Trọng Sinh Trở Về, Anh Trai Ngốc Cùng Em Gái Thiên Tài Làm Lại Cuộc Đời - Chương 130
Cập nhật lúc: 2025-02-19 08:48:14
Lượt xem: 92
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1VoeRFHNJB
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Trần Đông Thanh tựa lên cây ngô đồng, hít sâu một , giọng điệu nghiêm túc : “Sau khi tớ cho nguyên nhân, tiếp tục bạn với tớ là do quyết định, mặc kệ lựa chọn như thế nào thì tớ cũng đều trách .”
Lâm Tiếu: “…”
Trần Đông Thanh: “Có đôi khi tớ cũng sẽ nghĩ, tớ xứng bạn bè trong lớp.”
Lâm Tiếu: “…”
Trần Đông Thanh: “ mặc kệ tiếp tục bạn với tớ , thì chuyện tớ kể cho tiếp đây đều giúp tớ giữ bí mật.”
Trần Đông Thanh vươn ngón út Lâm Tiếu: “Cậu thề .”
Lâm Tiếu cũng duỗi ngón út : “Ngoéo tay, một trăm năm đổi.”
“Xin thề.” Sau khi tất, Trần Đông Thanh hít sâu một , những điều nhẫn nhịn trong lòng thật lâu cho Lâm Tiếu.
“Trước đó tớ trốn tránh là bởi vì các đang điều tra phụ nhà ai đề nghị với trường học đóng cửa tiệm tạp hóa.”
Lâm Tiếu khiếp sợ trừng to mắt.
Trần Đông Thanh dũng cảm gật đầu ánh mắt của Lâm Tiếu: “Là ông nội tớ đề nghị với trường.”
“Cậu còn đồng ý bạn với tớ ?” Trần Đông Thanh về phía Lâm Tiếu, nước mắt đảo quanh tròng mắt.
Lâm Tiếu liền vội vàng hỏi: “Vậy chuyện ?” Điều quan trọng.
Trần Đông Thanh: “Sau khi tiệm tạp hóa đóng cửa tớ mới .”
Lâm Tiếu suy nghĩ một lát: “Vậy chuyện liên quan gì đến , cũng là đó mới .”
Trong mắt Trần Đông Thanh dấy lên hy vọng: “Vậy vẫn đồng ý bạn với tớ chứ?”
Lâm Tiếu gật đầu: “Ừm.”
Lâm Tiếu và Trần Đông Thanh lành .
Để ăn mừng tình bạn của bọn họ, Trần Đông Thanh đưa cho Lâm Tiếu một cục tẩy hình ô mai.
Phía cục tẩy hình ô mai lá cây ô mai màu xanh, phía là ô mai màu hồng phấn, còn hạt ô mai màu đen, còn tỏa mùi thơm ngọt của ô mai.
Cục tẩy hình ô mai mua từ chỗ chị Tiểu Vân, tiền mua một cục tẩy hình ô mai có thể mua ba cục tẩy trắng bình thường nhất, nhưng mà cục tẩy hình ô mai vẫn là một trong những cục tẩy bán chạy nhất.
Trên quầy dụng cụ học tập của chị Tiểu Vân chỉ cục tẩy hình ô mai, còn các loại hoa quả, các loại động vật khác nữa, tất cả đều thơm xinh.
Lâm Tiếu Trần Đông Thanh tiêu hết sạch tiền tiêu vặt cả tuần trong tiệm sách Văn Lan, mua nhiều đồ.
Lâm Tiếu lo lắng : “Sáu ngày bây giờ?”
Trần Đông Thanh lạc quan: “Sau ngày tiêu tiền là thôi, tớ cũng tiền tiêu vặt đấy .”
Lâm Tiếu an ủi Trần Đông Thanh: “Bây giờ , còn nhiều.”
Tiền tiêu vặt của Lâm Tiếu là một tuần một đồng rưỡi, tại trong lớp là mức trung bình đến cao, tiền tiêu vặt của Trần Đông Thanh còn nhiều hơn cô năm hào, ở trong lớp thể xem là nhiều, ngoại trừ “kẻ tiền” như Viên Kim Lai, trong lớp nhiều bạn học tiền tiêu vặt vượt qua Trần Đông Thanh.
Trần Đông Thanh một xài hết hai đồng trong tiệm sách Văn Lan, sảng khoái cực kỳ. Mặc dù bình thường ông bà cha bé đều sẽ mua dụng cụ học tập cho bé, nhưng cảm giác tự mua hết tất cả dụng cụ học tập khác biệt.
Trần Đông Thanh và Lâm Tiếu tách cửa tiệm sách Văn Lan, ai cũng tự theo phụ nhà về nhà. Trước khi tách , Trần Đông Thanh xác nhận cuối với Lâm Tiếu: “Vậy ngày mai đến vẽ báo tường ?”
Lâm Tiếu gật đầu: “Ừm, ngày mai tớ sẽ vẽ báo tường cùng với .”
Hôm nay Lâm Tiếu một bí mật kinh thiên động địa, thể với bất kỳ ai trong trường, cô sắp sửa nghẹn c.h.ế.t .
Ngồi ở yên xe đạp của , Lâm Tiếu nhịn nữa mà kể cho , nhưng cũng bảo thề sẽ cho bất kỳ ai.
Lữ Tú Anh thấy Lâm Tiếu và Trần Đông Thanh lành thì đoán “bí mật kinh thiên động địa” của Lâm Tiếu là cái gì. Bà nín , phối hợp với Lâm Tiếu : “Ngoéo tay, một trăm năm đổi.” Sau đó giả bộ như tò mò hỏi: “Là bí mật gì thế?”
Lâm Tiếu: “Con ở tiệm tạp hóa , nơi cách trường học quá gần, lỡ như đụng những bạn học khác thì bây giờ. Về nhà con sẽ cho .”
Lâm Tiếu ở yên xe đạp, cả đường cũng chịu , đến sân khu tập thể xưởng dệt vải cũng chịu , hành lang cũng chịu , mãi đến khi về đến nhà đóng cửa chống trộm , Lâm Tiếu mới : “Tiệm tạp hóa là do ông nội của Trần Đông Thanh đề nghị trường học đóng cửa.”
Trên mặt Lữ Tú Anh lộ thần sắc kinh ngạc.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/trong-sinh-tro-ve-anh-trai-ngoc-cung-em-gai-thien-tai-lam-lai-cuoc-doi/chuong-130.html.]
Bà sớm tin tức từ trong miệng Vương Nguyệt Nga, kinh ngạc là vì Trần Đông Thanh cho Tiếu Tiếu .
“Vậy con giúp Đông Đông giữ bí mật ?” Lữ Tú Anh .
Lâm Tiếu dùng sức gật đầu, đương nhiên cô giúp Trần Đông Thanh giữ bí mật.
Bí mật cô sẽ cho Vương Hồng Đậu và Diệp Văn Nhân.
Lâm Tiếu dám tưởng tượng, nếu như chuyện các bạn học thì Trần Đông Thanh sẽ sống ở trong trường như thế nào đây.
Cô nhất định giúp Trần Đông Thanh giữ kín bí mật , để giữ uy tín và nghĩa khí.
Việc vẽ báo tường đối với Trần Đông Thanh, Diệp Văn Nhân và hai bạn nhỏ trợ thủ mà đều là đầu.
Lần đầu tiên vẽ báo tường nên đều thiếu kinh nghiệm, gặp nhiều vấn đề.
Lúc ban đầu Trần Đông Thanh trực tiếp chữ lên giống cô giáo Từ, nhưng mà nhanh phát hiện cô giáo Từ có thể một hàng chữ thẳng tắp, bé xiêu xiêu vẹo vẹo, bay lên trời thì là chìm xuống mặt đất, chỉ thể xóa .
Lâm Tiếu thấy Trần Đông Thanh xóa xóa thì nhịn : “Cậu vẽ một cái dòng kẻ .”
Trần Đông Thanh do dự một chút buông thõng vai: “Được thôi, để tớ vẽ dòng kẻ .”
Muốn vẽ dòng kẻ thẳng ngang cũng là một chuyện dễ dàng. Dùng thước ba góc lớn của thầy dạy toán, một vịn bên trái, một vịn bên , một ở giữa vẽ dòng kẻ, còn một xa để xem lệch .
Lâm Tiếu chính là ở đằng xa .
Cô bàn giữa phòng học, quơ hai cái gậy chỉ huy.
“Bên trái thấp một chút.”
“Bên thấp một chút.”
“Đều quá thấp , bên trái bên cùng nâng lên.”
Mấy học sinh mỗi ngày khi tan học đều ở vẽ báo tường hết nửa giờ, khi học sinh phụ trách trực nhật xong thì mấy cùng về.
Vẽ liên tiếp ba ngày vẫn vẽ xong.
Lâm Dược Phi giữ bình tĩnh: “Mấy đứa vẫn vẽ xong báo tường ?”
Lâm Tiếu thở dài: “Vẫn .”
Lâm Dược Phi gấp gáp: “Còn mất mấy ngày nữa?”
Lâm Tiếu nghĩ, bây giờ vẽ xong dòng kẻ, chữ gần một nửa, tranh vẽ cũng thành hơn phân nửa: “Chắc là thêm ba ngày nữa.”
“Sao cứ đúng lúc gọi em vẽ báo tường chứ.” Lâm Dược Phi cau mày, thêm ba ngày nữa, thế thì là đến ngay ngày thi đội tuyển toán Olympic cuối tuần , mỗi ngày Lâm Tiếu đều về nhà muộn nửa giờ vì vẽ báo tường.
Thời gian học toán cũng thiếu nửa giờ.
Mặc dù thầy Hà thi toán Olympic là để kiểm tra năng lực suy một ba, cần học gì cả, nhưng Lâm Dược Phi vẫn nhịn sắp xếp nhiệm vụ học phép chia cho Lâm Tiếu.
Lên lớp ba, Lâm Tiếu mới bắt đầu học phép chia.
Dựa theo tiến độ ở trường thì hiện tại chỉ mới học đến hai chữ số trừ một chữ .
Đến cả ba chữ trừ hai chữ số cũng học.
Lâm Dược Phi nghĩ đến, đội tuyển toán Olympic của phòng giảng dạy bắt đầu từ năm lớp bốn, bài thi kiểm tra đầu chắc chắn cũng dựa theo trình độ lớp bốn để đề. Cuối tuần Lâm Tiếu thi, giáo viên ở phòng giảng dạy chắc sẽ đặc biệt một đề bài khác cho Lâm Tiếu, nếu như lấy một bộ đề cho Lâm Tiếu , thì những câu dính đến kiến thức lớp ba Lâm Tiếu sẽ .
Bởi mấy ngày cuối cùng , Lâm Dược Phi lúc nào cũng giúp em gái công phá kiến thức lớp ba.
Tối thiểu nhất học xong phép chia.
Bốn phép tính nhân chia cộng trừ một phép , thì cho dù là thiên tài cũng bài .
Mỗi ngày khi Lâm Tiếu tan học về nhà thì bài tập mới ăn cơm, chơi rượt đuổi với Tiểu Hoàng quanh khu tập thể một vòng lớn, tắm rửa xong là ngủ.
Lâm Dược Phi giúp em gái công phá phép chia vốn bao nhiêu thời gian .
Hiện tại mỗi ngày còn vẽ báo tường hết nửa giờ, càng thời gian.
Lâm Dược Phi thương lượng với Lâm Tiếu: “Tiếu Tiếu, em thể đừng vẽ báo tường nữa ? Chúng về nhà sớm học phép chia thêm nửa giờ nữa.”
Lâm Tiếu từ chối ngay lập tức: “Không .”