Trọng Sinh Trở Về, Anh Trai Ngốc Cùng Em Gái Thiên Tài Làm Lại Cuộc Đời - Chương 86
Cập nhật lúc: 2025-02-15 03:22:17
Lượt xem: 131
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Thời gian , khi cô giáo Từ cấm các học sinh đến tiệm tạp hóa, mục mua đồ ăn vặt biến mất khỏi sổ ghi chép chi tiêu của Lâm Tiếu, chỉ còn tiền mua sách và đồ dùng học tập.
Gần đây, tên của các món ăn vặt xuất hiện trong sổ ghi chép chi tiêu của Lâm Tiếu, thịt Đường Tăng, kẹo trái cây, sợi quả sung.
Sổ ghi chép chi tiêu của Lâm Tiếu để mặc cho cô lúc nào thì , Lữ Tú Anh nhận những đổi trong đó, Lâm Tiếu bắt đầu đến tiệm tạp hóa .
Cũng đúng, việc cấm học sinh đến tiệm tạp hóa của cô chủ nhiệm, nhiều nhất chỉ tác dụng trong một tháng mà thôi.
Sau khi Lữ Tú Anh phát hiện bí mật , bà Lâm Tiếu một cái nhưng vạch trần cô.
Lấm Tiếu vốn keo kiệt, mấy ngày mới nỡ mua đồ ăn vặt một , mỗi mua cũng mua nhiều. Lữ Tú Anh thấy các bữa chính của Lâm Tiếu ảnh hưởng, vì bà cảm thấy cần thiết quản chặt như .
Mặc dù Lữ Tú Anh luôn lo sợ đồ ăn vặt bên ngoài sẽ sạch sẽ, bà cũng cấm cô ăn đồ ăn vặt giống như nhà Trần Đông Thanh, nhưng bà quản Lâm Tiêu quá nghiêm khắc, Lâm Tiếu đủ ngoan .
Giống như nhà Trần Đông Thanh ngay cả một miếng đồ ăn vặt cũng cho bé ăn, Lữ Tú Anh cảm thấy quản như thế quá nghiêm khắc.
Thậm chí bắt con cái ăn đồ ăn vặt mà vợ mua cho.
Đánh c.h.ế.t Lữ Tú Anh cũng nghĩ đến, một đứa bé kể từ vụ đau bụng mới tiền tiêu vặt như Trần Đông Thanh, giờ đây trở thành khách quen của tiệm tạp hóa, ngoại trừ dám ăn các đồ ăn vặt vị cay, hầu như tất cả đồ ăn vặt trong tiệm tạp hóa bé đều thử qua hết một lượt.
Càng ngờ rằng tất cả đồ ăn vặt xuất hiện trong sổ ghi chép chi tiêu của Lâm Tiếu đều do cô lén lút tiệm tạp hóa mua mà đều do Trần Đông Thanh và mấy con trai chạy việc vặt mua cho Lâm Tiếu.
Cho đến hai đêm , đột nhiên Lữ Tú Anh nhận điện thoại của cô chủ nhiệm - cô giáo Từ: “Mẹ Lâm Tiếu, chị tiền tiêu vặt của Lâm Tiếu tiêu những việc gì ?”
Lữ Tú Anh ngẩn , hiểu tại cô chủ nhiệm Từ hỏi như .
"À, thưa cô.” Lữ Tú Anh , cứ cách vài ba hôm bà sẽ xem sổ ghi chép chi tiêu của Lâm Tiếu, Lâm Tiếu đồng ý cho cô xem. Mỗi Lữ Tú Anh xem đều cảm thấy thú vị, các ghi chú đó đều rõ ràng.
Cô giáo Từ : “Là như thế , chúng phát hiện trong lớp một nam sinh giúp các bạn cùng lớp đến tiệm tạp hóa mua đồ ăn vặt, còn lấy phí chạy vặt của các bạn trong lớp.”
Giọng điệu của cô giáo Từ ngại ngùng, lớp dạy xảy loại chuyện như thế, cô giáo viên nhiều năm như nhưng đây là đầu tiên gặp chuyện như , cô nên với phụ như thế nào.
Lữ Tú Anh sửng sốt: “Hả, còn chuyện như ?”
Cô giáo Từ thở dài: “Vâng chị, hiện tại phụ bảo con liệt kê hết những cái tên mà em giúp các học sinh trong lớp mua đồ ăn vặt, trong đó tên của Lâm Tiếu.”
Lữ Tú Anh vội vàng gọi Lâm Tiếu qua: "Lâm Tiếu, con nhờ bạn học trong lớp chạy việc vặt mua đồ ăn vặt cho con ?"
Mẹ cô điện thoại, lỗ tai nhỏ của Lâm Tiếu bắt đầu vểnh lên, khi thấy ba từ "cô giáo Từ" trong miệng , cô lập tức căng thẳng.
Đầu óc Lâm Tiếu cuồng, gần đây cô phạm gì ở trường ? Cô cảm thấy bản phạm gì cả, hai ngày cô giáo Từ còn lấy bài văn của cô xem như bài văn mẫu lớp mà.
Lâm Tiếu cố thử cô giáo Từ đang cái gì nhưng giọng của cô giáo Từ nhỏ, Lâm Tiếu cố vểnh tai lên cũng rõ.
Tiểu Hoàng cảm nhận sự căng thẳng của Lâm Tiếu, đôi chân ngắn ngủn của nó chạy qua rúc lòng Lâm Tiếu.
Lâm Tiếu vươn tay ôm Tiểu Hoàng lòng, ôm nó thật chặt.
Đột nhiên, Lâm Tiếu thấy cô gọi tên .
"Lâm Tiếu, con nhờ bạn học trong lớp chạy việc vặt mua đồ ăn vặt cho con ?"
Lâm Tiếu căng thẳng, nắm chặt chùm lông Tiểu Hoàng, khiến Tiểu Hoàng đau đến phát tiếng.
Thôi xong , xong , cô giáo Từ chuyện chứ?
Cô giáo Từ mà còn trực tiếp gọi điện cho cô để tố cáo cô nữa.
Lâm Tiếu cúi đầu, cả đoạn đường đến bên cạnh , cô đều cúi đầu gót chân , thẳng thắn thú nhận: "Dạ , một, hai, ba, bốn ."
Lữ Tú Anh: "Bạn học giúp con chạy việc vặt mua đồ ăn vặt, lấy phí chạy vặt ?”
Đột nhiên Lâm Tiếu ngẩng đầu lên, kinh ngạc .
“Cái gì mà phí chạy vặt?”
“Ai lấy phí chạy vặt?”
Hai mắt Lâm Tiếu chằm chằm , mắt cô còn tròn hơn cả mắt của Tiểu Hoàng, còn cái miệng thì thể nhét nguyên cái trứng gà trong. Cô nhanh chóng nhớ hết một lượt các bạn nam trong lớp lén lút đến tiệm tạp hóa, buột miệng : “Viên Kim Lai, nhất định là Viên Kim Lai.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/trong-sinh-tro-ve-anh-trai-ngoc-cung-em-gai-thien-tai-lam-lai-cuoc-doi/chuong-86.html.]
Lữ Tú Anh xác định với Lâm Tiếu rằng từng bạn học nào nhận phí chạy vặt của cô, đó với cô giáo Từ kết thúc cuộc điện thoại .
Thấy cô giáo Từ vội vã cúp điện thoại, chắc chắn là kế tiếp vẫn còn nhiều cuộc điện thoại cần gọi.
Lâm Tiếu thấy cúp điện thoại, tính lén trốn . Cô hiểu , cô giáo Từ gọi điện thoại đến là để mách mà là để điều tra bạn học thu phí chạy vặt!
Lâm Tiếu vò đầu bứt tai rốt cuộc là ai thu phí chạy vặt, cuối cùng là Viên Kim Lai ? Sao cô giáo Từ là ai thế?
Lâm Tiếu men theo vách tường lén trốn , mong rằng lầm lớn như thu phí chạy vặt, và cô giáo Từ thể bỏ qua sai lầm nho nhỏ của cô.
"Đứng !" Lữ Tú Anh .
Lâm Tiếu lập tức giống như tiên nữ Tôn Ngộ Không dùng phép định , nhúc nhích, mắt mũi, mũi hướng xuống chân.
Lữ Tú Anh: "Con gì với ?"
Lâm Tiếu nên từ , lẩm bẩm: "Mẹ hỏi ... Mẹ hỏi cái gì thì con trả lời cái đó..."
"Được, hỏi con, vì con bảo bạn học chạy vặt mua đồ ăn vặt con?" Lữ Tú Anh chuyện Lâm Tiếu mua đồ ăn vặt từ lâu, nhưng bà ngờ Lâm Tiếu bảo bạn học chạy vặt .
Lâm Tiếu nhỏ giọng : "Vì cô giáo Từ cho phép các bạn học tới quầy bán quà vặt..."
Vậy nên mới bảo bạn học tới quầy bán quà vặt ? Trong lòng Lữ Tú Anh thấy buồn nhưng ngoài mặt vẫn đổi biểu cảm: "Con tìm ai để tới quầy bán quà vặt con?"
Lâm Tiếu bẻ ngón tay đếm: "Trần Đông Thanh, Lý Viễn Phương, Viên Kim Lai..." Lần nào Lâm Tiếu cũng tìm Trần Đông Thanh đầu tiên, thật sự tìm ai mới tìm Viên Kim Lai, cô thích Viên Kim Lai, nhưng mà gần như trong lúc chuyển tiết nào bé đều tới quầy bán quà vặt! Đã thế nào tìm bé cũng thất bại.
Lữ Tú Anh thấy tên của Trần Đông Thanh, trong lòng giật , ngờ Trần Đông Thanh cũng lén tới quầy bán quà vặt để mua đồ ăn vặt.
Lữ Tú Anh: "Ai cũng thu phí chạy vặt của con?"
Lâm Tiếu liên tục lắc đầu: "Không ."
Lữ Tú Anh: "Vậy con chuyện phí chạy vặt ?"
Lâm Tiếu tiếp tục lắc đầu: "Không ạ."
Lữ Tú Anh chằm chằm Lâm Tiếu: "Không ? Vậy tại con là Viên Kim Lai thu phí chạy vặt?"
Lâm Tiếu vội vàng cho những dấu vết quan sát : "Bởi vì trong cả lớp thì Viên Kim Lai quầy bán quà vặt là nhiều nhất, mua đồ ăn vặt giúp bạn học cũng là nhiều nhất!"
"Hơn nữa Viên Kim Lai to gan nhất, thích trái với quy định!"
Bây giờ đa các bạn nam trong lớp đều dám lén tới quầy bán quà vặt, nhưng Lâm Tiếu cảm thấy chắc nhiều bạn nam dám thu phí chạy vặt, dù đầu tiên mà cô nghĩ tới chính là Viên Kim Lai!
"Mẹ ơi ơi, cô giáo Từ cho là ai ?" Lâm Tiếu tò mò chết.
Lữ Tú Anh: "Chưa , con đừng hòng đánh trống lảng."
"Mẹ hỏi con, mặc kệ là bạn học nào thu phí chạy vặt, tại chỉ thu bạn học khác mà thu của con?"
Lâm Tiếu cúi đầu nhỏ: "Con với mấy bạn , con sẽ méc cô giáo là mấy bạn tới quầy bán quà vặt, nhưng lúc con ăn đồ ăn vặt thì mấy bạn mua giúp con."
Lữ Tú Anh trợn to mắt, ngờ trong lớp hai khối tiểu học chỉ chuyện thu phí chạy vặt, mà Lâm Tiếu còn dựa chuyện đe dọa méc giáo viên để thu phí chạy vặt.
Lữ Tú Anh dở dở , chuyện thế nào đây? Vỏ quýt dày móng tay nhọn?
Lâm Tiếu suy nghĩ một hồi bổ sung: "Nếu là Viên Kim Lai thì dám thu phí chạy vặt của con !"
Viên Kim Lai vẫn luôn sợ Lâm Tiếu, , là bé sợ trai của Lâm Tiếu là Lâm Dược Phi. Đợt thi cuối học kỳ áp lực học tập lớn, Viên Kim Lai liên tục mơ thấy Lâm Dược Phi đeo kính đen khoác áo da, sợ đến mức ngủ yên suốt mấy đêm.
Vừa nghĩ như , Lâm Tiếu càng cảm thấy chính là Viên Kim Lai.
Cuối cùng Lữ Tú Anh cũng hiểu chân tướng chuyện.
Lâm Tiếu đoán sai, sai của cô so với sai lớn như thu phí chạy vặt thì vẻ nghiêm trọng lắm. Lữ Tú Anh cũng đa các bạn trong lớp đều lén tới quầy bán quà vặt hoặc là nhờ bạn học mang đồ ăn vặt về giúp, Lâm Tiếu chỉ là một trong đó.
"Phạt con hai tuần tiền tiêu vặt." Lữ Tú Anh .
Khuôn mặt Lâm Tiếu nhăn như trái mướp đắng, lúc cô còn chê tiền tiêu vặt mà trai cho, bây giờ phát hiện nhận tiền tiêu vặt từ bất cứ ai.
"Mỗi ngày rèn chữ thêm hai trang!"
Rèn chữ bắt đầu từ hôm nay, Lâm Tiếu xuống bàn học, từng nét từng nét xong một trang tập , đó thêm một trang.
Sau khi rèn chữ xong, Lâm Tiếu mở nhật ký của , đó rằng...