Trọng Sinh Trở Thành Thôn Phụ Xấu Xí - Chương 5

Cập nhật lúc: 2024-10-27 02:31:22
Lượt xem: 605

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hoa Sơn vẫn lên tiếng.

Vợ Đại Ngưu chớp mắt, nhếch miệng: “Chậc chậc chậc, nhanh một chút, đứa nhỏ cái gì , quả thực họ hàng thích tầm đó giúp hái đồ ăn, mà trở thành đòi hỏi đồ ăn hả? giống như chúng là ăn mày !”

Ở vùng núi, đất bằng thiếu, địa thế hẹp dài, hàng xóm cách xa, nhưng Hoa Sơn hùng hổ đưa đến nhà Hoa Cường, cũng nhiều thấy. Toàn bộ xung quanh tổng cộng cũng mấy gia đình, hôm nay chính là đúng lúc nông nhàn nên cùng đến xem náo nhiệt. Chỉ điều vì tính cách của Hoa Cường và Hoa Sơn nên lúc xem náo nhiệt họ đều tương đối yên tĩnh. Cái nếu là nhà khác náo nhiệt, bọn họ ở bên cạnh mở đại hội thảo luận . Hoa Chiêu lời xác thực mất lòng , thích bạn bè ông nội hái đồ ăn đều tuỳ tiện, gọi là tặng nên là đòi.

“Thím Đại Ngưu chuyện thật dễ , thật sự thích, giúp hái đồ ăn?” Hoa Chiêu mặt nhưng trong , giễu cợt : “Người nào mà nhà cháu quanh năm đủ ăn? Ông nội của cháu hàng tháng còn dùng tiền ngoài mua thức ăn! Mà nhà các để cho cháu đến hái đồ ăn hả? Cháu bởi vì hái chút rau mà các đánh qua !”.

Đó là mấy năm , lúc nguyên chủ còn nhỏ, vườn rau xanh trong nhà đủ cho cô ăn, cô cũng trong thôn, chỉ cần nhà thích dư, đồ ăn trong vườn đều là đưa qua cho đấy, kết quả nguyên chủ tới nhà Hoa Sơn xin ít rau, đánh.

Thím Đại Ngưu mặt chút hổ, nhưng vẫn mạnh miệng cứng rắn, nhỏ giọng : “Nhà chúng tầm mười miệng ăn, chính còn đủ , mà dư thừa cho cháu.”

“Thím đúng!” Hoa Chiêu lớn tiếng : “Vốn là đạo lý ! Đồ ăn nhà chính còn đủ ăn, còn dư thừa mà cho khác.”

Lời , quả thực chắn đến sít đấy, vợ Đại Ngưu nghẹn một trận thở . Mọi trong gia đình Hoa Sơn chống cuốc, Hoa Chiêu Hoa Sơn.

Hoa Sơn chằm chằm Hoa Chiêu. Hàng xóm xung quanh cũng ngạc nhiên Hoa Chiêu, thật sự tưởng tượng , những lời mạch lạc rõ ràng nghẹn c.h.ế.t mà đứa cháu gái như con gấu đen của Hoa Cường thể .

Hoa Cường kích động gạt lệ.

Hoa Chiêu Hoa Sơn thẳng: “Ông nội Sơn, nhà ông thành tâm hỗ trợ, cháu gái cảm ơn ông. nếu ông lấy danh nghĩa hỗ trợ để chiếm lấy nhà của cháu thì mời thong thả, tiễn.”

Xung quanh đều tĩnh lặng, khí gần như đông đặc .

Hoa Sơn chăm chú Hoa Chiêu vài giây, đột nhiên hô lớn một tiếng: “Chúng .”. Cứ như dứt khoát , hổ, một tiếng tương đương với việc thừa nhận ông mang ý mà đến. Hoa Sơn căn bản quan tâm, ông vốn là một tên lưu manh, hổ, nếu mặt mũi thì đảm đương nổi cái danh lưu manh. Gia đình Hoa Sơn cũng đồng loạt thu cuốc, theo ông ngoài. Thời điểm , mỗi đều trừng mắt Hoa Chiêu.

Hoa Sơn 5 con trai, trong nhà thực sự ở nổi, nhưng cũng chỉ phân hai nhà con trai thứ ba và thứ tư ngoài, ba còn đều ở một chỗ với ông , ở riêng. Không ở riêng nên cũng phân nền nhà. Nhà Hoa Đại Ngưu 3 trai, Nhị Ngưu 3 trai 2 gái, nhỏ nhất Hoa Thái Ngưu 25 tuổi còn kết hôn. Cả nhà 15 miệng ăn ở cùng một chỗ, một mẫu sân nhỏ quả thực đủ ăn. Bọn sớm để mắt đến nhà của Hoa Cường, chỉ đợi đến ngày ông tắc thở.

“Chậm !” Hoa Chiêu đột nhiên hô.Cả nhà Hoa Sơn , đầu Hoa Chiêu: “Ông nội Sơn, ông cháu đang bệnh, thể tức giận, hai nhà chúng cũng giao tình sâu như , về nhà các việc gì cũng đừng đến nhà, việc càng nên đến. Bằng cháu sẽ hoài nghi, cố ý chọc cho ông nội cháu tức chết, để chiếm phòng ốc nhà cháu.”

Lời cứng rắn cho khí lạnh xuống ba độ. Hoa Sơn trừng mắt, hung ác chằm chằm Hoa Chiêu.

Hoa Chiêu nửa điểm sợ hãi. Kiếp cô là luật sư chuyên về các vụ kiện hình sự. Đặc biệt, vài năm danh khí càng lúc càng lớn, cũng càng ngày càng lợi hại, cáo của cô đều cùng một kiểu mang sắc thái hung ác cực độ. Tất cả bọn họ qua tay cô đều nhận án tử hình, đến tù chung đều . Điều khiến cô đặt cho biệt danh “ trừ ma.”

So với những , ánh mắt Hoa Sơn quả thực ôn nhu.

Hoa Sơn cau mày, nghĩ tới cô sợ, cũng là một đứa ngốc lớn mật. Hoa Sơn về phía Hoa Cường: “Anh cả, cùng em đoạn tuyệt quan hệ ?”.

Hoa Cường cũng ông , bất động thanh săc hai giây, kéo khoé miệng thở dài: “Sáu mươi tám năm, rốt cuộc cũng thấy ông gọi một tiếng cả, thật sự thể tưởng tượng .”

Sắc mặt Hoa Sơn sa sầm. Ông cho khi mới sinh , cho tới năm 20 tuổi ông cũng còn nhà, về vì sinh tồn, ông nhớ tới Hoa gia. với chị, cũng gọi bọn họ là chị, cả ngày luôn mặt lạnh, giống như cả nhà đều thiếu nợ ông .

“Ông ngóng trông nhân là c.h.ế.t sớm như , đừng mơ!” Hoa Cường đột nhiên hét lớn một tiếng: “Cút!”.

Một lão binh từ trong núi thây biển m.á.u , khí thế một kẻ lưu manh trong thôn thể so sánh .

Hoa Sơn tiếng nào, đầu rời .

Người xem náo nhiệt bên ngoài sân nhỏ ngạc nhiên Hoa Chiêu một cái cũng rời .

Hoa Chiêu đỡ ông nội trở về phòng, ngẩng lên thấy Hoa Tiểu Ngọc ở góc tường, cô vẫn .

Hoa Tiểu Ngọc trừng to mắt bày biện trong phòng, quả thực sợ ngây . Ổ heo của Hoa Chiêu sạch sẽ như ? Hơn nữa, ?

“Chị Tiểu Hoa, trai hôm qua đến nhà chị ? Đi hả?”

Hoa Chiêu sững sờ nét mặt mang theo hổ và thất vọng của cô .

Chậc chậc chậc.

“Làm là đến nhà ? Còn trai? Cô ư, còn gọi mật như , hổ hả?” Hoa Chiêu hỏi.

Hoa Tiêu Ngọc lập tức đỏ mặt, vội la lên: “Anh ngày hôm qua thôn ngóng nhà của chị, vặn em ngang qua gặp , cho . Là em dẫn đến nhà chúng , chị quên ?”.

Ah cái thực sự nhớ.

Hoa Chiêu hề cảm thấy hổ vì oan uổng cô : “Về đừng nhà chúng , ai là nhà chúng với cô? Đây là nhà . Người nhà cô ở bên ngoài . Cô cũng theo nhanh lên!”

Hoa Tiểu Ngọc đỏ mắt, gì nữa, cúi đầu ngoài. Cô để ý lời hung ác của Hoa Chiêu, mỗi Hoa Chiêu tâm tình đều đánh cô , hoặc buông những lời độc ác, về thì thế nào? Còn dỗ dành cô một hồi? là một kẻ đần!

“Chờ một chút!” Hoa Chiêu đột nhiên gọi cô .

Hoa Tiểu Ngọc đưa lưng về phía Hoa Chiêu bĩu môi, đúng, chính là như , khi quên mất dỗ dành cô ! Như heo!

“Làm chị Tiểu Hoa?” Hoa Tiểu Ngọc đầu , ngọt ngào với Hoa Chiêu.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/trong-sinh-tro-thanh-thon-phu-xau-xi/chuong-5.html.]

ở ngoài gì cô đều thấy chứ? Đối với cô cũng như !” Hoa Chiêu nhặt cây cời lửa đất lên: “Về cô đừng bước sân nhỏ nhà một bước…Đứng ở hang rào bên ngoài gọi cũng ! Bằng thì đừng trách khách khí.”

Nói xong cô chỉ dùng hai ngón trỏ và ngón cái nắm cây gậy, đó nhẹ nhàng bẻ , cây gậy cô bẻ gãy. Đối với sức lực của cô, Hoa Tiểu Ngọc hiểu sâu sắc, xem hiện tại hình như cô nghiêm túc, tuy rằng Hoa Tiểu Ngọc kinh ngạc nhưng dám phản bác, cúi đầu bước nhanh .

Người bên ngoài hết, trong sân cuối cùng cũng yên tĩnh.

Hoa Chiêu bắt đầu chuẩn bữa tối, vẫn khoai tây tinh hầm cách thuỷ cải trắng tinh. Ông cháu ăn xong đều cảm thấy mĩ mãn, Hoa Chiêu tự cầm cuốc ngoài thu dọn. Cô cực lực phản đối khác động đó, đương nhiên là tự trồng, mỗi nhát cuốc đều là một niềm vui. Đương nhiên, trồng chúng thật để ngoài ăn là điều tất yếu.

Trải qua thí nghiệm, cô rõ, trái cây khi trải qua thanh lọc năng lượng đều vị ngon và tác dụng đặc biệt. Làm thể để cho một nhà Hoa Sơn ăn? Một gốc hành cô cũng nỡ!

Hoa Cường cũng nhàn rỗi, ông cảm thấy tâm tình hôm nay đặc biệt , thể cũng đặc biệt khoan khoái dễ chịu, cũng cầm cuốc hỗ trợ xới đất, Hoa Chiêu cho ông còn mất hứng.

….

Một nhà Hoa Sơn về đến nhà cũng thể nào cao hứng.

“Các xem, Hoa Chiêu trở nên tinh ranh như ?” Về đến nhà, xuống, vợ Đại Ngưu kỳ quái .

“Cũng chắc là mới tinh ranh.” Vợ Tam Ngưu, Khương Cần : “Không chừng nay đều như , chỉ là chúng .”

Nhà bọn và Hoa Chiêu ít khi liên hệ, hoặc thể là Hoa Tiểu Ngọc là duy nhất giao tiếp cùng Hoa Chiêu. Đều là Hoa Tiểu Ngọc Hoa Chiêu bao nhiêu ngu ngốc, đần độn. Bọn kì thật đều từng chuyện nhiều với Hoa Chiêu.

Ngày bé còn đỡ, về Hoa Chiêu còn thèm khỏi nhà. Công việc ở đội sản xuất cô cũng , gọi cô , cô liền gào thét như mạng cô , nếu thì hai bước ngã đất chịu dậy, choáng váng đầu, ai gây khó dễ cũng biện pháp.

“Bất kể nó tinh ranh , cút !” Hoa Sơn lên tiếng, mấy đứa con dâu: “Nói các ngóng tình hình, thế nào ? Sao còn tin tức?”.

Vợ Đại Ngưu lập tức : “Con thăm dò mấy ngu, cũng cùng đối phương liên hệ, nhưng cũng tìm hiểu về chúng , cuối cùng mà đều từ chối hết. Một kẻ ngu còn chọn đến nhặt đấy, cha đáng giận ?” Bà tuy như , nhưng trong nội tâm đồng ý với gia đình mấy kẻ ngốc đó, cũng ngốc lắm …

Hoa Sơn về phía vợ Nhị Ngưu. Bà lập tức ngu ngơ : “Nhà con bên cũng như , gia đình tên ngốc Lưu trong thôn giới thiệu Hoa Chiêu cho họ, thiếu chút nữa cầm đòn gánh đánh bà , thể chọn! Cha đáng giận ? Haha..”

Hoa Sơn lập tức trừng mắt liếc bà , ông bây giờ hai đứa con dâu thật bực bội. Năm đó ông chọn con dâu, đều chọn những phù hợp với con trai . Thằng cả hung dữ thừa nhưng đủ thông minh, ông chọn một khéo ăn . Thằng hai thì khôn khéo quá mức, nhưng hẹp hòi, nên ông tìm cho nó một đơn giản. Thằng ba là một đứa hung dữ, một chút đầu óc cũng , ông tìm cho vợ nhiều tâm nhãn nhất. Đứa thứ tư là giống ông nhất, ông tìm cho một như , hiền lành và dễ bắt nạt. Còn đứa cuối cùng là hi vọng của ông , ông dẫn cả gia đình khỏi nông thôn nên nhiều năm như vẫn luôn nuôi nấng, đến giờ 25 tuổi vẫn tìm đối tượng phù hợp.

Những việc qua ông đều từng hối hận, nhưng hai đứa con dâu , đôi khi ông tức giận.

Hoa Sơn về phía vợ thằng ba, đây là đứa con dâu khiến ông đắc ý nhất cũng kiêng kỵ nhất. Vợ Tam Ngưu, Khương Cần năm nay mới 40 tuổi, dáng phổ biến nhưng thu thập gọn gàng, tóc ngắn chỉnh tề, mặc áo sơ mi quần tây, trông giống như thành phố, bà là kế toán đại đội.

Nhìn bố chồng, Khương Cần sửa sang tóc một chút : “Con chọn thích hợp, hơn nữa con cảm thấy, chúng chọn cũng vô dụng, bác cả nếu chúng cố ý tìm cho Hoa Chiêu một kẻ ngu, thể sẽ dốc sức liều mạng với chúng .” Nói xong cô nhẹ một cái. Những trong nhà sợ Hoa Cường dốc sức liều mạng, bọn họ còn ước ông liều mạng, đó tức c.h.ế.t ông . sợ. Hoa Cường vẫn còn chút năng lực đấy, khác nhưng thu thập bà nhẹ nhàng. Đến lúc đó thúc đẩy đại đội, bà sẽ khó giữ công việc . Cho nên bà sẽ trực tiếp tìm kẻ ngu cho Hoa Chiêu. Bà , những trong nhà cũng ngốc, trực tiếp tìm kẻ ngu? Gián tiếp ?

“Con biện pháp gì?” Hoa Sơn hỏi. Khương Cần sửa một chút bên mái tóc, : “Trong thôn con một , 28 tuổi, si ngốc, bộ dạng cũng tệ lắm, thể cũng tráng, tàn tật, chỉ là goá vợ, 2 con, trong nhà nghèo, tìm vợ. Con cảm thấy bác cả chắc sẽ đồng ý.”

Hoa Sơn trầm ngâm một chút hỏi: “Nhà mấy em?”

“Ba , cả, hai còn còn kết hôn.” Khương Cần .

Hoa Sơn lập tức chút , nhà nhiều em, đến lúc đó đánh dễ. Bọn họ chọn trúng nhà Hoa Cường, nhưng ông chết, theo lý cái nhà là của Hoa Chiêu, nếu là chồng của Hoa Chiêu, khẳng định sẽ buông tay! Lúc đó đánh!

Khương Cần rõ bố chồng lo lắng cái gì: “Người nhà đất, ít hơn hai mẫu , chỉ cần chúng bên thu lễ hỏi là .”

“Không thu, thu.” Vợ Nhị Ngưu lập tức : “Người như Hoa Chiêu thì lễ hỏi gì? Thu lễ ai .”

Hoa Sơn vẫn yên lòng.

Khương Cần nghĩ nghĩ, nhỏ giọng : “Mẹ đó nổi danh cay nghiệt, cũng tay hung ác, thích đánh vợ, vợ là do hai họ tra tấn cho đến c.h.ế.t đấy!”

“Ai da má ơi!” Vợ Nhị Ngưu lập tức kinh hô một tiếng, nhếch miệng : “Vậy ! Nếu đó đem Hoa Chiêu đánh chết, bác cả chắc chắn sẽ liều mạng với chúng .”

Khương Cần lập tức liếc bà một cái.

Vợ Đại Ngưu : “Có cái gì ? Hoa Chiêu với thể trạng và khí lực , nó thể c.h.ế.t bác cả ? nghĩ nó thể đem gia đình hành hạ c.h.ế.t đấy!” Bà vẻ mặt sung sướng: “Cái gọi là gì nhỉ? Cái gọi là nước chát chấm đậu hũ, vỏ quýt dày móng tay nhọn. Cái gọi là ác nhân sẽ ác nhân trị! Ai nha má ơi! Hoa Chiêu và quá phù hợp.”

Gia đình chồng cay nghiệt, tàn nhẫn? Hoa Sơn càng do dự, chống loại phiền toái.

Khương Cần nhỏ giọng : “Người nhà rõ tình huống của Hoa Chiêu ngược ngại, bọn họ lòng tin là thể thu thập Hoa Chiêu, cho nó gầy xuống, chăm chỉ việc, cũng bán giá hơn…”

Không thích đứa con dâu thì quan hệ gì? Dù cũng cần tiền, tặng đấy, đến trong tay bọn họ thu thập một chút, phù hợp thì giữ , thích hợp thì qua tay bán , gặp kẻ tiền đần độn còn thể kiếm thêm ít tiền lấy vợ mới. Vụ mua bán lời! Quả thực là miếng bánh từ trời rơi xuống!

Vợ Đại Ngưu và vợ Nhị Ngưu đều ngạc nhiên trừng lớn mắt. Đây là nhà nào ? Vậy mà thể nghĩ đến cái chủ ý ?

Hoa Sơn và Hoa Nhị Ngưu, Hoa Chân Ngưu về phía Khương Cần, cái chủ ý , bình thường nghĩ , nhưng Khương Cần thể.

Khương Cần mặt biểu cảm, cái chủ ý quả thực là do gia đình nghĩ sự nhắc nhở của bà , nhưng thế thì ?

Vân Mộng Hạ Vũ

Hoa Sơn rốt cuộc gật gật đầu, rõ đứa con dâu thứ ba nhiều ý tưởng.

“Chuyện con cũng đừng tham dự, để cho nhà trai bên tự tìm bà mối cầu hôn, là vì ngưỡng mộ nên đến, liên quan gì đến chúng !” Hoa Sơn : “Phải nhanh! Ngày mai… ngày để cho đến, chậm nhất là một tháng, cho Hoa Chiêu gả ngoài.”

Nếu chậm nữa thì qua mùa vụ, hai mẫu vườn sẽ tổn thất . Ông thích ăn đậu giác, năm nay nhất định trồng thêm hai luống đậu giác.

Loading...