Trọng Sinh Trở Về, Anh Trai Ngốc Cùng Em Gái Thiên Tài Làm Lại Cuộc Đời - Chương 199
Cập nhật lúc: 2025-02-25 00:12:53
Lượt xem: 96
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/5VKnCdLkz0
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Lại nhận nhà ?” Lữ Tú Anh bừng tỉnh đại ngộ: “Khó trách lúc dắt Tiểu Hoàng dạo, nó vẫn chạy đến cổng khu tập thể, chắc là chạy đến nhà của Tiểu Vân.”
Lữ Tú Anh còn tưởng Tiểu Hoàng xa chơi nên kéo dây dắt chó lôi Tiểu Hoàng về nhà mấy .
Kết quả bây giờ đến cổng nhà kéo dây như thế nào thì Tiểu Hoàng cũng chịu trong nhà.
“Tiểu Hoàng, đây là nhà của chúng đó!” Lữ Tú Anh kéo Tiểu Hoàng đến cổng đơn vị, cho nó những tòa nhà và mảng sân quen thuộc thì Tiểu Hoàng mới nhận , vui vẻ vẫy đuôi.
mà đến cửa nhà, Tiểu Hoàng thấy cửa chống trộm cùng với trang trí mới tinh bên trong đầu chạy về.
Ngậm ống quần Lữ Tú Anh ẳng ẳng gọi, thúc giục Lữ Tú Anh nhanh chóng về nhà .
“Tại nhận chứ? Cái đồ chó đần !”
Cuối cùng, Lâm Dược Phi kiên quyết ôm Tiểu Hoàng nhà, đóng cửa chống trộm . Lữ Tú Anh vội vàng lau sạch móng vuốt cho Tiểu Hoàng, sàn gỗ trong nhà như , bà nỡ bẩn một chút nào.
Tiểu Hoàng lau sạch móng vuốt cũng nữa, chỉ ghé cửa nhà, vẫn từ bỏ việc “về nhà”.
Lữ Tú Anh kinh nghiệm: “Không , đến hai ngày là quen thôi.” Tiểu Hoàng tâm trạng sa sút nhiều nhất là hai ngày, bà cũng sẽ lừa mà liên tục nhiều ngày dỗ dành nó ăn sung uống sướng nữa.
Đối với Lâm Tiếu thì dọn nhà là chuyện mất đến nửa tiếng, cô mang hành lý của cùng lên xe van, từ nhà chị Tiểu Vân trở nhà là thành việc dọn nhà.
Đối với Lữ Tú Anh thì việc dọn nhà cũng đơn giản như , quần áo chăn mền nồi niêu xoong chảo cần chuyển về đều thu dọn từng chút một.
Lâm Dược Phi giúp đỡ cùng thu dọn nhưng Lữ Tú Anh đuổi : “Con đừng nhúng tay, tự dọn mới đồ để ở chỗ nào.”
Lữ Tú Anh thu dọn đồ đạc logic của riêng , tỷ như đến tủ quần áo, đầu tiên là chia theo mùa, đó dựa theo độ dài ngắn, màu sắc, vải vóc...... mà sắp xếp theo thứ tự. Những vật khác cũng giống , nồi niêu xoong chảo, dầu muối tương giấm trong phòng bếp, Lữ Tú Anh đều cách sắp xếp quen thuộc.
Lâm Tiếu thấy trai đánh đuổi thì hi hi ngừng.
Tay to của Lâm Dược Phi đặt lên đầu Lâm Tiếu: “Cười cái gì?”
Lâm Tiếu nghĩ trong lòng, đương nhiên là trai đần , những chuyện như thu dọn đồ đạc chắc chắn sẽ để cô và trai nhúng tay, giống như Lâm Tiếu tự thu dọn cặp sách của , cô quen để sách ngữ văn cạnh bên sách toán học, sách âm nhạc để kế sách mỹ thuật. Cả căn nhà chính là cặp sách của !
Cô và trai là hai con chuột nhỏ sẽ loạn bẩn “cặp sách”.
Thu dọn nhà mới như thế là vất vả đối với Lữ Tú Anh, mà là hưởng thụ. Nhà mới càng càng thuận mắt, nơi nào cũng đều hợp ý bà, khi bà sử dụng bàn bếp và bồn rửa thì kinh ngạc phát hiện đau lưng gì cả.
Bây giờ Lữ Tú Anh mới nhận khi dùng bàn bếp và bồn rửa trong nhà dễ mỏi là do độ cao phù hợp với chiều cao của bà.
Độ cao của mặt bàn và bồn rửa mới phù hợp với chiều cao của Lữ Tú Anh nên đương nhiên sẽ dễ mỏi nữa.
Lữ Tú Anh cảm động xong thì tò mò hỏi Lâm Dược Phi: “Sao mà con dùng bàn cao bao nhiêu là phù hợp?”
“Thẩm Vân cao tầm bằng , con gọi cô đến thử một chút.”
Nếu thì Lâm Dược Phi thật sự . Hiện tại giống , so sánh chiều cao với độ cao mặt bàn chỉ cần lên mạng tra một cái là , thợ xây bây giờ hiểu những thứ . Lâm Dược Phi Thẩm Vân tới thử một chút, nếu Thẩm Vân dùng thuận tay thì Lữ Tú Anh cũng sẽ dùng thuận tay.
Cho đến khi Lữ Tú Anh dùng ánh mắt thâm ý Lâm Dược Phi thì mới phát hiện lỡ lời.
“Mẹ, là do con bảo Thẩm Vân giấu , đừng trách cô .” Lâm Dược Phi . Đương nhiên Lữ Tú Anh sẽ trách Thẩm Vân, cơn giận của bà đối với Lâm Dược Phi cũng sớm tiêu tan. Nhà mới sửa cũng thấy , nơi nào cũng thư thái.
Nói thật, nếu như Lâm Dược Phi chủ sửa sang nhà cửa thì Lữ Tú Anh thật sự từng thấy căn nhà nào như , cũng thể nghĩ .
“Thật thể nghĩ tới đời thể ở trong căn nhà như .” Lữ Tú Anh cảm thán .
Lâm Dược Phi : “Đây là gì ? Mẹ, còn ở biệt thự lớn nữa!”
Trong mắt Lâm Dược Phi thì căn nhà mới sửa cũng chỉ thể là nhỏ nhưng đầy đủ. Tổng cộng diện tích sáu mươi mét vuông là quá nhỏ, em gái và ở chung một phòng ngủ, bây giờ em gái còn nhỏ, đợi con bé lớn lên chắc chắn phòng cho riêng .
Chờ đến khi có thể mua nhà thương mại thì chắc chắn đổi sang căn lớn hơn.
Lữ Tú Anh xem lời Lâm Dược Phi là thật, nhưng bà vẫn đến ngậm miệng : “Được thôi! Vậy chờ con mua biệt thự lớn cho !”
Lâm Tiếu vội vàng hỏi: “Biệt thự là cái gì ?”
Lâm Dược Phi: “Chính là nhà sân riêng và cổng riêng, hai tầng đều là nhà của chúng .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/trong-sinh-tro-ve-anh-trai-ngoc-cung-em-gai-thien-tai-lam-lai-cuoc-doi/chuong-199.html.]
Lâm Tiếu oa một tiếng: “Vậy trong nhà chúng cầu thang ?”
Lâm Dược Phi: “Có chứ.”
Lâm Tiếu vẫn tưởng tượng được biệt thự là dạng nào, nhưng biểu cảm của và trai thì chắc chắn là một thứ .
“Mẹ, chỉ cho trai mua thôi ? Con cũng mua cho ! Con sẽ mua lớn hơn cả trai nữa!”
Lữ Tú Anh sờ lên đầu Lâm Tiếu: “Được, Tiếu Tiếu cũng mua.”
Lữ Tú Anh bỏ vài ngày thu dọn xong nhà mới, bảo Lâm Dược Phi mời Thẩm Vân tới nhà ăn cơm.
“Con hỏi xem lúc nào Tiểu Vân rảnh, đó đặt bánh kem, đến lúc đó nấu hai món, mua ở ngoài thêm hai món nữa.”
Lâm Dược Phi nhận lời: “Vâng, để con hỏi cô một chút.”
Lữ Tú Anh Lâm Dược Phi, vẻ mặt do dự hồi lâu : “Tiểu Phi, nếu con đến công ty ở vài ngày, đón Thẩm Vân đến nhà ở vài ngày?”
Lâm Dược Phi đang ăn dâu tây thì lập tức sặc, ho một tràng kinh thiên động địa: “Khụ khụ khụ khụ......”
“Mẹ, gì ?”
Tại đuổi tới công ty ở, đón Thẩm Vân đến?
Lữ Tú Anh : “Không chỉ nghĩ sửa sang chỗ ở của Thẩm Vân một chút ?”
Trước Lữ Tú Anh cũng cảm thấy nhà ở , nhưng giờ ở căn nhà mới tu sửa bà mới một nơi ở thể dễ chịu đến mức nào.
Căn phòng Thẩm Vân thuê thực sự quá nát quá cũ kỹ, vấn đề của phòng bếp và nhà vệ sinh cách nào giải quyết, nhưng chí ít thể sơn tường, lót sàn nhà.
Căn phòng Thẩm Vân đang thuê hiện tại tường loang lổ , đụng là sơn tường rơi lả tả. Căn phòng nhỏ nên giường chỉ thể kê sát bên tường, Thẩm Vân dán báo lên tường, một thời gian thì những tờ báo ố vàng, trông cả căn phòng tối hù.
Phòng thuê chắc chắn thể tốn quá nhiều tiền để sửa, Lữ Tú Anh :
“Con bảo công nhân sơn tường và lót sàn nhà cho Tiểu Vân, cũng tốn bao nhiêu tiền cả.”
“Đóng cho Thẩm Vân thêm hai cái tủ, bây giờ con bé quá thiếu tủ đồ , đồ đạc chỗ để cất.”
Chăn mền quần áo theo mùa của Thẩm Vân chỉ thể bọc trong túi vải, tất cả đều chồng chất một cái bàn.
Túi vải đều loại bẩn bán giá rẻ ở chợ, màu sắc còn như cũ, cho dù Thẩm Vân sắp xếp chỉnh tề thì vẫn lộn xộn.
Lữ Tú Anh và Thẩm Vân ở cùng mấy tháng thì Thẩm Vân thích sạch sẽ và gọn gàng kém chút nào. Thẩm Vân ở một căn phòng như thế chắc chắn sẽ dễ chịu.
Lữ Tú Anh chuyển về căn nhà mới sửa thì mới tủ quan trọng bao nhiêu, ở mỗi ngóc ngách thể đặt tủ thì Lâm Dược Phi đều cho đóng tủ hết. Bây giờ đồ đạc trong nhà thể thu dọn trong ngăn tủ, nhà cửa vô cùng sạch sẽ gọn gàng.
Giờ Lữ Tú Anh ở trong nhà thì sẽ lâm trạng thái thưởng thức nhà mới, mà một vòng quanh nhà.
Lữ Tú Anh với Lâm Dược Phi: “Con sửa sang nhà mình như thì tu sửa đơn giản giúp Thẩm Vân một chút .”
Cũng cần khởi công gì lớn, chỉ cần sơn tường, lót sàn nhà, thêm hai cái tủ, cái rèm cửa là khí còn như .
“Hai đứa đang còn nhỏ tuổi, mấy năm nữa mới thể kết hôn .”
Không tính đến tuổi cưới hỏi muộn, chỉ tính tuổi phép kết hôn pháp luật thì Lâm Dược Phi còn thêm hai năm nữa mới đến.
“Chí ít thêm hai năm nữa, Tiểu Vân mới thể đến nhà ở.” Lữ Tú Anh tính toán .
Lâm Dược Phi ăn dâu tây xong, đang ăn dứa ngâm nước muối thì nghẹn một nữa, cứ nhân lúc đang ăn để những lời kinh thiên động địa như thế chứ?
Lâm Dược Phi vội vàng tuyên bố: “Mẹ, khi con kết hôn sẽ dọn ngoài ở!”
Lữ Tú Anh thắc mắc hỏi: “Dọn ngoài? Con tính chuyển ?”
“Bây giờ con riêng, nhà phân cho.”
Lâm Dược Phi : “Sau này sẽ , con của nghề xây nhà, lẽ nào nhà ?”
Lữ Tú Anh: “Mấy căn nhà đều là con xây cho , cũng là xây cho ...” Bà thấy Lâm Dược Phi hé miệng thì : “Thôi , chuyện xa như , con bàn bạc chuyện tu sửa đơn giản chỗ ở của Tiểu Vân .”
Lâm Dược Phi im lặng một lát : “Sửa sang chút cũng , chỉ là Thẩm Vân đang tính về trường học . Nếu như cô học thì sẽ trọ ở trường.”
Lữ Tú Anh kinh ngạc : “Về trường học ? Tại về trường học? Con bé mở tiệm văn phòng phẩm nữa ? Không tiệm văn phòng phẩm đang ăn !”