Trọng Sinh Trở Về, Anh Trai Ngốc Cùng Em Gái Thiên Tài Làm Lại Cuộc Đời - Chương 246
Cập nhật lúc: 2025-02-27 06:44:29
Lượt xem: 88
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Lữ Tú Anh chờ cô rửa xong bèn đạp cô ngoài, đó tự rửa nồi, dao, thớt và lau chùi bếp nấu.
Lữ Tú Anh xong việc , cả phòng bếp dọn dẹp sạch sẽ, thời gian hơn thời gian Lâm Tiếu rửa bát với hai cái thìa là bao nhiêu.
Nếu lúc họp phụ giáo viên rèn con trẻ việc nhà phù hợp với lứa tuổi, Lữ Tú Anh thật sự để cho Lâm Tiếu rửa bát. Bà ngại phí nước nóng.
"Chiều nay ở nhà nghỉ ngơi, ngày mai đưa con mua quần áo." Lữ Tú Anh .
Lâm Tiếu và Lữ Tú Anh đều đang nghỉ đông, nhưng lễ Tết nhiều việc. Lữ Tú Anh thầm sắp xếp lịch trình trong lòng, ngày nào cũng chuyện .
Cả ngày mai, Lữ Tú Anh dành để dạo phố mua quần áo. Mua cho Tiếu Tiếu, mua cho Tiểu Phi, cũng mua cho Tiểu Vân hai bộ. Cô học hành bận rộn như , gì thời gian rảnh mà mua quần áo mới.
Lữ Tú Anh nghĩ nếu mua quần áo cho con bé, chắc chắn Thẩm Vân vẫn sẽ mặc quần áo cũ.
Và còn mua cả cho bà của Lâm Tiếu hai bộ. Mùa đông năm nay bà Lâm Tiếu sẽ ở đây, Lữ Tú Anh dẫn Lâm Tiếu và Lâm Dược Phi về quê.
Lâm Tiếu vẫn thi cuối kì, vì mợ Lâm Tiếu cứ gọi điện liên tục.
"Tú Anh, năm nay đừng để đến chỗ cô đón Tết nữa. Nói thì Thế Vinh cũng là con, thể năm nào cũng góp tiền góp sức, đưa về chỗ cô đón năm mới ."
"Năm nay các cô về với ông bà , bên sắp xếp thỏa , phòng tước quét dọn sạch sẽ . Năm nay kiềng trong mỗi nhà đều quét dọn, sưởi ấm, cả nhà đều khô ráo.”
"Chị cả tới đây, cũng nhớ cô, lâu gặp cô."
"Tiếu Tiếu thích ăn mứt hồng. Năm nay mứt hồng , bọn cũng ăn. Văn Kiến ăn nhiều cũng cho, tất cả đều để dành cho Tiếu Tiếu đấy."
Giọng của mợ Lâm Tiếu trong điện thoại cao. Lữ Tú Anh ống xa, nhưng vẫn đau đầu.
Mợ Lâm Tiếu một hồi, rõ ràng câu nào cũng là lời ý nhưng khi đến tai khiến thoải mái. Không là do giọng điệu của bà , là do Lữ Tú Anh thấu chị dâu của nên mới cảm thấy câu nào của bà cũng giả.
"Năm ngoái chuẩn mấy hộp mứt hồng, còn lấy thêm mứt hồng từ trong túi đan nữa. Năm nay bọn họ ăn mứt hồng, cũng cho Văn Kiến ăn nhiều, tất cả đều để cho Tiếu Tiếu." Lữ Tú Anh chế nhạo .
Lâm Dược Phi bảo Lữ Tú Anh nghĩ thoáng một chút: "Mợ thấy con mở công ty kiếm tiền."
Đương nhiên Lữ Tú Anh cũng là do việc . Mợ Lâm Tiếu tỏ trịch thượng như khiến bà càng cảm thấy khó chịu.
"Nếu bà vẫn giống như đây, ít nhất còn nể tình cho bà một cái liếc mắt."
Người nịnh bợ như bây giờ, Tú Anh chỉ càng xem thường bà , đồng thời ngập tràn cảnh giác trong lòng.
"Bà nịnh bợ như , cố gắng moi lợi ích từ con để cho Văn Lệ đến công ty con ." Lữ Tú Anh lắc đầu: "Không đúng, bà sẽ vì Văn Lệ."
"Là vì Văn Kiến, để Văn Kiến đến chỗ của con."
Lữ Tú Anh tính toán đầu ngón tay, thấy khác lắm: "Năm nay Văn Kiến mười sáu tuổi. Nếu thi đỗ đại học, hai năm sẽ ."
Lữ Tú Anh cứ cảm thấy Văn Kiến giống thể thi đỗ đại học lắm.
Lâm Dược Phi nhíu : "Con sẽ cần em ."
Kiếp , Lữ Văn Kiến thi đỗ đại học, nghiệp trung học bắt đầu việc. Nói là việc, nhưng thực tế là cứ một ngày đánh cá hai ngày phơi lưới, chủ yếu vẫn dựa việc gặm nhấm cái cũ để sống.
Cậu và mợ tự nguyện để cho đứa con đeo bám mà sống.
Đứa em họ Lữ Văn Kiến từng chuyện gì , nhưng mợ hư, khổ một chút cũng chịu .
Lâm Dược Phi sếp, đương nhiên cần một công nhân như . Anh tuyển công nhân để việc. Một công ty xây dựng nhỏ như đang ở giai đoạn mới nổi thể nuôi một kẻ ăn . Đợi đến khi Lữ Văn Kiến thể việc thì mới tuyển . Chỉ sợ rằng mợ để Lữ Văn Kiến lấy lương nhưng việc.
Lữ Tú Anh vội vàng : "Đương nhiên thể tuyển."
Lữ Tú Anh nhận từ lâu rằng Văn Kiến là một bé xuống sông mò cá bắt tôm thì nghịch ngợm, nhưng thấy sách là đau đầu đau mắt, cũng mỏng manh ở một mức độ nào đó.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/trong-sinh-tro-ve-anh-trai-ngoc-cung-em-gai-thien-tai-lam-lai-cuoc-doi/chuong-246.html.]
Tiếu Tiếu vẫn còn nhỏ thể chịu khó khăn của việc học, bài luận văn sửa nhiều như thế cũng từ bỏ. Văn Kiến là chịu việc học tập gian khổ.
"Phải kiên quyết để cho Văn Kiến công ty của con, đến lúc đó mợ sẽ phiền con đến chết."
Cậu mợ của Lâm Tiếu nịnh bợ như nhất định là mục đích, mà mong mục đích của họ Lữ Tú Anh cho. Nịnh bợ như thấy thoải mái mà chỉ khiến đau đầu.
Lữ Tú Anh cũng về ông bà gặp mợ Lâm Tiếu.
"Ôi chao, thật mối quan hệ đây ." Lữ Tú Anh thở dài. Bà và chị cả, hai, quan hệ của bọn họ lúc nhỏ đều . Sau lập gia đình , lúc đó tình cảm chị em mới đổi.
Lữ Tú Anh về ông bà, vẫn đón bà Lâm Tiếu về đây. Cậu mợ thấy bèn tác động lên bà của Lâm Tiếu. Ngày nào mợ cũng lải nhải bên tai bà: "Năm nào cũng về nhà con gái hai . Người trong thôn đều chê bọn , bọn bất hiếu, vì thế mới suốt ngày về nhà con gái ở."
"Bình thường , ngày lễ lớn trong năm vẫn về nhà con gái, trong thôn sẽ bọn thế nào?"
Bà của Lâm Tiếu còn cách nào khác, với Lữ Tú Anh rằng Tết năm nay sẽ thành phố: "Các con về quê đều . Mọi đều bận, gặp mùa hè xong, Tiếu Tiếu cũng nghỉ ngơi lớp Olympic Toán mấy ngày, về nhà cũng áp lực."
Bà Lâm Tiếu vấn đề gì về việc Lữ Tú Anh về quê , nhưng mợ Lâm Tiếu như thế. Ngày nào bà cũng gọi điện thoại, thúc giục mời mọc khiến cho Lữ Tú Anh nhất định về quê ăn Tết.
Lữ Tú Anh : "Không về . Năm năm Tiếu Tiếu đều đến lớp Olympic Toán học, mấy ngày Tết dành để nghỉ ngơi. Tết Nguyên đán nhà về ."
Mợ Lâm Tiếu lập tức : "Sao ? Chỉ là về nhà ăn Tết thôi mà?"
"Cơm tất niên , thịt lợn cũng đặt . đặt nửa con lợn của nhà Lão Trương, đến khi đó sẽ hầm thịt ăn, nhân sủi cảo." Mợ Lâm Tiếu suốt nửa ngày Tết nhất như thế nào. Tóm gọn là Lữ Tú Anh cần gì cả, bà hết, đồ ăn đồ uống đều chuẩn hết cho bà: "Chăn bông cũng mới cho các cô , mặt chăn mới bông mới, ấm."
Lữ Tú Anh: "Chị dâu, như lắm."
Mợ Lâm Tiếu như sực nhớ điều gì: "Ôi dào, Tú Anh, cô đang nghĩ đến quy tắc cũ trong thôn đúng ?"
"Bây giờ là thời đại nào , mấy cái quy tắc cũ hủy bỏ từ lâu."
“Bây giờ chuyện con gái lấy chồng về nhà đẻ ngày mùng một.”
"Trong thôn nếu ai dám bàn tán lung tung, sẽ tới tận cửa chuyện trái với ."
Lữ Tú Anh điện thoại bên nở nụ châm chọc. Con gái lấy chồng thể về nhà đẻ ngày mùng một, nếu sẽ cản trở đến em nhà đẻ. Câu Lữ Tú Anh qua, thế nhưng phần lớn trong thôn cũng chú ý đến cái .
Vẫn chỉ mợ Lâm Tiếu đặc biệt chú ý đến.
Nhất là khi cha Lâm Tiếu qua đời, Lữ Tú Anh chỉ là con gái lấy chồng, mà còn là con gái góa chồng khi kết hôn.
Mợ Lâm Tiếu sợ bà về nhà đẻ ăn Tết, như thể nếu đêm giao thừa Lữ Tú Anh ngủ nhà đẻ thì cả nhà mợ Lâm Tiếu sẽ may mắn cả năm.
Lữ Tú Anh ngại dáng vẻ của mợ Lâm Tiếu dù chỉ là một cái liếc mắt. Đã bao nhiêu năm qua, mỗi dịp Tết đến bà về với ông bà bao giờ ở ngày mười và mùng một.
Một là tiến lên, hai là lùi , mùng một và ngày mười đều ở nhà .
Năm ngoái, Lâm Tiếu nghỉ đông đều lên lớp Olympic Toán, chỉ mấy ngày Tết để nghỉ ngơi. Vì ngày thường thể về quê nên các giáo viên lớp Olympic Toán dành thời gian để bọn trẻ về với ông bà.
nếu giống Lữ Tú Anh, tránh ngày mười và mùng một thì sẽ kịp về với ông bà.
Vì nguyên nhân như năm ngoái họ mới về quê, mà chở bà Lâm Tiếu lên đây ở một thời gian.
Không nghĩ tới năm nay, mợ kiên trì với quy tắc hơn mười năm, quy tắc mà bà kiêng kỵ nhất chủ động tự phá vỡ.
Lâm Tiếu còn nhỏ, những lúc Lữ Tú Anh những lời đều tránh cô , với Lâm Dược Phi: "Hừ, xem như là hiểu . Con gái chồng, nếu tiền thì thể ngủ ở nhà đêm giao thừa vì sẽ cản trở em, còn tiền thì vấn đề gì."
Lâm Dược Phi ha ha.
"Mẹ, về ? Nếu về chúng sẽ về, ở nhà tự đón Tết." Lâm Dược Phi .
Lữ Tú Anh: "Về chứ, về?"
Từ lúc bà kết hôn đến giờ, bà bao giờ đón năm mới ở nhà đẻ. Lúc cha của Tiếu Tiếu qua đời, bà là tai họa mà mợ Tiếu Tiếu lấy chổi quét ngoài lễ Tết hàng năm.