Trọng Sinh Trở Về, Anh Trai Ngốc Cùng Em Gái Thiên Tài Làm Lại Cuộc Đời - Chương 118

Cập nhật lúc: 2025-02-19 01:02:53
Lượt xem: 108

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nếu như đang ở đám tang nhà thì Lữ Tú Anh nhất định sẽ cãi với Lâm Dược Phi, cho dù bây giờ bà cũng khó thể khống chế âm lượng của .

“Con tự một từ khi nào?”

Đủ loại dấu vết đó tất cả đều xâu chuỗi trong lòng Lữ Tú Anh, thật nhiều dấu hiệu từ sớm, chỉ là Lữ Tú Anh từng nghĩ về phương diện Lâm Dược Phi sẽ một .

Ai thể ngờ lá gan lớn như , tham gia việc một năm, năm nay vẫn đến hai mươi tuổi mà tự nhảy ông chủ.

Lâm Dược Phi khổ não, thấp giọng : “Mẹ, về nhà con sẽ giải thích cho .”

Anh giấu giếm và em gái chính là vì sợ họ lo lắng. Không thích công việc ở xưởng dệt vải nên ngoài công cho công ty tư nhân khiến Lữ Tú Anh khó tiếp nhận . Anh nhảy ngoài một , tự chịu trách nhiệm lời lỗ, chỉ định, còn khả năng lỗ bằng hết.

Lâm Dược Phi vốn nghĩ rằng chờ đến lúc việc kinh doanh của hình dạng mới cho Lữ Tú Anh, tránh việc Lữ Tú Anh nơm nớp lo sợ đến mức ban đêm ngủ yên.

Anh kinh nghiệm việc, kinh nghiệm kinh doanh, còn phương hướng phát triển của nền kinh tế trong tương lai, nhưng Lữ Tú Anh điều . Ở trong mắt Lữ Tú Anh, chính là đồ đầu dưa trải sự đời, điểm mâu thuẫn cách nào để dung hòa.

Lâm Dược Phi vốn định chờ đến khi công ty nhỏ của dần quỹ đạo, kiếm tiền tương đối định thì mới với Lữ Tú Anh. Lúc Lữ Tú Anh cũng tương đối dễ chấp nhận, cũng bớt quá trình lo lắng yên.

Không ngờ Trương Sủng đến lỡ lời.

Mẹ Trương Sủng hẳn con trai sai nhưng chính Trương Sủng vẫn còn .

Khi còn bé cha mặc kệ , Trương Sủng ông nội nuôi lớn, ở trong nhà thì tình cảm với ông nội sâu sắc nhất. Bây giờ ông nội Trương Sủng qua đời , hơn nữa còn một cách bất ngờ, Trương Sủng giờ như khúc gỗ. Đưa cơm cho thì ăn hai miếng, chuyện với thì phản ứng gì.

Lâm Dược Phi chuyện ông nội Trương Sủng qua đời là một đả kích lớn đối với , ở đời chính là từ lúc ông nội qua đời mà từ một tên côn đồ chơi bời lêu lổng đến con đường sa vực sâu phạm pháp phạm tội.

Đời , lúc ông nội của Trương Sủng mất, còn mơ giữa ban ngày rằng mặc dù bây giờ tùy tiện quậy phá, nhưng sớm muộn gì cũng sẽ xây dựng nghiệp lớn.

Ông nội đột nhiên qua đời đánh nát vọng tưởng của . Ông nội sống cả đời cũng từng tiêu một đồng nào của , mà cũng từng khiến ông nội hãnh diện.

Sau cho dù kiếm nhiều tiền hơn nữa, bản lĩnh lớn hơn nữa thì ông nội cũng thể thấy, ông nội cũng thể hưởng phúc .

Trong nhà ngoại trừ ông nội thì còn thứ hai thật sự yêu thương và quan tâm đến .

Đời , Trương Sủng vì mà tự sa ngã, đầu tiên phá bỏ giới hạn thì thứ hai, thứ ba sẽ dễ dàng.

Đời , Lâm Dược Phi kéo Lão Nhị theo việc, cũng từng nhắc nhở dẫn ông nội kiểm tra sức khỏe.

Lâm Dược Phi nhớ cụ thể ông nội của Lão Nhị qua đời năm nào, nhưng nhớ rõ chính là mấy năm đầu tiên . Sau khi ông nội qua đời, Trương Sủng ngày ngày lôi kéo Lâm Dược Phi uống rượu. Đời Trương Sủng uống bao nhiêu, Lâm Dược Phi cũng theo uống bấy nhiêu, hai em đầu chạm đầu, cùng uống đến khi nôn ọe, cảm thấy đây chính là nghĩa khí giữa em với .

Ngày ngày uống say bí tỉ trời trăng gì, đến lúc Lâm Dược Phi việc ở xưởng dệt vải thiếu chút nữa gây sự cố.

Khiến Lữ Tú Anh tức giận tìm đến nhà Trương Sủng mắng to, bảo Trương Sủng đừng đến tìm Lâm Dược Phi nữa, bảo cha Trương Sủng trông con cái nhà cho kỹ.

Lâm Dược Phi giận Lữ Tú Anh khiến cho mất mặt “đàn em”, ảnh hưởng đến “tình nghĩa em” giữa và Lão Nhị nên chiến tranh lạnh với Lữ Tú Anh mấy tháng.

Bây giờ Lâm Dược Phi hồi tưởng quả thực thể tin nổi, khi đó mất não gì?

Anh tổn thương chính , tổn thương nhưng đến cả chuyện của em cũng hề giúp đỡ.

Đời Lâm Dược Phi đương nhiên sẽ như nữa. Anh nhắc nhở Trương Sủng dẫn ông nội kiểm tra sức khỏe nên Trương Sủng cũng dẫn ông nội . Ngoại trừ những bệnh mãn tính thường thấy của già thì cũng thấy bệnh gì khác, nhưng mà mùa hè ông nội Trương Sủng vẫn đột nhiên qua đời.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/trong-sinh-tro-ve-anh-trai-ngoc-cung-em-gai-thien-tai-lam-lai-cuoc-doi/chuong-118.html.]

Đối với già mà , mùa đông khắc nghiệt thì mùa hè càng khắc nghiệt hơn, mỗi lúc đến ngày hè oi bức nhất đều là lúc trong khu tập thể xảy nhiều tang sự nhất.

Lần khi ông nội Lão Nhị qua đời thì theo Lâm Dược Phi việc, nhận mấy tháng tiền lương, tháng đầu tiên khi nhận tiền lương mua ít thứ cho ông nội.

Lâm Dược Phi nhớ tới đời Lão Nhị thường xuyên : “Ông nội từng tiêu một đồng tiền nào do kiếm ”, đời sẽ một chút an ủi nào .

Đời sẽ trông kỹ Lão Nhị, thể để cho sa đọa một nữa.

Đầu tiên cho Lão Nhị nghỉ một vài ngày, để điều chỉnh một chút, đó sẽ giao việc cho , chỉ mong công việc thể giúp vượt qua nỗi đau.

Mấy ngày nhà Lão Nhị xử lý tang sự, quan tâm Lão Nhị nhiều thêm. Ra ngoài riêng thì chuyện đều do xử lý. Chuyện riêng cũng giải thích kỹ càng với , tránh việc bà nơm nớp lo sợ. Còn mua cho em gái ít đồ ăn vặt, để con bé giúp vài lời. Đừng em gái chỉ là một cô nhóc tí xíu mà lầm, lúc dỗ dành còn hình dạng hơn nhiều.

Còn Thẩm Vân, gần đây sợ là sẽ quá bận thời gian gặp cô , cũng nên gọi điện thoại với cô một tiếng, cũng may là Thẩm Vân tự buôn bán nhỏ cũng ăn nên , mỗi ngày đều bận rộn ngừng nghỉ.

Trên đường trở về nhà, Lâm Dược Phi suy nghĩ trong đầu những chuyện cần tiếp theo, mỗi chuyện đều hướng xử lý thỏa.

Lữ Tú Anh trầm mặc một lời mà sải bước về.

Lâm Dược Phi chân dài dễ dàng đuổi theo.

Chỉ Lâm Tiếu theo kịp, cô còn nhỏ chân ngắn, đầu gối còn đang kết vảy, thể cong quá nhiều.

Lâm Tiếu nhanh chóng tụt đằng , nhưng mà cô dám lên tiếng. Cô giống như động vật nhỏ nhạy cảm, cảm nhận bầu khí giữa trai đúng. Dù mỗi con đường trong khu tập thể cô đều , góc khuất nào cô cũng từng chơi, nên Lâm Tiếu tự chậm rãi về nhà.

Lữ Tú Anh hơn phân nửa đoạn đường mới phát hiện thấy Lâm Tiếu , bà đầu Lâm Dược Phi: “Tiếu Tiếu ?”

Lâm Dược Phi giờ cũng mới phát hiện, hai vội vàng đường cũ tìm em gái.

Sau khi thấy dáng nho nhỏ của Lâm Tiếu thì Lữ Tú Anh mới thở phào một : “Con theo kịp kêu tiếng nào thế?”

Lâm Tiếu rụt cổ lời nào.

Ba về đến nhà, Tiểu Hoàng phe phẩy cái đuôi cửa nghênh đón, thấy Lữ Tú Anh và Lâm Dược Phi một một tiến đến, Tiểu Hoàng ẳng một tiếng, cụp đuôi chạy về ổ chó của , yên lặng xuống.

Đến cả Tiểu Hoàng cũng lúc nào thể kêu lên.

Lâm Tiếu chạy đến bên cạnh Tiểu Hoàng, một một chó nhanh chóng tránh xa trung tâm bão táp. Lỗ tai của Tiểu Hoàng dựng thẳng cao cao, tai nhỏ của Lâm Tiếu cũng thể tiếng chuyện ở đằng cánh cửa.

Lữ Tú Anh: “Nói , bây giờ con đang gì?”

Lâm Dược Phi: “Vẫn là xây dựng.”

Trong ấn tượng của Lâm Dược Phi lúc ban đầu thì ngành bất động sản và xây dựng cơ bản đều đến những năm 90 thì mới phát triển, vẫn còn nhiều thời gian. khi sống bắt đầu tiến công trình mới vốn dĩ chuyện là như thế, còn tiến những năm 90 mà nhiều công ty xây dựng to nhỏ mọc lên như nấm.

Tất cả đều đang phát triển, đều đang bài trí cục diện. Người giống như Lâm Dược Phi vốn liếng, thừa dịp bây giờ chiếm cơ hội, về sẽ còn cơ hội chen cái mâm nữa.

Nếu bắt đầu từ thì chỉ nhân lúc tất cả đều là thì mới hy vọng. Đợi thêm mấy năm, khác phát triển thành mười, thành một trăm, mà Lâm Dược Phi một tròn trĩnh chen thì chỉ cần duỗi ngón út đủ đè c.h.ế.t .

Cho dù điều kiện mặt đều thành thạo nhưng Lâm Dược Phi vẫn xông về phía .

Anh cảm ơn ông chủ Lương một phen, cảm ơn là thật lòng, công việc đầu tiên khi sống theo ông chủ Lương việc, giúp Lâm Dược Phi học nhiều.

“Công trình cháu tuyệt đối sẽ tranh giành với ông chủ Lương. Cái sạp hàng nhỏ của cháu đương nhiên cũng đủ năng lực để giành công trình với ông chủ Lương.”

“Ông chủ Lương, chú là ân nhân và cũng là Bá Nhạc* của cháu, dù cháu còn việc trướng chú nữa, nhưng ở mặt chú cháu vĩnh viễn là Tiểu Lâm, công việc lái xe chân chạy cần đến thì cứ việc gọi cháu.”

(*) Bá Nhạc: Ngày nay dùng để chỉ giỏi phát hiện, tiến cử, bồi dưỡng và sử dụng nhân tài.

Loading...