Trọng Sinh Trở Về, Anh Trai Ngốc Cùng Em Gái Thiên Tài Làm Lại Cuộc Đời - Chương 193

Cập nhật lúc: 2025-02-25 00:12:42
Lượt xem: 93

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Mẹ ơi, con còn ăn bánh nướng." Lâm Tiếu với .

"Muốn ăn bánh nướng kẹp thịt thủ heo ?" Lữ Tú Anh hỏi.

Lâm Tiếu hì hì: "Mẹ thật thông minh."

Lữ Tú Anh dắt Lâm Tiếu mua bánh nướng, bánh nướng mới xếp trong cái túi nóng hôi hổi, mùi thơm của lúa mì nướng liên tục bay khỏi cái túi.

"Hôm nay khá nhàn, về nhà xào rau nấu cháo là xong." Lữ Tú Anh .

Lữ Tú Anh đạp xe chở Lâm Tiếu: "Chúng qua tiệm của chị Tiểu Vân, tặng cho chị Tiểu Vân chút đồ ăn nhé."

"Vâng ạ." Lâm Tiếu vui vẻ .

Lữ Tú Anh chia cho Thẩm Vân một phần thịt thủ heo và bánh nướng, coi như là cơm tối của cô trong cửa hàng ngày hôm nay. Hôm nay Lữ Tú Anh đưa cơm cho Thẩm Vân hai , Thẩm Vân mừng lo: "Làm phiền cô ạ."

Lữ Tú Anh xua tay: "Không phiền phức gì cả, chỉ cần quẹo một cái, đạp bàn đạp vài mà thôi."

"Thời tiết khô nóng, cháu uống cái gì?" Lữ Tú Anh hỏi.

Thẩm Vân cầm phích nước nóng lên: "Cháu nước ấm, uống nước ấm là ."

"Ừ, bọn cô về , buổi tối cháu về cẩn thận." Lữ Tú Anh .

Vào kỳ nghỉ đông, việc buôn bán ở cửa hàng văn phòng phẩm của Thẩm Vân như bình thường, nhưng mỗi ngày cũng tiền lời, thông thường giờ cơm tối còn vài vị khách, lúc tám giờ tối mỗi ngày Thẩm Vân mới đóng cửa về nhà.

Lữ Tú Anh dắt Lâm Tiếu ngoài, đột nhiên dừng bước chân , cửa ngoảnh đầu Thẩm Vân: "Không đúng, đến giờ cơm tối , nếu cô mang đồ ăn cho cháu, cháu sẽ ăn cái gì?"

Lữ Tú Anh mua thịt thủ heo và bánh nướng, đột nhiên hứng đến chỗ Thẩm Vân đưa đồ ăn, Thẩm Vân cũng bà sẽ đến.

Ông chủ Quách của tiệm sách Văn Lan bên cạnh đang bậc thang ở ngoài cửa hút thuốc, Lữ Tú Anh thì đáp: "Ăn bánh bao nhân, bữa tối của Tiểu Thẩm thường đều là bánh bao ăn kèm dưa muối với nước lọc."

" kêu con bé tiếp tục ăn cơm chung với chúng , tiền cơm mỗi tháng cũng mắc nhưng con bé chịu. Làm chủ mà còn tiết kiệm hơn lúc công."

Lữ Tú Anh trừng lớn mắt: "Mỗi tối cháu đều ăn bánh bao với dưa muối?"

Thẩm Vân vội vàng : "Không ạ, cháu đổi đa dạng các món ăn."

Ông chủ Quách hít một thật sâu phun : "Ồ, sự đa dạng mà cháu chính là từ bánh bao ngọt đổi thành bánh bao chay, từ bánh bao chay đổi sang bánh bao ngọt, còn dưa muối thì đổi thành rau cải muối ớt, từ rau cải muối ớt thành dưa muối."

Ông chủ Quách thấy Thẩm Vân há miệng phản bác thì thêm một câu: "Thỉnh thoảng thì xa xỉ một chút, đổi dưa muối thành trứng vịt muối, một tháng một hai ."

Vẻ mặt của Lữ Tú Anh tràn đầy khiếp sợ, bà ngờ rằng cuộc sống hằng ngày của Thẩm Vân chính là như . Từ khi bà và Lâm Tiếu dọn đến nhà Thẩm Vân ở, Thẩm Vân thường xuyên mang túi lớn túi nhỏ đựng thịt và đồ ăn về nhà, cứ ba ngày lại mua thêm thực phẩm chín ở bên ngoài cho bọn họ.

Lữ Tú Anh nghĩ bởi vì bọn họ đến ở nên Thẩm Vân mua đồ ăn hơn bình thường một chút, nhưng ngờ bình thường lúc chỉ một Thẩm Vân, cô ăn uống tiết kiệm như .

Lữ Tú Anh cau mày.

Lâm Tiếu lo lắng : "Chị Tiểu Vân, chị ăn như dinh dưỡng, ăn đủ cả ba loại thịt, rau, món chính mới đủ dinh dưỡng."

"Chị Tiểu Vân, nên ngày nào cũng ăn dưa muối, lượng muối trong dưa muối nhiều, ăn thừa sẽ cho cơ thể."

Lâm Tiếu những điều từ Trần Đông Thanh, trong nhà Trần Đông Thanh bao giờ ăn dưa muối, Trần Đông Thanh phép ăn thứ gì đó quá mặn, bao gồm cả que cay.

Ông chủ Quách ném điếu t.h.u.ố.c lá xuống, mũi chân giẫm lên chà chà: "Tiểu Thẩm, nên tiết kiệm tiền bằng cách , đợi đến lúc cháu lớn tuổi như chú sẽ , bao nhiêu tiền cũng bằng sức khỏe ."

"Ý của chú là cháu tiếp tục ở cửa hàng ăn chung với bọn chú, tiền ăn trả theo tháng. Cháu ăn , bọn chú thêm một đôi đũa cũng tốn công."

Thẩm Vân: "Không ạ, cháu thể phiền chú và bà chủ chứ, cháu phiền hai nhiều , bây giờ cháu còn đang hai thuê nhà ở giúp nữa chứ."

Sau khi Thẩm Vân rời khỏi tiệm sách Văn Lan, ông chủ Quách bảo cô dọn khỏi căn nhà , nhưng mà tiền thuê nhà từ ông chủ Quách trả biến thành Thẩm Vân trả. Trong lòng Thẩm Vân vô cùng ơn, nếu nhờ ông chủ Quách giúp đỡ, một vốn tìm nhà để ở.

Ông chủ Quách Thẩm Vân như , vẻ mặt kinh ngạc, buột miệng : "Mẹ chồng cháu tới đưa cơm cho cháu, cháu còn ."

Thẩm Vân tới hai chữ " chồng" thì khuôn mặt dần đỏ lên.

Lữ Tú Anh khuôn mặt xinh của Thẩm Vân, nở nụ : "Tiểu Vân và Tiểu Phi còn nhỏ tuổi lắm."

" cũng thấy còn trẻ, chuẩn sẵn sàng chồng." Lữ Tú Anh đùa, khiến Thẩm Vân còn cảm thấy mắc cỡ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/trong-sinh-tro-ve-anh-trai-ngoc-cung-em-gai-thien-tai-lam-lai-cuoc-doi/chuong-193.html.]

Thẩm Vân vẫn còn đang mắc cỡ, nhưng cô chú ý đến lời của ông chủ Quách hơn: "Còn chuyện gì mà cháu chứ?"

Ông chủ Quách đập tay: "Vốn dĩ căn nhà mà cháu đang ở là chú thuê cho cháu, mà là yêu cháu thuê cho cháu."

Thẩm Vân và Lữ Tú Anh đồng thời sững sờ.

"Căn nhà là Dược Phi thuê ?"

"Căn nhà là Tiểu Phi thuê ?"

Ông chủ Quách gật đầu: "Chứ nữa, tiệm sách nhỏ của chú tuyển nhân viên, thể nghỉ , nhiều địa phương chỗ ở như , chú thuê một chỗ ở chi, hơn nữa chú cũng cho thuê nhà , vốn dĩ cách để ở ."

"Nhờ Lâm Dược Phi ý công việc , môi trường ở tiệm sách cũng quá mệt mỏi, cảm thấy khá phù hợp với cháu."

"Căn nhà là do thằng bé tìm, lúc cũng vất vả, tìm trong nhiều ngày. Tiền thuê nhà cũng là thằng bé trả, chú móc một đồng nào."

Trên mặt ông chủ Quách hiện vẻ hồi ức : "Chú nhớ rõ lúc thằng bé giúp cháu tìm công việc là vì cảm thấy tiệm sách bầu khí học tập, để cho cháu sách học tập trường học."

"Không ngờ cháu trường học mà tự mở cửa hàng, bà chủ."

Ông chủ Quách nhớ tới chuyện lúc , vẻ mặt bùi ngùi. Có điều chỉ mới một năm, Thẩm Vân thật sự đổi nhiều.

Ông chủ Quách dứt lời, thấy ai đáp mới đột nhiên bình tĩnh, trông thấy vẻ mặt ngạc nhiên của Thẩm Vân và Lữ Tú Anh.

Má ơi, ông gì bậy bạ chứ? Ông chủ Quách chẳng ngờ rằng chỉ Thẩm Vân mà ngay cả Lữ Tú Anh cũng chuyện Lâm Dược Phi bỏ tiền thuê nhà cho Thẩm Vân.

Còn kết hôn, Lâm Dược Phi quan tâm Thẩm Vân tới mức đó, bỏ tiền bỏ sức, trong lòng của chồng tương lai là Lữ Tú Anh chắc ý kiến gì nhỉ?

"Trong tiệm của chú việc bận, chú về đây." Ông chủ Quách bôi dầu lòng bàn chân của , chuồn mất.

Trong lòng Thẩm Vân giống như uống mật ngọt, nhưng ngọt , còn một cảm giác chua chua chát chát. Trái tim của cô như biến thành một quả bóng, liên tục thổi phồng lên, cảm giác sắp nổ tung.

Hiển nhiên trong lòng Lữ Tú Anh phức tạp như Thẩm Vân, ngoại trừ cảm giác kinh ngạc lúc mới chuyện thì chỉ còn một chút sự bất ngờ, ngờ Lâm Dược Phi quan tâm Thẩm Vân đến như thế.

Thật thì cũng chẳng bất ngờ lắm, Lữ Tú Anh nghĩ , bây giờ Lâm Dược Phi cũng quan tâm đến gia đình.

Từ chuyện Lâm Tiếu chuyển trường, Lâm Tiếu lớp Toán Olympic đến chuyện mua thêm đồ gia dụng trong nhà, bây giờ sửa sang nhà cửa, tất cả đều do một Lâm Dược Phi xử lý.

Đối với một trai đang mười mấy tuổi, sự kiên nhẫn dành cho yêu đương nhiên sẽ nhiều hơn cho và em gái.

Lữ Tú Anh thấy vẻ mặt hạnh phúc xen lẫn sự phức tạp của Thẩm Vân, vội vàng dẫn Lâm Tiếu rời , cho Thẩm Vân thời gian và gian để cô bình tĩnh .

Trên đường về nhà, Lữ Tú Anh hỏi Lâm Tiếu đang ở phía : "Anh của con khuyên Thẩm Vân học để chi?"

Lâm Tiếu: "Bình thường thích học, nhưng thích nhất là khuyên khác học."

Lâm Tiếu đếm đầu ngón tay, trai dốc thúc cô học, khuyên Hà Trí học, còn khuyên cả chị Tiểu Vân cũng học.

Lâm Tiếu mới chỉ ba "nạn nhân", lẽ vẫn còn nhiều nữa.

Lữ Tú Anh Lâm Tiếu thì nở nụ : "Vậy của con ."

Lữ Tú Anh thấy hết tất cả những lợi ích khi Lâm Tiếu chuyển từ trường tiểu học trực thuộc đến trường tiểu học Đường Giải Phóng.

Bây giờ cha của Hà Trí đang ở trong khu tập thể, cũng suốt ngày về Lâm Dược Phi.

Lâm Tiếu và Hà Trí đều đang học, còn Thẩm Vân bỏ học từ lâu. Lữ Tú Anh vẫn còn giữ suy nghĩ cũ, rời khỏi trường thì việc, từ tới nay bà từng thấy ai bỏ học học .

Sau khi về nhà, thịt thủ heo và bánh nướng đều nguội ngắt, Lữ Tú Anh nấu cháo kê một cái bếp, cái còn thì nóng bánh nướng, đó bỏ thịt thủ heo nồi xào một lúc.

Nấu cháo kê xong, bánh nướng và thịt thủ heo cũng đều nóng.

Lữ Tú Anh tiếp tục xào giá đỗ ngâm giấm, đây là bữa cơm tối của hai bọn họ.

"Mẹ ơi, rạch bánh nướng giúp con ." Bên trong bánh nướng trống rỗng, khi rạch thể kẹp thịt thủ heo, Lâm Tiếu dám tự rạch, nếu cẩn thận rạch lố thì sẽ kẹp thịt thủ heo nữa.

Lữ Tú Anh cầm bánh nướng: "Mẹ bếp rạch cho con."

Lữ Tú Anh rạch bánh nướng ở giữa, nhét đầy thịt thủ heo cho Lâm Tiếu. Lâm Tiếu cầm bánh nướng bằng hai tay nhỏ bé, dùng sức cắn một miếng to.

Loading...