Trọng Sinh Trở Về, Anh Trai Ngốc Cùng Em Gái Thiên Tài Làm Lại Cuộc Đời - Chương 127
Cập nhật lúc: 2025-02-19 08:48:09
Lượt xem: 105
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Thật cô giáo Từ một loại suy đoán, cô cảm thấy Viên Kim Lai luôn luôn phạm , ngừng phạm , thật là hấp dẫn sự chú ý của phụ .
Có lẽ Viên Kim Lai cố ý như , cũng lẽ chính bản bé ý thức điểm , mà chỉ là bản năng của một đứa trẻ.
“Viên Kim Lai, em lên lớp ba, lớn thêm một tuổi , nên hiểu chuyện một chút .”
“Học tập là vì chính em, vì cha .”
“Em cứ quấy rối ở trong lớp như thế , tổn thương đến những bạn học khác thì sẽ khiến cho những bạn học khác đều chán ghét em, sẽ chỉ khiến em mất cơ hội kết thêm bạn mới.”
“Sống nghiêm túc là vì khác, là vì để cho có thể một cuộc sống hơn.”
Lâm Tiếu ở bên cạnh cô giáo Từ dạy dỗ Viên Kim Lai, nghĩ thầm những lời vô dụng .
Viên Kim Lai thèm cảm thấy là đồ quỷ sứ đáng ghét .
Mỗi những bạn học khác Viên Kim Lai chọc tức đến giơ chân thì đắc ý, chọc giận càng nhiều thì càng đắc ý.
Làm thế nào để một đồ quỷ sứ đáng ghét nhận thức chính là đồ quỷ sứ đáng ghét . Lâm Tiếu cảm thấy đây là một nhiệm vụ thể thành.
Ở trong lòng Lâm Tiếu, mỗi lớp đều sẽ một đồ quỷ sứ đáng ghét, giống như mỗi lớp đều một giáo viên chủ nhiệm, một lớp trưởng.
Trước , lúc Lâm Tiếu học ở trường tiểu học trực thuộc, trong lớp cũng một đồ quỷ sứ đáng ghét.
Cô và chị Tiểu Mai, chị Linh Linh từng trao đổi, chị Tiểu Mai và chị Linh Linh cũng đều trong lớp một đồ quỷ sứ đáng ghét, nhắc đến chuyện mà đồ quỷ sứ đáng ghét là nghiến răng nghiến lợi.
Đến cả rời sân trường nhiều năm như mà đến bây giờ vẫn nhớ đến đồ quỷ sứ chán ghét trong lớp .
Lâm Tiếu từng điều tra nhiều , duy nhất cho đáp án khác biệt chính là trai.
Lâm Dược Phi cẩn thận hồi tưởng một phen, lắc đầu: “Không , lớp ai đáng ghét như , lúc học thì bạn học bên cạnh đều .”
Lâm Tiếu kinh ngạc trừng to mắt, tại chứ, vì chỉ lớp của trai giống.
Đột nhiên, Lâm Tiếu vỗ trán một cái.
Cô hiểu, hóa trai chính là tên quỷ đáng ghét trong lớp .
Lâm Tiếu phạt trực nhật bốn ngày, Viên Kim Lai phạt trực nhật sáu ngày.
Có thể thấy ở trong mắt cô giáo Từ, sai lầm của cô vẫn nhẹ hơn so với Viên Kim Lai một chút.
Cô giáo Từ thật minh!
Viên Kim Lai xin tất cả bạn học xịt sữa, bao gồm cả Lâm Tiếu.
Lâm Tiếu cũng xin bạn học xịt sữa, chỉ một Viên Kim Lai.
Cô nhắm khá chính xác nên sẽ ngộ thương những bạn học khác.
Sau khi xin lẫn thì chuyện cho qua.
Lâm Tiếu thở dài một , cô sợ nhất là cô giáo Từ gọi phụ , cũng may là cô gọi.
Sau đó Lâm Tiếu đột nhiên nhận thức một vấn đề nghiêm trọng.
Sau khi tan học trực nhật mất hai mươi phút, cô phạt trực nhật bốn ngày, liên tiếp bốn ngày tan học muộn hai mươi phút, căn bản thể gạt .
Hơn nữa quần áo của cô sữa sô cô la bẩn thể dùng khăn lau sạch . Lấy khăn tay nhúng nước dùng sức lau chùi vẫn thể sạch .
Đi đến cổng trường học, quả nhiên liếc mắt thấy vết bẩn quần áo : “Sao bẩn ?”
Lâm Tiếu nhảy lên yên xe đạp của , càng nghĩ, vẫn nên thật với thôi.
Lâm Tiếu nắm chặt nắm tay nhỏ, động viên chính , sẽ mắng cô .
Cô tự thật thì hơn so với cô giáo gọi điện về nhiều.
“Mẹ, hôm nay con phạm ở trong trường học .” Lâm Tiếu nhỏ giọng , chỉ cần câu đầu tiên thì tiếp đó thông thuận.
Lữ Tú Anh thấy Lâm Tiếu phạm thì trái tim nhảy lên, lúc thấy cô phạm sai lầm gì thì bình tĩnh trở xuống trong bụng.
So sánh với sai lầm mà trai Lâm Dược Phi phạm lúc còn học, thì nhỏ của Lâm Tiếu quả thực đáng để nhắc tới.
Nuôi Tiểu Phi nuôi Tiếu Tiếu, Lữ Tú Anh mới hóa nuôi con thể bớt lo như thế.
Đương nhiên, bà vẫn phê bình thích hợp hai câu: “Con rõ dùng sữa bò xịt bạn học là đúng, vì mà con ?”
“Con thể gọi thầy cô, để thầy cô đến giải quyết vấn đề .”
Lâm Tiếu: “Gọi thầy cô cũng vô dụng. Cô giáo Từ sẽ chỉ cho Viên Kim Lai xin con, cũng sẽ cho Viên Kim Lai ở đó để cho con xịt .”
Lúc Lâm Tiếu phản kích cũng nghĩ đến vấn đề , Viên Kim Lai xịt sữa sô cô la bẩn áo quần của cô, nếu cô cho cô giáo thì cô giáo sẽ bảo Viên Kim Lai xin .
Thế nhưng Viên Kim Lai chịu hề hấn gì mà chỉ xin , Lâm Tiếu cảm thấy đủ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/trong-sinh-tro-ve-anh-trai-ngoc-cung-em-gai-thien-tai-lam-lai-cuoc-doi/chuong-127.html.]
“Áo quần của con bẩn mà chỉ việc xin , thế thì con thiệt .”
“Hơn nữa Viên Kim Lai sẽ thật lòng xin , sẽ chỉ bộ xin mà thôi.”
Đây là nguyên nhân căn bản khiến Lâm Tiếu lập tức xịt . Nếu như Viên Kim Lai thật lòng xin thì cô cũng đồng ý tha thứ cho , nhưng Viên Kim Lai chỉ bộ xin thôi, nên cô mới tha thứ.
Như bây giờ, Viên Kim Lai bẩn quần áo của cô, cô cũng bẩn quần áo của Viên Kim Lai.
Viên Kim Lai bộ xin cô, Lâm Tiếu cũng bộ xin Viên Kim Lai.
Viên Kim Lai phạt trực nhật sáu ngày, Lâm Tiếu phạt trực nhật bốn ngày.
Mặc dù ngay cả trực nhật bốn ngày cũng thật thê thảm, thật thê thảm. Lâm Tiếu cảm thấy như thế hơn việc gọi thầy cô.
Ánh mắt của những bạn học khác Viên Kim Lai xịt sữa về phía Lâm Tiếu sáng lóng lánh, cảm thấy rằng Lâm Tiếu trả thù cho bọn họ.
Lữ Tú Anh: “Cái gì mà thật lòng xin , bộ xin chứ?”
Mùa thu gió lớn, Lữ Tú Anh đạp xe đạp ngược chiều gió, mới mở miệng là gió lùa bên trong.
Trong lòng bà cảm thấy gió bên ngoài sạch sẽ nên vội vàng im lặng, chuẩn trở về nhà mới đến chuyện .
Lữ Tú Anh lặng lẽ thở dài một , thật bà hiểu rõ ý của Lâm Tiếu, tâm tư của trẻ nhỏ tựa gương sáng, thấy rõ ràng.
Lữ Tú Anh cũng với Lâm Tiếu như thế nào, tìm thầy cô chắc chắn là biện pháp giải quyết chính xác, nhưng Lâm Tiếu hài lòng với việc nhận một câu “ bộ xin ” từ Viên Kim Lai.
Để Lâm Tiếu tự trả thù ? Bà phụ chắc chắn thể dạy con như thế .
Nếu như bà dạy con như thế thì sẽ dạy sai Tiếu Tiếu .
Lữ Tú Anh đường về nhà mặt ủ mày chau, mở cửa nhà thì kinh ngạc phát hiện Lâm Dược Phi mà ở nhà.
“Sao hôm nay con về nhà sớm ?” Lữ Tú Anh kinh ngạc : “Vậy để nấu thêm ít món cho bữa tối.”
Lâm Dược Phi: “Tối nay con ăn ở nhà.”
“Lát nữa mời thầy Hà ăn, con về nhà bộ quần áo khác.”
Lữ Tú Anh khó hiểu hỏi: “Thầy Hà? Thầy Hà nào?” Giáo viên của Lâm Tiếu ai họ Hà cả.
Lâm Dược Phi: “Thầy Hà phòng đào tạo, Hà Đại Sơn, lúc con nhờ mối quan hệ với thầy để Tiếu Tiếu lớp Olympic Toán học .”
Kết quả náo loạn lung tung, lớp Olympic Toán học đến lớp bốn mới thể tham gia.
mà Lâm Dược Phi cũng vẫn luôn duy trì mối quan hệ .
Trước đó việc gì thì liên lạc đơn giản giữ tình cảm, Lâm Dược Phi cũng ăn vài bữa cơm cùng thầy Hà.
Đợt bận quá nên Lâm Dược Phi vẫn luôn quan tâm đến. Hiện tại Trương Sủng tỉnh từ cú đả kích do ông nội qua đời, Lâm Dược Phi cũng nhận thầu công trình mới, rốt cuộc cũng thể thở chút, trò chuyện với thầy Hà về thiên phú tính toán mà em gái biểu hiện.
Thiên phú như đủ để Lâm Tiếu lớp Olympic Toán học sớm hơn một năm ?
Những học sinh khác đến năm lớp bốn mới thể lớp Olympic Toán học của phòng đào tạo, Lâm Tiếu thể sớm một năm ?
Lâm Tiếu biểu hiện thiên phú như , tiếp theo nên bồi dưỡng như thế nào, nhảy lớp hơn cứ học tập bình thường hơn, ngoại trừ lớp Olympic Toán học thì còn cần biện pháp bồi dưỡng nào khác ?
Những điều Lâm Dược Phi đều chuẩn hỏi thầy Hà, thử kiến nghị của thầy . Cho dù thầy Hà am hiểu, thì cũng thể thông qua thầy Hà để quen những giáo viên kinh nghiệm trong vấn đề .
Lâm Dược Phi đơn giản hai câu, Lữ Tú Anh mà ngây ngẩn cả .
Tiểu Phi vậy mà nghĩ càng xa càng chu đáo hơn so với bà.
Cái gì mà nhảy lớp, lớp Olympic Toán học, bồi dưỡng đặc biệt, Lữ Tú Anh đều nghĩ tới, bà cảm thấy những thứ cách nhà quá xa vời.
“Được , con nhanh , khi uống rượu nhớ ăn gì đó để lót .”
Lâm Dược Phi thấy lời của Lữ Tú Anh liền , ngoài xã giao thì Lữ Tú Anh đều là đừng uống rượu. Hôm nay ngoài xã giao vì em gái, Lữ Tú Anh khi uống rượu nhớ ăn lót .
Nghe xong là cảm thấy chuyện học hành của Tiếu Tiếu còn quan trọng hơn việc ăn của .
Lâm Dược Phi vắt chéo chân lên, lắc lắc: “Hừ, thật là bất công.”
Lâm Dược Phi về phía Lâm Tiếu, liếc mắt liền thấy vết bẩn quần áo của Lâm Tiếu: “Sao em dính bùn thế?”
Lâm Tiếu: “Không bùn, là sữa sô cô la.”
Lâm Tiếu bô bô kể chuyện ngày hôm nay cho trai .
Lâm Dược Phi nhướng cao mày: “Nó xịt em, em cũng xịt ?”
“Xịt là còn nhẹ đấy, hẳn là nên trực tiếp cắn một lỗ lớn, đổ thẳng sữa lên đầu mới đúng.”
“Tiếu Tiếu, em , loại chuyện đầu tiên nhất định thể chịu thiệt, để chung quanh đều em thể chọc , về sẽ phiền toái như nữa.”
“Chủ tịch cũng từng đấy, đánh một quyền , miễn cho trăm quyền .”