Trọng Sinh Trở Về, Anh Trai Ngốc Cùng Em Gái Thiên Tài Làm Lại Cuộc Đời - Chương 461
Cập nhật lúc: 2025-03-12 00:51:30
Lượt xem: 73
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Trong thời gian huấn luyện quân sự, từ sáng đến tối ngày nào Lâm Tiếu và các bạn học cũng cùng luyện tập, mối quan hệ giữa các bạn cùng lớp giống như nhấn một nút tăng tốc , nhanh Lâm Tiếu và các bạn học cùng lớp trở nên thuộc với .
Từ bạn cùng phòng trong ký túc xá đến các bạn nữ trong lớp đến các bạn nam trong lớp, khi khóa huấn luyện quân sự sắp kết thúc, Lâm Tiếu thể nhớ tên và khuôn mặt của tất cả các bạn học trong lớp.
Việc đối với Lâm Tiếu mà là một việc vô cùng khó, cô suy nghĩ một chút, lẽ là vì trong suốt kỳ huấn luyện quân sự đều mặc đồng phục quân sự và đội mũ giống cô cách nào thông qua quần áo và kiểu tóc để nhận diện , chỉ thể cố nhớ mặt mũi bạn học một cách máy móc.
Mặc dù huấn luyện quân sự vất vả nhưng cũng nhiều niềm vui, tuy nhiên khi màn "diễu binh" ngày huấn luyện quân sự cuối cùng kết thúc, Lâm Tiếu vẫn thở phào nhẹ nhõm, khóa huấn luyện quân sự cuối cùng cũng kết thúc .
Đối với Lâm Tiếu mà , phiền não lớn nhất và khó chịu nhất trong khóa huấn luyện quân sự là thời gian sách mỗi ngày của cô quá ngắn. Ban ngày cô ở sân huấn luyện, buổi tối ăn cơm tắm rửa xong thì mới một chút thời gian để sách, tuy nhiên vài trang thì mí mắt của Lâm Tiếu bắt đầu đánh , đầu óc như gà con đang mổ thóc từng chút từng chút một.
Lâm Tiếu đặt sách xuống, giường, nhắm mắt chìm giấc ngủ.
Huấn luyện quân sự thật sự mệt, dù Lâm Tiếu ngủ như thế nào cũng ngủ đủ giấc.
Trong thời gian huấn luyện quân sự , sức ăn của Lâm Tiếu tăng lên nhiều, bụng cô thì ăn no nhưng đầu óc luôn trống rỗng, lúc nào cũng trong trạng thái đói bụng.
Cuối cùng cũng kết thúc khóa huấn luyện quân sự, theo thời khóa biểu bắt đầu lên lớp. Lâm Tiếu giống như một du khách tìm thấy cơn mưa rào sa mạc, háo hức tiếp thu những kiến thức ở đại học.
Trong phòng học ở đại học chỗ cố định, sinh viên nào đến sớm thì phía , sinh viên đến muộn chỉ thể phía , điều khiến Lâm Tiếu chút quen.
"Các ở phía ?" Lâm Tiếu thảo luận với ba bạn cùng phòng.
Lý Phương Khiết: "Ngồi ở phía phía đều ."
Châu Tinh: "Tớ ở phía , ở phía tớ rõ." Châu Tinh cao, từ nhỏ đến lớn cô luôn ở hàng ghế đầu trong lớp, buổi sáng mấy ngày họ đến lớp muộn một chút, trong phòng học một nam sinh hình cao lớn ở hàng ghế đầu, nguyên cả hai tiết học Châu Tinh đều cảm thấy khó chịu, cả cô cứ nghiêng qua trái nghiêng qua , chỉ thể thông qua khe hở nhỏ lên bảng.
Tôn Nhã Bình: "Tớ cũng ở phía ."
Ba đều ở phía , Lâm Tiếu : "Vậy thì ba chúng sẽ phiên dậy sớm để chiếm chỗ nha."
Lý Phương Khiết vội : "Tớ cũng chung với các ." Mặc dù cô quan tâm đến chỗ phía phía nhưng cô cũng tách khỏi mấy bạn cùng phòng.
Lâm Tiếu: "Vậy thì bốn chúng phiên dậy sớm."
"Vậy thì cứ dựa theo giường nha, ngày mai tớ sẽ là đầu tiên dậy sớm." Giường của Lâm Tiếu là 1.
Từ khi phiên chiếm chỗ, chỗ của Lâm Tiếu và ba bạn cùng phòng của cô cố định ở hai hàng đầu tiên, bởi vì cũng các bạn học của ký túc xá khác chiếm chỗ giống như họ, cách nào đảm bảo nào cũng là hàng đầu tiên, nhưng hai hàng đầu thì vẫn .
Các giáo viên đại học lên lớp dạy nhanh nhận và nhớ mặt bốn cô sinh viên nghiêm túc chăm chỉ . Trong đó Lâm Tiếu là mà họ ấn tượng nhất bởi vì mỗi khi giáo viên gọi Lâm Tiếu trả lời câu hỏi thì Lâm Tiếu luôn trả lời đúng, bao giờ cô trả lời sai hoặc trả lời.
Khi các giáo viên gọi các sinh viên khác trả lời, những câu hỏi mà các sinh viên khác trả lời , nếu hỏi Lâm Tiếu thì Lâm Tiếu chắc chắn sẽ trả lời .
Khi đến ngày Lâm Tiếu chiếm chỗ , cô đến lớp sớm, yên lặng ở hàng ghế đầu sách luyện đề. Thầy Phương dạy môn Vi tích phân cũng quen đến sớm, hai liên tiếp đến lớp sớm, nào thầy Phương cũng thấy Lâm Tiếu đang sách, ông tò mò tới xem thử Lâm Tiếu đang xem cái gì, ông vô cùng ngạc nhiên khi thấy cuốn sách mà Lâm Tiếu đang là cuốn sách mà ông giới thiệu cho các nghiên cứu sinh của .
"Em mượn nó ở thư viện ?" Thầy Phương thấy cuốn sách trong tay Lâm Tiếu dán nhãn thư viện đó.
Lâm Tiếu gật đầu: "Vâng thưa thầy."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/trong-sinh-tro-ve-anh-trai-ngoc-cung-em-gai-thien-tai-lam-lai-cuoc-doi/chuong-461.html.]
Thầy Phương tò mò hỏi: "Ai là giới thiệu cuốn sách cho em?" Cuốn sách mà ông giới thiệu cho nghiên cứu sinh, lẽ giáo viên nào giới thiệu nó cho sinh viên năm nhất ? Hình như nóng vội thì .
Lâm Tiếu lắc đầu: "Không ai giới thiệu cho em cả, là em tự tìm thấy nó trong thư viện ạ."
Lần đầu tiên khi Lâm Tiếu bước thư viện của Đại học Bắc Kinh, cô giống như một con chuột nhỏ rơi thùng gạo đầy ắp, gần như ngất vì hạnh phúc.
Trước đây Lâm Tiếu từng nghĩ rằng thư viện ở trường trung học một là đủ lớn nhưng bây giờ cô mới nhận rằng thư viện ở trường đại học còn lớn hơn lớn hơn nhiều.
Với những cuốn sách trong thư viện trường đại học diện đến mức học sinh trung học thể nào theo kịp , nhiều sách thuộc các chuyên ngành khác , chỉ riêng đến những cuốn sách liên quan đến toán học, trong nháy mắt Lâm Tiếu thể nào xem hết chúng, cô thực sự khi nào thì bản mới thể xem hết chúng nữa.
Thầy Phương Lâm Tiếu trả lời là cuốn sách do tự cô tìm thấy, ông càng tò mò hơn: "Vậy tại em chọn cuốn sách ? Lấy đại ?"
Lâm Tiếu gật đầu: "Dạ thưa thầy, là em tùy ý lấy đại thôi ạ. Em mượn năm cuốn sách ở thư viện, khi mượn về em lật xem một chút, thấy cuốn là cuốn thú vị nhất nên em cuốn ." Mượn năm cuốn sách một là giới hạn tối đa của thư viện.
Thầy Phương ngạc nhiên : "Em mượn năm cuốn sách một , bốn cuốn còn là sách gì?"
Lâm Tiếu báo tên bốn cuốn sách còn , cô cảm thấy vẻ mặt của thầy Phương đột nhiên khiến cho cô chút khó hiểu.
Đột nhiên Thầy Phương nhắc đến tên một cuốn sách trong đó: "Em cũng từng qua Giải đáp thắc mắc về Vi tích phân, em nghĩ cuốn sách đó và cuốn sách em đang cầm điểm gì khác ?"
Mặc dù Lâm Tiếu hiểu tại thầy Phương hỏi câu hỏi , nhưng câu hỏi hề khó để trả lời: "Giải đáp thắc mắc về Vi tích phân giống với tài liệu giảng dạy cho cấp ba hơn, còn cuốn thì giống tài liệu giảng dạy cho đại học ạ."
Giải đáp thắc mắc về vi tích phân chỉ dạy cách đề, cách kiểm tra, còn cuốn sách giảng dạy tay cô chủ yếu truy tìm nguồn gốc ban đầu, dạy những kiến thức toán học từ ngọn nguồn, đầu tiên Lâm Tiếu nó, cô cảm thấy mở đầu mỗi chương đều đơn giản, cô hiểu tại những nội dung đơn giản như vẫn còn xuất hiện trong những cuốn sách giảng dạy ở đại học nhưng cô vẫn tiếp tục nó, đó cô phát hiện những nội dung trong cuốn sách là một dãy mạch lạc, từ đơn giản đến phức tạp, những kiến thức ở phần mở đầu thực sự đơn giản nhưng những kiến thức ở phần đạt đến một chiều sâu mà Lâm Tiếu từng thấy ở những cuốn sách khác.
Điều khó nhất đó là thời cơ chín mùi ắt sẽ thành công.
Khi Lâm Tiếu cuốn sách , bản cô giống như đang chèo thuyền dọc theo dòng sông tri thức, phía như ai đó đang chỉ đường dẫn lối cho cô.
Mặc dù Lâm Tiếu tiếp xúc quá nhiều sách đại học nhưng cô nghĩ sách đại học nên như thế .
Sau khi Lâm Tiếu miêu tả, thầy Phương nở một nụ hỏi: "Em chuẩn học lên nghiên cứu sinh ?"
"Cố mà nỗ lực học xong đại học, học xong thì đến thi nghiên cứu sinh của thầy nha." Thầy Phương .
Lâm Tiếu ngạc nhiên thầy Phương, họ đang thảo luận sách Toán ? Tại đột nhiên nhảy tới chủ đề ?
Tuy nhiên, Lâm Tiếu nhanh chóng đưa một câu trả lời khéo léo: "Cảm ơn thầy Phương, em nghĩ đến việc học cao nhưng em nhất định sẽ chăm chỉ nỗ lực học tập ở quãng đường đại học ạ."
Thầy Phương về phía Lâm Tiếu mỉm một lát trở bục giảng, các sinh viên cũng lượt lớp, chẳng mấy chốc lấp đầy gần hết lớp học.
Ba Châu Tinh cùng lớp, xuống chiếc ghế bên cạnh Lâm Tiếu. Châu Tinh đưa cho Lâm Tiếu hai cái bánh bao thịt với một cốc sữa đậu nành, ai chiếm chỗ thì bạn cùng phòng sẽ mang bữa sáng cho đó, đồng thời trả thẻ ăn của Lâm Tiếu cho cô: "Cậu cất ."
Lâm Tiếu cắn hai ba miếng thì ăn xong bữa sáng, cô ném túi ni lông thùng rác, đúng lúc chuông lớp vang lên.
Trong giờ học, Châu Tinh lén lút hỏi Lâm Tiếu: "Sao hôm nay thầy Phương cứ gọi trả lời ?"
Một tiết học bốn mươi lăm phút, mà thầy Phương gọi Lâm Tiếu đến ba .
Bởi vì thầy Phương thường xuyên về hướng Lâm Tiếu, Châu Tinh bên cạnh cô luôn ánh mắt của thầy Phương quét qua, cho Châu Tinh cứ thấp thỏm yên nguyên cả một tiết học, cô cũng dám lơ là.