Trọng Sinh Trở Thành Thôn Phụ Xấu Xí - Chương 341

Cập nhật lúc: 2024-10-29 05:03:41
Lượt xem: 186

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Bà ngoại?"

Người chuyện Điền Kiệt, mà là Điền Lỗi.

Bà ngoại gọi thật thiết, giống như bà ngoại .

Giọng điệu Lưu Nguyệt Quế nổi da gà, bà thích thiếu niên .

“Ngày hôm qua với các , Diệp Đan trục xuất khỏi nhà, các và chúng càng quan hệ gì!” Lưu Nguyệt Quế .

"Mẹ~" Điền Tín hô.

Lưu Nguyệt Quế lập tức : "Đừng đừng đừng! Đừng gọi như , xứng!”

Thật sự là cha con, giọng điệu chuyện cũng ghê tởm như ?

"Các nhanh , nếu gọi bảo vệ." Lưu Nguyệt Quế .

Điền Tín vụng trộm véo Điền Kiệt một cái, Điền Kiệt lập tức lớn: "Bà ngoại, bà ngoại! Bà giữ cháu ? Cha và trai luôn đánh cháu!”

Điền Tín ???

Điền Lỗi…

Hai vợ chồng Lưu Nguyệt Quế tức giận.

Họ nghĩ rằng một đứa trẻ 3 tuổi thể dối, đó là thực sự đánh đập!

Diệp Đan tìm loại ! Sao một tồi tệ hơn một !

Những lời thật đúng là tác dụng.

Đứa nhỏ ba tuổi đến tê tâm liệt phế, hai từ đến nay luôn thích trẻ nhỏ thật sự chịu nổi, trực tiếp giữ nó .

Bọn họ cũng yên tâm để đứa nhỏ tiếp tục theo hai cha con !

Sau đó gọi bảo vệ đưa hai khỏi khu dân cư.

Thẳng đến khi khỏi tiểu khu, Điền Tín còn bối rối, hỏi Điền Lỗi: "Con dạy nó?”

“Không , con dạy nó cái gì!” Điền Lỗi .

"Vậy là dì con dạy nó?" Điền Tín .

"Không ." Điền Lỗi .

Không câu trả lời.

Ngày tết lạnh, hai miền Nam từng trải qua mùa đông phương Bắc chuẩn đầy đủ, quần áo đủ dày, một lát vội vàng trở về khách sạn.

Diệp Đan vẫn về.

thực sự đang chuyện ly hôn với Vương Kiến.

" với , bảo và Điền Tín ly hôn, thể." Diệp Đan .

Vương Kiến nặn một nụ , Diệp Đan : " chúng tới bước ngày hôm nay, trở về .”

"Anh khả năng thật sự tha thứ cho , trong lòng vĩnh viễn chướng ngại, cũng khả năng tiếp nhận , là với , dám đối mặt với nữa." Diệp Đan .

Nói đúng câu tiếng , hơn nữa còn lời trong lòng Vương Kiến.

Anh ngậm miệng .

Vợ chồng hơn mười năm, là ai cô cũng hiểu, hiện tại những lời để lừa cô tái hôn, dễ dàng thành công.

"Nếu về , thì hãy về phía , sẽ ly hôn với Điền Tín, và bồi thường cho một ít, bao nhiêu tiền?" Diệp Đan hỏi.

Vương Kiến lên tiếng.

Số tiền , tất nhiên , nhưng bao nhiêu, chắc.

"Mấy năm nay cô sống thế nào?" Hắn hỏi.

Xem như là câu ôn nhu nhất từ lúc hai gặp mặt tới nay.

Thế nhưng Diệp Đan lộ một nụ châm chọc, nhanh biến mất.

Vương Kiến chỉ hỏi thăm gia tài của cô mà thôi.

hiểu đàn ông , vì lập tức còn luyến tiếc.

Mấy năm nay cô cũng chỉ một đàn ông là Điền Tín.

Nếu lúc tù chính là cô , Vương Kiến ở bên ngoài, Vương Kiến cũng thể tìm mười tám nữ nhân, sinh sáu bảy đứa con, nếu như bản lĩnh mà .

Hắn sẽ vì cô mà giữ dìn.

Tất nhiên là cô cũng .

"Điền Tín là một ông chủ nhỏ, chút tiền, nhưng nhiều lắm, năm còn bởi vì nhập hàng quen lừa gạt, nếu như trùng hợp gặp Hoa Chiêu, quỳ xuống cầu xin Hoa Chiêu, hai chúng hiện tại đang ở xin cơm.”

" ngay cả khi Hoa Chiêu giúp đỡ, hàng cũng chỉ thu hồi một phần nhỏ, còn chia cho Hoa Chiêu nhiều lợi ích, mới uổng công giúp đỡ, cho nên trong tay chúng bao nhiêu tiền, bán những hàng còn , 10 vạn.”

" ly hôn với , nhiều nhất thể chia 5 vạn, còn dựa nhà họ Diệp mặt mới , bằng sẽ cho một phần, chia 5 vạn, cho 3 vạn." Diệp Đan .

lừa dối.

Biểu tình thành khẩn.

Không vấn đề về mặt logic.

Vương Kiến cũng hiểu cô , cảm thấy cô thể chơi một chút con , nhưng cũng nhiều lắm.

"3 vạn" Hắn ngại ít.

"Làm đủ, nên luôn so sánh với nhà họ Diệp, so với Hoa Chiêu, so với bọn họ 3 vạn là tiền, nhưng phóng mắt xung quanh, 3 vạn là tiền ? Không nhiều? Chỉ cần chính , 3 vạn thể giúp giải quyết bao nhiêu vấn đề?” Diệp Đan .

thực sự giỏi chuyện.

Vương Kiến đến mềm .

"Hiện tại bên ngoài khắp nơi là vàng, nên phương nam xem một chút, 3 vạn vốn, , một năm tăng gấp mấy , vài năm thể biến thành 30 vạn, 1 triệu, kiếm tiền, vẫn dựa chính ." Diệp Đan .

Vương Kiến động tâm.

Diệp Đan mài một lát, Vương Kiến thế nhưng đồng ý ly hôn.

Trước ở nhà, cũng là Diệp Đan định đoạt.

Mấy năm nay, việc lời nào, miệng cũng ngu ngốc.

Diệp Đan càng ngày càng giỏi ăn , bắt thành vấn đề.

Vương Kiến còn lý trí, thấy tiền ly hôn.

Hơn nữa cô ly hôn với Điền Tín , mới ly hôn với cô .

Diệp Đan trở về lừa Điền Tín.

"Anh đồng ý ly hôn, 10 vạn cũng , 20 vạn." Diệp Đan : "Bằng sẽ tố cáo chúng tội trùng hôn.”

"Cái gì? 20 vạn? Vậy hãy để kiện !” Điền Tín đau lòng .

" cũng như , , chừng thật sự tố cáo, hiện tại bây giờ?" Diệp Đan hỏi.

"Cái gì?" Điền Tín càng nóng nảy, đầu tìm hành lý, bộ dáng chạy.

Trong miệng còn hùng hùng hổ hổ, cái gì mà vô tội, đều là Diệp Đan lừa gạt, Diệp Đan chính là chổi, hại thảm .

Diệp Đan khóe miệng châm chọc, đàn ông, quả nhiên một !

Không, tất cả những là của nhà khác!

"Chạy đến cũng vô dụng, đường trở về ngược nghĩ một chủ ý, bằng chúng ly hôn , chuyện kết hôn, lấy trùng hôn." Diệp Đan .

Đây là một ý tưởng, Điền Tín cũng hiểu các quy định pháp lý nên cảm thấy chiêu thể khả thi.

Thế nhưng chỗ nào đó đúng.

"Không cô đến đây để lừa ly hôn chứ? Quay với ?"

“Làm thể, lúc luôn đánh mắng , căn bản dám theo , bằng thể lập gia đình, hơn nữa tù, cũng là nhà báo đáp chỗ lớn hơn, ai trong nhà cương chính, trực tiếp đuổi tiiu ngoài."

Diệp Đan : "Hắn hiện tại cần gì nữa, chỉ tiền, cho tiền sẽ khó ."

“Nhanh lên , nếu thật sự khởi kiện, hiện tại đến tòa án , chúng thụ lý khi ly hôn."

Điền Tín cứ mơ mơ màng màng ký đơn ly hôn với cô .

Hai lĩnh chứng ở nơi khác quá xa, hiện tại .

Bất kể là hộ tịch của Điền Tín là hộ tịch của "Lý Đan", đều thủ đô, thủ đô để ý đến việc ly hôn của bọn họ.

Cho nên tiên ký thỏa thuận, hiệp ước, đó tìm , giấy chứng nhận ly hôn thể lấy xuống.

Kỳ thật giấy chứng nhận kết hôn của hai vốn hợp pháp, nhưng Diệp Đan bình thường hơn một chút.

"Cái gì? Tài sản một một nửa? Dựa cái gì?” Điền Tín hỏi: “ , chúng đây là ly hôn giả đúng ? Khi ly hôn với cô, chúng sẽ kết hôn ?”

"Đương nhiên." Diệp Đan : "Cho nên tài sản tùy tiện phân chia, thoạt hợp lý một chút, bằng lúc ly hôn đối phương hỏi tới hỏi lui, để cho chúng ly thì bây giờ?”

Điền Tín gật đầu, lúc và vợ cũ ly hôn, bởi vì thỏa thuận với vợ cũ hợp lý, nhân viên cũng khuyên nhủ một trận.

Hiện tại nếu Diệp Đan là giả ly hôn, liền tin.

Viết tên trong thỏa thuận.

Diệp Đan cất kỹ hiệp ước, đưa cho Điền Tín mấy tờ sổ tiết kiệm: "Còn giữ, ngày mai lấy tiền đưa cho , những thứ cất , để chỗ sợ sẽ mất.”

Tiền của gia đình vẫn luôn do cô cất giữ, hơn nữa gửi ở vài ngân hàng, hiện tại cũng chia cũng xong.

Điền Tín mở sổ tiết kiệm tính toán, vặn là một nửa tiền tiết kiệm trong nhà.

Làm loại cảm giác cô sớm chuẩn ?

Hơn nữa lúc đều là cô quản tiền, sợ mất?

sợ Vương Kiến lục soát từ cướp !” Diệp Đan .

"À đúng." Điền Tín vội vàng cất sổ tiết kiệm , trong lòng cũng yên tâm, Diệp Đan thật sự tâm ý cùng sống qua ngày, nếu cũng sợ Vương Kiến lục soát cướp .

Thậm chí trực tiếp mang theo tiền cùng Vương Kiến bỏ trốn!

Diệp Đan liếc một cái, cô thật sự luyến tiếc đàn ông dễ nắm bắt như .

Hoa Chiêu đúng, Điền Lỗi quá ghê tởm, chẳng may thật sự ngày đó cô sẽ mất mặt chết.

Nhân tiện, còn đứa nhỏ thì ?

Diệp Đan một vòng, Điền Kiệt ở trong phòng, nhíu mày hỏi: "Ở phòng Điền Lỗi? Điền Lỗi luôn đánh nó, ?”

Nói xong liền tìm.

Điền Tín : "Không , ở nhà cô.”

Hắn chuyện ban ngày, còn khen Diệp Đan dạy , nó dễ dàng giữ như .

Diệp Đan im lặng một lúc lâu.

Như cũng , dù cũng luyến tiếc đứa con , để cho nó tách với Điền Tín như , thể là thiên ý.

"Ngủ , ngày mai còn việc .”

“Vậy cô thì , ngày mai chúng còn đến ?”

"Đừng nữa, chờ hai ngày, bọn họ mới xong, các đến, bảo vệ thật sự sẽ đánh ." Diệp Đan : "Chờ Tiểu Kiệt la hét tìm ba , bọn họ sẽ cho chúng tới cửa.”

đúng đúng, vẫn là con trai út của thông minh!” Điền Tín cao hứng .

Sáng sớm hôm , Diệp Đan mang theo thỏa thuận ly hôn và sổ tiết kiệm ngoài.

3 vạn, đuổi Vương Kiến .

Vương Kiến vốn dễ đuổi như , nhưng mấy năm song sắt cửa sổ mài mòn xương cốt của .

Một xu áp đảo hùng.

Mà đồng ý ly hôn với Diệp Đan, lấy chút bồi thường, là biện pháp nhanh nhất thể nhận một khoản tiền lớn.

Nếu , ngoài để tìm một công việc, tiết kiệm từng chút một.

Như cả đời cũng xoay .

Huống chi loại phận như căn bản tìm việc .

" đề nghị Bằng Thành." Diệp Đan : "Nơi đó thật sự khắp nơi là vàng, nhưng kẻ lừa đảo cũng nhiều, đừng như rồng leo như mèo mửa, một ăn thành một gã mập, nên từng chút một, thể từ bày sạp mò mẫm ."

Diệp Đan bắt đầu giảng kinh nghiệm ăn cho Vương Kiến.

Vừa chính là một buổi sáng, rõ những khó khăn mà cô gặp trong mấy năm ăn.

Vương Kiến giống như đang sách trời .

Cũng cho Vương Kiến tiêu trừ hận thù với cô .

cũng dễ dàng, lúc cùng Diệp Hưng vớt hàng, kết quả Diệp Hưng cùng vợ bỏ chạy, ném một nhiều kẻ thù đuổi g.i.ế.c như , một còn biện pháp gì?

Có thể tìm một đàn ông che chở là may mắn.

Bây giờ cô thực sự hy vọng .

"Tiểu Đan, chúng cùng Bằng Thành !” Vương Kiến : "Chúng bắt đầu từ đầu!”

Diệp Đan , Vương Kiến vài phần thật lòng.

vẫn lắc đầu: "Bên ngoài nhiều cô gái trẻ tuổi, chờ tiền, tìm một 18 tuổi, đến lúc đó còn ly hôn với , giày vò."

“Không thể, loại đó." Vương Kiến .

Thế nhưng cũng chỉ một câu , đó đề cập đến kết hôn, và cùng Diệp Đan nữa.

đúng, tiền , loại phụ nữ nào

3 vạn trong túi, học thêm một bụng kinh doanh, Vương Kiến ảo giác một gia tài trăm vạn.

Tiễn Vương Kiến , Diệp Đan tìm Triệu Hiểu Tuệ.

Đi lên cho Triệu Hiểu Tuệ một cái tát.

"Làm nhà ba ?!" Diệp Đan chất vấn.

Chắc chắn là cô !

"Tình huống lúc đó, thấy tức giận đến chịu nổi, ba cô đè ép , tránh cho đánh cô." Triệu Hiểu Tuệ giảo biện.

"Không cần với những điều , , hiện tại cho cô một cơ hội chuộc tội." Diệp Đan .

lấy thỏa thuận ly hôn đưa cho Triệu Hiểu Tuệ: "Cô tự thành phố X, đến đó mang giấy chứng nhận ly hôn về cho .”

Giấy ly hôn đến tay, cô và Điền Tín liên quan gì nữa.

Hắn sẽ ầm ĩ ? Vậy cứ tự kiện trùng hôn .

Với sự hiểu của cô đối với Điền Tín, nhát gan như chuột, dám.

Hơn nữa, ở thủ đô, nháo nổi.

"Giúp xong việc , hai chúng cũng thanh toán xong." Diệp Đan .

"Thật ?" Triệu Hiểu Tuệ vô cùng kinh ngạc và vui mừng.

"Mau ." Diệp Đan thúc giục.

Triệu Hiểu Tuệ lập tức rời .

Diệp Đan tại chỗ một hồi, sửa sang tóc một chút, trở về "Nhà ".

Người gác cổng , gọi điện thoại, nhà nhận.

Người tới là Vương Ngạn.

Vương Ngạn thấy cô , càng càng nhanh, cuối cùng chạy tới, đó mặt cô .

Hốc mắt Diệp Đan chút đỏ lên, nhịn đưa tay vỗ vỗ bả vai , nghẹn ngào : "Lớn như , thành một thanh niên cao lớn ."

Đối với chuyện năm đó, cô hối hận.

Chiếm đoạt công quỹ cũng , ghen tị với Hoa Chiêu cũng , chuyện hối hận.

tại thời điểm , cô hối hận.

Hối hận đến xanh ruột.

Năm đó cô cái gì !

Vì chút tiền hại mất mặt, việc thì thôi, hại cha mất mặt cũng coi như xong, đuổi khỏi nhà cũng nhận.

bỏ lỡ sự phát triển của mấy đứa trẻ.

cho chúng , thể ngẩng đầu lên.

Nước mắt Diệp Đan càng rơi càng dữ dội.

Vương Ngạn vốn còn thể nhịn xuống, hiện tại cũng nhịn , ôm nghẹn ngào lên tiếng.

Hàng xóm lui tới đều qua, tiếng nghị luận ong ong đánh thức Diệp Đan.

thể để đứa trẻ mất mặt nữa.

"Đi, về nhà ." Diệp Đan kéo Vương Ngạn về nhà.

Trong nhà, cả nhà Diệp Thượng đều ở đây.

Buổi sáng Lưu Nguyệt Quế giữ đứa nhỏ , mấy chị em đều tới đây, đứa em trai nhỏ .

Bộ dạng bằng mấy Vương Ngạn, khẳng định là theo gen của cha ruột.

Thế nhưng mập mạp đáng yêu, cũng ánh mắt, nơi chỉ một Lưu Nguyệt Quế thật lòng thích , nên rụt trong n.g.ự.c bà .

Ai thì lấy lòng đó, hiểu chuyện đáng thương.

Lưu Nguyệt Quế bắt đầu chào hàng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/trong-sinh-tro-thanh-thon-phu-xau-xi/chuong-341.html.]

"Tiểu An, bằng, con nuôi đứa nhỏ ?"

Diệp An lập tức lườm một cái, thật sự nghiện nuôi trẻ con.

"Người cha , liên quan gì đến con." Diệp An : "Mẹ đừng lo lắng cho nó nữa."

“Cha nó cũng đáng tin cậy, mà đánh con." Lưu Nguyệt Quế ôm Điền Kiệt.

Người già sức đề kháng với trẻ con.

Diệp An cách già còn xa, lạnh lùng thoáng qua Điền Kiệt, bộ dạng tinh quái giả đáng thương.

Đôi mắt nhỏ xoay tròn, tâm nhãn nhiều.

Hơn nữa căn bản vết thương, đánh, chừng chính là lúc nghịch ngợm tát hai cái.

Vương Ngạn dẫn Diệp Đan tiến .

Trong phòng lập tức náo nhiệt hẳn lên.

Diệp Đan chuyện với mấy đứa nhỏ một lúc, chen chúc qua đám , quỳ xuống dập đầu với Diệp Thượng và Lưu Nguyệt Quế.

Nước mắt Lưu Nguyệt Quế lập tức rơi xuống, lúc Diệp Đan đuổi , nó từng quỳ, một bộ chịu thua.

Bây giờ cuối cùng cũng sai?

"Đứng lên , cần quỳ chúng , cô xuất hiện ở đây cũng tiện, mang theo bọn họ ngoài ." Diệp Thượng .

"Ông xã." Lưu Nguyệt Quế lặng lẽ đẩy ông .

Tuy rằng một nữa nhận Diệp Đan là chuyện khả năng, thế nhưng mượn chuyện hòa hoãn một chút quan hệ, khôi phục một chút qua cũng chứ?

để cho bọn chúng lui tới !” Diệp Thượng nghiêm mặt .

ông nhớ , còn việc hỏi.

"Nghe ly hôn với Vương Kiến?" Diệp Thượng hỏi.

"Đã ly hôn , thỏa thuận ly hôn ." Diệp Đan .

Diệp Thượng chút ngoài ý , động tác nhanh.

"Vậy cô định sống thế nào." Diệp Thượng .

Diệp Đan dừng một chút : "Con cũng ly hôn với Điền Tín, cũng thỏa thuận ly hôn."

Ồ?

Mọi đều một cách kỳ lạ.

Hai đàn ông đều ?

"Không cần, một con cũng sống ." Diệp Đan .

Đây , hai mắt mờ mịt, một phụ nữ cái gì cũng khó, đàn ông chống đỡ.

Mấy năm nay xã hội càng ngày càng , tuy rằng kẻ lừa đảo cũng ít, nhưng con đường buôn bán trang phục quen thuộc, cảm thấy cũng thể .

Hơn nữa hiện tại, cô cần dựa đàn ông, cô còn em thể dựa .

Cô nhanh chóng liếc mắt Diệp An.

Diệp An bây giờ cũng là một ông chủ lớn , nếu khó khăn gì, tìm , nhất định sẽ giúp đỡ, Hoa Chiêu cũng giúp cô , tuy rằng cũng trả thù lao.

Cùng lắm thì cô cũng đưa tiền!

"Không đàn ông nào thể ." Lưu Nguyệt Quế thì thầm.

Hơn nữa bà đột nhiên nhớ tới đứa nhỏ đang ôm trong tay, sửng sốt vội vàng hô: "Vậy đứa nhỏ bây giờ? Nó cha?”

Diệp Đan cắn răng : "Mấy đứa Vương Ngạn , nó cũng , công bằng.”

“Đây là lời !” Lưu Nguyệt Quế .

Thế nhưng mấy đứa nhỏ phía Diệp Đan cảm thấy đúng, bọn chúng còn cảm thấy ghen tị với đứa nhỏ nữa!

Diệp Thượng chỉ cảm thấy đầu đau, lúc nào khiến bớt lo lắng!

Lớn tuổi như , thế nhưng ly hôn.

Cũng may nó giải quyết hai , sợ tố cáo tội trùng hôn.

"Đi một chút, các ngoài ôn chuyện ." Diệp Thượng đuổi .

Diệp Đan do dự : "Con lừa Điền Tín ly hôn, đó cùng tái hôn, kỳ thật con tái hôn, chuyện ."

Còn nhờ nhà giúp cô đuổi Điền Tín .

Diệp Thượng phiền não phất tay: "Đi dạo .”

Diệp Đan lên, ôm lấy Điền Kiệt từ trong n.g.ự.c Lưu Nguyệt Quế, rời với năm đứa con khác.

Trên đường nhiều thấy.

Vân Mộng Hạ Vũ

Những Diệp Đan với ánh mắt ngạc nhiên, tiến lên chào hỏi.

Diệp Đan ngẩng đầu ưỡn ngực, trong lòng lo lắng vô cùng.

đánh giá biểu tình của mấy đứa nhỏ, cũng cố gắng chống đỡ kiên cường.

thật sự cho bọn chúng mất mặt,

Chờ cô kiếm nhiều tiền! Cô nhặt mặt mũi mất của họ ngày hôm nay!

Diệp Đan , Diệp An Diệp Đào cũng rút lui, mỗi đều bận rộn.

Lưu Nguyệt Quế ở nhà khó chịu, suy nghĩ một chút vẫn đến chỗ Hoa Chiêu.

tìm chuyện phiếm.

"Cháu xem, con bé giày vò cái gì, từng đó tuổi còn ly hôn, nó lên trời chắc? Hay là tìm một khác? Con bé còn cái mặt của nữa !” Lưu Nguyệt Quế oán giận dứt.

Diệp Thư : "Hai đầu tiên đều lắm, thứ ba nếu thể tìm một , cũng mà.”

ở nước ngoài lâu, thật sự cảm thấy kết hôn nhiều vấn đề gì.

Hơn nữa Điền Tín thật sự , bỏ thì bỏ .

Loại tư tưởng với Lưu Nguyệt Quế xung đột cách, hai nhanh cãi .

Hoa Chiêu vội vàng tìm cơ hội rút lui.

Lúc cơm tối, mấy Vương Ngạn đều trở về.

"Mẹ con ?" Lưu Nguyệt Quế hỏi.

"Đi , con trực tiếp phương nam." Vương Ngạn .

"Cái gì?" Lưu Nguyệt Quế cả kinh: "Nó thế nào? Với đứa bé đó?"

“Dạ."

"Một phụ nữ với một đứa trẻ 3 tuổi thì mà kiếm tiền!" Lưu Nguyệt Quế nóng nảy.

"Thím hai, còn một thứ gọi là trường mẫu giáo, hoặc là bảo mẫu." Hoa Chiêu thật sự , tới : "Thím yên tâm, Diệp Đan hiện tại một nghèo hai trắng, mời bảo mẫu.”

Tuy rằng cô Diệp Đan lừa gạt bao nhiêu tiền, nhưng khẳng định sẽ quá ít, cô chịu thiệt.

Có tiền thể giải quyết hầu hết các vấn đề.

Lưu Nguyệt Quế lập tức thành thật.

Buổi tối hôm đó, đợi Diệp Đan trở về, Điền Tín nóng nảy chạy đến nhà Diệp Thượng tìm, kết quả đến cửa lớn cũng .

Nghe hỏi thăm Diệp Đan, trông cửa hảo tâm cho hôm nay thấy Diệp Đan, liền cho rằng Diệp Đan nhà đẻ giữ .

Hắn về khách sạn.

Sau đó, ngày hôm , ngày thứ ba, vẫn gặp ai.

Điền Tín chờ , tới tìm , cho , nháo, lập tức s.ú.n.g vác vai, đạn lên nòng bức lui, dám náo loạn.

Diệp Đan sai, đây là hàng thật giá thật.

Trở về khách sạn, hai cha con tương đối im lặng.

Điền Lỗi đột nhiên : "Ba, ba sẽ lừa chứ, cô vốn ly hôn với ba, bỏ rơi ba.”

“Cô dám!” Điền Tín hô.

"Cô dựa cái gì mà dám? Nhìn điều kiện gì, cái gì dám?” Điền Lỗi .

Hắn cũng nghĩ tới nhà Diệp Đan là loại tình huống , sớm , cũng dám

Hoa Chiêu đoán chừng thời gian sai biệt lắm, để Diệp An tới cửa đuổi .

Đỡ cho Điền Tín náo loạn, mất mặt chính là Diệp gia.

Về phần đuổi thế nào, cô căn bản dặn dò, những chuyện nhỏ Diệp An tự phát huy là .

Cha con Điền Tín rời tối hôm đó bằng tàu hỏa chuyến gần nhất.

Mấy ngày Diệp Danh đến, chuyện hỏi cả.

"Khụ, cả ai sắp , lâu như cũng thấy tin tức của Diệp Thâm, chờ mới thể trở về ?" Hoa Chiêu hỏi.

Trong phòng còn Diệp Thư và Diêu Khôn, cho nên cô tương đối mơ hồ.

Diệp Danh : "Không nghĩ tới bọn họ bỏ một tiền lớn thu nhiều rượu thuốc năm đó chúng đưa ngoài, cho nên chống đỡ lâu như ."

“Giá tiền lớn" chỉ là tiền bạc.

"Có đáng ?" Hoa Chiêu kỳ quái : "Bọn rốt cuộc gì?”

Tuy rằng ông cụ Uông sống đối với gia tộc bọn lực, nhưng ông còn sống căn bản cái gì cũng , chỉ là còn sống mà thôi.

Lúc đối mặt với hiện thực, dùng năng lượng trong nhà hậu bối, mà một sắp chết.

"Ai bọn đang suy nghĩ cái gì." Diệp Danh nhíu mày.

Hành động của Uông gia chút ngoài dự liệu của , ông cụ Uông kéo một , Diệp Thâm bên cũng tiện động tác.

"Hai đang cái gì ?" Diệp Thư tò mò hỏi.

"Không gì." Diệp Danh .

Đây là thể cho cô , Diệp Thư cũng tò mò nữa, với hai : "Em chuẩn trở về, bọn nhỏ sắp khai giảng .”

“Làm lành hả?” Diệp Danh liếc Diêu Khôn một cái .

Diêu Khôn lập tức ngoan ngoãn : "Làm lành ! Sau tuyệt đối cãi ! Em nhiều điều , em đổi!”

“Sau em sẽ bảo vệ cho Tiểu Thư, tuyệt đối để chuyện trúng độc phát sinh nữa!”

Biểu tình của Diệp Danh vẫn hài lòng.

Diêu Khôn moi hết ruột gan, hứa hẹn một đống lớn, mới đổi lấy một khuôn mặt tươi của vợ.

Diệp Thư ở bên cạnh đến híp mắt.

nhà đẻ chỗ dựa cảm giác thật .

Diệp Thư , ngày hôm rời với Diêu Khôn.

Hoa Chiêu cũng thanh nhàn, đang chuẩn ăn cơm thì tìm tới cửa.

Người tới là Uông Vĩ.

"Cha bây giờ bệnh nặng, Diệp phu nhân ." Uông Vĩ hỏi.

"Có thấy." Hoa Chiêu .

Ông cụ Uông giường mấy tháng, tuy rằng Uông gia công bố bên ngoài, nhưng trong giới đều đoán .

"Nghe Diệp phu nhân là chân truyền của ông Tôn, mời Diệp phu nhân thăm bệnh cho cha ." Uông Vĩ .

" chỉ mới học một chút của thầy Tôn, đề nghị ông trực tiếp tìm thầy , y thuật của ông cao hơn." Hoa Chiêu .

Nghĩ cô là một kẻ ngốc? Người sắp c.h.ế.t mới tìm cô tới khám bệnh.

Ông cô vác nồi, ?

"Đối với việc kéo dài tuổi thọ, vẫn là Diệp phu nhân kinh nghiệm hơn." Uông Vĩ rõ.

" , ông hơn tám tuổi qua đời." Hoa Chiêu .

Uông Vĩ dừng , cũng bỏ cuộc: "Phí khám bệnh dễ , chỉ cần cha thể tỉnh táo, chúng thể để Diệp Đào tiến thêm một bước, chỉ cần cha thể sống thêm một năm, chúng thể để Diệp Thần tiến thêm một bước, chỉ cần cha thể sống thêm 5 năm, chúng thể để Diệp Danh tiến thêm 2 bước!”

Những thứ khác đều dễ , Diệp Thần và Diệp Đào vốn chức vị cũng cao.

Chính là Diệp Danh tiến thêm hai bước nữa, lời hứa thể nặng.

Hoa Chiêu căn bản tin, tin cũng sẽ đáp ứng.

"Không cần thiết, các năng lực thì giữ cho khác sử dụng ." Hoa Chiêu : "Người nhà chúng cần ông quan tâm."

“Diệp phu nhân vẫn nên suy nghĩ ." Uông Vĩ .

"Không gì cần suy nghĩ, bởi vì khởi tử hồi sinh, căn bản ." Hoa Chiêu .

"Diệp phu nhân." Uông Vĩ nhẹ nhàng khom lưng, tư thái đột nhiên kéo thấp: "Ngài hãy suy nghĩ , cha chinh chiến cả đời, càng vất vả công lao càng lớn, con trai, thật đành lòng ông cứ như .”

Thật sự là một đứa con hiếu thảo.

"Thực xin , ai thể giúp." Hoa Chiêu cự tuyệt dứt khoát.

"Được ." Uông Vĩ dứt khoát lên, cho Hoa Chiêu một ánh mắt: "Cô đừng hối hận.”

Đây là mềm nên cứng rắn?

"Ông năng lực cho hối hận ?" Hoa Chiêu .

"Hừ." Uông Vĩ hừ lạnh một tiếng, liếc mắt Hoa Chiêu một cái, rời .

Buổi chiều hôm đó, cô thấy năng lực của Uông gia.

Diệp Thần đuổi việc về nhà.

Bởi vì vợ phát hiện mang thai hai, bên phá thai cô chịu, còn bỏ chạy, hợp tác với chính sách của nhà nước.

Bên lập tức tìm Diệp Thần, hỏi chuyện gì xảy .

Diệp Thần hoang mang.

Lãnh đạo đơn vị về nhà công tác tư tưởng cho Tôn Diễm, nếu , cũng đừng trở về.

Việc , ngoại trừ Tôn Diễm ai cũng , kết quả Uông gia , thể thấy năng lực của Uông gia.

Diệp Thần về nhà liền cùng Tôn Diễm cãi , ầm ĩ lớn, dọa đến đứa nhỏ Gia Khánh của Diệp Hưng, Gia Khánh vụng trộm chạy tìm Hoa Chiêu, để cô cứu viện.

Hoa Chiêu vốn giả bộ , hiện tại cũng thể giả bộ, đành nhà Diệp Thần.

Đến cửa, thấy Chu Lệ Hoa đang mắng con dâu.

"Người đều sinh một đứa, chỉ cô sinh hai, cô thể sinh?" Chu Lệ Hoa hét: "Nếu cô thật sự thể sinh thì một sinh con trai, sinh bản lĩnh, dứt khoát nhận mệnh!”

"Nếu cô sinh một đứa con gái khác thì ? Lại sinh? Tiếp tục sinh?”

“Làm cho chê c.h.ế.t !” Chu Lệ Hoa .

"Mẹ! Cùng lắm thì công việc chúng con cần nữa! Chúng con ngoài kinh doanh, chắc chắn kiếm nhiều hơn bây giờ!” Tôn Diễm .

"Kiếm nhiều hơn nữa cũng chỉ là một bán hàng rong, là một hộ cá thể, mất mặt! Nào bằng công việc đàng hoàng hiện tại của Diệp Thần?”

Chu Lệ Hoa : " đặt lời ở đây, cô ngoài buôn bán, cô chính là ông chủ lớn, 10 năm cô gặp đồng nghiệp hiện tại, cô cũng gật đầu khom lưng châm thuốc cho !"

“Không thể như , đến lúc đó chúng con tiền, cầu bọn họ, châm thuốc cho bọn họ gì. Hơn nữa, Diệp Thần họ Diệp, ai dám xem thường ." Tôn Diễm .

Hộ gia đình cá thể bình thường xem thường, nhưng bọn họ thường, bọn họ họ Diệp!

Cho nên phận địa vị chênh lệch cái gì, cô sợ.

Chu Lệ Hoa tức giận đến mức giơ ngón tay lên: "Rèn sắt còn tự cứng! Chính cô cái gì cũng , còn trông cậy khác xem trọng liếc cô một cái?”

Tôn Diễm lập tức ngạc nhiên chồng, bà còn đạo lý ? Bà đạo lý lớn thì lúc đừng tham tiền, nếu bà tham chút tiền , bây giờ phụ nữ bỏ rơi!

Chu Lệ Hoa hiểu ánh mắt của cô , tức giận đến mặt đỏ bừng.

Có đôi khi bà cũng cảm thấy mỡ heo bịt lòng, nhất thời tiền bạc che mắt.

Chờ tuổi tác lớn hơn nữa mới phát hiện, tiền cũng quá quan trọng, bởi vì tiền mà mất những thứ quan trọng.

hối hận cũng muộn.

Bây giờ gì cũng thể để cho con trai lệch đường!

" , cô dám sinh con, con trai sẽ dám ly hôn với cô! Cô cứ !” Chu Lệ Hoa .

"Cái gì? Diệp Thần! Anh sẽ ly hôn ?” Tôn Diễm chất vấn Diệp Thần.

Diệp Thần sắp phiền chết.

"Chúng Tiểu Tuyết, , cảm thấy con gái , sinh con trai, cô náo loạn cái gì?" Diệp Thần .

"Con gái cái gì mà ! Tương lai kết hôn chính là con nhà khác, ai dưỡng lão cho hai chúng ? Anh già , sống với ai? Một cô đơn sống một ? Lúc bệnh thì ? Ai phục vụ?”

"Bên cạnh con cái, c.h.ế.t trong phòng cũng ai !”

"Hơn nữa, sợ già một , còn sợ, thích náo nhiệt, thích dỗ cháu trai, ở một ." Tôn Diễm .

như , Chu Lệ Hoa lên tiếng nữa.

con trai, cháu trai, cháu gái, nghĩ đến hai đứa con gái của , đều ở nước ngoài.

Đứa thứ hai lương tâm, thỉnh thoảng còn gọi điện thoại cho bà , đứa đầu cũng giống như .

Nếu như bà thật sự chỉ sinh hai đứa con gái như , hiện tại thật sự là c.h.ế.t trong nhà cũng ai .

Hoa Chiêu đẩy cửa tiến .

Nhìn thấy cô, Chu Lệ Hoa lấy tinh thần chào hỏi.

Nhìn thấy Diệp Gia Khánh bên cạnh Hoa Chiêu, Chu Lệ Hoa một chút, vẫn là cháu trai nhãn lực, gọi cứu binh.

Có Hoa Chiêu ở đây, đứa nhỏ của Tôn Diễm sẽ sinh .

Loading...