Trọng Sinh Trở Về, Anh Trai Ngốc Cùng Em Gái Thiên Tài Làm Lại Cuộc Đời - Chương 481
Cập nhật lúc: 2025-03-13 01:11:02
Lượt xem: 67
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Lữ Tú Anh Lâm Tiếu thì dở dở : “Con chỉ tính chuyện thời gian, cuối tuần về gặp .”
Lâm Tiếu lập tức : “Đương nhiên .”
“Mẹ ơi, với bà ngoại đến Bắc Kinh ở, Tiểu Hoàng thì ?” Lâm Tiếu hỏi.
Lữ Tú Anh : “Chắc cũng mang Tiểu Hoàng đến Bắc Kinh luôn, con với Tiểu Vân nào rảnh để chăm sóc Tiểu Hoàng.”
Tiểu Hoàng còn nhỏ nữa, hai năm nay Lữ Tú Anh chăm sóc nó ngày càng dày công, quan tâm cân bằng dinh dưỡng cho Tiểu Hoàng.
Lâm Tiếu vui, thế thì cả nhà trừ trai và chị Tiểu Vân thì đều đến Bắc Kinh hết , cô thể gặp mặt thường xuyên.
Bà ngoại cảm khái : “Thật ngờ đời của bà còn thể ở nhà ở Bắc Kinh.”
Lữ Tú Anh cũng mong chờ tháng ngày đến Bắc Kinh sinh sống khi về hưu, khi bà sẽ trồng hoa, nuôi chó, mỗi ngày nấu vài món ngon thường xuyên đưa đến trường cho Lâm Tiếu.
“Chưa đến một năm, đến một năm nữa là về hưu .” Lữ Tú Anh .
Tuy bây giờ việc ở phòng văn thư chẳng hề vất vả, bận việc cũng thể xin nghỉ bất kỳ lúc nào, nhưng công việc trong như một sợi dây thừng thắt chặt , chắc chắn sẽ tự do như về hưu.
“Lúc con kêu đổi công việc, trường tiểu học trực thuộc sẽ trực thuộc thành phố, trong phòng văn thư trường tiểu học trực thuộc cũng sẽ đổi sang biên chế giáo sư trong thành phố.” Ban đầu Lữ Tú Anh tin, giờ thì khỏi : “Còn đến một năm nữa là về hưu , dù đổi, cũng bỏ lỡ cơ hội .”
Lữ Tú Anh cũng thấy hối hận với lựa chọn đổi việc , khi đổi việc thì bà thêm thời gian để chăm sóc Tiếu Tiếu , Tiểu Phi việc bận rộn mệt mỏi như , bà cũng thể chia sớt việc nhà.
Lâm Dược Phi tin chắc ký ức của sai sót: “Mẹ đừng nóng vội, còn gần một năm nữa mới về hưu ?”
Lữ Tú Anh: “Nhiều năm đổi, còn đến một năm thì đổi.”
Lâm Dược Phi: “Một năm gì mà kịp , đừng một năm, một tháng, một tuần cũng kịp nữa. Nếu thật sự đổi thì chẳng qua là chuyện văn kiện thôi ?”
Lữ Tú Anh lắc đầu tin: “Đó là vịt c.h.ế.t cứng miệng thôi con. Chúng cứ chờ xem tương lai thôi, chờ xem lúc về hưu sẽ .”
Kỳ nghỉ đông tết, việc đầu tiên Lâm Tiếu khi về nhà là gặp mặt bạn bè, nôn nóng xem cuộc sống đại học của nhóm bạn.
Vương Hồng Đậu : “Chúng ăn Pizza Hut . Lâm Tiếu, ăn Pizza Hut ở Bắc Kinh từ lâu ?”
Lâm Tiếu lắc đầu, cô chỉ ăn ở nhà ăn và quán cơm nhỏ gần trường ở Bắc Kinh thôi.
Vương Hồng Đậu: “Vậy , chúng cùng nếm thử Pizza Hut mùi vị gì.”
Lâm Tiếu, Vương Hồng Đậu, Diệp Văn Nhân và Trần Đông Thanh hẹn gặp ở Pizza Hut. Bốn gọi pizza, mì ý và salad tự chọn.
Một phần salad tự chọn sẽ cho một cái đĩa, thể thêm bao nhiêu trái cây đĩa thì dựa hết bản lĩnh của bản .
Lâm Tiếu cái khay của khách hàng mấy bàn xung quanh đang bưng, lập tức nhíu mày: “Xếp như vững lắm luôn.”
Lâm Tiếu thấy hình dáng mấy miếng trái cây cắt , trong đầu lập tức nổi lên cảnh tượng sắp thế nào mới vững nhất.
Bốn cùng đến quầy salad tự chọn, Lâm Tiếu chỉ huy, Diệp Văn Nhân bưng khay, Trần Đông Thanh tay xếp trái cây lên .
Lâm Tiếu nghĩ xong hết sắp thế nào từ , Diệp Văn Nhân vẽ vời nên tay vững, Trần Đông Thanh chơi đàn dương cầm từ nhỏ còn lập chí trở thành bác sĩ ngoại khoa, tay còn vững hơn.
Trái cây xếp chồng lên thành một cái tháp độ cao gấp ba khách hàng khác.
Cuối cùng vẫn là Vương Hồng Đậu gào lên: “Đủ đủ , chúng cũng thể ăn hết trái cây .” Ba mới dừng .
Diệp Văn Nhân vững vàng bưng tháp trái cây về chỗ , khách xung quanh đều đưa ánh mắt ngưỡng mộ sang.
Vương Hồng Đậu dùng d.a.o nĩa ăn pizza, Lâm Tiếu trực tiếp thò tay bóc một miếng, trong những bộ phim cô từng xem thì đều ăn pizza bằng cách trực tiếp bóc bằng tay.
Sau khi thấy thì Vương Hồng Đậu và Diệp Văn Nhân cũng trực tiếp dùng tay, d.a.o nĩa quả thật dùng chẳng quen chút nào.
Chỉ Trần Đông Thanh kiên trì dùng d.a.o nĩa, dùng d.a.o nĩa nhuần nhuyễn, động tác lúc ăn pizza chuẩn vững.
Diệp Văn Nhân : “Sau các tuyệt đối đừng du lịch ở Tây Hồ mùa hè, mùa hè bên đó thật sự nóng lắm lắm lắm luôn .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-tro-ve-anh-trai-ngoc-cung-em-gai-thien-tai-lam-lai-cuoc-doi/chuong-481.html.]
Diệp Văn Nhân vô cùng kích động xách hành lý lên đại học, xuống xe lửa thì suýt bức xạ nhiệt tát mặt.
“Còn thế ? Tháng chín tớ trong trường, cảm thấy là cái bánh bao trong lồng hấp.”
“Tháng chín liên tiếp mấy hôm hễ đến tối là đổ mưa, cứ đến ban ngày là trời trong. Mặt trời mọc thì nước mưa tối hôm qua bốc , đường tớ học về nhà, nướng chín bao nhiêu nữa.”
Vương Hồng Đậu và bạn vui vẻ chia sẻ: “Tớ cũng kiếm tiền trong trường nữa.”
Vương Hồng Đậu Lâm Tiếu kể chuyện của chị Tiểu Vân từ lâu, khi cô và chị Tiểu Vân học chung trường đại học thì thầm nghĩ nếu chị Tiểu Vân thể kiếm tiền từ lúc học đại học, cô cũng thể thử xem.
cha của Vương Hồng Đậu yên tâm cho cô thêm bên ngoài, ngoài gia sư cũng lo sợ an , cuối cùng cô tìm một công việc ngoài giờ ngay trong trường, đến căn tin phụ giúp mỗi tuần ba ngày.
Tuy tiền kiếm nhiều, nhưng gom cũng đủ để ăn mấy bữa Pizza Hut, bữa Pizza Hut là tiền của chính Vương Hồng Đậu.
Cuộc sống đại học của Vương Hồng Đậu và Diệp Văn Nhân đều mang nét đặc sắc riêng, chỉ của Trần Đông Thanh là giống với Lâm Tiếu nhất.
Thời khóa biểu của sinh viên ngành y nhiều khó, trừ việc học thì Trần Đông Thanh chẳng còn thời gian để chuyện khác nữa.
Cậu ngại : “Tớ cũng chẳng tham gia câu lạc bộ gì hết.” Lúc khuây khỏa thì đến phòng đàn của trường đánh đàn dương cầm.
Đa thời gian đều là sách sách sách, học hành học hành học hành.
Hết kỳ nghỉ đông, Lữ Tú Anh lên Bắc Kinh chung với Lâm Tiếu. Lâm Tiếu về trường, Lữ Tú Anh bắt đầu bận rộn trang hoàng nhà cửa.
Học kỳ cuối cùng thời đại học, tương lai của các sinh viên dần xác định.
Trong ký túc xá của Lâm Tiếu, Châu Tinh, Lý Phương Khiết cũng đều thành công đậu tiến cử như ý nguyện, Tôn Nhã Bình cũng tìm việc .
Sau khi nghiệp, sẽ lập tức mỗi một hướng, các bạn học đều vô cùng trân quý tụ họp cuối cùng trong trường đại học.
Học kỳ cuối cùng , Lâm Tiếu ăn cơm chung với các bạn còn nhiều hơn ba năm cộng . Đột nhiên cô phát hiện mối quan hệ giữa và các bạn vẫn xa cách, cô luôn bận học nên giao lưu gì nhiều với sinh viên cùng khối.
Lúc gần nghiệp, mối quan hệ của trái càng gần hơn. Lâm Tiếu chỉ một bạn với cô rằng ngày xưa dám chuyện với cô, giờ mới phát hiện thật Lâm Tiếu vô cùng hòa đồng thiện.
Lâm Tiếu tò mò hỏi bạn chung ký túc xá: “Lẽ nào trông tớ đáng sợ lắm ?”
Châu Tinh : “Tất nhiên là .”
“ lúc với , quả thật dám đến gần cho lắm.” Hào quang Lâm Tiếu quá chói mắt, hơn nữa Lâm Tiếu một thế giới nhỏ chỉnh của riêng , khi cô chìm thế giới sẽ tỏa một cảm giác dám quấy rầy.
Mùa nghiệp, Lâm Tiếu cho mấy quán cơm ngon cô ăn ở gần trường. Mẹ sửa nhà bận, bật bếp trong nhà sắp cho thuê cũng tiện lắm, nên giải quyết vấn đề ăn uống bằng cách gọi đồ bên ngoài, lúc rảnh cũng đến căn tin Bắc Đại ăn chung với Lâm tiếu.
Lữ Tú Anh xoa mặt của : “Đồ xào bên ngoài nhiều dầu mỡ quá, ăn mập lên luôn.”
Lâm Tiếu lập tức : “Mẹ mập chút nào.”
Lữ Tú Anh: “Sắp con, hai tháng nữa là sửa xong nhà .”
“Hè năm nay thông gió, mùa thu thể ở.”
Lữ Tú Anh mặc sức tưởng tượng về cuộc sống khi sửa xong nhà dọn sống cạnh Lâm Tiếu.
Thế nhưng kế hoạch theo kịp sự đổi , đột nhiên tin lớn đổi kế hoạch đó của bà.
Bà nhận cuộc gọi của Lâm Dược Phi xong, cả vui mừng suýt nhảy lên: “Sao chứ? Tiểu Vân mang thai ?”
“Mai lái xe về liềm!”
“Con hỏi Tiểu Vân ăn gì ? Con mau giúp nghĩ thử xem thứ gì ở nhà chúng khó mua , mua từ Bắc Kinh mang về.”
Sau khi Lữ Tú Anh cúp máy thì mất tận nửa ngày trời mới dần khôi phục tinh thần, chia sẻ tin lành đến Lâm Tiếu: “Tiếu Tiếu, chị Tiểu Vân con thai con ơi!”
“Dạ?” Lâm Tiếu mừng rỡ bất ngờ : “Anh trai với chị Tiểu Vân sắp em bé ạ?”
Lâm Tiếu về nhà, lật sổ lịch trình của , lập tức quyết định về chung với .
Trên đường về nhà, cô cũng cầu nguyện giúp trai và chị Tiểu Vân.
Chị Tiểu Vân em bé trong bụng, nhưng lớn lên giống chị Tiểu Vân đấy, tuyệt đối đừng giống .