Trọng Sinh Trở Về, Anh Trai Ngốc Cùng Em Gái Thiên Tài Làm Lại Cuộc Đời - Chương 275
Cập nhật lúc: 2025-03-02 01:41:27
Lượt xem: 62
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Xe lửa trẻ em trong công viên trẻ em là loại tàu điện nhỏ mà là một chiếc xe lửa thật với đường ray bên , trong tàu sử dụng động cơ đốt trong giống y như tàu thật.
Sân ga nhỏ nơi xe lửa trẻ em đậu cũng tinh tế chân thật.
Điều hấp dẫn nhất đối với Lâm Tiếu chính là tất cả nhân viên và hành khách xe đều là trẻ em. Ngay cả lái tàu cũng là trẻ em, nhân viên tàu, soát vé, trạm trưởng đương nhiên cũng đều là trẻ em.
Và chỉ trẻ em mới thể chiếc xe lửa , Lâm Tiếu liếc , thể xe, quá tuổi .
Điều thu hút của xe lửa trẻ em đối với Lâm Tiếu chỉ là phiên bản thu nhỏ của xe lửa thật, mà chỗ hấp dẫn nhất đối với Lâm Tiếu là xe lửa thuộc về trẻ em.
“Mẹ, chủ nhật tới đưa con đến đây đúng ?” Lâm Tiếu xác nhận với , hôm nay đến khu vui chơi cho trẻ em chơi vui, nhưng thật tiếc là lên xe lửa trẻ em.
Thấy Lâm Tiếu hứng thú với chiếc xe lửa trẻ em, Lữ Tú Anh lập tức : “Được , chắc chắn sẽ còn đưa con đến đây nữa.”
Lữ Tú Anh nghĩ : “Xe lửa trẻ em nhiều trẻ em như , những đứa trẻ đó là từ đến?”
Lâm Tiếu lời của , hai mắt sáng lên, đúng ?
Cô là một hành khách nhỏ xe lửa, cũng cơ hội trở thành nhân viên công tác của xe lửa dành cho trẻ em ?
“Mẹ, con cũng cơ hội lái xe lửa ?” Lâm Tiếu kích động hỏi, cô lập tức nhắm vị trí lái tàu lửa, nhân viên tàu, soát vé ở cũng , lái tàu chơi vui hơn.
Lâm Dược Phi với Lâm Tiếu: “Lái xe gì ? Hay nhất là thợ đốt lò, thợ đốt lò, tàu hỏa thể chạy .”
Lâm Tiếu như , lập tức cảm thấy hứng thú hỏi: “Thợ đốt lò là cái gì?”
“Từng xẻng, từng xẻng xúc than cho lò .” Lâm Dược Phi .
Lâm Tiếu lời Lâm Dược Phi , lập tức đuổi theo đánh , xúc than thể thần thái giống lái tàu ?
Lâm Dược Phi nhắc nhở Lâm Tiếu để cô từ bỏ những suy nghĩ viển vông trong đầu: “Trên xe lửa sử dụng nhiều trẻ em, việc đăng ký nhân viên chắc chắn khó.”
Vấn đề quan trọng nhất là: “Em đến lớp Olympic Toán học chủ nhật hàng tuần.”
“A!” Lâm Tiếu gào lên, vốn dĩ đây cô thấy lớp Olympic Toán học thú vị, nhưng so với lái tàu thì tất nhiên lái tàu vẫn thú vị hơn.
Lâm Tiếu vẫn cam lòng: “Có lẽ lái tàu hỏa cũng chia ca sáng và ca chiều, buổi sáng em đến lớp Olympic Toán học, buổi chiều lái xe lửa.”
Lâm Dược Phi liếc Lâm Tiếu: “Đừng mơ nữa.”
Sau khi về đến nhà, Lữ Tú Anh nhường Lâm Tiếu tắm rửa : “Gội đầu cho sạch, chắc chắn nước suối sạch, nếu gội sạch sẽ cẩn thận bọ chét.”
Lâm Tiếu sửng sốt, gội đầu cẩn thận trong phòng tắm, gội cả một buổi.
Lữ Tú Anh thúc giục hai , Lâm Tiếu mới khỏi phòng tắm, mười ngón tay của cô đều nhăn nheo vì ngâm nước quá lâu. mà lo lắng bọ chét, Lâm Tiếu thở phào nhẹ nhõm.
Ngày hôm , khi Lâm Tiếu đến trường, Vương Hồng Đậu và Diệp Văn Nhân đều tò mò hỏi chiều hôm qua cô xin nghỉ?
Lâm Tiếu dặn dò, thể chơi công viên trẻ em, vì mơ hồ : “Ở nhà tớ việc.”
Cô đến công viên trẻ em, thể chia sẻ cho các bạn học nhỏ của , kìm nén thật là khó chịu.
Lâm Tiếu thực sự nhịn , với Vương Hồng Đậu và Diệp Văn Nhân: “Chiều hôm qua trai tớ đến công viên trẻ em chơi.”
Vương Hồng Đậu cùng Diệp Văn Nhân: “Oa.”
Chẳng phải của Lâm Tiếu hai mươi tuổi ?
“Anh với tớ, trong công viên trẻ em xe điện đụng.”
“Anh tớ với tớ.”
“Anh trai tớ .”
Khi Lâm Tiếu kể cái gì, ngay ở đầu đều câu “Anh tớ ” thêm , cứ như kể cho hai bạn về những trải nghiệm của ở công viên trẻ em ngày hôm qua.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/trong-sinh-tro-ve-anh-trai-ngoc-cung-em-gai-thien-tai-lam-lai-cuoc-doi/chuong-275.html.]
Vương Hồng Đậu gãi đầu, cảm thấy kỳ lạ.
Trong mắt Diệp Văn Nhân hiện lên ý , cô bé dùng mu bàn tay che môi, che ý khóe môi.
Vương Hồng Đậu và Diệp Văn Nhân đều từng đến công viên trẻ em, họ đều hiểu những gì Lâm Tiếu . Lâm Tiếu cảm thấy hứng thú nhất là xe lửa trẻ em, Diệp Văn Nhân mà thực sự những nhân viên nhỏ ở công viên đến từ : “Họ tuyển chọn từ các trường khác , trường chúng cũng , đều là học sinh lớp năm.”
Hai mắt Lâm Tiếu sáng lên: “Lớp năm.”
Qua một kỳ nghỉ hè nữa cô sẽ lên lớp năm, điều đó nghĩa là cô sẽ cơ hội lái xe lửa.
“Nhìn kìa, trai mặc áo ngắn tay màu xanh lá hàng ba từ đếm lên .”
“Bạn nữ tóc thắt b.í.m kìa.”
Trường tiểu học Đường Giải Phóng hai học sinh lớp năm ‘lái xe lửa’ ở công viên trẻ em, hai cũng là nổi tiếng trong trường nên chỉ cần hỏi thăm là ngay.
Lâm Tiếu thích chạy xe lửa ở công viên trẻ em, cô trong trường học của học sinh lớp năm đang ‘công việc’ mà cô yêu thích mỗi cuối tuần, thế nên cô cực kỳ tò mò.
Trong giờ chơi, Vương Hồng Đậu dẫn Lâm Tiếu và Diệp Văn Nhân cùng tìm . Phòng học của khối năm ở tầng của khối bốn, ngày thường lúc Lâm Tiếu và các bạn lên lầu sẽ ngang qua dãy phòng của lớp một, hai và ba, nhưng dãy phòng của lớp năm và sáu ở tầng nên các cô ít khi lên đó.
Rõ ràng là cùng cấu trúc và cách bày trí nhưng vì khi Lâm Tiếu bước lên lầu, cô cảm thấy mới mẻ, thậm chí còn hồi hộp.
Có lẽ vì tầng đều là học sinh lớp năm và sáu, lẽ vì việc trong qua lớp kính thủy tinh ở cửa phòng học là một chuyện mới lạ kích thích.
Gần đây bên ngoài phòng học của Lâm Tiếu luôn dựa tấm kính để nhìn cô, nhiều bạn học tò mò Lâm Tiếu - lọt vòng chung kết của cuộc thi Hoa Cup khi mới học lớp bốn là như thế nào. Vào giờ chơi, lúc Lâm Tiếu khỏi lớp học để vệ sinh cũng thường xuyên tiếng thì thầm xung quanh: “Ai là Lâm Tiếu ?”
“Kia kìa, kìa, tóc em bé đó.”
Ở trong trường học, Lâm Tiếu khó chịu vì xem như là một con khỉ, nhưng bây giờ vị trí đổi, Lâm Tiếu biến thành nhìn khác, cảm giác giống chút nào.
Lâm Tiếu Vương Hồng Đậu kéo tay, qua hai phòng học của lớp năm, thấy học sinh ‘lái xe lửa’ ở công viên trẻ em.
“Sau chúng cũng sẽ cơ hội ?” Lâm Tiếu điều mong chờ.
Vương Hồng Đậu gật đầu: “Nếu thì chắc chắn thể.”
Bỗng nhiên, bạn học sinh bên cạnh cửa lớp học ngẩng đầu nhóm Lâm Tiếu đang dựa tấm cửa kính. Ba cô nhóc la lên một tiếng, đồng thời xổm xuống, khom lưng chạy nhanh về phòng học của .
Sau khi trở về phòng học, ba đưa mắt , ai cũng thể nhịn .
Vương Hồng Đậu cũng đến công viên trẻ em để ‘lái xe lửa’, nhưng việc đó săn đón, những thể đều là những học sinh xuất sắc về mặt của trường học. Chưa nhắc tới thành tích của Vương Hồng Đậu, tính chiều cao thôi thì lẽ cô bé đạt chuẩn.
Diệp Văn Nhân hứng thú như hai bạn của .
Người duy nhất hy vọng là Lâm Tiếu, nhưng mỗi cuối tuần Lâm Tiếu học lớp Olympic Toán học. Cho dù xe lửa trong công viên thiếu nhi thể chỉ chạy nửa ngày thì bây giờ bài tập trường càng ngày càng nhiều, Lâm Tiếu dám chắc thể hết trong chiều thứ bảy, thể cô cũng bài chiều chủ nhật.
Tính như , việc lái xe lửa ở công viên trẻ em là khó, nhưng bạn học thể lái xe lửa thật là may mắn.
“Reng reng reng". Tiếng chuông học vang lên, cô Lưu ôm một chồng đề thi : “Chúng ôn tập xong chương một và chương hai. Tiết chúng sẽ vài bài trắc nghiệm nhỏ cho chương một và hai.”
“Tất cả các em cất sách bàn nào.”
Cô Lưu dứt lời, trong phòng học lập tức vang lên tiếng kêu than.
“Cô Lưu, cô tập kích tụi em nữa .” Các bạn cất sách giáo khoa một cách tình nguyện phản đối. Mọi sợ nhất là những bài trắc nghiệm báo thế .
Cô Lưu tủm tỉm: “Sao thể là tập kích ? Cô ôn tập chương một và chương hai cho các em , cho các em trắc nghiệm nhỏ để kiểm tra kết quả ôn tập của các em chứ.”
Học kỳ nào cô Lưu cũng như , kỳ thi cuối kỳ sẽ ôn tập, trắc nghiệm nhỏ ôn tập, trắc nghiệm nhỏ.
Diệp Văn Nhân lướt qua cuốn vở lỗi sai cuối. Cô bé học cách từ Lâm Tiếu, Lâm Tiếu học theo Trần Đông Thanh, chúng là cách hiệu quả khá . Sau đó cô bé từ từ cất hết sách vở bàn, Diệp Văn Nhân đoán sẽ bài kiểm tra từ .
Ngược , dường như Lâm Tiếu luống cuống. Lâm Tiếu những cảm thấy bất ngờ vì bài trắc nghiệm nhỏ mà cô cũng chuẩn gì cho kỳ thi cuối kỳ cả.
Sao thi cuối kỳ ?
Vừa mới thi giữa kỳ gần đây thôi mà!