Trọng Sinh Trở Về, Anh Trai Ngốc Cùng Em Gái Thiên Tài Làm Lại Cuộc Đời - Chương 83

Cập nhật lúc: 2025-02-14 09:59:56
Lượt xem: 112

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Vương Hồng Đậu đạt thành tích trung bình nội dung thi nhảy xa, cũng giúp lớp cộng thêm điểm, nhưng Vương Hồng Đậu luôn giữ trạng thái tập trung khi tham gia nên cô buồn như Diệp Văn Nhân.

Lâm Tiếu âm thầm thở phào nhẹ nhõm, cũng may là Vương Hồng Đậu , nếu hai bạn cùng thì cô bé thật sự nên thế nào.

Lâm Tiếu và Vương Hồng Đậu hai cùng an ủi Diệp Văn Nhân nhưng Diệp Văn Nhân vẫn lâu, đến nỗi sưng hết cả mắt.

Lâm Tiếu với Diệp Văn Nhân: “Cậu rửa mặt .”

Diệp Văn Nhân bẩn hết mặt, Lâm Tiếu kéo tay cô tới bể bơi cạnh sân vận động, giúp cô mở vòi nước.

Diệp Văn Nhân hứng nước rửa mặt lâu vòi nước, khi ngẩng đầu lên mắt bớt sưng, đầu mũi cũng đỏ như nữa.

Diệp Văn Nhân đưa tay sờ túi: “Úi, tớ quên mang khăn tay .”

Lâm Tiếu lấy khăn tay của đưa cho Diệp Văn Nhân: “Thế dùng của tớ .”

Đột nhiên, Vương Hồng Đậu chỉ về hướng khác của sân vận động, dùng khuỷu tay huých huých Lâm Tiếu: “Các xem, là Viên Kim Lai ?”

Lâm Tiếu theo hướng tay Vương Hồng Đậu chỉ, thấy rèm cửa của căng tin mở , trong tay Viên Kim Lai cầm đồ ăn vặt đang từ căng tin .

Lâm Tiếu trợn trừng mắt ngạc nhiên: “Viên Kim Lai lén lút đến căng tin.”

Không là cô giáo Từ học sinh phép đến căn tin ?

Điều Lâm Tiếu ngạc nhiên hơn nữa là lưng Viên Kim Lai, Lâm Tiếu thấy một hình bóng quen thuộc. Ngay đó là Trần Đông Thanh mở rèm cửa , chạy vèo một cái khỏi căng tin.

Tiếp theo, thứ ba bước khỏi căng tin, thứ tư là một bạn nam, tất cả đều là học sinh của lớp chúng.

Lâm Tiếu, Vương Hồng Đậu và Diệp Văn Nhân , ba cùng về hướng mấy bạn nam.

Diệp Văn Nhân chạy tới chắn phía mấy bạn đó, thở chỉ mấy bạn : “Các , các dám!”

“Suỵt suỵt suỵt.” Đám con trai vội vàng đưa tay lên, bảo mấy bạn nữ giữ bí mật cho họ.

“Chỉ cần các mách với cô Từ thì nếu như các tới căng tin thì chúng tớ cũng sẽ bao che cho các .”

Lâm Tiếu chút do dự từ chối: “Không , căng tin thì cần gì bao che.”

Đám con trai mặt mày lo lắng Lâm Tiếu, cứ tưởng rằng thỏa thuận giữa bọn họ đổ bể, đám con gái sẽ mách cô giáo luôn.

Sau đó chúng Lâm Tiếu : “Nếu các chịu giúp bọn tớ đến căng tin mua đồ ăn vặt thì bọn tớ sẽ mách cô.”

“Sau khi bọn tớ mua đồ ăn vặt, bọn tớ sẽ đưa tiền cho các , các giúp bọn tớ mua đồ ở căng tin.”

Đám con trai trợn tròn mắt ngạc nhiên, Vương Hồng Đậu và Diệp Văn Nhân cũng ngạc nhiên về phía Lâm Tiếu.

Lâm Tiếu cũng đang xảy chuyện gì mà cuối cùng bọn họ và đám con trai đạt thỏa thuận, bọn họ mách tội, đám con trai thể giúp bọn họ đến căng tin mua đồ ăn vặt.

Lâm Tiếu bình thản trở về khu vực lớp , thấy các bạn đều quây hết đó.

Vương Hồng Đậu tò mò chen giữa đám xem chuyện gì, liền tuyên bố một tin: “Lý Viễn Phương mang theo con rùa nhỏ của .”

Lâm Tiếu ngạc nhiên hỏi: “Con rùa nhỏ á?”

Lâm Tiếu và Diệp Văn Nhân vội vàng chen trong đám để xem, Diệp Văn Nhân liền chú rùa nhỏ mai xanh trong tay Lý Viễn Phương thu hút bộ ánh quên ngay nỗi buồn giẫm vạch khi thực hiện nội dung nhảy xa.

Chú rùa nhỏ trong một cái lọ, đáy lọ một ít nước, đầu chú rùa lúc thì rụt , lúc thò .

Lý Viễn Phương bao nhiêu là bạn một cách ngưỡng mộ liền cảm thấy đắc chí vô cùng: “Đây là con thú cưng nhỏ mà cha tớ mua cho tớ, các thú cưng ?”

Lâm Tiếu, Vương Hồng Đậu và Diệp Văn Nhân ba họ đầu tiên kể về thú cưng trong nhà.

Vương Hồng Đậu : “Nhà tớ nuôi một bể cá con.”

đó là thú cưng của Vương Hồng Đậu, nó là thú cưng của bố Vương Hồng Đậu. Từ nhỏ Vương Hồng Đậu học bố cách cho cá ăn, ngày hôm bộ cá trong bể cá đều ngửa hết bụng lên, Vương Hồng Đậu ăn một bữa thịt xào măng, từ đó về bố nghiêm cấm cô đến gần bể cá.

Diệp Văn Nhân hiện tại thú cưng, nhưng hồi nhỏ cô bé từng nuôi hai chú gà con, một con màu đỏ, một con màu xanh. Cô bé chỉ nuôi bốn năm ngày, ngủ một giấc dậy, thấy gà con trong nhà nữa.

Diệp Văn Nhân kể: “Mẹ là gà con bay mất .”

Sau đó, Diệp Văn Nhân thấy bán gà con và mua , cô bé hứa với bố rằng sẽ đóng cửa sổ và để gà bay nữa, nhưng bố đồng ý mua cho cô nữa.

Lâm Tiếu Diệp Văn Nhân kể mà lúc thì há xong ngậm miệng , lúc ngậm miệng xong , cuối cùng thì ngậm hẳn .

Diệp Văn Nhân mới , cô thể để Diệp Văn Nhân tiếp trận nữa.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/trong-sinh-tro-ve-anh-trai-ngoc-cung-em-gai-thien-tai-lam-lai-cuoc-doi/chuong-83.html.]

Trong ba bạn , duy nhất thú cưng của riêng là Lâm Tiếu. Sau khi Lâm Tiếu tiết lộ rằng cô bé một con ch.ó con, cả Vương Hồng Đậu và Diệp Văn Nhân đều hứng thú.

“Nó to cỡ nào?”

“Nó ăn cái gì?”

“Nó cắn ?”

“Nó cúi chào ?”

Lâm Tiếu lượt trả lời từng câu hỏi của bạn bè, cô đưa tay để tả chiều dài của con ch.ó con: “Bây giờ nó to hơn đôi giày của trai tớ một chút.”

“Cái gì nó cũng ăn, gà trộn với cơm, gan gà trộn với bánh bao, đặc biệt thích lòng đỏ trứng, còn thích ăn táo và chuối.”

Câu trả lời của Lâm Tiếu khiến Vương Hồng Đậu và Diệp Văn Nhân ngạc nhiên: “Không là chó ăn cơm thừa ?”

Lâm Tiếu lắc đầu: “Anh trai tớ cho Tiểu Hoàng ăn cơm thừa, bảo chó ăn mặn nhiều sẽ ốm.”

Nguyên văn lời của Lâm Dược Phi là: “Nhà ăn cơm thừa là đủ .” Lâm Tiếu kể cho các bạn , cô bé cảm thấy mặt ngoài nên giữ một chút thể diện cho trai.

“Tiểu Hoàng cúi chào.” Lâm Tiếu với các bạn. Anh trai tớ huấn luyện cho Tiểu Hoàng cúi chào, mới chỉ huấn luyện qua cho nó hiểu hai khẩu lệnh “”, “ xuống”.

Hai bạn nhỏ say sưa Lâm Mạt kể về con ch.ó con nhà Lâm Mạt.

Các bạn trong lớp lượt đều thấy con rùa nhỏ của Lý Viễn Phương. Không bạn nào cầm đầu mà các bạn nhỏ lượt hẹn ngày mai sẽ đưa thú cưng nhà đến trường.

“Nhà tớ cũng nuôi rùa, to hơn rùa của Lý Viễn Phương nữa cơ, ngày mai tớ mang đến cho các xem.”

“Nhà tớ nuôi một chú thỏ con, ngày mai tớ xách lồng thỏ tới.”

“Nhà tớ nuôi chim bồ câu, nhà tớ nuôi cả một hành lang chim bồ câu, thật đấy, nhưng mà tớ mang tới .”

“Lâm Tiếu, ngày mai thể đưa con ch.ó con đến !” Vương Hồng Đậu và Diệp Văn Nhân Lâm Tiếu với ánh mắt đầy háo hức.

Lâm Tiếu nhanh chóng đồng ý: “Được, ngày mai tớ đưa Tiểu Hoàng tới.”

Tiểu Hoàng thích ngoài chơi lắm, tớ đưa Tiểu Hoàng hái rau dại, Tiểu Hoàng quẫy đuôi mừng suốt.

Sáng hôm , Lâm Tiếu lấy hết đồ ăn vặt trong balo , xách balo đến bên cạnh Tiểu Hoàng.

“Tiểu Hoàng, Tiểu Hoàng, mày ngoài chơi ?” Lâm Tiếu xoa đầu Tiểu Hoàng.

“Nếu mà mày cùng tao đến trường chơi thì mày trốn trong balo của tao .” Lâm Tiếu chỉ chiếc balo mở sẵn với Tiểu Hoàng.

“Mày với tao đến trường ? Chơi ở trường vui lắm.”

“Nếu mà mày cùng tao thì mày tự nhảy .”

Hai tay Lâm Tiếu banh rộng balo , Tiểu Hoàng vòng quanh balo hai vòng nhảy .

Lâm Tiếu một tay giữ lấy Tiểu Hoàng, tay còn cẩn thận kéo khóa balo lên, để tầm 20cm kéo khóa để chỗ cho Tiểu Hoàng thở.

Lâm Tiếu gần balo với Tiểu Hoàng: “Mày ngoan ngoãn ở trong , sủa đấy.”

“Tiếu Tiếu, đấy, định ngoài ?” Lâm Dược Phi ở bên ngoài gọi, quen với việc sáng nào Lâm Tiếu cũng chơi với Tiểu Hoàng một lúc, nhưng sáng nay chơi lâu quá .

Lâm Tiếu vội vàng đáp: “Được , , em đây.”

Cô bé cẩn thận đeo balo , dặn dò Tiểu Hoàng cuối: “Mày sủa đấy.”

Lâm Tiếu cõng theo Tiểu Hoàng ngoài, định xuống xe đạp của trai thì thấy trai : “Đợi một lát, để xem lốp xe còn .”

Hôm qua lốp xe của Lâm Dược Phi đinh đường cắm , vá và bơm , họ vá xe , để xem qua một đêm .

Lâm Dược Phi cúi xuống, đưa tay bóp lốp bánh : “Ổn .”

Lúc đang dậy thì tính cờ trông thấy khóa balo của Lâm Tiếu kéo hết, đang định đưa tay giúp Lâm Tiếu kéo lên thì đột nhiên thấy balo của Lâm Tiếu động đậy.

Trong cái trống tầm 20cm khóa kéo balo của Lâm Tiếu một đôi mắt tròn xoe đang , đang cuộn tròn.

“Á!” Lâm Dược Phi giật nảy : “Lâm Tiếu cái gì trong balo của em đấy?”

Lâm Tiếu vội vàng đưa tay ôm lấy balo của : “Không gì, chả cái gì hết.”

“Gâu gâu” Một âm thanh quen thuộc từ trong balo vọng .

Lâm Dược Phi đưa tay roẹt một tiếng balo của em gái mở , một cái đầu đầy lông lá màu vàng từ trong ba lô chui : “Gâu gâu.”

Tiếng Lâm Dược Phi quát vang đến tận tầng năm: “Lâm Tiếu em giấu Tiểu Hoàng trong balo của em gì?”

Loading...