Trọng Sinh Trở Thành Thôn Phụ Xấu Xí - Chương 76

Cập nhật lúc: 2024-10-27 09:53:48
Lượt xem: 508

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Những phụ nữ khác của nhà họ Diệp lúc cũng vội vàng trở về.

Điện thoại cho các bà cũng là Hạ Kiến Ninh tự gọi, các bà đang đường vay tiên thì những khác nhắn , gọi về nhà.

Diệp Thư đem 3000 đồng đặt mặt bàn: "Trong tay cháu chỉ còn chừng , nhưng cháu thể tìm đồng nghiệp mượn một ít, đại khái cũng thể mượn đến mấy ngàn."

Cô cũng chắc lắm, vì nhân duyên của cô trong đơn vị lắm.

gia cảnh , ngoại hình , thực lực , tính tình chút lạnh lùng, một chút cũng ưa thích ... Lúc ước chừng sẽ ít tiếp tay giúp đỡ cô.

Lưu Nguyệt Quế hổ mà nắm chặt túi, bà đến nhà đẻ, mở miệng chắn trở về rồi, nhiều cháu trai năm nay đều kết hôn, nhóm chị dâu bọn họ trái còn vay tiền bà.

Miêu Lan Chi lấy 1.000 tệ đặt lên bàn: “Đây là của một vài đồng nghiệp cho mượn, lấy tiền ở nhà.” Bà lên lầu tìm một chiếc ví da nhỏ hơn 2 vạn.

Tiền lương của Diệp Mậu cao, hơn 300 một tháng, nhiều phúc lợi, xã giao nên hầu hết tiền đều đươc tích luỹ , nhưng khoản dành dụm nhiều năm , đây là tất cả tài sản của gia đình họ!

Tất cả đột nhiên vì Chu Lệ Hoa mà góp , quá đau lòng!

dù đau khổ đến , chuyện gia tộc cũng quan trọng hơn.

Miêu Lan Chi suy nghĩ một chút, trong túi ít trang sức bằng vàng thuộc về bà, bà lấy hết , mà cầm một cái.

Đi xuống lầu, thấy Diệp Phương đặt hơn 1 vạn bàn.

Như cũng gần đủ , lão gia tử trong tay có lẽ còn một hai vạn a? bà cũng chắc chắn, lão gia tử xã giao tốn tiền, nhưng ông thích đưa tiền cho chiến hữu, mà chiến hữu của ông cực kỳ nhiều, cũng lẽ bây giờ trong tay căn bản tiền?

Kết quả, Miêu Lan Chi phát hiện mặt Hoa Chiêu còn một cái túi vải nhỏ.

Ồ đúng , Diệp Thâm còn đưa cho con bé 2.000! Nghe Diệp Thư cũng đưa 2.000, 4000 cũng ít.

là cái bao vải lớn, bên trong chắc nhiều tiền lắm, nó nỡ lấy ?

Miêu Lan Chi trừng mắt Hoa Chiêu, bất quá lên tiếng.

Về phần cô con dâu Văn Tịnh, bà cảnh của nó nên xem như tồn tại. Nó trở về nhà đòi tiền là cám ơn trời đất rồi.

Người đến đông đủ, Hoa Chiêu mở cái túi nhỏ khâu kín mắt, cắt chỉ : "Đây là đây con chuẩn cho Thâm dùng trong trường hợp khẩn cấp, nhưng hiện tại dùng đến, con liền nhớ …"

Khi mở túi vải , cô lấy hai củ sâm và một chùm rễ sâm.

Nữ quyến Diệp gia ngẩn cả .

Diệp Danh với họ chuyện xảy .

Miêu Lan Chi Hoa Chiêu, rốt cục cảm thấy cô thuận mắt…hơn một chút.

“Cây hơn 70 năm tuổi, cây hơn 130 tuổi.” Hoa Chiêu chỉ hai cây nhân sâm giới thiệu.

Về phần chùm rễ sâm, hỏi cô cũng , rễ sâm ngàn năm, quá dọa rồi, mấu chốt là, ông nội cô còn đây ! Bên nếu bại lộ, trở về khó giải thích.

Ai Diệp Danh lập tức hỏi: “Vậy còn rễ sâm thì ?” Có thể để chung cùng nhân sâm trăm năm, nhất định đơn giả a.

Hoa Chiêu trừng mắt , : "Cái em cũng cụ thể bao nhiêu năm, em hiểu nhiều lắm."

Diệp Danh cô, 130 năm con bé đều hiểu, cái hiểu, sợ là vượt qua 100 năm nhiều a. Cô gái nhỏ thật đây .

Anh em trai tiếng nào.

"Cái nhân sâm , chúng bán cho Hạ Kiến Ninh?" Miêu Lan Chi hỏi.

"Chuyện , chúng thương lượng." Mấy đàn ông Diệp gia đều dậy, thư phòng.

Thời điểm lên còn gọi Hoa Chiêu.

Nhân sâm thuộc về cô, và cô quyền gì với nó.

Ánh mắt của mấy phụ nữ trong nhà theo lưng Hoa Chiêu, tuy rằng tất cả bọn họ đều thể , nếu đó là chuyện liên quan đến bản , chuyện gia đình đại sự, họ bao giờ tham gia .

Lưu Nguyệt Quế là một chút cũng tham dự, bây giờ gặp chuyện giải quyết, bà bước chân nhẹ nhàng mà phòng bếp.

"Tiểu Thư, mau tới đây hỗ trợ. Hôm nay nhiều , chúng nhiều gọi món ăn." Bà hô.

Diệp Thư , đôi khi ngẫm , sống như Thím hai, kỳ thật cũng .

"Chúng hết đem đồ ăn chuẩn ? Một lát nữa đợi Hoa Chiêu xuống để cho con bé , con bé đồ ăn ngon, hai đừng nên lãng phí nguyên liệu." Diệp Thư .

Lưu Nguyệt Quế lập tức gật đầu. Bà cũng là vị giác nhạy, đương nhiên rõ chính ăn ngon, so với tay nghề của Hoa Chiêu cách nào sánh .

"Cũng , tý nữa là Hoa Chiêu , là tiểu Thâm ." Lưu Nguyệt Quế đối với Diệp Thư : "Cháu về nên nhắc nhở tiểu Thâm, phòng bếp thể để đàn ông tiến ? Đàn ông Diệp gia chúng , ai tiến phòng bếp hả?"

"Ừ Ân." Diệp Thư qua loa nói. Cô thể già mồm, nếu cô già mồm, thím hai chắc chắn để yên.

Văn Tịnh co rụt tay chân một góc, về phía cầu thang còn bóng . Lúc nãy, đều vay tiền, đều cố gắng đóng góp sức , cô là duy nhất góp chút sức lực nào. Bản tiết kiệm bao nhiêu tiền lương, , cô tiết kiệm một xu tiền lương, mỗi tháng còn đòi Diệp Danh ít, phụ cấp nhà đẻ. Cô nếu cô về nhà đẻ hỏi thăm, cũng sẽ một chút kết quả nào. khi cô bước cửa áp lực tâm lý lớn, cô cống hiến cái gì, Hoa Chiêu cũng , cô cho là dù xuất tiền , tiền cũng là của Diệp gia lúc cho cô đấy, hai là kẻ tám lạng nửa cân.

Kết quả là Hoa Chiêu một giải quyết vấn đề của Diệp gia.

Nhìn thấy nụ thoải mái gương mặt của chồng, cô cảm thấy chói mắt.

Trong thư phòng, Diệp lão gia tử mở miệng , nhưng hỏi Hoa Chiêu: "Cùng ông nội thật, cháu cái gì ? Công tác, tiền, Hạ Kiến Ninh thể đấy, Diệp gia chúng đương nhiên cũng thể ." Chính là xem ay mà thôi.

Mấy cây nhân sâm là Hoa Chiêu chuẩn cho Diệp Thâm đấy, hiện tại lấy để giải quyết nguy cơ gia tộc, bọn sẽ từ chối phần tình cảm , cũng sẽ cho rằng đây là đương nhiên.

Hoa Chiêu lập tức khoát tay: "Cháu qua vài ngày trở về trong thôn rồi, còn cùng ông nội cháu, về cháu cũng ở nhà trông nom bọn trẻ, khi bọn còn nhỏ, ngoài việc. Về phần tiền, nhà cháu còn nhiều nhân sâm…”

Một phòng đàn ông...

Cứ tưởng cho rằng cưới một cô gái nông thôn, kết quả, cô bé giàu hơn bất cứ ai trong họ…

Diệp lão gia tử hỏi Hoa Chiêu nữa, đầu cùng con cháu thương lượng nên dùng nhân sâm như thế nào.

Dùng nó, ngăn Hạ Kiến Ninh tấn công bọn họ, đáng.

Hạ Kiến Ninh quả thật chút khó chơi, lúc mới qua vài ngày, liền gây cho bọn nhiều phiền toái như , mặc dù tổn thương gân cốt, nhưng thật sự phiền. Hơn nữa còn thủ đoạn tiếp theo của là cái gì.

Với cách của , đạt mục đích tuyệt sẽ từ bỏ ý đồ đấy.

Hiện tại dùng một cây nhân sâm bảo vệ hoà bình, cũng tồi.

Chuyện quyết định như .

Diệp Danh đột nhiên thở dài: "Như cho cảm thấy, chúng chút dễ bắt nạt ?"

Hạ Kiến Ninh tay với bọn họ ba lượt, huyên náo thủ đô đều , kết quả bọn họ xuất nhân sâm "Cầu hoà" ? Người còn cho là bọn họ sợ Hạ Kiến Ninh.

Diệp lão gia tử ha ha : "Mạng của đều ở trong tay chúng , rốt cuộc là ai sợ ai?"

Diệp Danh dừng một chút, điều cũng đúng.

Hơn nữa cây nhân sâm cũng cho đấy, bọn họ định giá 15 vạn. Không tiếp tục tay với Diệp gia, là điều kiện kèm theo.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/trong-sinh-tro-thanh-thon-phu-xau-xi/chuong-76.html.]

Có thể , đó là mua bán công bằng, ai sợ ai. nhân sâm là vật tiêu hao, họ sẽ lấy thứ cần thiết của và trao đổi công bằng, còn thì ?

Diệp gia nghĩ chính còn thiếu cái gì, , chỉ Hạ Kiến Ninh cầu xin bọn họ rồi.

"Nha đầu, cháu thật cho ông nội, nhân sâm trăm năm, cháu còn bao nhiêu?" Diệp lão gia tử hỏi. Biết bao nhiêu, về lúc đàm phán dễ mở miệng.

Đừng đến lúc đó đều đàm phán , kết quả Hoa Chiêu nữa, trắng trợn trêu đùa Hạ Kiến Ninh một trận?

Như sẽ chọc giận .

Hoa Chiêu nháy mắt mấy cái, cái ...

"Ông nội của cháu một hộp lớn, chuyên để đựng nhân sâm, bảo bối của ông đấy, bên trong đến cùng bao nhiêu, cháu cũng ." Hoa Chiêu : " lúc lấy 2 cây trăm năm , cháu thấy ông rút từ một bó nhân sâm, có lẽ còn mấy cây a."

Người Diệp gia...

"Đợi ông nội cháu đến rồi, ông tự hỏi ông ." Diệp lão gia tử .

Chuông cửa ở tầng vang lên, ngoài cửa sổ thể thấy Hạ Kiến Ninh và một đàn ông cùng tới.

Ông Diệp đem cây nhân sâm trăm tuổi cất kỹ, còn cây 70 năm để cho Hoa Chiêu chính thu . Hiện tại, họ chỉ cần một nhân sâm để thương lượng các điều kiện với Hạ Kiến Ninh.

Chính là cây còn nghĩ sẽ bù đắp cho Hoa Chiêu như thế nào đây.

Nếu bất kỳ nhu cầu nào…, để hãy .

Phần rễ nhân sâm còn cũng Hoa Chiêu cẩn thận thu .

Diệp Danh , còn ? Xem cũng là bảo bối.

Hoa Chiêu như thấy, thoáng qua hai cây nhân sâm, hấp thu một phần ba năng lượng của chúng.

Trước , cô ý định đem hai cây nhân sâm xuất kiếm tiền nhanh đấy, như dù bán cho ai, năng lượng bao nhiêu cũng cả. hiện tại , sẽ bán cho Hạ Kiến Ninh, cũng cần cho thêm chỗ rồi.

Cây nhân sâm trăm năm đổi cho Hạ Kiến Ninh lúc cùng hai cây cách nào so . Cây nhân sâm trăm năm sinh bằng những hạt nhân sâm bình thường khi Hoa Chiêu đến. Hai cây hiện tại sinh từ hạt giống Sâm Vua 5.000 năm tuổi. Cây 130 năm tuổi , thậm chí công hiệu còn cao hơn cây 200 năm.

Lại để cho Hạ Kiến Ninh chiếm tiện nghi là việc nhỏ, vạn nhất hiểu, dựa theo liều lượng cũ để sử dụng, sẽ đem độc chết, Diệp gia lúc đó sẽ gặp rắc rối ~

Cô hấp thụ nó và cho nó trông giống như một nhân sâm trăm năm bình thường nên .

Diệp Danh tự mở cửa, để cho Hạ Kiến Ninh cùng Lý Mộc tiến , Diệp gia nữ quyến đều tránh lầu, Hoa Chiêu phòng bếp.

Cô cũng ăn đồ Lưu Nguyệt Quế hoặc Diệp Thư .

Vừa bếp liền thấy bọn họ cũng ý thức, rau, thịt các loại đều chuẩn xong, chờ cô bắt đầu, khó chính là buổi sáng hôm nay Lưu Nguyệt Quế chợ bán thức ăn, còn mua một đầu cá sống trở về, ít xương nhiều thịt ngon.

Cá cũng thu thập xong yên lặng chờ hạ nồi rồi.

Còn chuyện gì, Lưu Nguyệt Quế cùng Diệp Thư cũng lên lầu, trong phòng bếp chỉ còn Hoa Chiêu chính động tay động chân.

Bên ngoài, Diệp gia cũng lấy cây nhân sâm trăm năm, Lý Mộc tự nghiệm qua, gật đầu với Hạ Kiến Ninh, kích động : "Cái so với gốc cây còn hơn 10-20%!"

Hạ Kiến Ninh mỉm .

Còn một điều khiến cảm thấy dễ chịu, đó là trong phòng khách nhà họ Diệp, khứu giác nhạy bén của ngửi thấy mùi thơm tinh tế thể khiến cơn đau đầu của biến mất. Lúc rời khỏi nhà họ Diệp nửa tiếng, đầu đau, giờ xuống xoa dịu, trong nhà bảo bối.

Ánh mắt tự nhiên đảo quanh trong nhà, bệ cửa sổ, góc tường, sân nhà một cây cỏ hoa lá. chúng đều là giống phổ biến nên mùi thơm lạ ... lẽ nó đột biến?

"Điều kiện gì?" Hạ Kiến Ninh quanh co lòng vòng, trực tiếp hỏi.

"15 vạn, cộng thêm về tay với Diệp gia." Diệp Danh .

Anh và Hạ Kiến Ninh cùng thế hệ, hai thậm chí là bạn học, chỉ điều quan hệ lắm. Hiện tại để chuyện là phù hợp.

Hạ Kiến Ninh trực tiếp cùng Diệp lão gia tử chuyện, còn đủ tư cách.

cho dù đủ tư cách, thời điểm cần tay cũng tuyệt đối nương tay, cho nên nhân tài đặc biệt khiến chán ghét.

"Như ah. . ." Hạ Kiến Ninh tay để đầu gối: "Một gốc cây nhân sâm liền bảo vệ cả đời bình an…"

“Vậy thì quên , chuyện nữa.” Diệp Danh dựa sô pha: “Chắc cả đời cũng dài lắm.”

Hạ Kiến Ninh… Anh ngẩng đầu Diệp Danh, cho nên từ nhỏ chán ghét Diệp Danh.

"15 vạn thể, cả đời tay. . . Cái xem điều kiện." Hạ Kiến Ninh : "Các nếu công kích , cũng thể đánh trả a?"

" Diệp gia chúng bao giờ chủ động công kích khác." Diệp Danh .

"Không ai ." Hạ Kiến Ninh nhượng bộ.

Hắn còn Diệp Thâm…Sao thể buông tha Diệp gia.

Hắn cũng dối trá mà đáp ứng tạm , như sẽ vi phạm quy tắc của chính minh.

"10 năm." Diệp Danh .

Hạ Kiến Ninh lắc đầu: "1 năm."

Hai bắt đầu cãi .

nhanh, Hạ Kiến Ninh liền chút mất tập trung.

Trong phòng bếp bay mùi thơm, thịt kho tàu, cá, hương vị nồng đậm như , trong phòng lập tức đều cảm giác đói bụng.

Hạ Kiến Ninh thậm chí chút dám mở miệng chuyện, sợ nước miếng sẽ chảy .

Hắn mỗi ngày đều ăn các đồ ăn mùi thuốc, bao lâu ăn một bữa cơm tử tế hả? Đặc biệt là mùi vị , từng ngửi qua, khẳng định ăn ngon!

"Không cần nữa, 3 năm, chắc hẳn kỳ vọng của cũng là 3 năm." Hạ Kiến Ninh nói.

Diệp Danh thống khoái mà gật đầu.

Anh sự khác thường của Hạ Kiến Ninh ... Xem , thương lượng với vẫn về nhà, đến bữa cơm, đó để Hoa Chiêu nấu đồ ăn, chơi ăn thật!

Hai nhà định thời gian 3 năm, trong vòng ba năm, Hạ Kiến Ninh thể ngáng chân Diệp gia, mặc dù cầu cũng động thủ, thí dụ như Tào gia.

Nghe nhà họ Tào trở về thời kỳ giải phóng, ngoại trừ công việc , những thứ khác đều còn. Bây giờ cả nhà hận nhất nhà họ Diệp, là lão Tào bí mật lập bài vị cho Diệp Chấn Quốc ở nhà, mỗi ngày thắp ba nén nhang.

Vân Mộng Hạ Vũ

Đủ châm biếm.

Chính sự xong, Hạ Kiến Ninh dậy ngay. Hắn để cho Lý Mộc ngoài lấy tiền xe, chính giả bộ như tùy ý mà hoa ban công : " Mấy bồn hoa nhà chăm sóc ah."

Diệp Danh đến ánh mặt trời sáng lạn: "So với chăm sóc, khẳng định là ."

Hạ Kiến Ninh lườm một cái, qua giả bộ như thưởng thức mấy bồn hoa, thuận miệng : "Anh cũng chăm sóc hoa , ngày hôm qua c.h.ế.t một đám, mấy bồn tệ, tặng ?"

Ồ?

Diệp Danh chút kỳ quái.

Loading...