Trọng Sinh Trở Về, Anh Trai Ngốc Cùng Em Gái Thiên Tài Làm Lại Cuộc Đời - Chương 77

Cập nhật lúc: 2025-02-13 15:58:07
Lượt xem: 124

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Sách trong tiệm sách Văn Lan đều là chuẩn cho học sinh tiểu học nên Lâm Dược Phi thấy hứng thú gì. Anh nhàm chán đợi bên cạnh, nhưng mãi vẫn thấy Lâm Tiếu xong thì nhíu mày hỏi: “Vẫn xong ?”

Lâm Tiếu đầu cũng ngẩng, trả lời: “Sắp đây.”

Lâm Dược Phi thoáng qua, thấy gì đó đúng “Em xem quyển hả?”

Mặc dù kỹ nhưng cảm thấy tiêu đề ở trang cuối đổi, trang còn cũng mỏng hơn nhiều.

Thôi xong trai phát hiện .

Sau khi Lâm Tiếu nốt phần cuối của quyển , quyển khác. Bây giờ đang phần đầu của quyển thứ ba.

Cô vội vàng đặt tạp chí giá sách, nở nụ lấy lòng với trai.

Lâm Tiếu ảo não, đáng thương sờ sờ đầu.

Về đến nhà, mới mở cửa là Tiểu Hoàng nhào tới đùi Lâm Tiếu. Lúc cô cúi dép, nó cứ thở hồng hộc quấn quanh chân cô.

Lữ Tú Anh hỏi: “Sao hôm nay mấy đứa về muộn thế? Tiểu Hoàng đợi ở cửa mãi đó.”

Sắp đến giờ Lâm Tiếu học về, Tiểu Hoàng sẽ chạy từ trong nhà cửa đợi. Lữ Tú Anh cũng giờ như thế, sắc trời bên ngoài, chắc là đồng hồ sinh học.

Quá giờ mà Lâm Tiếu vẫn về, Tiểu Hoàng bắt đầu quanh cửa. Nhà ở tầng một, sẽ nhiều qua . Mỗi qua là nó vểnh tai lên ngóng, khi tiếng chân của Lâm Tiếu thì thất vọng gục xuống.

Lữ Tú Anh với Tiểu Hoàng: “Không , hai đứa nó sẽ về ngay thôi.”

Bà cũng Tiểu Hoàng hiểu nhưng nó vẫn canh ở cửa.

Lâm Tiếu thì ôm lấy Tiểu Hoàng: “Tiểu Hoàng, em nhớ chị và chị cũng nhớ em nha.”

Lâm Tiếu về nhà nên Tiểu Hoàng vui, nó đất, ưỡn cái bụng để Lâm Tiếu xoa. Cô xoa cho nó một lúc thì lên bài tập, Tiểu Hoàng vui rên rỉ vài tiếng, Lâm Tiếu chỉ thể chơi với nó một lúc nữa.

Lâm Tiếu với tay lấy cặp sách, Lữ Tú Anh la lên: “Đi rửa tay .”

Lâm Tiếu lè lưỡi, nhà vệ sinh rửa tay. Tiểu Hoàng cũng theo, cửa chờ cô. Lâm Tiếu lấy xà phòng chà tay với Tiểu Hoàng: “Tiểu Hoàng của chúng bẩn chút nào nè?”

Tiểu Hoàng: “Gâu.”

Lúc Lâm Tiếu bài tập, Tiểu Hoàng gầm bàn. Đôi khi cô duỗi chân là thể chạm Tiểu Hoàng.

Lữ Tú Anh bước tới, thấy Tiểu Hoàng ồn nên đuổi nó ngoài.

Lâm Dược Phi giúp Lữ Tú Anh nấu nướng trong bếp. Bà với Lâm Dược Phi: “Sau gặp Thẩm Vân thì cũng đừng dẫn em gái con suốt ngày tới tiệm sách nữa.”

Lâm Dược Phi oan ức kêu: “Là tại Tiếu Tiếu mãi chịu , cứ tiệm tạp chí. Con giục mãi em mới về đó.”

Lữ Tú Anh tỏ vẻ nghi ngờ.

Lâm Dược Phi gọi Lâm Tiếu , để cô với Lữ Tú Anh: “Em với , hôm nay về muộn vì em xem tạp chí mãi chịu về .”

Lâm Tiếu chớp chớp mắt, ôm lấy : “Dạ, là do con xem tạp chí ạ.”

“Mẹ ơi, quyển văn học thiếu nhi một tháng xuất bản một quyển, mua cho con ?”

Lữ Tú Anh đồng ý ngay: “Được, mua quyển đó ở ?”

Lâm Tiếu sớm tìm hiểu liền : “Có thể đặt mua ở bưu điện hoặc mua luôn ở tiệm sách chị Tiểu Vân đang . Giá như ạ.”

“Nếu đặt ở bưu điện thì trả tiền một năm, nhưng ở tiệm sách của chị Tiểu Vân thì thể mua theo tháng một.”

“Bưu điện thì sẽ gửi về nhà, còn ở tiệm sách thì con chỉ cần mang tiền đến mua tạp chí mỗi đầu tháng, tiền trao cháo múc.”

Lâm Dược Phi vỗ đầu cô một cái: “Câu “tiền trao cháo múc” học ?”

Lâm Tiếu: “Trên TV ạ, em dùng đúng ?”

Lâm Dược Phi : “Nhóc con lanh lợi.” Anh cũng mà Lâm Tiếu cái đặt sách Văn học thiếu nhi như . Rõ ràng hôm nay cũng ở trong tiệm sách, nhưng thấy Lâm Tiếu hỏi cái .

Lữ Tú Anh thoải mái đồng ý: “Được, mua ở tiệm sách trường .”

Tiệm sách cổng trường thể trả tiền theo tháng, bà nghĩ vẫn hơn trả tiền cho bưu điện theo năm nhiều. Cũng Lữ Tú Anh sợ tốn tiền, chỉ là Lâm Tiếu còn nhỏ nếu đặt một năm sợ rằng cô sẽ chán.

Lâm Tiếu nhón chân, hôn lên mặt một cái: “Mẹ là nhất.”

Lữ Tú Anh đuổi cô khỏi bếp: “Mẹ đang xào rau, coi chừng dính dầu lên .”

Sau khi Lâm Tiếu , Lữ Tú Anh trách Lâm Dược Phi: “Con rõ với , kêu em đang bài tập chi.”

Lâm Dược Phi cảm thấy oan chết: “Con tin đó chứ.”

Lữ Tú Anh lườm : “Vậy nghĩ xem đây con gì, mà bây giờ tin lời con như .”

Suốt ngày ở quán thịt dê chịu , Lâm Tiếu chờ đến phát cáu. Mỗi ngày đều cho Lâm Tiếu ăn thịt dê, ăn đến bùng cháy.

Lâm Dược Phi sờ sờ mũi, gì.

Ngày hôm , Lâm Tiếu cầm tiền cho đến tiệm sách của chị Tiểu Vân đặt sách Văn học thiếu nhi cho tháng . Cũng hào hứng chia sẻ địa điểm hạnh phúc mà mới phát hiện cho bạn bè.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-tro-ve-anh-trai-ngoc-cung-em-gai-thien-tai-lam-lai-cuoc-doi/chuong-77.html.]

Mất tiệm tạp hóa thì cô tiệm sách nhỏ.

Lúc tan học, khi Vương Hồng Đậu, Diệp Văn Nhân và Trần Đông Thanh thấy lớn nhà cũng dẫn đến tiệm sách Văn Lan.

Lâm Tiếu đưa ba bạn và cả phụ của họ đến tiệm đặt sách Văn học thiếu nhi.

Phụ của Diệp Văn Nhân và Trần Đông Thanh đều đặt nguyên một năm, mà đặt theo năm ưu đãi. Chỉ Vương Hồng Đậu và Lâm Tiếu đặt theo tháng giống .

Khi cả ba rời , Thẩm Vân liền bóp nhẹ gương mặt Lâm Tiếu : “Không ngờ em là khách hàng lớn đều tiên của chị.”

Lâm Tiếu che mặt : “Mặt khách hàng lớn được bóp.”

"Tiếu Tiếu, em thứ bảy tới là ngày gì ?" Giọng của trai từ phía xe đạp truyền đến, Lâm Tiếu ở chỗ phía xe đạp vắt óc suy nghĩ: "Ngày gì?"

Không ngày Quốc tế Lao động, càng là ngày Quốc tế Thiếu nhi, Lâm Tiếu nghĩ mãi cũng nghĩ : "Thứ bảy tới là ngày gì?"

Lâm Dược Phi: "Là sinh nhật của bé ngốc."

Lâm Tiếu sửng sốt một chút, nhận thứ bảy tới là sinh nhật của .

Cô lập tức phản bác: "Em bé ngốc, mới là đại ngốc."

Sinh nhật những năm của Lâm Tiếu đều trôi qua khá khó khăn, sẽ bưng một tô mì trường thọ cho cô, sợi mì trường thọ khi nấu đứt, phía thêm một quả trứng chần. Trừ cái đó thì gì khác, bởi Lâm Tiếu cũng ký ức sâu sắc liên quan đến sinh nhật, cũng coi sinh nhật là chuyện đáng .

Quan trọng nhất là trai rằng sinh nhật là sinh nhật âm lịch.

Lâm Tiếu sinh nhật âm lịch của là ngày mười lăm tháng ba, nhưng cô ngày nào là ngày mười lăm tháng ba.

Lâm Tiếu về đến nhà, cầm tấm lịch của từ bàn lên. Trang ngày hôm qua xé toang, trang hôm nay in ngày mùng bảy tháng ba âm lịch.

Lâm Tiếu loạt soạt lật về phía , lật đến trang ngày mười lăm tháng ba , phát hiện gấp một góc.

Sinh nhật âm lịch của cô quả nhiên là thứ bảy tới.

Lâm Tiếu để sinh nhật ở trong lòng, cô đặt tấm lịch , mở cặp sách chuẩn bài tập. Một trang gấp của tấm lịch , nhớ kỹ sinh nhật của cô, cô chờ ăn mì trường thọ thêm quả trứng chần giống những năm .

Bắt đầu từ mấy ngày Lâm Dược Phi vẫn luôn chờ Lâm Tiếu hỏi sinh nhật của cô, ngờ Lâm Tiếu còn sinh nhật của sắp đến.

Hôm nay đợi nổi nữa, nhắc nhở cô em gái sắp sinh nhật, đó chờ Lâm Tiếu truy hỏi sinh nhật tổ chức thế nào, ngờ Lâm Tiếu lại hỏi.

Ném tấm lịch xong mở cặp sách bài tập.

Lâm Dược Phi chằm chằm em gái một lúc, phát hiện cô thật sự đúng là đang nghiêm túc bài tập, nhịn nổi: "Haiz, em tổ chức sinh nhật như thế nào?"

Vẻ mặt Lâm Tiếu mờ mịt ngẩng đầu, sinh nhật còn thể tổ chức thế nào, chỉ là mì trường thọ trứng chần .

Lâm Dược Phi thấy dáng vẻ ngốc nghếch của em gái, : "Được , sắp xếp ."

Em gái ý ̣nh gì, sẽ xem xem, dù đứa nhỏ thích chẳng là những thứ .

Một tuần sinh nhật của Lâm Tiếu, Lâm Dược Phi chuẩn , gọi điện thoại đến tiệm chụp ảnh định đặt ảnh sinh nhật, đến tiệm bánh ngọt chọn hoa văn của chiếc bánh gato mừng sinh nhật.

Lâm Dược Phi liếc một cái trúng chiếc bánh gato vẽ heo con màu hồng, với nhân viên bán hàng: "Lấy cái ."

"Được, xin hỏi phía chữ gì?" Nhân viên bán hàng hỏi.

Lâm Dược Phi: "Chúc mừng sinh nhật Tiếu Tiếu chín tuổi."

Nhân viên bán hàng ở tiệm bánh ngọt đang “chín tuổi”, hết sức quen thuộc với tuổi tác và con giáp của các bạn nhỏ, cô vội vàng nhắc nhở Lâm Dược Phi: "Có nhầm , bạn nhỏ chín tuổi thuộc tuổi heo, là tuổi khỉ."

Lâm Dược Phi: "Ừm, tuổi heo."

Vẻ mặt nhân viên bán hàng mờ mịt hỏi: "Vậy còn chọn chiếc bánh gato heo con , đổi hoa văn phía thành khỉ nhỏ hoặc là lựa chọn loại con giáp hình khỉ trong tiệm chúng , chính là mấy mẫu bên ".

Lâm Dược Phi: "Ồ, chọn heo con bởi vì em thuộc tuổi heo, là vì cảm thấy em giống heo con."

Nhân viên bán hàng: "…"

Nhân viên bán hàng gì, yên lặng cúi đầu lập hóa đơn.

Lâm Dược Phi cẩn thận đặt ảnh sinh nhật và chiếc bánh gato mừng sinh nhật , đó mới về nhà cho Lữ Tú Anh.

"Bao nhiêu tiền, cho con." Lữ Tú Anh hỏi, tiền sinh nhật cho Lâm Tiếu nên để như bà trả, nên để Lâm Dược Phi trả.

Lâm Dược Phi chịu nhận: "Con tiền, chờ khi tiền thì xin mẹ."

Vừa bánh gato, ảnh chụp, Lữ Tú Anh ngờ năm nay Lâm Dược Phi tổ chức sinh nhật cho em gái để tâm như thế: "Có con nhớ nhầm Tiếu Tiếu là sinh nhật chín tuổi , sinh nhật mười tuổi."

Mười tuổi mới là sinh nhật lớn.

Lâm Dược Phi lắc đầu: "Con nhớ nhầm, mỗi năm đều tổ chức sinh nhật như thế."

Ảnh sinh nhật và bánh gato mừng sinh nhật, đây là hai thứ cơ bản nhất

"Chờ sang năm Tiếu Tiếu sinh nhật mười tuổi, chúng tổ chức ở quán cơm." Lâm Dược Phi .

Lữ Tú Anh giật nảy : "Đi quán cơm?"

"Con tổ chức sinh nhật cho con bé ở quán cơm." Ở phương diện Lữ Tú Anh mê tín, bà cảm thấy sinh nhật hơn là năm với năm khác, hoặc là hàng năm đều khác mấy, dù mỗi năm thể khác .

Loading...