Trọng Sinh Trở Về, Anh Trai Ngốc Cùng Em Gái Thiên Tài Làm Lại Cuộc Đời - Chương 30

Cập nhật lúc: 2025-02-08 11:46:54
Lượt xem: 171

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lâm Tiếu khó chịu chết.

Cô uể oải bàn học, giống như một con gà nhiễm bệnh.

Thời gian bài tập hè, cô thể xem bao nhiêu tập Tây Du Ký, nhảy dây bao nhiêu , bắt bao nhiêu con dế.

Bản thật ngu ngốc, chỉ bài tập hè một cách vô ích, còn đeo lưng học tan học mỗi ngày, uổng công vô ích một tuần.

Cô giáo Từ phòng học, thấy Lâm Tiếu bàn thì hoảng sợ hỏi: “Sao , đau bụng ?”

Lâm Tiếu ngẩng đầu, tủi lắc đầu.

Cô giáo Từ: “Vậy thì ?”

“Cô giáo Từ, bài tập hè của em uổng công .”

Cô giáo Từ nhanh chóng hiểu xảy chuyện gì, cô nghiêm mặt, nghiêm túc giáo dục Lâm Tiếu.

“Tại bài tập hè uổng công, bài tập hè là để báo cáo kết quả cho thầy cô , , là vì chính , là vì củng cố tri thức, tiến bộ trong học tập.”

“Phụt!”

Cô giáo Từ thật sự nhịn , phì thành tiếng.

chuyên nghiệp, bình thường sẽ học sinh trừ khi cô thực sự nhịn .

Lâm Tiếu mặt cô giống như con ch.ó nhỏ tủi , cô giáo Từ giơ tay xoa xoa đầu búp bê của Lâm Tiếu: “Lấy bài tập hè đây, bây giờ cô xem giúp em.”

Giáo viên chủ nhiệm sửa bài tập ngay tại chỗ cho cô.

Lâm Tiếu lập tức căng thẳng, sức hồi tưởng những gì trong bài tập hè, nhưng cô nghĩ , hình như cô cũng nghiêm túc.

Mỗi khi cô giáo Từ lật một trang, âm thanh sột soạt giống như đang vang lên trong lòng Lâm Tiếu.

“Đề toán đều đúng hết.” Môn toán vượt qua bài kiểm tra.

“Bài văn tình cảm, hình tượng cũng sinh động.” Môn văn vượt qua bài kiểm tra. Lâm Tiếu thở phào nhẹ nhõm, chợt thấy tiếng “ mà” của cô giáo Từ.

mà dùng quá nhiều phiên âm.”

Lâm Tiếu: “Giáo viên ngữ văn đây của em , gặp chữ thì phiên âm”, cô nhỏ giọng giải thích cho .

Cô giáo Từ: “Những chữ em cũng , là do suy nghĩ hẳn hoi.”

“Đồng ruộng, con kiến đều là chữ học ở lớp một, tất cả em đều dùng phiên âm để thế?”

Lâm Tiếu cẩn thận suy nghĩ, phát hiện những chữ cô thực sự . Vậy đây khi cô dùng phiên âm? Lâm Tiếu cau mày, cô nhớ .

Cô giáo Từ lật xong bài văn, khen ngợi: “Kỳ nghỉ hè em luyện chữ nghiêm túc.”

Lâm Tiếu khiếp sợ, tại cô giáo Từ trai bắt luyện chữ ở nhà trong kỳ nghỉ hè?

Cô giáo Từ mở trang đầu tiên và trang cuối cùng trong quyển vở ghi chép hàng ngày của Lâm Tiếu , so sánh cho Lâm Tiếu xem: “Em phát hiện sự tiến bộ của ?”

“So với bài đầu tiên, trong bài cuối cùng rõ ràng chữ thẳng, còn ngay ngắn hơn.”

So sánh như , Lâm Tiếu cũng thể sự khác biệt.

Cô tròn mắt ngạc nhiên vui mừng, trai lừa cô, luyện chữ thực sự tác dụng.

Cô giáo Từ dáng vẻ của Lâm Tiếu, nhịn mà bật : “Luyện chữ nhất định kiên trì, còn nghiêm túc luyện chữ tiếp.”

Lâm Tiếu gật đầu một cái thật mạnh: “Vâng.”

Thứ bảy chỉ học buổi sáng, buổi chiều nghỉ. Nửa ngày cuối cùng, trong lớp rõ ràng lòng thấp thỏm, mỗi giáo viên ở bục giảng hô im lặng cũng tăng lên.

Nhất là tiết cuối cùng, khi chỉ còn mười phút khi tan học, trong phòng học phát tiếng thu dọn đồ đạc.

Các học sinh nhao nhao cất bút chì và cục tẩy trong hộp đựng bút chì, bút chì đụng hộp bút chì sắt, phát tiếng leng ka leng keng.

“Trịnh Lập Cường, còn tan học , bàn của em trống , lấy sách giáo khoa .” Thầy Lưu dạy toán quát lên.

Lâm Tiếu lén đầu , cô nhớ kỹ chỗ của tất cả bạn học ở trong lớp, đầu về phía chỗ của Trịnh Lập Cường.

Trên bàn của Trịnh Lập Cường quả nhiên ngoài cánh tay thì gì cả, sự trách mắng của thầy giáo, Trịnh Lập Cường lách cách lấy đồ trong cặp sách bỏ lên bàn một nữa.

Thầy Lưu dạy toán dựa điểm danh, chống đỡ qua thứ bảy.

Mười phút cuối cùng của một buổi học buổi trưa.

Lâm Tiếu cảm thấy sắp xếp thời khóa biểu như hợp lý lắm, tiết cuối cùng của mỗi lớp buổi sáng thứ bảy thì đều nên sắp xếp tiết học của giáo viên chủ nhiệm.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/trong-sinh-tro-ve-anh-trai-ngoc-cung-em-gai-thien-tai-lam-lai-cuoc-doi/chuong-30.html.]

Như thì giáo viên trong trường sẽ thể ăn ít kẹo nhuận họng hơn.

Khi thầy Lưu dạy toán kết thúc tiết học, cô giáo Từ - giáo viên chủ nhiệm lớp đợi sẵn ở cửa lớp. Thầy Lưu ngoài, cô giáo Từ lập tức , bục giảng: “Cô một chuyện quan trọng .”

“Ôi.” Trong phòng học vang lên từng tiếng thở dài, giáo viên chủ nhiệm chậm trễ thời gian tan học của thứ bảy.

mà cô giáo Từ chỉ dùng một câu cho yên lặng .

“Cuối tuần sẽ đặt mua đồng phục của đội Thiếu niên Tiền Phong.”

“Hôm nay khi về nhà hãy bảo cha đo chiều rộng vai, chiều dài, vòng eo, chiều dài quần của các em lên giấy, thứ hai mang tới đây. Viết chuyện vở bài tập của các em, nhất định nhớ kỹ.”

Bùm một tiếng, trong phòng học nổ tung.

“Đặt đồng phục của đội Thiếu niên Tiền Phong.”

“Tại đặt mua đồng phục của đội Thiếu niên Tiền Phong?”

“Ngốc, chắc chắn là chúng gia nhập đội Thiếu niên Tiền Phong .”

“Cô giáo Từ, chúng em thật sự gia nhập đội Thiếu niên Tiền Phong ạ?”

Cô giáo Từ gật đầu, xác nhận suy đoán của : “Sau khi phát đồng phục của đội Thiếu niên Tiền Phong xong, nhà trường sẽ tổ chức nghi thức gia nhập đội Thiếu niên Tiền Phong cho lớp hai.”

“Oa, chúng gia nhập đội Thiếu niên Tiền Phong rồi”, “Vậy khăn quàng đỏ , khăn quàng đỏ ở ?”, “Cô ơi cô sẽ dạy bọn em hát đội ca của đội Thiếu niên Tiền Phong ?”

Chíp chíp, chíp chíp, trong lớp học giống như hàng trăm con gà con đang kêu cùng một lúc.

Cô giáo Từ vỗ bục giảng rầm rầm hai cái: “Có câu hỏi thì giơ tay, câu hỏi thì im lặng.”

“Vương Hồng Đậu, em hỏi gì?”

Vương Hồng Đậu lên: “Cô giáo, cô cần đo chiều rộng vai, chiều dài là gì ạ?”

Cô giáo Từ: “Về nhà với cha , cha đều .”

Vương Hồng Đậu: “Nếu cha thì bây giờ, cô cho em , em về nhà cho cha .”

Câu hỏi của Vương Hồng Đậu cả lớp đều đồng tình, tất cả đều chiều rộng vai, chiều dài nghĩa là gì.

Lâm Tiếu nghi ngờ các bạn học bên cạnh, tại ngay cả chuyện bọn họ cũng , khi may quần áo đều đo những thứ ?

Cô giáo Từ hiểu vì lúc vội tan học, nhưng cô sớm quen với tình huống tương tự như . Nếu nhiều học sinh hỏi như , cô giáo Từ liền gọi những học sinh nam ở hàng đầu tiên lên bục giảng, lưng , dùng thước kẻ tam giác cực lớn khoa tay múa chân lưng bọn họ.

“Từ đây đến đây, là chiều rộng vai, còn từ đây đến đây, là chiều dài.”

Trần Đông Thanh ở bên trái đang vẽ hình lên giấy, vẽ tất cả những thứ mà cô giáo Từ hiệu.

Lâm Tiếu chằm chằm dáng vẻ luống cuống tay chân của bé, nhịn hỏi: “Tại vẽ , đầu óc nhớ ?”

Trần Đông Thanh ngây ngẩn cả : “Không nhớ .”

Lâm Tiếu hiểu cái cái gì mà nhớ , cho dù , nhưng cô giáo Từ khoa tay múa chân một nhớ kỹ trong đầu ?

mà cô quan tâm bạn học ngốc, thêm gì nữa, đổi câu hỏi: “Trước đây khi may quần áo chẳng lẽ đo những thứ ?”

Trần Đông Thanh: “May quần áo, tớ từng may quần áo, quần áo đều là mua ?”

Lần đổi là Lâm Tiếu ngây ngẩn cả .

Cô giáo Từ tuyên bố tan học, nhưng Lâm Tiếu ở chỗ của nhúc nhích. Cô chằm chằm các bạn học nối đuôi cửa, đầu tiên phát hiện quần áo các bạn học mới mặc tất cả đều mua bên ngoài.

Vậy mà ai may quần áo ở nhà cả.

Rất dễ sự khác biệt giữa quần áo tự may ở nhà và quần áo mua ở bên ngoài, quần áo các bạn học sinh ở trường tiểu học đây của Lâm Tiếu chủ yếu là tự , hoặc mua, chia đều mỗi nửa.

Quần áo tự thoải mái rẻ, nhưng mà hầu hết đều như quần áo mua ở bên ngoài, dù hầu hết cũng là thợ may chuyên nghiệp.

Từ đến nay Lâm Tiếu từng để ý các bạn học mặc quần áo gì mới, hôm nay đầu tiên để ý, cảm thấy thật kỳ lạ.

Trong đại viện của xưởng dệt bông đừng là trẻ con, ngay cả lớn cũng , ai mà mấy bộ quần áo tự may chứ?

Trường mới giống trường cũ.

Lâm Tiếu cúi đầu , quần áo cô mặc hôm nay đều là mua bên ngoài.

Trước khi chuyển trường, trai đặc biệt dẫn cô đến trung tâm thương mại để mua mấy bộ quần áo mới, cất tất cả quần áo cũ của cô tủ quần áo, để Lâm Tiếu mặc quần áo mới đến trường học mới.

Lúc Lâm Tiếu nghĩ là vì , hôm nay đầu tiên tự hỏi, vì chứ?

Chẳng lẽ trai sớm các bạn học ở trường mới đều mặc quần áo mua ở bên ngoài ?

Loading...