Trọng Sinh Trở Về, Anh Trai Ngốc Cùng Em Gái Thiên Tài Làm Lại Cuộc Đời - Chương 448

Cập nhật lúc: 2025-03-11 00:48:03
Lượt xem: 74

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Tiếu Tiếu, lên .” Khi chiếc xe chạy tiểu khu, Lâm Dược Phi nhắc nhở em gái rõ ràng đang phát ngốc.

Lâm Tiếu giọng của trai thì ngẩng đầu lên , còn kịp lấy tinh thần cây xanh khắp nơi là cho kinh sợ: “Đây là công viên nào?”

Lâm Dược Phi to: “Công viên cái gì, đây là nhà mới.”

Lâm Tiếu chăm chú ngoài cửa sổ xe, cô đến nhà mới là mùa đông nửa năm . Khi đó việc xanh hóa trong tiểu khu vẫn thành, cây cối mùa đông giá rét rụng lá hết và tiến trạng thái ngủ đông. Sau đó, Lâm Tiếu vì bận rộn với cuộc thi IMO nên vẫn đến tiểu khu mới nào. Cô mơ hồ nhớ là cảm thán trong tiểu khu mới xanh hóa hai vô cùng : “Thật giống như vườn hoa.” Lâm Tiếu cũng quá quan tâm.

Hôm nay xe của trai chạy một mạch đến tiểu khu, Lâm Tiếu cảm thấy mắt của đều đủ dùng. Những cây cao lớn cùng với những bụi cây thấp bé đều cắt tỉa cẩn thận, còn tạo hình cảnh quan khu vườn, bãi cỏ rộng là một mảng xanh tươi sạch sẽ.

Những tòa nhà nhỏ sáu tầng trùng trùng thấp thoáng trong cây cối xanh tươi, mặt tiền trắng tinh và sáng bóng, giống như ngôi nhà chỉ trong truyện cổ tích.

Đây giống như vườn hoa, mà chính là xứ sở thần tiên nơi các nàng tiên ở.

Lâm Dược Phi đạp nhẹ phanh, ngã ba đường hỏi em gái: “Đi xem nhà nào ?”

Lâm Tiếu chút do dự : “Đi xem nhà của và em .”

Lâm Dược Phi liếc em gái, dùng ánh mắt khiển trách em gái quan tâm đến nhà của . Lâm Tiếu lý lẽ ngay thẳng , cô đương nhiên sẽ quan tâm hơn đến ngôi nhà mới mà cô sẽ ở.

Lâm Tiếu chỉ mới đến đây nửa năm , nhưng ngay khi Lâm Dược Phi dừng xe, Lâm Tiếu mở cửa xe và thẳng đến ngôi nhà mới.

“Em nhớ nhà ?” Lâm Dược Phi hét lên lưng em gái.

“Em nhớ mà.” Lâm Tiếu đầu chạy lên lầu, chân dài một bước liền vượt qua hai bậc cầu thang.

Một lát , hai em gặp cửa chống trộm. Lâm Dược Phi to ha ha: “Có chạy nhanh cỡ nào thì vẫn đợi ở cửa thôi.”

Lâm Dược Phi lấy một chùm chìa khóa, lắc lắc trong tay, cố ý chậm rãi từ từ mở cửa.

“Anh, nhanh lên.”

Sau khi âm thanh của Lâm Tiếu , Lâm Dược Phi liền đẩy cánh cửa lớn của nhà mới .

Lâm Tiếu ở của ngạc nhiên wow một tiếng, nhà mới thật là lớn và quá.

Lâm Tiếu thấy đầu tiên là phòng khách, chiếc sô pha lớn liền , sô pha còn trải một tấm thảm , ánh mặt trời chiếu rọi sàn gỗ màu nâu đỏ, ngọn đèn chùm tinh xảo đầu tỏa sáng rực rỡ, đẽ.

Trên tủ TV bằng gỗ, TV màu mới lớn hơn TV màu hiện tại ở nhà.

Bên cạnh tủ TV một cái tủ trưng bày bằng kính đẽ, nhưng bên trong gì, Lâm Tiếu tò mò hỏi: “Cái để gì ạ?”

Lâm Dược Phi: “Để đặt huy chương vàng và cúp thưởng của em.”

“Tất cả huy chương vàng và cúp thưởng của em giành đều đặt ở đây, trong tương lai hãy cố gắng lấp đầy nó.”

Lâm Tiếu há hốc mồm, tủ trưng bày bằng kính nhiều tầng, khó để đầy nó.

Lâm Tiếu chịu thua kém : “Em đương nhiên sẽ đầy nó, cứ chờ xem nha.”

Lâm Dược Phi thấy em gái hếch cằm lên, vành mắt chút nóng lên. Cũng may Lâm Tiếu chú ý đến, cô kịp chờ chạy phòng ngủ: “Anh ơi, phòng nào của em?”

Lâm Dược Phi đưa tay chỉ cho Lâm Tiếu: “Căn phòng đó.”

Lâm Tiếu kinh ngạc : “Sao để căn phòng ở hướng mặt trời cho em?”

Lâm Dược Phi: “Có hai phòng ở hướng mặt trời, phòng của cũng ở hướng mặt trời.”

Phòng ngủ của và Lâm Tiếu đều là ở hướng nam, đón ánh sáng , nhưng phòng của Lâm Tiếu đúng là rộng hơn phòng của , bởi vì phòng của Lâm Tiếu là một dãy phòng nhỏ.

“Wow.” Lâm Tiếu phòng ngủ của , thứ hai phát tiếng cảm thán.

Trên tường phòng ngủ những miếng ván ốp tường cao hơn nửa , ở giữa một chiếc giường lớn, vẻ mềm và dễ chịu thoải mái, rèm cửa là màu cà phê nhạt.

Trong căn phòng, phòng ngủ thông với thư phòng, Lâm Tiếu đẩy cửa bước thư phòng.

Bàn học siêu dài!

Còn một giá sách bằng nguyên một mặt tường!

Lâm Tiếu nhào qua giống như Tiểu Hoàng thấy thịt, lúc cô khó chịu nhất là bàn học đủ lớn, luôn thu dọn sách trong khi tiêu đề, nếu mở cuốn sách thì bỏ cuốn xuống. Trước đây, giá sách nhỏ thể chứa tất cả sách của Lâm Tiếu, nhưng hiện tại bức tường sách cuối cùng cũng thể chứa tất cả chúng.

Sách Toán, tạp chí, truyện tranh của Lâm Tiếu đều đặt mà vẫn còn trống nhiều chỗ, cô còn thể mua sách thêm.

Lâm Dược Phi em gái đang giá sách khúc khích suốt hai phút đồng hồ. Lại chạy xem phòng bếp và nhà vệ sinh, nhà vệ sinh ở nhà mới còn nửa khô nửa ướt như nữa, tấm kính chắn nước, một phòng tắm thực sự, lúc tắm rửa để nước b.ắ.n tung tóe ngoài.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/trong-sinh-tro-ve-anh-trai-ngoc-cung-em-gai-thien-tai-lam-lai-cuoc-doi/chuong-448.html.]

Ban công nhà mới cũng to và rộng rãi, máy giặt vẫn đặt ngoài ban công như cũ, nóc ban công lắp đặt giàn phơi đồ. mà nó chiếm gian, ở giữa ban công một chiếc bàn nhỏ, hai cái ghế và một chiếc xích đu.

Lâm Tiếu ghế xích đu, phơi nắng và đu đưa.

Lâm Dược Phi thấy em gái mà còn “hưởng thụ”, bất lực nhắc nhở: “Mùa hè trời nắng to thế mà em nóng ?”

“Em xem xong thì thôi, dẫn em xem nhà của , nhà của còn hơn.”

Lâm Tiếu theo trai xuống lầu lên lầu, căn nhà mà “còn hơn”, thấy dùng giọng điệu khoe khoang : “Thế nào, nhà thật hơn ?”

Lâm Dược Phi vẫn luôn thích phong cách Mỹ do em gái lựa chọn, cảm thấy rằng trang trí kiểu Trung Quốc mới là trang trí tinh tế.

Lâm Dược Phi chỉ bức bình phong phía sô pha cảnh trong phòng khách: “Đẹp chứ?”

Còn bức tranh trong nhà, bàn bằng gỗ, bình hoa cổ kính.

Lâm Dược Phi mua đồ cổ, kinh doanh nếu bắt đầu mua đồ cổ, chẳng khác nào đào một lỗ trong ví của , để những “ buôn đồ cổ” móc tiền từ bên trong.

mà Lâm Dược Phi mua đều là tranh của các bậc thầy đương đại, hoặc là các tác phẩm nhái như thật, tất cả phối hợp trong phòng mười phần ý vị.

Đáng tiếc Lâm Tiếu cũng khen như ý , cô cau mày ghế sô pha trong phòng khách, ghế sô pha đệm êm, nhưng tay vịn của ghế sô pha là bằng gỗ cứng, cho nên để dựa đầu .

Còn đầu giường cứng, ghế ăn cứng.

Lâm Tiếu nở nụ với : “Anh thích là .”

Lâm Dược Phi tặc lưỡi: “Nhóc con như em, thưởng thức.”

Lâm Tiếu: “Em đương nhiên thưởng thức, giúp và em trang trí căn nhà thật sự !”

Lâm Tiếu nghĩ đến trai bận rộn công việc, bất kể là trời đông giá rét là còn nóng bức chạy tới chạy lui đến nhà mới, cô cảm ơn : “Anh vất vả .”

Lâm Dược Phi em gái như cảm thấy lúng túng, đưa tay kéo tóc đuôi ngựa của Lâm Tiếu một cái: “Buồn nôn.”

Trên đường lái xe về nhà, Lâm Dược Phi khoe khoang với em gái: “Chị Tiểu Vân của em thích kiểu trang trí phong cách Trung Quốc mới của .”

Thẩm Vân và Lâm Dược Phi sở thích giống , đều thích phong cách Trung Quốc mới.

Lâm Tiếu cảm thấy việc thật là vặn, đều thích nhà mới của .

Lâm Dược Phi: “Mẹ chúng nhất định cũng thích phong cách Trung Quốc mới, vì chiều theo em mới thích phong cách Mỹ.”

Lâm Tiếu tin: “Mẹ là thật lòng thích mà.”

Lâm Dược Phi: “Vậy em về nhà thử hỏi xem.”

Việc đầu tiên khi Lâm Tiếu về nhà là hỏi rằng trong hai ngôi nhà mới thích nhà nào hơn. Lữ Tú Anh sớm hai em đang cãi , bà bất đắc dĩ lắc đầu.

Hai em một là ông chủ một công ty, còn đạt huy chương vàng cuộc thi IMO, nhưng đều là nhân mô cẩu dạng[1], về nhà thì đứa tranh đứa như trẻ con.

[1] Nhân mô cẩu dạng: chỉ những trông lịch sự nghiêm túc nhưng thật đang âm mưu suy tính gì đó.

“Mẹ đều thích cả, đều thích cả, nhanh rửa tay ăn cơm thôi.”

Lâm Tiếu hít hít cái mũi, ngửi thấy mùi giấm chua: “Hôm nay ăn gì ạ?”

Lữ Tú Anh: “Ăn sủi cảo.”

Khi ở ngoài về nhà thì ăn sủi cảo: “Con từ nước ngoài trở về một bữa ăn sủi cảo.” Chúc mừng Lâm Tiếu giành huy chương vàng trong cuộc thi IMO, cũng nên ăn sủi cảo.

Lữ Tú Anh đặt đĩa giấm cùng đường tỏi lên bàn, đưa tương cay cho Lâm Tiếu: “Con thêm bao nhiêu ớt cho giấm của thì tự cho .”

Khi sủi cảo nóng hổi bốc khói lấy khỏi nồi, cái đầu tiên Lâm Tiếu chấm giấm, nếm thử hương vị nguyên bản của sủi cảo.

Cô cắn một miếng, nước súp bên trong gần như chảy ngoài, mùi thơm của thịt trong nhân bánh hòa quyện với mùi bột mì của vỏ bánh trong miệng, Lâm Tiếu hài lòng : “Chỉ thịt!”

Nhân sủi cảo chỉ thịt, hai phần mỡ tám phần nạc, trộn thêm rau quả gì, chỉ nêm hành lá và nước gừng.

Lâm Tiếu thích nhất sủi cảo nhân thuần thịt, so với thịt heo cải trắng, thịt heo rau hẹ, thịt heo phối với hết thảy đồ ăn đều ăn ngon hơn cả.

mà mà ít khi nấu sủi cảo như , cảm thấy Lâm Tiếu nên ăn rau xanh mỗi bữa ăn.

Sủi cảo nhân thuần thịt ăn như thế nào cũng đều ngon, Lâm Tiếu ăn một cái chấm giấm, ăn một cái chấm giấm, ăn một hai mươi cái.

Lâm Dược Phi càng ăn nhiều hơn, lúc Lâm Tiếu ăn một cái sủi cảo thì thể ăn hai cái, ăn gần bốn mươi cái.

Lữ Tú Anh bận rộn múc thêm cho em hai một chén canh sủi cảo nữa: “Uống chút canh , nước canh thành thức ăn.”

“Hai đứa đều hai cái dày, một cái lúc ăn cơm bình thường, cái còn là ăn sủi cảo.”

Loading...