Trọng Sinh Trở Về, Anh Trai Ngốc Cùng Em Gái Thiên Tài Làm Lại Cuộc Đời - Chương 109
Cập nhật lúc: 2025-02-18 00:51:01
Lượt xem: 111
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/5VKnCdLkz0
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Viên Kim Lai sững sờ, bé cẩn thận liếc trai của Lâm Tiếu: “Em tưởng em mang, mới lấy khỏi túi đấy.”
“Anh trai, em mời ăn xiên nướng.” Viên Kim Lai nhoẻn miệng mỉm với Lâm Dược Phi, lộ hàm răng sún.
“Mười xiên nướng lận đấy.” Trái tim nhỏ bé của Viên Kim Lai đau âm ỉ: “Lâm Tiếu ăn nhiều, em mời trai cùng ăn.”
“Ha ha ha ha ha.” Lâm Dược Phi to, Viên Kim Lai thật là điều.
Lúc Lâm Dược Phi thấy Viên Kim Lai, chỉ nghĩ đến việc giúp em gái xử lý thằng nhóc đáng ghét nên để ý tới ngoại hình của bé. Hôm nay là đầu kỹ thằng bé , nếu chỉ vẻ ngoài thì cũng đáng yêu.
Đó là một thằng nhóc khỏe mạnh kháu khỉnh, gương mặt tròn tròn, khi lên còn hai cái má lúm đồng tiền. Tóc cắt ngắn, mặt phơi nắng nên ngăm, giống như một trái kiwi màu đen.
Lâm Dược Phi trêu bé: “Mời ăn xiên nướng thật ?”
Viên Kim Lai gật đầu thật mạnh: “Vâng ạ.”
Lam Tiếu dẫn trai tới để đòi nợ, Viên Kim Lai mười cây xiên nướng của trốn , bé cũng gan chạy trốn.
Lâm Dược Phi đưa tay cầm lấy xiên nướng, hỏi nữa: “Nếu em thật sự mời thì đây khách sáo nữa nhé?”
Viên Kim Lai đau lòng lắm nhưng vẫn bộ hào phóng: “Anh trai đừng khách sáo.”
Lâm Dược Phi nhịn đau cả bụng, thằng nhóc thú vị quá.
Lam Dược Phi nháy mắt với ông chủ quán xiên nướng, đó đưa tay cầm lấy một xiên xương sườn, thêm một cái đùi gà lớn.
“Ui ui.” Viên Kim Lai hít sâu hai cái.
Anh trai Lâm Tiếu tàn nhẫn quá , xương sườn và đùi gà là hai món đắt nhất đấy.
Ông chủ quán xiên nướng Lâm Dược Phi đang trêu thằng nhóc, chính ông chủ cũng buồn vì những biểu cảm đa dạng của Viên Kim Lai, ông kìm mà trêu bé: “Xiên thịt ba chỉ, xiên bò nướng ngon lắm đấy.”
Lâm Dược Phi khách sáo cầm thêm một xiên thịt ba chỉ và một xiên thịt bò.
Viên Kim Lai suýt xoa, thịt ba chỉ và thịt bò cũng đắt.
“Anh trai trai, món bắp cải nướng ngon lắm, chiên xong giòn, bỏ miệng nhai rột rột, rưới nước xốt, hạt mè lên , cực kỳ ngon.”
Lâm Tiếu ngay: “Anh hai, em một xiên bắp cải nướng.”
Viên Kim Lai thấy giới thiệu món ăn thành công, bèn cố gắng giới thiệu thêm nữa: “Còn bánh gạo nướng nữa, mép bánh giòn, cả món khoai tây nướng nữa.”
Lâm Tiếu Viên Kim Lai thì nuốt nước bọt: “Anh hai, em cả bánh gạo và khoai tây nướng nữa.”
Lâm Tiếu tin tưởng lời giới thiệu của Viên Kim Lai, vì ngay cả khi nướng, những món mà Viên Kim Lai giới thiệu cũng ngon đối với cô.
Tuy Lâm Tiếu thích Viên Kim Lai lắm, nhưng cô phát hiện khẩu vị của Viên Kim Lai khá giống với , còn hợp hơn cả Vương Hồng Đậu, Diệp Văn Nhân và Trần Đông Thanh nữa. Đám bạn của Lâm Tiếu đều ăn cay, Viên Kim Lai thích ăn cay giống Lâm Tiếu, xiên nướng rải bột ớt lên sẽ càng thơm.
“Phù.” Viên Kim Lai thở phào nhẹ nhõm một rõ to, chọn ba món xiên chay là , nếu chọn giống trai của Lâm Tiếu thì hôm nay bé sẽ sạch túi luôn.
“Chậc.” Lâm Dược Phi liếc em gái, thấy đang trêu Viên Kim Lai , tại em gái hiểu ý gì cả ?
Viên Kim Lai: “Còn ba xiên nữa, Lâm Tiếu, chọn thêm ba xiên nữa .”
Viên Kim Lai hối Lâm Tiếu mau chọn vì mấy món Lâm Tiếu chọn rẻ hơn trai nhiều.
Lâm Dược Phi cho Viên Kim Lai cơ hội đó: “Một xiên trứng cút, một xiên thịt thăn và một xiên xương sườn.”
Lâm Dược Phi nhanh.
“Anh trai trai, lúc nãy chọn xương sườn mà?”
Lâm Dược Phi nhướng mày: “Tại chọn hai món giống ?”
Viên Kim Lai: “Được ạ.”
Viên Kim Lai cúi đầu lấy một nắm tiền từ trong túi, bé mang theo khá nhiều tiền tiêu vặt, nhưng chỉ tiền lẻ một hào.
Tiền giấy một hào và tiền xu một hào trộn lẫn , Viên Kim Lai đếm từng cái một.
Không , nếu còn trêu nữa thì thằng nhóc sẽ mất, Lâm Dược Phi thấy nước mắt chực rơi ở khóe mắt Viên Kim Lai .
Anh vội vàng mở túi tiền, lấy tiền đưa cho ông chủ.
Lâm Dược Phi vỗ bả vai Viên Kim Lai: “Trêu em thôi, đường đường là lớn, thể để thằng nhóc như em trả tiền chứ.”
“Em chọn thêm năm xiên nữa , mời.” Lâm Dược Phi với Viên Kim Lai.
Viên Kim Lai ngẩng phắt đầu lên, từ đau lòng tận cùng thành vui sướng cực độ, trai Lâm Tiếu quá mất.
Viên Kim Lai dám quá tay mặt trai Lâm Tiếu, bé sắc mặt của trai Lâm Tiếu chọn ba xiên thịt hai xiên chay.
Sau đó bé trai Lâm Tiếu đưa năm xiên nướng cho ông chủ để ông chủ cho chảo dầu, đó mở túi tiền thanh toán năm xiên .
“Mười xiên lúc nãy là em mời Tiếu Tiếu, năm xiên là mời em.” Lâm Dược Phi .
Lâm Tiếu há miệng trợn mắt, trai cô tính toán gì cả, rõ ràng là cả mười lăm xiên đều do trả tiền mà.
Viên Kim Lai mời cô mười xiên nhưng Viên Kim Lai bỏ tiền, thế mà trai còn mời Viên Kim lai năm xiên.
Tính tính , nhà tốn mười lăm xiên.
“Anh, là đừng ngoài ăn nữa, về nhà để nuôi cả hai chúng .” Lâm Tiếu lo lắng , cô lo một ngày nào đó trai sẽ công ty của ông chủ Lương phá sản mất.
Lâm Tiếu thì lo lắng, Viên Kim Lai thì vui mừng: “Anh trai, thật hào phóng.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/trong-sinh-tro-ve-anh-trai-ngoc-cung-em-gai-thien-tai-lam-lai-cuoc-doi/chuong-109.html.]
“Anh trai, nhận đàn em ?”
“Anh trai, nhận em đàn em .”
Đi theo một hào phóng như , Viên Kim Lai nghĩ cần sầu não vì xiên nướng nữa.
Lâm Dược Phi ngạc nhiên một lúc mới nhớ Lâm Tiếu kể về những tin đồn mà Viên Kim Lai từng lan truyền trong lớp, xem bây giờ Viên Kim Lai vẫn còn tin những tin đồn đó.
“Muốn đàn em của ?” Lâm Dược Phi nhướng mày.
Viên Kim Lai gật đầu thật mạnh: “Vâng ạ.”
Lâm Dược Phi đưa tay vỗ bả vai Viên Kim Lai: “Khi nào em đậu đại học thì tới tìm nhé.”
“Đàn em của bằng chính quy.”
“Mẹ ơi, tụi con về .” Lâm Dược Phi mới mở cửa, Lữ Tú Ánh vội vàng tới: “Sao về trễ ?”
Hôm nay món mì lạnh, Lữ Tú Anh cán mì xong, bà canh giờ Lâm Tiếu tan học về để châm lửa.
chờ mãi chờ mãi, nước trong nồi sôi từ lâu mà vẫn thấy bóng dáng hai em .
Lữ Tú Anh dập lửa, sô pha báo, chờ thêm nửa tiếng nữa.
“Gâu gâu gâu.” Tiểu Hoàng mừng rỡ chạy tới cửa, Lữ Tú Anh hai em về nhà. Bà vội vàng cửa, đúng lúc Lâm Dược Phi lấy chìa khóa để mở cửa.
Lâm Tiếu và Lâm Dược Phi đang đổi dép lê ở cửa, Tiểu Hoàng chạy xung quanh chân của họ, nó chạy xung quanh Lâm Tiếu ba vòng lộn một vòng quanh Lâm Dược Phi.
“Để bật bếp nấu mì.” Lữ Tú Anh vội vàng trong nhà.
Trong phòng khách khí lạnh, Lâm Tiếu đổi dép lê xong chạy phòng lớn, điều hòa đang tắt.
“Mẹ ơi, con mở điều hòa ?” Lâm Tiếu hỏi.
Lâm Dược Phi nhíu mày: “Mẹ, mở điều hòa? Tiền mua điều hòa cũng tốn , đừng tiết kiệm chút tiền điện .”
Lúc Lữ Tú Anh ở nhà thì mở điều hòa, đợi lúc Lâm Tiếu và Lâm Dược Phi cùng ở nhà mới mở. Lâm Dược Phi với nhiều về chuyện , lúc nào Lữ Tú Anh cũng đồng ý nhưng vẫn tiếp tục mở.
Lữ Tú Anh to trong bếp: “Không mở, cúp điện mà.”
Lâm Tiếu cũng nhận , cô than vãn trong căn phòng lớn: “Sao cúp điện chứ?”
Cô vội vàng chạy mở vòi nước: “Có cúp nước ạ?” Cúp điện thì cúp nước lắm.
“Không cúp nước.” Lữ Tú Anh trong phòng bếp.
Lâm Tiếu lên sô pha, miễn cưỡng thì cũng thể coi cúp nước là một tin trong tin . Cúp điện cúp nước mùa hè khó chịu lắm , thế mà mùa hè thích cúp điện cúp nước lắm, dường như cuối tuần nào cũng cúp một ngày.
Điều hòa trong nhà cũng sáu ngày nghỉ một ngày cơ đấy.
“Tại cúp điện hôm nay chứ, tại là ngày hôm qua?” Hôm nay là thứ tư, hôm qua là thứ ba. Đài truyền hình nghỉ việc mỗi chiều thứ ba, nếu thể cúp điện thì Lâm Tiếu hy vọng sẽ cúp điện thứ ba.
Khi cúp điện, điều hòa mở thì quạt điện cũng luôn.
Lâm Tiếu cầm lấy chiếc quạt hương bồ của , quạt từng chút từng chút cho .
Lâm Dược Phi theo Lữ Tú Anh bếp, phấn khích : “Mẹ, Tiếu Tiếu thiên phú trong toán học ?”
“Thật ? Sao con ? Hôm nay thầy giáo dạy lớp bàn tính với con ?”
Lữ Tú Anh quá để ý chuyện mà Lâm Dược Phi : “Khi nào ăn cơm , con đừng trong bếp, lửa trong bếp nóng lắm.”
Lữ Tú Anh đuổi Lâm Dược Phi ngoài, phòng bếp nhỏ nóng mà Lâm Dược Phi cao ráo chân dài tay dài. Anh ở đây Lữ Tú Anh thấy chật chội lắm.
Lâm Dược Phi đuổi tới cửa bếp, nắm khung cửa với Lữ Tú Anh: “Mẹ, con thật đấy, Tiếu Tiếu giỏi.”
“Cung thiếu nhi trả học phí của mấy buổi còn , rằng em cần học bàn tính nữa.” Lâm Dược Phi kiêu ngạo .
Lữ Tú Anh kinh ngạc: “Hả? Con gì? Cung thiếu nhi dạy Tiếu Tiếu ?”
Lâm Dược Phi vội vàng : “ . Cung thiếu nhi dạy, nhưng vì Tiếu Tiếu , mà là vì Tiếu Tiếu quá giỏi quá thông minh.”
Lữ Tú Anh: “Rốt cuộc là ? Con từ đầu xem nào.”
Lâm Dược Phi kể từ đầu tới cuối, Lữ Tú Anh mà sững sờ.
“Ây da!” Lữ Tú Anh quá chăm chú, suýt nữa thì đổ cái nồi, bà vội vàng tắt lửa . Bà vớt mì cho một thau nước sôi để nguội lạnh từ , đảo qua đảo .
Thau nước sôi đó nhanh chóng nóng lên, Lữ Tú Anh vớt mì cho một thau nước sôi để nguội khác.
Thật nhiều gia đình ăn mì lạnh đều dùng nước máy để lạnh, nhưng Lữ Tú Anh . Lần nào bà cũng chuẩn hai thau nước sôi để nguội từ .
Dùng hai thau nước sôi để nguội để nguội mì nóng thì sẽ ngon giòn.
Lữ Tú Anh chia ba phần, bà và Lâm Tiếu dùng tô, cho Lâm Dược Phi dùng trong thau luôn.
Cho thêm dưa leo bào thành sợi, đậu đũa dài và tương mè .
Lâm Tiếu ngại ngùng cái tô lớn mặt , bình thường thì ăn nhưng hôm nay cô ăn nổi nữa .
Cô mới ăn năm cây xiên nước cổng trường nên bây giờ đói chút nào.
Lâm Tiếu cố gắng đá trai ở gầm bàn. Phải bây giờ bây giờ? Không thể giấu chuyện cô ăn xiên nướng .
Ăn xiên nướng là tội lớn. Vì nếu ăn xiên nướng thì sẽ ăn cơm , tội thể tha.
“Ai da, quên cho tỏi ngâm đường .” Lữ Tú Anh vội vàng bếp, mở hũ tỏi ngâm đường, dùng chiếc đũa sạch để gắp tỏi .