Trọng Sinh Trở Về, Anh Trai Ngốc Cùng Em Gái Thiên Tài Làm Lại Cuộc Đời - Chương 474

Cập nhật lúc: 2025-03-12 00:51:54
Lượt xem: 66

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cuối năm học mới của Lâm Tiếu, Dư Chiêu Chiêu một nữa phòng thi đại học.

Lúc đây, Dư Chiêu Chiêu thi đỗ đại học yêu thích theo ước nguyện, tuyển chuyên ngành mà mong .

Dư Chiêu Chiêu gặp mặt Lâm Tiếu, nhưng kỳ nghỉ hè Lâm Tiếu đại học luận văn.

Lâm Dược Phi hiểu vì luận văn của em gái nhất định ở trường đại học: "Em chuyển tất cả những cuốn sách em dùng về nhà, ở nhà ?"

"Nhà chúng bút, giấy, bàn hả?"

Lâm Tiếu: "Anh , hiểu ."

luận văn thường xuyên gặp thầy Phương, mỗi một bản thảo đều đưa cho thầy Phương xem. Ở trường đại học, thiếu sách gì thể đến thư viện mượn bất cứ lúc nào, còn nhiều đàn , đàn chị cũng về nhà, vấn đề gì cũng thể thảo luận với . Ở trong đại học luận văn sẽ khí hơn.

Lâm Dược Phi: "Kỳ nghỉ hè mà em ở đại học, chắc là nhà ăn đóng cửa nhỉ?"

Lâm Tiếu: "Không , sinh viên ở trường đại học kỳ nghỉ hè cũng nhiều mà."

Lâm Dược Phi cách nào khác, chỉ thể mặc kệ em gái ở trường học.

Tuy nhiên, kỳ nghỉ hè một tin . Sách giáo khoa mà Lâm Tiếu và thầy Phương biên soạn chính thức xuất bản. Lâm Dược Phi vốn tưởng rằng trong sách giáo khoa chỉ tên thầy Phương nhưng ngờ thầy Phương cũng ghi thêm cả tên sinh viên của .

Tuy rằng tên của Lâm Tiếu ghi ở cuối cùng nhưng Lâm Dược Phi vẫn mua một lèo mấy chục quyển sách. Chỉ ước là cứ gặp ai chỉ bìa sách giáo khoa đại học, cho xem hai chữ "Lâm Tiếu" in đó.

Trên giá sách trong phòng việc của Lâm Dược Phi vốn đều là một ít sách trang trí mặt ngoài do Tiểu Hứa chuyển từng hàng thêm giá sách. Bây giờ những quyển sách khác đều dời sang bên cạnh, để ô trống dễ thấy nhất, tất cả đều bày sách mà em gái và thấy Phương cùng biên soạn.

Lữ Tú Anh cũng khác Lâm Dược Phi là mấy, khi chuyển nhà mới, Lữ Tú Anh cũng quen một hàng xóm mới.

Lữ Tú Anh trò chuyện với hàng xóm mới, một lúc là đến Lâm Tiếu: "Ôi chao! Con cái bản lĩnh cũng , quá bận rộn, quá mệt mỏi."

"Không ! Kỳ nghỉ hè con bé trường đại học, theo giáo viên luận văn."

"Những sinh viên đại học khác cần luận văn, học, thi xong là thể nghỉ về nhà. Giáo viên của Tiếu Tiếu , con bé trình độ của một nghiên cứu sinh, thể dùng tiêu chuẩn của sinh viên đại học để đánh giá con bé, dùng tiêu chuẩn nghiên cứu sinh để đánh giá, thậm chí còn dùng tiêu chuẩn cao hơn."

"Ở trường đại học, thầy Phương yêu cầu con bé gửi ít nhất hai bài luận văn, còn là tạp chí hàng đầu gì đó."

“Cũng một học kỳ gặp , là con về nhà cũng , sẽ đến thăm con. Bây giờ lái xe , lái xe cao tốc .”

"Con bé bảo , cho thăm, quấy rầy."

Lữ Tú Anh dứt lời, hàng xóm đưa tay chỉ khóe miệng bà.

Lữ Tú Anh đưa tay sờ: "Sao thế? Khóe miệng dính gì ?"

Hàng xóm: “Không , bà sờ một chút, khóe miệng bà sắp cong lên trời .”

Lữ Tú Anh nhịn ha ha, một lúc : " đều là sự thật. Tiếu Tiếu bản lĩnh như , thật sự vui vẻ cho con bé. con bé giương cánh bay cao, nhà cũng thật sự nhớ mong con bé."

Kỳ nghỉ đông đại học năm thứ ba, Lâm Tiếu về nhà ăn tết. Cuối cùng cô cũng gặp Dư Chiêu Chiêu trở thành sinh viên đại học. Lâm Tiếu và các bạn hẹn về trường trung học thăm các thầy các cô. Ở cổng trường, cô thấy Dư Chiêu Chiêu thì chợt ngây : "Chiêu Chiêu.”

Dáng vẻ phấn chấn của Dư Chiêu Chiêu cho cô nhớ tới dáng vẻ đầu tiên thấy cô ở trường trung học cơ sở của . Đã nhiều năm thấy ánh mắt Dư Chiêu Chiêu sáng như .

Dư Chiêu Chiêu đưa tay kéo cánh tay Lâm Tiếu: "Lâm Tiếu, thành phố chúng mở siêu thị, từng qua ?"

Lâm Tiếu lắc đầu: “Tớ .”

Dư Chiêu Chiêu: "Chúng dạo cùng một chút ."

Trước Tết Nguyên đán năm nay, siêu thị đầu tiên trong thành phố khai trương, đều xem và tham gia vui vẻ.

Lâm Tiếu và các bạn cùng lớp hẹn ngày đầu tiên siêu thị, về nhà kể với .

Hai ngày nay Lữ Tú Anh luôn những xung quanh về việc khai trương siêu thị đầu tiên của thành phố, bà là: "Trực tiếp đẩy xe đẩy nhỏ ở trong siêu thị lấy đồ, cần trả tiền."

Lữ Tú Anh khiếp sợ hỏi Lâm Tiếu: "Đồ đạc trong siêu thị thật sự cần trả tiền ?"

Lâm Tiếu hiểu lầm: "Đương nhiên . Chỉ là cần mua một món tiền trả một . Ở trong siêu thị, đẩy xe đẩy thể tùy tiện lấy đồ, lúc khỏi cửa siêu thị thì mới thanh toán cùng ."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/trong-sinh-tro-ve-anh-trai-ngoc-cung-em-gai-thien-tai-lam-lai-cuoc-doi/chuong-474.html.]

Lữ Tú Anh chợt hiểu : "Mẹ ngay chuyện cho ."

Lâm Tiếu qua mô hình siêu thị từ lâu, Bắc Kinh cũng siêu thị khai trương nhưng Lâm Tiếu ít khi khỏi cổng trường nên còn dạo qua.

Cô cho rằng siêu thị như thế nào, lúc siêu thị sẽ quá kinh ngạc.

Ngày đầu tiên, Lâm Tiếu và các bạn cùng lớp tới cửa siêu thị. Một bức tường thủy tinh đột nhiên đập mắt. Bên trong tường kính là thang cuốn thật dài, thang cuốn đầy , gần như mỗi đều một cái xe đẩy.

Lâm Tiếu há hốc miệng: "Wow!"

Đi dạo siêu thị chung với Lâm Tiếu Chu Tuệ Mẫn, Dư Chiêu Chiêu, Bạch Huyên và Trương Quân Nhã.

Hôm nay là sàn diễn của tụi con gái.

Thật , ban đầu Lâm Tiếu và Chu Tuệ Mẫn còn tính rủ thêm Triệu Hiểu Long và Phương Kính Phàm, nhưng cả Bạch Huyên và Trương Quân Nhã đều rằng cha họ cho phép họ ngoài chơi với con trai, nếu như con trai thì họ thể .

, Lâm Tiếu và Chu Tuệ Mẫn quyết định gọi tụi con trai, khẳng định Bạch Huyên và Trương Quân Nhã quan trọng hơn, tụi con trai thể hẹn .

"Đã lên đại học mà cha các vẫn cho phép các qua với con trai ?" Chu Tuệ Mẫn tò mò hỏi.

Trương Quân Nhã lắc đầu như cái trống lắc: "Tất nhiên là , cha tớ , khi nghiệp đại học thì tớ phép yêu đương."

Bạch Huyên thở dài một : "Còn cha tớ thì sợ bóng sợ gió."

Sau khi chuyện "yêu sớm" của cô và Lý Triển Bằng ở thời cấp hai cha phát hiện, cha vẫn luôn cảnh giác với việc yêu sớm của cô . Lệnh cấm của cha Bạch Huyên là đợi cô đến hai mươi tuổi, hai mươi tuổi thì cô mới phép yêu đương.

"Thật bây giờ nghĩ , hồi đó tớ với Lý Triển Bằng cũng tính là yêu đương, lúc đó cứ nghĩ bản thứ gì cũng hiểu nhưng thật chẳng hiểu gì cả."

Ngay cả nắm tay mà Bạch Huyên với Lý Triển Bằng còn từng nắm bao giờ, mỗi ngày hai đều trao đổi cuốn sổ cho , cho một đống văn vẻ, cho một đống văn vẻ.

Bây giờ nghĩ Bạch Huyên còn bật : "Thật , nhiều lời buồn nôn do tớ , là do tớ tìm trong sách đó, cuốn tiểu thuyết thấy những câu trong đó trúng tâm trạng của tớ thì tớ liền chép nó , xem cuốn tạp chí cảm thấy nhân vật chính trong đó chẳng là bản tớ , thế là tớ bèn gom góp chép hết trong cuốn sổ."

Lúc đầu khi Bạch Huyên "thất tình", cô vô cùng đau lòng, cảm thấy tấm chân tình mà dành cho Lý Triển Bằng hèn nhát cho cô thất vọng.

Bây giờ , thật “tấm chân tình” của chỉ là là sự khao khát của các cô gái mới lớn về những câu màu hồng một tình yêu diễn tả bằng lời mà thôi. Cô thư cho Lý Triển Bằng Trương Triển Bằng, Vương Triển Bằng thật đều quan trọng.

Nếu Bạch Huyên thể nhận những chuyện ngay từ đầu thì cô chỉ cần trực tiếp tìm một bạn qua thư hoặc tự nhật ký là , cũng sẽ cha quản chặt chẽ nhiều năm như .

“Không lẽ cha cho phép yêu đương ?” Bạch Huyên và Trương Quân Nhã tò mò Chu Tuệ Mẫn - hỏi câu hỏi . Chu Tuệ Mẫn và Lâm Tiếu bằng tuổi , cả hai đều nhỏ tuổi hơn họ.

Không ngờ Chu Tuệ Mẫn mà thật sự gật đầu: " ."

"Mẹ tớ hình như khi tớ ở độ tuổi thì qua với cha tớ ."

Nguyên văn lời của Chu Tuệ Mẫn là: "Cha của con lúc đó cao gầy, ông còn lái máy kéo, vẻ lắm, các cô gái ở những ngôi làng xung quanh đều lén lút trộm ông , nếu như tay sớm thì bây giờ ông là cha của con ."

Tuy nhiên, của Chu Tuệ Mẫn cũng dặn dò cô : “Lên đại học thể yêu đương, thể trò chuyện, nắm tay cái gì cũng nhưng con là con gái, tuyệt đối điều ngu ngốc để cho bản chịu thiệt thòi.”

Trước khi đại học, của Chu Tuệ Mẫn giải thích kỹ cho cô những kiến thức mơ hồ về phương diện , để Chu Tuệ Mẫn hiểu ý nghĩa của “chịu thiệt” và “ điều ngu ngốc” là gì.

Thật , Chu Tuệ Mẫn chuyện từ lâu , là Lâm Tiếu lén lút cho cô .

Lâm Tiếu giải thích rõ ràng hơn nhiều so với , nếu như cô tiếp thu kiến thức từ Lâm Tiếu , Chu Tuệ Mẫn thật sự hiểu những gì mà , những gì mà thật sự trừu tượng.

tư duy cởi mở của cha Chu Tuệ Mẫn cho Bạch Huyên và Trương Quân Nhã ngưỡng mộ ngớt .

"Cha thật mà."

"Cha thật sự ."

Thực , Bạch Huyên và Trương Quân Nhã cũng vội yêu đương nhưng cứ cha giám sát chặt chẽ như thật sự phiền.

"Lâm Tiếu, nhà của thì ?"

"Còn Dư Chiêu Chiêu nữa?"

Dư Chiêu Chiêu ung dung lắc đầu: "Tớ quan tâm đến họ , cuộc đời của tớ do tự tớ tự quyết định."

Loading...