Trọng Sinh Trở Về, Anh Trai Ngốc Cùng Em Gái Thiên Tài Làm Lại Cuộc Đời - Chương 156
Cập nhật lúc: 2025-02-21 08:48:24
Lượt xem: 97
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/5VKnCdLkz0
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Xem cơn sốt đúng là tiêu hao năng lượng, vì Lữ Tú Anh đến tắt TV, rút phích cắm và đóng cửa để Lâm Tiếu ngủ cho ngon.
Bỗng nhiên Lữ Tú Anh việc gì để , nghĩ một lúc, bà dắt Tiểu Hoàng nhà vệ sinh: “Tiểu Hoàng, để tao tắm cho mày.”
Hôm qua mới bật máy sưởi, khi bật máy sưởi trong phòng lạnh, Lữ Tú Anh sợ Tiểu Hoàng ốm, nửa tháng nay tắm cho nó , gần như chạm tới giới hạn chịu đựng của Lữ Tú Anh.
Tiểu Hoàng thấy hai từ tắm, gâu một tiếng chạy khỏi nhà tắm, chui xuống gầm bàn ăn ngoài: “Gâu gâu.”
Đương nhiên Tiểu Hoàng thể tắm, Lữ Tú Anh pha nước ấm chậu tắm . Sau khi Tiểu Hoàng lớn lên, chậu rửa mặt bình thường đủ để tắm cho nó, Lữ Tú Anh lấy chiếc chậu tắm mà Lâm Tiếu dùng thành chậu chuyên để tắm cho Tiểu Hoàng, vặn Lâm Tiếu cũng lớn dùng đến chậu tắm nữa .
Lữ Tú Anh bế thẳng Tiểu Hoàng trong chậu tắm.
Mỗi tắm đều là một trận đấu tranh quyết liệt, Lữ Tú Anh mới tắm cho Tiểu Hoàng một nửa thì hối hận vì mặc áo mưa, lúc tắm cho Tiểu Hoàng nhất định mặc áo mưa.
“Lúc mày còn nhỏ tắm ngoan lắm mà.” Lữ Tú Anh nhớ hổi Tiểu Hoàng còn nhỏ.
Thật cũng chẳng ngoan, mà là lúc nhỏ Tiểu Hoàng nhát gan. Lúc đưa về nhà nó vẫn là một chú chó con dứt sữa, bộ lông ai đó ướt, Tiểu Hoàng sợ đến nỗi dám cử động, Lữ Tú Anh tắm kiểu gì thì tắm.
Sau đó, ngày tháng tươi qua trở .
Lữ Tú Anh mất bao công sức, cuối cùng cũng tắm xong cho Tiểu Hoàng, cuốn Tiểu Hoàng trong chiếc khăn tắm cũ mà Lâm Tiếu sử dụng ôm nó đến gần máy sưởi.
“Phù.” Lữ Tú Anh thở dài một , đ.ấ.m đấm lưng, rửa tay, rửa mặt, dọn dẹp nhà vệ sinh, quần áo.
Vừa dọn dẹp xong, Lữ Tú Anh liền thấy tiếng Lâm Tiếu tỉnh giấc: “Mẹ, TV tắt ?”
Lữ Tú Anh , rót cho Lâm Tiếu một cốc nước: “Con ngủ quên, tắt TV đấy.”
Mặt mày Lâm Tiếu ngơ ngác, mà cô ngủ quên nhỉ?
“Mẹ nấu cơm đây, con vẫn xem TV chứ?” Lữ Tú Anh hỏi.
Lâm Tiếu gật đầu: “Xem ạ! Có TV xem…”
Lâm Tiếu vội vàng im miệng, cô xuýt chút nữa thì câu cửa miệng của Viên Kim Lai, TV xem là đồ ngốc.
Lữ Tú Anh bật TV lên cho Lâm Tiếu, bếp nấu cơm, đầu tiên bà dùng nồi cao tần nấu cơm, đó bật bếp cho dầu chiên cá.
Mùi cá chiên nhanh chóng bay khỏi bếp.
Lữ Tú Anh đang chiên cá hú, một cái đầu nhỏ từ cửa bếp thò : “Mẹ, đang chiên cá hú ?”
“Sao con dậy , mặc xong quần áo ?” Lữ Tú Anh bước nhanh cửa bếp, Lâm Tiếu một lượt từ đầu đến chân. Trên Lâm Tiếu mặc một chiếc áo khoác mỏng, bên mặc một chiếc quần mỏng, quần áo đều mặc gọn gàng, trong phòng máy sưởi mặc thế là đủ ấm .
Đột nhiên, Lữ Tú Anh thấy chân trong dép bông của Lâm Tiếu tất: “Mau tất .”
Lâm Tiếu ngoan ngoãn về phòng tất.
Rất nhanh Lữ Tú Anh nấu xong cơm trưa, một đĩa cá hú chiên, một đĩa trứng gà xào cà chua, món chính là cơm, còn một bát canh trứng rong biển.
Dù Lâm Tiếu cũng dậy , lúc thể lên bàn ăn cơm.
Lữ Tú Anh giúp Lâm Tiếu gỡ cá, gỡ từng miếng thịt cá trắng mềm xương , đặt lên bên cạnh đĩa.
“Lúc nào ăn con nhớ cẩn thận nhé, nhỡ cái xương nào lẫn sâu bên trong gỡ, sót.”
Lâm Tiếu dùng thìa của , múc từng thìa trứng gà xào cà chua lên cơm. Trứng gà xào cà chua ăn với cơm là ngon nhất.
Lâm Tiếu cứ xúc một thìa đầy trứng gà, một thìa xúc đầy cà chua, một thìa xúc đầy nước canh, cứ lặp lặp như .
Lữ Tú Anh thấy Lâm Tiếu đang việc với vẻ mặt nghiêm túc, nếu cà chua dính thìa xúc trứng và trứng dính thìa xúc cà chua, Lâm Tiếu sẽ nghiêng thìa và đổ đĩa để xúc đầy .
Cứ từng thìa một xúc đầy như thế xong, Lâm Tiếu trộn đều tất cả cơm, trứng gà, cà chua với .
Lữ Tú Anh: “...”
Bà thấy thật khó hiểu.
Lữ Tú Anh cố gắng kìm lời , chỗ khác.
Ăn xong cơm trưa, Lữ Tú Anh hỏi: “Con ăn đào đóng hộp sơn tra đóng hộp?”
Lâm Tiếu: “Sơn tra đóng hộp ạ.”
Lâm Tú Anh lấy bát, xúc mấy quả sơn tra, đổ thêm nửa bát nước trong hộp , bảo Lâm Tiếu dùng thìa múc ăn.
“Ăn đồ hộp là khỏi bệnh.” Lữ Tú Anh .
Lâm Tiếu gật đầu, tin tưởng câu .
khi ngủ trưa dậy, Lâm Tiếu thấy chóng mặt, chủ động nhờ đo nhiệt độ cho .
Lữ Tú Anh chỗ sáng xem nhiệt kế, cau mày: “38 độ.”
Thân nhiệt tăng tiếp .
Điều cũng trong dự đoán của Lữ Tú Anh, buổi sáng khi truyền nước xong, chiều và nửa đêm dễ sốt .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-tro-ve-anh-trai-ngoc-cung-em-gai-thien-tai-lam-lai-cuoc-doi/chuong-156.html.]
Lữ Tú Anh gọi điện cho Đỗ Văn Quyên: “Giờ thế nào?”
Đỗ Văn Quyên : “Vậy cũng chả còn cách nào khác, buổi sáng truyền dịch xong, uống thuốc nữa. Bà đo nhiệt thường xuyên và lau cho con bé bằng nước ấm. Nếu nó quá ba mươi tám độ năm và Tiếu Tiếu vẫn tỉnh táo thì .”
Lữ Tú Anh theo lời của dì Đỗ, lạch bạch ghế sô pha. Tiểu Hoàng tắm xong phép lên ghế sofa, Lâm Tiếu chốc chốc vuốt đuôi Tiểu Hoàng.
Tiểu Hoàng thu đuôi , ngửa bụng cho Lâm Tiếu sờ.
“Mẹ, ốm chán thật đấy.”
Lữ Tú Anh: “Vì cho con xem TV ?”
Lâm Tiếu trúng, ngại ngùng.
Lữ Tú Anh: “Bị ốm ở nhà cũng thể chỉ xem mỗi TV, con thể sách một lúc mà.”
Lâm Tiếu sít đến bên : “Mẹ, con sách chị Tiểu Vân tặng , ạ?”
Lâm Tiếu tò mò với cuốn sách chị Tiểu Vân tặng lâu lắm .
Mẹ say mê, hơn nữa những loại đó là sách dành cho lớn.
Đối với Lâm Tiếu hấp dẫn hơn sách dành cho trẻ em nhiều.
Lữ Tú Anh suy nghĩ một lúc, đó chọn một cuốn Thất Kiếm Hạ Thiên Sơn đưa cho Lâm Tiếu.
Lâm Tiếu mở sách , dở hai trang, mê mẩn .
“Reng reng.” Điện thoại trong nhà kêu lên, Lâm Tiếu cũng thèm chạy bên cạnh điện thoại ngay. Lữ Tú Anh nhận điện thoại: “Alo, là Đông Đông ?”
“Tiếu Tiếu, Đông Đông tìm con .” Lữ Tú Anh gọi Lâm Tiếu .
Trong tay Lâm Tiếu cầm sách, ánh mắt vẫn dính sách, bước từng bước đến bên điện thoại: “Alo.”
Tiếng của Trần Đông Thanh trong điện thoại vọng càng non nớt: “Lâm Tiếu, tớ thầy Lưu ốm, khỏe ?”
Ánh mắt của Lâm Tiếu vẫn rời khỏi sách: “Ờ, tớ khỏe hơn .”
Trần Đông Thanh: “Lâm Tiếu, hôm nay thầy giao bài tập gì ? Tớ bài tập cho nhé, thể tự bài ở nhà.”
Đổi nếu là Trần Đông Thanh, nếu bé ốm thể học, chắc chắn sẽ bỏ bài tập về nhà.
Những lời của Trần Đông Thanh cuối cùng cũng chuyển hướng sự chú ý của Lâm Tiếu từ Thất Kiếm Hạ Thiên Sơn sang, Lâm Tiếu hét điện thoại: “Tớ .” Cô đang nghỉ ốm ở nhà, tại cô còn cần về bài tập về nhà?
Tiếng của Trần Đông Thanh chút ngạc nhiên: “Hả, ? Thôi .”
Trần Đông Thanh với Lâm Tiếu, trong lớp ngoài cô thì còn ba bạn nữa cũng ốm. Hai bạn giống Lâm Tiếu đến lớp ngay từ đầu, còn một bạn thì đến buổi trưa thầy Lưu phát hiện sốt, bảo phụ đến đón về.
Lâm Tiếu vội vàng hỏi: “Có Viên Kim Lai ? Viên Kim Lai ốm ?”
Trần Đông Thanh: “Không , Viên Kim Lai vẫn khỏe.”
Lâm Tiếu bĩu môi, cô và Viên Kim Lai chơi ném tuyết, rõ ràng là cô thắng .
Rõ ràng là cô ném thêm tuyết Viên Kim Lai, nhét thêm tuyết cổ Viên Kim Lai.
Sao cô sốt , còn Viên Kim Lai cả chứ?
Buổi tối, Lâm Dược Phi về nhà, thấy Lâm Tiếu ủ rũ giường: “Chẹp chẹp chẹp chẹp, truyền dịch , vẫn như gà mắc dịch ?”
Lâm Tiếu tức giận trai, cô ốm khó chịu như thế mà còn gọi cô là gà mắc dịch.
“Bây giờ bao nhiêu độ?” Lâm Dược Phi hỏi.
Lữ Tú Anh: “Truyền dịch xong thì hạ xuống 37,5 độ , ngủ trưa dậy sốt , cứ 38 độ với 38,5 độ mãi giảm.”
“Truyền dịch xong tinh thần vẫn , buổi chiều sốt cho sách, tinh thần cũng .”
Lữ Tú Anh lo mắt của Lâm Tiểu sẽ mỏi, ăn cơm tối xong cho Lâm Tiếu nữa.
“Được sách, xem TV là tỉnh táo ngay, sách, xem TV là ủ rũ.” Lữ Tú Anh .
Lâm Dược Phi lớn: “Vậy thì cứ cho nó xem .”
Lữ Tú Anh: “Cả ngày nay em nó xem nhiều , sốt vốn dĩ mắt sẽ khô, thể mở cho con bé xem .”
“Cũng sắp đến giờ ngủ , ốm ngủ sớm.”
Lâm Dược Phi cũng mua cho Lâm Tiếu đào đóng hộp, Lữ Tú Anh trông thấy thì : “Con mua cái gì, kiểu gì mà chẳng mua.”
Lâm Dược Phi đáp: “Không , đồ hộp hạn sử dụng dài, cứ để đấy ăn dần.”
Lâm Tiếu giường, ốm yếu khó chịu, lẩm bẩm : “Em ăn đồ hộp , vẫn khỏi nhỉ?”
Lâm Dược Phi bừa: “Phải ăn ba ngày liên tiếp.”
Lâm Tiếu ồ lên một tiếng: “Vậy thì em sẽ ăn tiếp hai ngày nữa.” Cô cũng nghĩ như thế, chắc chắn là vì cô ăn đủ đồ hộp.
Lâm Dược Phi ngẩn khi thấy em gái tin điều đó: “Mẹ, liệu Tiếu Tiếu sốt đến ngu ?”
Lữ Tú Anh lườm Lâm Dược Phi một cái: “Có sốt ngu nữa thì cũng vẫn thông minh hơn con.”