Trọng Sinh Trở Về, Anh Trai Ngốc Cùng Em Gái Thiên Tài Làm Lại Cuộc Đời - Chương 121

Cập nhật lúc: 2025-02-19 08:47:57
Lượt xem: 97

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Mẹ Tiểu Mai hỏi tận nửa ngày, cuối cùng cũng ngày mốt là sinh nhật của Lữ Tú Anh.

Đầu tiên là Lâm Tiếu nhắc trai sắp đến sinh nhật của , đó trai giao nhiệm vụ cho Lâm Tiếu, bảo Lâm Tiếu nhờ Tiểu Mai giúp gọi khỏi nhà trong hai tiếng.

“Hai đứa nhỏ .” Mẹ Tiểu Mai phá lên, bà ngờ hai em nhà thú vị như .

Thấy hai đứa nhỏ nhớ ngày sinh nhật của Lữ Tú Anh, còn chuẩn một buổi sinh nhật bất ngờ cho bà, Tiểu Mai liếc Tiểu Mai suốt ngày chỉ chơi nhảy dây xem TV, trong lòng vô cùng ghen tị.

Cuộc đời của Lữ Tú Anh thể là khổ tận cam lai , hạnh phúc cận kề mắt .

“Gọi các cháu ngoài hai tiếng đồng hồ đúng ? Chuyện nhỏ thôi.” Mẹ Tiểu Mai đồng ý ngay lập tức.

“Để cô nghĩ xem nên dùng lý do gì đây.” Mẹ Tiểu Mai trầm ngâm hồi lâu: “Nhờ các cháu chỉ cách đan hoa văn áo len, như thế nào?”

Lữ Tú Anh khéo tay, trong khu tập thể đều thích nhờ bà chỉ cách đan áo len, đây là lý do đầu tiên mà Tiểu Mai nghĩ đến.

"Đến lúc đó cô sẽ chọn một hình hoa văn phức tạp, giả bộ thêu kéo cháu dạy cho cô một lát, tán gẫu với bà , như thế cũng tầm hai tiếng đồng hồ đấy. Cháu thấy như thế nào?" Mẹ Tiểu Mai Lâm Tiếu.

Lâm Tiếu gật đầu lia lịa: "Cô ơi, cô thật thông minh, cảm ơn cô."

Vào ngày sinh nhật của Lữ Tú Anh, Lâm Tiếu tài nào ngủ trưa , cô lén lút mở mắt , chiếc đồng hồ tường đang từng vòng từng vòng.

Tiểu Hoàng thấy Lâm Tiếu ngủ, nó chạy đến bên giường định chơi với cô, nhưng Lữ Tú Anh đuổi : "Đi, , Tiếu Tiếu đang ngủ."

Lâm Tiếu vội vàng nhắm mắt , nhúc nhích giả vờ ngủ.

“Gâu.” Tiểu Hoàng oan ức kêu một tiếng, đầu Lâm Tiếu một cái, hai bước đầu Lâm Tiếu một cái, chạy tới bên điều hòa xuống.

Lâm Tiếu cảm thấy chút áy náy, cô thầm nghĩ cố giả vờ ngủ thêm một lát nữa thì sẽ đến giờ cô tỉnh giấc như ngày, đó cô sẽ ngoan ngoãn chơi với Tiểu Hoàng.

Lúc mở mắt , Lâm Tiếu thấy đồng hồ tường chỉ ba giờ rưỡi.

Tại đột ngột trôi qua một giờ ?

Cô chỉ giả bộ ngủ thôi, ngủ thật chứ?

Lâm Tiếu trở một cái từ giường dậy, thời gian cô và Tiểu Mai hẹn là ba giờ rưỡi.

Căng thẳng quá , Tiểu Mai sắp đến .

“Cốc cốc cốc.” Quả nhiên bên ngoài tiếng gõ cửa vang lên.

“Ai đó?” Lữ Tú Anh hỏi.

"Là đây, chị Tú Anh, bây giờ chị rảnh ? Cái hoa văn áo len thêu, đến hỏi chị một chút." Mẹ Tiểu Mai ở ngoài cửa .

Lữ Tú Anh mở cửa, mời Tiểu Mai nhà , thấy đối phương hai bàn tay trắng, bà thắc mắc: "Hoa văn gì ?"

Mẹ của Tiểu Mai kéo Lữ Tú Anh về phía cửa: "Sách áo len ở nhà , chị Tú Anh chị đến nhà , giúp xem xem."

Lữ Tú Anh đầu gọi Lâm Tiếu: “Tiếu Tiếu, mau thức dậy , cùng đến nhà chị Tiểu Mai, tìm chị Tiểu Mai chơi.”

Thôi , kêu cô cùng, đây?

Lâm Tiếu lo lắng về phía Tiểu Mai, cô thể .

Mẹ Tiểu Mai nháy mắt với Lâm Tiếu, nhưng Lâm Tiếu căn bản thể đoán ý của Tiểu Mai, thời khắc quan trọng chỉ thể dựa chính .

Lâm Tiếu nảy một ý nghĩ, cô ôm bụng chạy nhà vệ sinh: “Mẹ, tự , con vệ sinh.”

Lữ Tú Anh do dự một chút: "Được, khóa cửa cho con, con ngoan ngoãn ở trong nhà nha."

"Cho dù ai gõ cửa cũng mở. Nếu như gõ cửa thì con đừng quan tâm, cũng đừng lên tiếng, cứ coi như nhà ."

Lâm Tiếu xổm trong nhà vệ sinh, nhanh chóng đồng ý: “Con .”

Rầm một tiếng, cửa chống trộm đóng , Lâm Tiếu rón rón rén từ nhà vệ sinh , thấy ở nhà chỉ còn và Tiểu Hoàng, cô mới thở phào nhẹ nhõm.

Bước đầu tiên thành công.

Anh ơi, ơi, còn về nữa?

Tại kim giây tích tắc tích tắc chậm như ?

Cuối cùng, lúc 3 giờ 45 phút, Tiểu Hoàng vểnh tai lên.

Lâm Tiếu ngẩng đầu lên, cô vội bịt miệng Tiểu Hoàng : "Xuỵt, đừng kêu!"

Lâm Tiếu rón rón rén chạy về phía cửa, mở cửa cho trai.

Lâm Dược Phi Lâm Tiếu với ánh mắt ghét bỏ: "Sao em giống như ăn trộm ?"

Lâm Tiếu buột miệng : “Chúng vốn dĩ đang ăn trộm mà.”

Lâm Dược Phi thấy vẻ mặt lo lắng của em gái, : "Em sợ cái gì, nhà của Tiểu Mai ở cùng một tòa với nhà chúng , cách xa."

"Vào việc , rửa tay ."

“Anh nhào bột, em lặt rau.”

Kế hoạch hôm nay của Lâm Dược Phi và Lâm Tiếu là một bát mì trường thọ cho .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-tro-ve-anh-trai-ngoc-cung-em-gai-thien-tai-lam-lai-cuoc-doi/chuong-121.html.]

Lâm Dược Phi rõ kỹ năng nấu nướng của nên thách thức những món ăn phức tạp, đường về nhà, mua gà , cá rán và thịt thủ heo.

Anh chỉ tự tay mì trường thọ, hơn nữa đó còn là món mì đơn giản nhất, chỉ cải thìa với trứng ốp la, Lâm Dược Phi tin chắc rằng sẽ thành công.

Lâm Tiếu xắn tay áo lặt rau, việc từ nhỏ cô , mấy cọng rau già vứt , mấy cọng rau úa vàng vứt , rau lỗ sâu đục cũng vứt .

Bởi vì mì trường thọ cho nên Lâm Tiếu lặt rau cẩn thận, đợi đến khi cô lặt xong, Lâm Dược Phi thì thấy hơn một nửa rau vứt , chỉ còn một nửa nhỏ.

“Được , nhiêu đó cũng đủ .”

Bản Lâm Dược Phi cũng gặp một chút khó khăn, nhào mì trong cái thau tráng men. Lúc đầu bột cứng nên thêm nước, thêm xong thấy nó quá nhão thêm bột, thêm xong bột cứng, thêm nước.

Từ một cục bột nhỏ biến thành một thau bột to, bây giờ thể nhào nữa.

Lâm Dược Phi chia nó đôi, bỏ nó một cái thau khác, cho thêm một ít bột mì thau.

Nhào, nhào và nhào thành một khối bột bóng loáng, đó cán thành một chiếc bánh lớn.

Chiếc bánh cán càng lúc càng to, to đến mức thể đặt thớt, hơn nữa nó vẫn còn dày như cũ.

Lâm Dược Phi: "Hôm nay chỉ thể ăn mì sợi to thôi."

Lâm Dược Phi gấp chiếc bánh vài , gấp nó thành dải bắt đầu lấy d.a.o cắt mì, đó phát hiện một vấn đề.

Những sợi mì mà cắt dính .

“Chuyện gì đây, nhão như ?” Lâm Dược Phi cau mày.

Lâm Tiếu: “Anh , quên rắc bột mì khô .” Khi cô gấp chiếc bánh , bà sẽ rắc bột mì khô giữa các lớp bánh.

Lâm Dược Phi: “Sao em sớm.”

Sợi mì dính hết , Lâm Dược Phi ném nó thau, nhào bột từ đầu, khi cán bột rắc nhiều bột mì khô bắt đầu cắt sợi mì.

Một nhát dày, một nhát mỏng, một nhát dày, một nhát mỏng.

Lâm Tiếu nhón chân trai cắt mì: "Anh, hai loại mì cho ?"

Lâm Dược Phi: “Cái gì mà hai loại?”

Lâm Tiếu chỉ cái thớt: "Một loại dày, một loại mỏng."

Lâm Dược Phi: "Chỉ một loại."

Lâm Tiếu sửng sốt: "Anh, trộn mì sợi dày với mì sợi mỏng nấu cùng ?"

Lâm Dược Phi: "Cái gì mà sợi dày sợi mỏng, chúng đều như ?"

Lâm Tiếu: "Anh ơi, mắt ?"

Lâm Dược Phi phớt lờ em gái , lấy một nồi nước bắt đầu đun nước. Nước sôi, mới cho mì thì ngoài cửa vang lên tiếng móc chìa khóa mở cửa.

Lâm Dược Phi và Lâm Tiếu , cả hai đều sửng sốt: “Mẹ về .”

“Sao về sớm như ?”

Lâm Tiếu ba chân bốn cẳng chạy khỏi nhà bếp.

Lữ Tú Anh thấy Lâm Tiếu từ trong bếp chạy , giật : "Con gì trong bếp , cho con nhà bếp ?"

Lâm Tiếu từ nhà bếp chạy , trong phòng bếp vẫn còn động tĩnh, Lữ Tú Anh lập tức đầu đôi giày ở cạnh cửa: "Anh con về ?"

“Anh con ở trong bếp ?” Lữ Tú Anh về phía nhà bếp.

Lâm Tiếu vội vàng dang hai tay ngăn : "Mẹ, thể ."

Lữ Tú Anh càng lo lắng hơn: "Anh con chắc là gây họa trong bếp , chắc là rơi thứ gì đó."

Giọng bất lực của Lâm Dược Phi từ trong phòng bếp truyền : "Tiếu Tiếu, để ."

Khi Lữ Tú Anh bước , Lâm Dược Phi đang múc mì bát. Lữ Tú Anh ngạc nhiên : "Con nấu mì ? Trong nhà đồ ăn vặt ? Con đói bụng ăn chút đồ ăn vặt lót bụng ."

Lâm Dược Phi cẩn thận từng li từng tí bưng bát mì đến bàn ăn, xếp gà , cá rán và thịt thủ heo mà mua về đĩa, xếp từng đĩa từng đĩa lên bàn.

Lúc , Lữ Tú Anh cuối cùng cũng nhận gì đó đúng.

"Sao mua nhiều đồ ăn đến thế? Hôm nay là ngày gì ?"

Lâm Dược Phi Lâm Tiếu: "Lâm Tiếu, vô phòng..."

“A." Lâm Tiếu cắt ngang lời , cô nhanh chóng chạy tới lấy chiếc bánh kem giấu trong phòng .

“Mẹ ơi, sinh nhật vui vẻ.”

Lữ Tú Anh sửng sốt, cho đến lúc bà mới nhớ hôm nay là sinh nhật của .

Bà định thần vỗ trán: "Aizza, ngay là chuyện gì mà, Tiểu Mai cứ bảo chỉ bà cách đan áo len trong những ngày nắng nóng như . Mẹ ôm cái áo len đến mức suýt c.h.ế.t vì nóng, còn sợ mồ hôi của bẩn áo len của bà ."

“Mẹ đến lúc về nhà nấu cơm , bà còn cho về, thì là để cho hai đứa con ở đây giờ mấy trò .”

"Còn mua bánh kem cho nữa, phép mua bánh cho nữa."

Loading...