnh một tiếng, từ chối cho ý kiến.

Diệp Đan buông xuống tâm tình cá nhân, : " tin tức gần đây chút căng thẳng? Hắn cũng ép gắt gao, nếu mấy ngày nay cứ nghỉ ngơi một chút?"

“Không cần." Diệp Hưng : "Hoa Chiêu tới , rảnh, đây chính là cơ hội để chúng ngoài hoạt động. Hơn nữa bên cũng hẹn, , cũng đừng nghĩ hợp tác nữa.”

Diệp Đan nghĩ cũng thấy chuyện như , Hoa Chiêu tới, Diệp Thâm đoán chừng đang sấp giường dậy nổi, nào thời gian quản bọn họ.

Hoa Chiêu ngược thành cho bọn họ, hừ!

"Dù cũng cẩn thận một chút ." Diệp Đan xong, đổ tiền trong túi , cũng bảo Khâu Mai đổ , hai bắt đầu đếm tiền chia tiền.

Bọn họ hiện tại đang bán đồ, dễ bán, mục tiêu lớn, liền trực tiếp bán buôn ngoài.

Đồ bán chạy, kiếm nhiều tiền, họ tự bán.

Diệp Hưng chiếm đầu to, 5 phần, Khâu Mai xuất lực, chiếm 2 phần, cô cứng rắn đòi 3 phần.

Hiện tại trong tay cũng một ít .

đến khi nào mới thể tiền hơn Hoa Chiêu?

"Mỗi đều là mấy chiếc thuyền đánh cá nhỏ, khi nào mới thể xoay ?" Diệp Đan bất mãn : "Không bằng, chúng lớn? Cậu mấy chuyển ô tô , một chiếc sẽ kiếm vài vạn! Chỉ cần vài chiếc thuyền lớn thể xoay !”

Đến lúc đó xem ai còn xem thường cô !

Diệp Hưng Diệp Đan, đổi, Diệp Đan cũng đổi.

dùng súng? Trông giống một thằng ngốc ?

"Chị , thể tự thử xem, ngăn cản." Hắn .

Diệp Đan mặt trầm xuống.

Đột nhiên, cánh cửa gõ vài nhịp.

Mấy trong phòng liền thả lỏng thể.

Diệp Hưng tới mở cửa, một đàn ông đầu trọc . Người cao lớn, so với Diệp Hưng cao gần một mét tám còn cao hơn nửa cái đầu, cũng mập hơn một vòng lớn.

Có thể do thời gian dài sống ở bờ biển, nên làn da màu đỏ đồng, ngũ quan cũng lắm, miễn cưỡng xem như bình thường.

"Gió nổi , buổi tối còn ?" Hắn hỏi.

"Đi." Diệp Hưng .

Người đàn ông gật đầu: "Vậy gọi .”

Chuyện coi như xong.

Người đàn ông đầu Diệp Đan, lấy lòng : "Mẹ hầm gà, qua ăn một miếng?”

Diệp Đan cũng ở đây sắc mặt Diệp Hưng, xoay rời .

Người đàn ông lập tức hấp tấp mà theo ở phía .

Khâu Mai bĩu môi, con gái Diệp gia, cũng là đức hạnh ? Người đàn ông cô vì cô tù, kết quả cô đầu tìm tình nhân!

Bụng đói ăn quàng, đàn ông như cũng để ý!

Thời gian từng giây từng phút trôi qua, Hoa Chiêu cùng cỏ biển tán gẫu vui vẻ, chờ ngày nào đó, nhất định sẽ ngư dân kinh ngạc phát hiện chỗ tảo biển đặc biệt tươi .

Trên bờ, Diệp Thâm cũng đột nhiên hiệu, tới.

Mọi nín thở tập trung, một đám đang tới, đèn pin chiếu xung quanh.

Ánh sáng của đèn pin quá ngắn để tìm thấy những ẩn đằng tảng đá.

Hoa Chiêu phái cọng cỏ ngẩng đầu một vòng, trong hơn 20 đàn ông, mấy buổi tối cùng Diệp Đan ngoài, mà Diệp Hưng ở vị trí trung tâm.

Những đến bờ biển, lấy mấy chiếc thuyền nhỏ từ rạn san hô.

Bọn họ ở bên bờ biển chờ nửa tiếng, trong cảm giác của Hoa Chiêu, ba chiếc thuyền đánh cá lớn nhỏ xuất hiện ở vùng nước nông.

Ánh sáng tàu đột nhiên nhấp nháy một vài .

Bên , Diệp Hưng cũng lấy đèn pin lóe vài cái.

Hai bên đối đáp bằng ám hiệu.

Diệp Hưng lập tức gọi xuống biển.

Hoa Chiêu khẩn trương kích động, loại chuyện từng tham dự.

Sau đó, cô thấy những tàu đánh cá bắt đầu ném mấy cái rương xuống biển, từng rương trôi nổi biển, theo hướng sóng biển trôi dạt bờ.

Diệp Hưng dẫn chèo thuyền, dùng lưới đánh cá hoặc thứ gì đó, câu rương lên, kéo .

Hoa Chiêu kích động, cô đột nhiên phát hiện một con đường kiếm tiền!

Cỏ biển nước trong nháy mắt sinh trưởng, cuốn từng cái rương chìm xuống đáy biển

Rất nhanh Diệp Hưng phát hiện dị thường, từng đợt sóng đánh tới, rương liền chìm xuống thấy bóng dáng.

"Mẹ nó lão Kim, đóng gói kiểu gì ! Hắn nó… đang lừa tiền !" Người đàn ông đầu trọc mắng.

Giao dịch giữa Diệp Hưng và bên tất.

Họ gửi một hoặc một vài qua để chọn hàng hóa, hàng hóa lên tàu, khi đó trả tiền.

Không công bằng? Có rủi ro?

Không thích thì đừng !

Bọn họ cần, nhiều , bọn họ giao dịch như đấy!

Ở một bước cướp mất cũng , ngược nhiều.

cũng một ăn lâu dài, coi trọng chữ tín, tiền đến liền giao hàng.

Lão Kim là một bán coi trọng chữ tín.

Diệp Hưng đây hợp tác với nhiều , từng phạm sai lầm.

Lúc đối phương đóng gói đều chú ý, đồ trong rương sẽ quá nặng, tất nhiên là nổi lên.

Về phần vớt , trôi hoặc chìm đáy cũng , nhưng ít, những tổn hao cũng do Diệp Hưng gánh vác.

tình huống mắt , đây là ít ?

Mấy rương lúc đầu chỉ để lừa gạt khác đúng ? Phía ném xuống rương nào chìm luôn rương đó!

Người thuyền hình như cũng phát hiện điểm , chút dám ném xuống.

Hoa Chiêu đúng, vội vàng khống chế.

Mấy cái rương tiếp theo đều nổi lên.

Mọi lúc mới coi như mấy rương đó là ngoài ý .

Kết quả chuyện ngoài ý xuất hiện nhiều .

Diệp Hưng đen mặt tính toán, 3 thuyền hàng, thuyền nhỏ của bọn họ vận chuyển qua vài , nhưng tuyệt đối nhặt một phần ba!

Mà đối phương lái thuyền chạy.

Sóng to gió lớn, nếu trở về, sẽ trở về .

Sóng càng lúc càng lớn, Diệp Hưng cũng lực bất tòng tâm, gọi thu đội.

Lúc một nửa biển, một nửa ở bờ, tiếp ứng bọn họ.

Hơn 30 rương thu thập chất đống bên cạnh bọn .

Diệp Thâm vẫy tay một cái, hơn 40 bên bọn họ liền xông ngoài.

Người hai bên lập tức đánh .

Diệp Thâm bên 41 , thể xử lý ?

Người biển gấp gáp liều mạng chèo thuyền tới giúp đỡ, nhưng sóng quá lớn, gấp cũng vô dụng.

Bọn họ trơ mắt hơn 10 bên hạ.

Bây giờ lên bờ cũng là đưa đồ ăn tới miệng.

Mấy liền nhảy xuống biển, bỏ chạy.

Bọn họ đều là ngư dân làng chài ven biển, hiện tại cũng ở vùng nước nông, gần bờ, chút sóng gió đối với bọn họ mà là vấn đề.

Chờ họ về nhà! Họ sẽ gọi tất cả trong làng đến tiêu diệt những !

Kỹ năng bơi của Diệp Hưng bằng những .

là " nhiều mưu kế", bên còn đường luồn lách, đồ đạc tay nhanh giá cao, cho nên đàn ông đầu trọc liều mạng lôi kéo .

Đột nhiên, động tác của hai đều dừng , cảm giác chân thứ gì đó cuốn lấy.

Người đàn ông đầu trọc thử thử, là cỏ nước, cố gắng thoát , nhưng bất luận như thế nào cũng thoát .

Mắt thấy sắp hết khí lực, mà còn cách bờ càng ngày càng xa, sợ hãi.

Mạng của ai cũng quan trọng bằng chính .

Vân Mộng Hạ Vũ

Hắn buông Diệp Hưng , lặn xuống nước, cởi bỏ cỏ nước chân , đó một đợt sóng đẩy tới, liền tách và Diệp Hưng .

Hắn đầu tìm một chút, thấy Diệp Hưng, chỉ thể thở dài, liều mạng bơi .

“Cứu !” Diệp Hưng tuyệt vọng hét to, âm thanh vỡ vụn trong gió.

Không ai trả lời .

Ánh mắt Diệp Thâm bên bờ trầm xuống, biển, cũng xoay .

Hoa Chiêu giữ chặt : "Anh gì?”

Diệp Thâm đầu cô, dừng chân nhúc nhích.

"Hắn việc gì, yên tâm ." Hoa Chiêu thuận miệng bậy: "Chu Lệ Hoa từ nhỏ bơi .”

Diệp Thâm nhướng mày, ? Tuy nhiên, Diệp Hưng thật sự bơi lội.

“Lão đại, những bây giờ?” Có xin chỉ thị.

Mười mấy ngư dân, bọn họ cũng g.i.ế.c chết, chẳng qua là đánh đến thể đánh trả.

"Thả bọn họ ." Diệp Thâm .

"Chuyện " Thủ hạ chút do dự, đây là thả hổ về núi ?

"Chúng chỉ là mưu tài lấy mạng, về loại chuyện còn xảy nhiều, thể g.i.ế.c hết ?" Diệp Thâm .

Tất cả đều bừng tỉnh, cũng đúng, nếu g.i.ế.c hết, tương lai bờ biển sẽ còn làng chài?

Hơn nữa trong bọn họ nhiều , cũng xuất ngư dân.

Bây giờ thấy Diệp Thâm xuống tay g.i.ế.c chết, đều cao hứng.

Không chừng một ngày nào đó thích của bọn họ rơi tay bọn họ, chịu chút khổ sở da thịt thả , cũng là chuyện .

"Đại ca tấm lòng thiện lương." Thủ hạ bảy miệng tám lưỡi khen ngợi.

Hoa Chiêu cảm thấy chút quỷ dị, rõ ràng chuyện đen ăn đen, còn thể khen bụng.

"Mau vận chuyển đồ đạc ." Diệp Thâm .

40 lập tức hành động, chuyển đồ lên xe của .

Bọn họ chẳng những lái xe tải, còn kéo theo một thùng hàng, để chứa chiến lợi phẩm.

Đột nhiên, Hoa Chiêu chỉ biển, : "Các xem, đó là cái gì ?”

Mọi theo ngón tay cô, ánh , hình như thứ gì đó sóng cuốn lên bờ.

"Ồ! Đó là một cái rương! Bọn chúng vớt hết đồ ?” Thủ hạ của Diệp Thâm .

Bọn họ chuyện biển, Diệp Hưng giao dịch ít, còn tưởng rằng chỉ như .

Kết quả cá lọt lưới sóng đưa lên?

Quả là may mắn.

Kết quả còn kịp chạy tới nhặt rương, từng đợt sóng từng con sóng vỗ, đưa từng rương hàng lên.

Tất cả đều trợn tròn mắt.

cũng cảm thấy kỳ lạ, chỉ xem như Diệp Thâm hạ lệnh tay sớm, đối phương còn nhặt xong.

Bọn họ rảnh chuyện, sức nâng đồ, nếu , chừng những chạy trốn sẽ dẫn đến.

Đột nhiên, ánh mắt Diệp Thâm sáng lên, Diệp Hưng thế nhưng cũng đẩy bờ.

Lần Hoa Chiêu kéo , Diệp Thâm vọt tới chỗ Diệp Hưng.

Diệp Hưng đến chỗ nông, bờ nước cũng khạc khỏi cổ, liền liều mạng kéo đứt cỏ nước chân.

Cỏ nước giống như dây thừng, thắt nút chặt đùi , kéo thế nào cũng .

Hắn lấy d.a.o cắt cỏ nước, tình thế cấp bách đùi rạch vài vết thương, kết quả cỏ nước còn cắt .

Diệp Hưng tức chết!

Hắn trơ mắt Diệp Thâm xông tới.

"Đừng đến đây! Lại tới gần liền."

bao giờ trải nghiệm tốc độ của Diệp Thâm, nghĩ tới còn hết một câu, Diệp Thâm vọt tới gần, đó đầu đau buốt, mắt tối sầm cái gì cũng .

Diệp Thâm kéo Diệp Hưng lên.

Một chuyến xem như thắng lợi trở về.

Vợ quả là một ngôi may mắn.

Xa xa dường như đèn pin và tiếng hướng về phía , Diệp Thâm dẫn lên xe rời .

Trở về nơi cư trú của họ, hàng hóa kho, và phân loại.

Tất cả những khác trở về nghỉ ngơi.

Diệp Thâm với Hoa Chiêu: "Em đến phòng ngủ của một lát, nhanh sẽ trở về.”

“Anh ?” Hoa Chiêu Diệp Hưng đất.

Diệp Thâm kỳ thật cũng băn khoăn, Diệp Hưng những việc , thích hợp ngoài. Vậy cũng thể đưa tù.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/trong-sinh-tro-thanh-thon-phu-xau-xi/chuong-302.html.]

Hơn nữa Diệp gia thể con cháu tù nữa.

thả ? Vậy bắt gì?

Ánh mắt Hoa Chiêu lóe lên, khóe miệng mang theo ý .

Ánh mắt Diệp Thâm sáng lên, hỏi: "Em chủ ý gì ?”

"Hắn như đánh cũng vô dụng, mắng cũng vô dụng, bắt cũng ." Hoa Chiêu : "Không bằng giảng đạo lý với , cảm hóa một chút, thả .”

Diệp Thâm Hoa Chiêu, đây là chủ ý tệ nhất mà từng , nhưng ngẫm , dường như là biện pháp duy nhất, trong lòng kỳ thật cũng nghĩ như .

Hy vọng dùng lực chấn nhiếp Diệp Hưng, để cho sợ hãi, để cho thu tay .

nghĩ rằng khả năng.

"Hắn chắc chắn ." Hoa Chiêu tiếp tục : " , thì thôi, tiếp tục việc cũng , dám , chúng liền dám cướp, xem bao nhiêu tiền thể gom !”

"Đến lúc đó, tự nhiên sẽ nữa." Hoa Chiêu .

Diệp Thâm cũng , là như !

Buộc Diệp Hưng cửa để đường bất chính, chỉ thể theo đường chính đạo.

Hoa Chiêu vui vẻ rời .

Đen ăn đen gì đó, cô vẫn chơi đủ, hơn nữa còn nghiện !

Hoa Chiêu lên lầu, tới phòng Diệp Thâm ở chỗ .

Đây cũng là một làng chài nhỏ, nhưng Diệp Thâm mua cả mấy căn nhà xung quanh, trở thành một trong những cứ điểm của .

Trong phòng Diệp Thâm sạch sẽ, chỉ một bàn, một ghế một cái giường, giường ngoại trừ một tấm ga trải giường thế nhưng gì nữa, phía chính là một tấm ván gỗ.

Loại giường cô cũng ngủ , trong phòng cũng gì cần cô hỗ trợ thu dọn, sạch sẽ đến thể sạch sẽ hơn.

Hoa Chiêu suy nghĩ một chút xuống nhà kho, mấy thủ hạ "chia đồ".

Nhiều rương mở , họ đang kiểm kê những thứ bên trong.

Đồng hồ, máy ghi âm, túi xách, quần áo, giày cao gót, t.h.u.ố.c lá và rượu vang sẵn, nhưng nhiều hơn nữa là băng từ.

Đừng nó nhỏ, nó thể kiếm nhiều tiền đấy.

Hoa Chiêu lật lật, băng ghi âm phần lớn đều vỡ một góc, nhưng chắc chắn là chào hỏi , miếng vỡ cũng chỉ là vỏ ngoài, thậm chí đánh hộp, một chút cũng ảnh hưởng đến việc phát tiếng.

Băng lấy để bán giá rẻ 5 đồng một cái, những bài hát hoan nghênh thể bán đến 50!

Mà giá thu theo giá rác thải nhựa, 100 cân mấy đồng.

Gần 100 rương sắp xếp , mắt Hoa Chiêu tỏa sáng, tối nay kiếm nhiều tiền! Đống trị giá hơn mấy chục vạn.

chi phí của Diệp Hưng bỏ đại khái chỉ hai ba vạn.

Hoặc là nhiều chịu rủi ro, bí quá hoá liều đây .

Mặc dù cô thiếu chút tiền , nhưng hoạt động "chống các thế lực ngầm" thích.

Trong tầng hầm, Diệp Thâm cứng mềm, Diệp Hưng việc dám g.i.ế.c , cứng rắn chống đỡ tới cùng.

Cuối cùng "thắng", Diệp Thâm cảnh cáo thêm một , thừa dịp trời còn sáng, thả .

Diệp Hưng xa, mới đầu thoáng qua, oán hận phun một ngụm máu, xoay bóng tối.

Khi trở về, trong nhà đang loạn.

Mấy ép Khâu Mai góc tường, bắt cô lấy tiền bồi thường tổn thất cho .

Việc mua bán của Diệp Hưng, cho dù bây giờ thể bỏ chút vốn , nhưng tiền cùng kiếm, mới thể buộc một sợi dây thừng.

Cho nên tối nay mua bán, chỉ chiếm ba phần, còn đều là hợp tác với thôn dân.

Bọn họ mặc kệ Diệp Hưng sống chết, c.h.ế.t là vận khí của .

lão Kim liên lạc ? Vớt lên chỉ một phần ba hàng hóa, còn hai phần ba đều chìm, đây chính là của Diệp Hưng!

Ai bảo lão Kim là do Diệp Hưng tìm tới.

, họ cần tiền!

Khâu Mai cứng rắn đưa, nhưng một nhóm đàn ông vũ khí mạnh mẽ, ánh mắt cũng mang theo tà tính, đây .

Diệp Đan mặt đen bên cạnh cầu xin: "Chị, chị cứu em!"

Diệp Đan liếc mắt một cái: "Người thể cứu cô chỉ cô, đưa tiền cho bọn họ .”

"Dựa cái gì, tiền cùng hưởng, tổn thất cùng gánh chịu, hiện tại các đạo lý nữa hả?" Khâu Mai đầu trọc bên cạnh Diệp Đan.

Đầu trọc hình như chút áy náy, nếu như kéo Diệp Hưng một phen, lẽ cũng cần chết.

bây giờ cũng chết, chắc chắn sẽ về phía dân trong làng.

"Chúng "

"Có chuyện gì ?" Diệp Hưng đột nhiên xuất hiện ở cửa, khiến giật nảy .

Khâu Mai thấy "ngao" một tiếng liền lên, nhào về phía .

Chưa bao giờ cô cảm thấy Diệp Hưng quan trọng như .

Không , tối nay cô sợ là…

"Các đang chuyện gì ?" Diệp Hưng giả bộ tò mò .

“Không gì, chúng mới an ủi chị dâu!” Đầu trực lập tức .

“Anh Hưng, trở về, thật sự quá !”

Diệp Hưng , với Khâu Mai: "Đi lấy 2 vạn , bù đắp tổn thất cho .”

Khâu Mai lập tức , nhưng địa vị hiện tại của Diệp Hưng trong lòng cô khác ngày xưa, cô chỉ do dự một giây trở về phòng lục lọi, cầm 2 vạn .

Diệp Hưng chia tiền thành 4 phần, đưa cho mấy mặt.

Sắc mặt mấy đều chút ngượng ngùng.

Diệp Hưng c.h.ế.t , bọn họ bắt nạt Khưu Mai áp lực gì, nhưng Diệp Hưng vẫn còn, cũng dễ đối phó.

"Chuyện của lão Kim là sai lầm của , sẽ tự qua hỏi rốt cuộc xảy chuyện gì, mang phát tài, xin , tiền vốn tất cả đều lấy về ." Diệp Hưng .

"Nói cái gì , tiền cùng kiếm, mất tiền thì cùng mất!" Tên đầu trọc nhét tiền tay : "Lần , còn , nếu , đây là tiền vốn ."

" đúng ." Mọi bảy miệng tám lưỡi phụ họa.

Diệp Hưng cũng cố mà đáp ứng.

Biểu tình của lúc mới hơn một chút.

Mặt tên đầu trọc đột nhiên trầm xuống, hung ác hỏi: "Cũng cướp chúng tối nay là ai!”

Ánh mắt Diệp Hưng chợt lóe, cũng .

Nói cái gì? Nói những ngững mà đến ? Quả thực tìm chết.

"Có thể là thế lực xuất hiện gần đây." Một : "Nghe hung bạo, nhiều đều bọn họ cướp hàng, nghĩ tới hôm nay đến phiên chúng ."

"Không cần mạnh, chính là mạnh." Có sờ sờ nhỏ giọng .

Hắn đánh đau quá!

trong lòng kỳ thật bao nhiêu oán khí.

Người mạng của bọn .

Hơn nữa hạ tử thủ, bọn mất một cánh tay một chân gì đó.

Như hiếm .

Cẩn thận suy nghĩ một chút, thế nhưng chút cảm kích

Mọi thảo luận nửa ngày, đối với đám thế lực mới cũng biện pháp gì, chỉ thể cầu khẩn đừng gặp.

Cả thôn già trẻ đồng loạt quân chống đối phương? Không thực tế lắm, thôn của bọn họ cũng chia mấy nhóm.

Sau khi Diệp Hưng đến chỉ tập hợp 20 bọn .

Những khác cùng với bọn .

Bọn hăn khó khăn dân làng thể giúp đỡ, nhưng cùng ăn thì , con đường riêng.

Ánh mắt Diệp Hưng trầm xuống.

Chờ , Khâu Mai thu tiền : "Trả tiền cho bọn gì? Bây giờ chúng chịu tất cả các tổn thất."

Mặc dù những cầm tiền, nhưng bọn đây là tiền vốn của tiếp theo!

Chẳng khác nào bọn hăn căn bản bỏ tiền , tất cả tiền đều là bọn họ , đến lúc đó kiếm tiền còn chia cho bọn họ!

Không hổ!

Diệp Hưng lạnh lùng liếc :"Chút tiền tính toán gì? Quan hệ với bọn xử lý , mạng cũng mất!”

Nếu quan hệ đó của với tên đầu trọc hơn một chút, xuống nước thêm một kéo cỏ nước chân là xong ?

Nếu quan hệ của bọn hơn một chút, cũng cần bên " còn", bên nhớ đến vợ , tiền của !

Khâu Mai cũng nghĩ đến điểm , nhưng cô tức giận hơn chính là Diệp Đan.

"Người phụ nữ hổ! Cứng rắn đòi chia tiền , hiện tại một chút tình cảm cũng để ý! Mặc kệ bắt nạt!”

“Chúng cùng bất luận kẻ nào của Diệp gia, còn tình cảm gì đáng ?” Diệp Hưng liếc cô khập khiễng trở về phòng.

Hắn cúi đầu lên đùi , vết thương Diệp Thâm băng bó, .

Người Diệp gia ngược còn nhớ tình cảm với .

Điều , tuyệt vời.

Sau cũng kiêng nể gì nữa! Dù bắt , cũng sẽ gì.

Diệp Thâm thậm chí còn bảo vệ !

Đã như , thì bắt đầu lớn!

Hắn tính tự tìm lão Kim, nếu như thể liên hệ với lãnh đạo bán xe cho , sổ sách lúc thể tính!

Diệp Thâm và Hoa Chiêu cùng về nhà.

Anh thích giường cứng, hơn nữa nơi quá nhiều , phòng ốc cách âm, tiện cho bọn họ tạo lão ngũ.

Hoa Chiêu hiện tại còn hưng phấn, bởi vì cô tìm chuyện thú vị.

Hơn mười vạn là con nhỏ, nhưng mỗi ngày hơn mười vạn rồi.

Tuy nhiên, một vấn đề quan trọng.

"Mấy thứ thì ? Thuộc về ai? Chúng thể tùy tiện xử lý ?” Cô hỏi.

"Trên lý thuyết là như ." Diệp Thâm .

Quy định của cấp cho chính là, những tài sản bất nghĩa , mặc kệ dùng cách gì đoạt , dù cũng là tài sản bất chính, đều cho .

Tốt hơn là cho khác.

Cơn hưng phấn qua , Hoa Chiêu lắc đầu: "Không , nếu một ngày, hướng gió đổi, chúng sẽ trở thành nhóm cầm đầu lớn nhất, sẽ tính sổ.”

Cái giống với những tài sản bất nghĩa ở nước ngoài, ở nước ngoài, trong nước kỳ thật quản .

Trên địa bàn nhà , đen ăn đen cũng là đen!

Thực sự tính sổ, họ thể chạy thoát.

Diệp Thâm , vợ quả thật càng ngày càng hiểu , lúc còn sợ cô luyến tiếc.

"Cho nên mấy thứ định đưa cho hải quan." Diệp Thâm : "Chỗ là nếu em , thể mua về khi đấu giá.”

Hiện tại tất cả hàng hóa bắt đều do hải quan xử lý, mấy phương pháp xử lý, thể bán thì bán, bình thường là đấu giá công khai, dân chúng đều thể đến mua, mua xong là bán tự dùng, sẽ quản.

Những thứ thể bán thì tiêu hủy, chẳng hạn như hàng cấm.

Một khác thì để bán cho các bộ phận chuyên môn khác, chẳng hạn như dân phép sản xuất và bán t.h.u.ố.c lá tư nhân.

Ngoài còn đưa cho các tổ chức phúc lợi cộng đồng.

Hoa Chiêu suy nghĩ một chút, cảm thấy chủ ý tệ.

Đồ đưa cho hải quan, bọn họ bỏ tiền mua về, chính là qua đường sáng, quang minh chính đại!

Hơn nữa tiền chắc chắn cũng sẽ nhiều, hải quan bán đồ rẻ, chẳng qua một , vài cướp mà thôi.

Tóm , vẫn là một giao dịch kiếm máu.

"Làm ! Tối nay chúng sẽ !” Hoa Chiêu .

Diệp Thâm đen mặt: "Buổi tối rảnh."

“Sao thời gian? Em rảnh!”

"Phải ? Để xem, ở nơi nào?” Diệp Thâm xong, liền duỗi tay tới.

Hoa Chiêu qua nửa ngày mới hiểu ý gì.

"Ah! Anh đang lái xe!” Cô đẩy tay .

Diệp Thâm chút kỳ quái : " , đang lái xe, ?”

Bây giờ họ đang lái xe đường, sắp về nhà .

Hoa Chiêu…

Về đến nhà, sắc trời sáng rõ, trong sân yên tĩnh, Trương Quế Lan cũng đang ngủ bù.

Chợ đêm bây giờ mặc dù mở quá muộn, nhưng khi bà trở về 12 giờ.

Chỉ Hoa Cường dạo trong sân, thấy Hoa Chiêu và Diệp Thâm trở về, ông yên tâm ngoài dạo.

Hoa Chiêu cả đêm trở về, ông lo lắng.

"Ông nội, hôm nay còn bạn bè đến ? Cháu sẽ một bữa lớn!” Hoa Chiêu .

Cô hy vọng ông sẽ nhiều bạn bè hơn.

Người già sợ nhất là cô đơn, mà cô cũng thời gian để bạn.

Hoa Cường ha hả : "Đoán chừng sẽ , hôm nay ông và ông Bạch hẹn câu cá, câu thì cháu .”

Ông Bạch, chính là ông cụ cùng đơn vị mà Hoa Cường gặp ngày hôm qua.

Hoa Chiêu : "Được ạ.”

Ông Bạch thì , nhưng bạn của vợ ông Bạch, bà thím Phạm mặc váy đỏ thật khiến chịu nổi.

chồng con, bà còn hỏi thăm cái gì!

Nhà bọn họ chuyện gì bà cũng , một chút cũng coi ngoài.

"Mấy ông Bạch là ? Ông đến đây nghỉ ngơi ? Khi nào thì ?” Hoa Chiêu hỏi.

"Ông ngoài, đáng tiếc bà thím váy đỏ địa phương." Hoa Cường hiểu Hoa Chiêu, ông cũng thích bà già .

Ông cũng tiện với Hoa Chiêu, bà già đắn, động tay động chân với ông!

Không kéo tay ông, thì ôm bả vai ông, nếu tuổi, ông sẽ hiểu sai.

Đoán chừng tác phong sinh hoạt bình thường của bà như , cách với khác, chừng mực.

Hoa Chiêu thấy sắc mặt mất tự nhiên của Hoa Cường, ông khỏi sân.

Mà Hoa Chiêu cũng Diệp Thâm kéo về phòng ngủ bù.

Anh định bổ sung mấy tiếng đồng hồ, để cho buổi tối Hoa Chiêu rảnh!

đó là chuyện thể, Hoa Chiêu sạc điện một buổi chiều, thể nhảy nhót vài ngày.

Tuy rằng buổi trưa mới bắt đầu ngủ, nhưng khi trời tối, tinh thần cô phấn chấn, mặc quần áo xong tìm Diệp Thâm.

Cô vẫn nhớ đáp ứng ông nội nấu ăn chiêu đãi bạn bè, nhưng lúc tỉnh , trong sân còn ai.

Chỉ còn Lưu Minh và Chu Binh, cô ở bọn họ ở đó, như hình với bóng.

"Ông cụ hôm nay trở về, câu cá xong , liền trực tiếp mang đến chợ đêm để dì Trương ." Mặc dù Lưu Minh ngoài, nhưng trở báo tin cho .

Hoa Chiêu gật đầu, hỏi Lưu Nguyệt Quế và Cát Hồng Miên: “Sao hai ở đây?”

"Hai bọn họ cũng chợ đêm, thuận tiện tìm Diệp An." Lưu Minh .

Phương Nam, Bằng Thành, đối với hai cũng tràn ngập hấp dẫn cực lớn, nơi phồn hoa mà bọn họ từng thấy qua.

Cát Hồng Miên cũng thể giả vờ bệnh nữa, yếu ớt theo Lưu Nguyệt Quế ngoài.

Lưu Nguyệt Quế dù giả bệnh, cũng sẽ gì cô .

thật sự sợ hãi, chỉ sợ Cát Hồng Miên nghĩ quẩn.

Người hiền lành dễ đắn đo.

Lúc thể một câu của Hoa Chiêu dọa sợ, hiện tại cũng thể thủ đoạn của Cát Hồng Miên trị .

Hoa Chiêu mặc kệ, gọi hai : “Chúng tìm Diệp Thâm.”

“Anh Thâm tối nay gió lớn, cô ở nhà nghỉ ngơi thật , đừng tìm " Lưu Minh .

"Lời tác dụng." Hoa Chiêu mới , đen ăn đen, cô còn chơi đủ.

Khi Hoa Chiêu tìm thấy Diệp Thâm, đang ngoài.

Nhìn thấy cô, Diệp Thâm bất đắc dĩ thở dài, sẽ như .

Xem ban ngày vẫn đủ cố gắng!

"Đi một chút, đừng chậm trễ thời gian." Hoa Chiêu thúc giục: "Hôm nay ?”

Diệp Thâm cũng khởi hành : "Hôm nay tìm một tên nhà giàu.”

Hoa Chiêu cũng phát hiện, hôm nay nhiều xe tải theo, 3 chiếc, cũng nhiều, hơn 50 .

Hình như là tất cả thủ hạ của Diệp Thâm.

Hoa Chiêu kích động theo đến bờ biển.

Sóng hôm nay quả nhiên còn lớn hơn so với ngày hôm qua, nhưng vẫn còn trong phạm vi tiếp nhận, bằng cũng sẽ cách nào giao dịch.

Dựa theo lệ thường, Hoa Chiêu tiên cùng thực vật nước giao tiếp một phen.

Bãi biển nhiều rạn san hô và ít cỏ.

, chỉ cần một cây cỏ nước, vài phút, Hoa Chiêu thể cho nó sinh sôi thành một mảng lớn.

Chưa đến nửa đêm, chỉ mới hơn 10 giờ, biển xuất hiện một tàu cá, nhiều hơn ngày hôm qua.

Cách đó xa, bãi đá ngầm đột nhiên xuất hiện mấy chiếc thuyền nhỏ, cưỡi sóng về chiếc thuyền lớn.

Hiện tại tất cả đều nghèo, tiền cũng con đường nào để mua loại thuyền đánh cá cỡ trung như của đối phương, đó là của nhà nước.

Bọn họ lén lút chuyện , đều là sử dụng thuyền gỗ nhỏ.

Chỉ thể vất vả hơn vài chuyến.

Quá trình giao dịch cũng giống như ngày hôm qua, thuyền lớn ném đồ, thuyền nhỏ vớt lên.

Hoa Chiêu như thường lệ để cho cỏ biển cuốn gần hết các vật phẩm.

Cả hai bên đều lo lắng nhưng thể gì.

Cuối cùng thuyền nhỏ chỉ thể hùng hùng hổ hổ lên bờ.

Bọn họ còn thảm hơn so với Diệp Hưng, một phần ba cũng vớt .

Diệp Thâm vẫn dẫn cướp.

Mục đích của là cướp đồ, mà là đánh cho những sợ hãi! Không dám điều đó nữa.

Cuộc chiến chấm dứt nhanh, vốn cũng vớt cái gì, đối phương cũng tham chiến, đánh lui, nhanh biến mất trong bóng tối.

Diệp Thâm đầu tìm Hoa Chiêu.

Sau đó phát hiện bên cạnh vợ nhiều rương hàng.

"Đều là sóng đánh tới." Vừa dứt lời, một làn sóng lớn đập tới, một đống rương đẩy lên.

Những theo phía Diệp Thâm đều trợn tròn mắt.

"Còn sững sờ gì, mau nhặt , lát nữa cuốn ." Hoa Chiêu .

"À." Một đám ngừng sững sờ, vội vàng nhào tới nâng rương.

Một làn sóng, một đống và một đống

3 xe tải nhanh chóng lấp đầy.

Mọi đầy ắp trở về.

Không ai cảm thấy kỳ lạ gì, sóng biển đẩy một đống đồ lên bờ, bọn họ tận mắt thấy, còn thể giả?

Lần đồ đạc nhập kho, Diệp Thâm bảo những khác trở về, tự mang theo 3 xe tải dạo một vòng, đến hải quan.

Buổi tối ít , Diệp Thâm bằng đường đặc biệt.

Diệp Thâm kéo Hoa Chiêu dạo.

Hiện tại hoạt động bắt hàng lậu mạnh mẽ, đồ đạc trong hải quan rực rỡ muôn màu.

Lớn là xe , nhỏ là đồng hồ, tất cả thứ, nhiều hơn các cửa hàng nhà nước, .

Hoa Chiêu hứng thú với những thứ lắm, cũng là cô từng thấy qua thứ , tv màu lớn 21inch đối với cô một chút hấp dẫn cũng .

"Em đề nghị nên nhập hàng từ đấu giá công khai, nên tự lấy hàng." Hoa Chiêu .

Nếu vẫn là nhược điểm.

Đồ trong phòng cũng bộ đều là bọn họ đen ăn đen, lén dùng giá thấp lấy , tay cũng chút dài rồi.

Hoa Chiêu một đống băng cassette chất thành núi nhỏ, vẫn chút động tâm.

"Cùng lắm thì, để cho bọn họ đóng gói bán, bán theo xe, đồ đều trộn lẫn với đóng một xe tải, như sẽ bán nhanh hơn. Hoặc đóng gói tất cả thứ cùng một chỗ."

Mua đồng hồ? Vậy thì đừng chọn, lấy 1.000 chiếc đồng hồ cùng .

Những thứ khác cũng thế.

Hải quan bán nhanh cô mặc kệ, nhưng như nâng cao ngưỡng cửa của mua, bọn họ lấy hàng cũng đơn giản hơn.

"Ôi! Đó là một ý tưởng tuyệt vời! Cô giúp chúng giải quyết một vấn đề lớn! "Một đàn ông trung niên theo phía bọn họ đột nhiên kích động .

Nếu Hoa Chiêu là phụ nữ, tuy rằng đeo khẩu trang, nhưng vẻ cũng lớn tuổi, qua bắt tay cô.

Đối phó với những loại hàng lậu luôn là một vấn đề khó khăn của họ.

Đừng đồ nhiều, tất cả đều là tiền, nhưng cũng là rắc rối!

Bán từng chút một quá chậm trễ thời gian, bọn họ thật sự nhiều nhân thủ như .

Hơn nữa mỗi đều hoa mắt, một thứ cũng nhóm mua thích, ví dụ như băng cassette loại "rác nước ngoài", bọn họ hiểu.

Cũng một vật phẩm đợi đến đấu giá tiếp theo, hết hạn.

Ví dụ, thực phẩm, quần áo theo mùa.

Bọn họ cũng mỗi ngày đều đấu giá.

Một lượng lớn đồ dễ bán chất đống trong kho hàng, chiếm chỗ khiến đau lòng, gì cũng là tiền.

Bây giờ, những thứ cuối cùng tìm thấy một cách để bán.

“Ngày mốt sẽ một hội đấu giá, hai nhất định đến đấy!” Quản lý Hoa Chiêu và Diệp Thâm .

Hắn Hoa Chiêu là ai, thông tin của Diệp Thâm cũng rõ ràng lắm, nhưng phía mở cho bao nhiêu cửa thuận tiện .

Gặp , bắt!

Vốn còn chút thầm, nhưng từ khi Diệp Thâm đưa đồ đến chỗ bọn họ, mới cẩn thận suy nghĩ chuyện gì đang xảy , tất nhiên phối hợp thật .

"Nhất định sẽ đến." Hoa Chiêu .

Ra khỏi tòa nhà hải quan, thời gian cũng quá muộn, 2 giờ sáng.

Hoa Chiêu còn buồn ngủ.

"Còn chỗ nào cần chúng ?" Cô hỏi.

Diệp Thâm tính toán thời gian, bây giờ trở về giày vò cô, buổi tối cô vẫn sẽ theo.

Không bằng dẫn cô một chuyến, tiêu hao tinh lực một chút.

Trong tay Diệp Thâm nhiều tư liệu, hiện tại Bằng Thành đang chuyện , khi nào giao dịch, giao dịch với ai, bảy tám phần.

Cho dù , một vòng ven biển, vận khí thể gặp .

Diệp Thâm lập tức mang Hoa Chiêu và hai chiếc xe trống xuất phát.

Lúc ngang qua điểm dừng, còn gọi vài .

Không gọi nhiều, chỉ gọi mười mấy , cảm thấy những chuyển hàng là đủ .

Đến bờ biển, thật đúng là bọn họ gặp

Làng chài nhỏ ven biển hiện tại, mấy thành thành thật thật đánh cá, đều kiếm chút thu nhập thêm.

Vào lúc bình minh, hai chiếc xe tải lấp đầy.

Tiểu Diệp Thâm hiện tại bội phục chị dâu , chị dâu vượng phu đấy!

Bọn họ và Diệp Thâm suy nghĩ giống , bọn họ hy vọng Hoa Chiêu mỗi ngày đều cùng bọn họ hành động.

Diệp Thâm từ đến nay luôn cảm thấy, Hoa Chiêu chính là tiểu phúc tinh, vượng phu.

Hoa Chiêu hì hì với "Lúc em ở đây, cho em theo . Dù em cũng chỉ ở đây vài ngày .”

Thủ đô là đại bản doanh, là nhà, cô còn nhiều mối quan hệ .

Vừa như , Diệp Thâm cũng thể nên lời từ chối.

Ngày hôm , cơn bão thực sự đến.

Cả nhà trốn ở nhà tránh bão, cả.

Hoa Chiêu tự xuống bếp chiêu đãi cả nhà.

Bạn của ông nội hôm qua cũng rời , lúc chia tay hai ông còn lưu luyến, khi nào mới gặp .

Loading...