Trọng Sinh Trở Về, Anh Trai Ngốc Cùng Em Gái Thiên Tài Làm Lại Cuộc Đời - Chương 87
Cập nhật lúc: 2025-02-15 07:08:04
Lượt xem: 115
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Cô giáo Từ gọi điện thoại tới để tìm hiểu về chuyện phí chạy vặt, cô phạt, đúng là "tai bay vạ gió" mà!
Ngày hôm , Lâm Tiếu lớp túm lấy Trần Đông Thanh để hỏi: "Có là Viên Kim Lai ? Có thu phí chạy vặt là Viên Kim Lai ?"
Trần Đông Thanh che miệng lắc đầu: "Tớ thể , tớ thề là ."
Những bạn học Viên Kim Lai thu phí chạy vặt đều từng thề vì bé hết đe dọa dụ dỗ, nội dung Trần Đông Thanh thề là nếu bé thì sẽ cao lên nữa!
Dù Lâm Tiếu hỏi thế nào thì Trần Đông Thanh cũng chịu , cô hỏi những bạn học xung quanh, cũng chịu .
Lâm Tiếu quyết định tự tìm manh mối, cuối cùng cũng chờ tới lúc Viên Kim Lai lớp, cô lập tức chằm chằm m.ô.n.g của Viên Kim Lai!
Viên Kim Lai đặt m.ô.n.g xuống ghế, trông động tác cần cẩn thận, mặt cũng lộ vẻ đau đớn. Lâm Tiếu cau mày, chẳng lẽ đoán sai , kẻ thu phí chạy vặt bé?
Mãi đến tiết thứ hai của buổi sáng, chỗ của Viên Kim Lai trống .
Lâm Tiếu lập tức cảm thấy đoán trúng !
Viên Kim Lai ở trong lớp, chắc chắn là đến văn phòng của cô giáo Từ, bé mời phụ !
Lâm Tiếu, Vương Hồng Đậu và Diệp Văn Nhân ba cái đầu nhỏ tụm với , phân tích xem rốt cuộc là ai thu phí chạy vặt, ba nhất trí cho rằng là Viên Kim Lai!
Trong tiết học, lớp trưởng Chung Hiểu Khiết đến văn phòng của cô giáo Từ để nộp bài tập, mang về tin tức chính xác: "Viên Kim Lai và cha đang ở trong văn phòng của cô giáo Từ."
Lúc , trong văn phòng của cô giáo Từ, muộn hơn giờ hẹn nửa tiếng thì cha Viên Kim Lai mới vội vàng chạy tới.
"Cô giáo Lý, thành thật xin ."
Cô giáo Từ xung quanh, xác định cha Viên Kim Lai đang chuyện với : " họ Từ."
Giọng của cha Viên Kim Lai đột nhiên im bặt.
Cô giáo Từ: "Cha Viên, hôm nay gọi đến là về chuyện Viên Kim Lai ở trường giúp bạn học tới quầy bán quà vặt để mua đồ ăn vặt, đó thu phí chạy vặt."
Cha Viên kinh ngạc : "Thằng bé còn đầu óc kinh doanh như ?"
Vừa xong, cha Viên lập tức phát hiện sai , vội vàng đổi giọng điệu: "Thằng bé đúng là quá đáng! Nhất định sẽ dạy dỗ nó đàng hoàng!"
Cô giáo Từ đau đầu day giữa lông mày: "Cha Viên , là phụ , ảnh hưởng của đối với con trẻ lớn hơn là giáo viên đấy..."
Sau khi kết thúc tiết học thứ ba, cuối cùng Lâm Tiếu cũng thấy Viên Kim Lai về chỗ của .
Sáng hôm , Lâm Tiếu thấy Viên Kim Lai lớp nhưng mãi vẫn dám xuống, mãi đến khi chuông tiết tự học sáng vang lên thì Viên Kim Lai mới thể xuống, hút khí lạnh nhẹ nhàng xuống ghế.
Lâm Tiếu xác định trăm phần trăm, chính là Viên Kim Lai.
Buổi tối về đến nhà, Lâm Tiếu kể hết cho những dấu để mà phát hiện, cả việc thế nào để phát hiện .
Lữ Tú Anh vỗ đầu Lâm Tiếu: "Sau tới quầy bán quà vặt nữa đấy, bảo bạn học giúp con cũng , ?"
"Con ăn cái gì thì với , mua cho con, chúng ăn ở nhà." Lữ Tú Anh .
Lâm Tiếu thở dài, hiểu, quầy bán quà vặt ở trường học bán nhiều đồ ăn vặt, bên ngoài mua . Hơn nữa cho dù là cùng một món ăn vặt thì tới quầy bán quà vặt để mua trong lúc chuyển tiết cũng ăn ngon hơn!
cô giáo Từ chỉnh đốn , Lâm Tiếu thật sự dám mua đồ ăn vặt ở quầy bán quà vặt trong trường nữa, cô miễn cưỡng đồng ý với : "Chỉ đành thôi."
Lữ Tú Anh bảo Lâm Tiếu hết tên đồ ăn vặt mà thích giấy, nếu bà rảnh thì sẽ mua cho Lâm Tiếu.
Ngày hôm , Lâm Tiếu về đến nhà thì thấy bàn đặt một cái túi thật to, bên trong chứa đầy đồ ăn vặt mà cô thích.
"Que cay! Kẹo trái cây! Sợi quả sung!"
Lữ Tú Anh thở dài, lúc bà tận mắt thấy mấy món đồ ăn vặt thì còn đỡ, lúc tận mắt thấy càng cho Lâm Tiếu ăn.
"Thật sự cái gì ngon? Mùa đông cho con ăn củ cải chế biến đủ kiểu, mà con thích ăn cái củ cải sợi ..."
Lâm Tiếu mờ mịt: "Củ cải sợi gì cơ?"
Lữ Tú Anh thò tay lấy một gói "sợi quả sung" từ trong túi, ném lên bàn: "Cái còn là củ cải sợi ?"
Lâm Tiếu há to mồm, đầu tiên lật xem phần nguyên liệu của "sợi quả sung" ở mặt : "Củ cải, đường cát trắng..."
Cô từ đầu tới cuối, tới lui hai , tìm thấy hai chữ quả sung.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/trong-sinh-tro-ve-anh-trai-ngoc-cung-em-gai-thien-tai-lam-lai-cuoc-doi/chuong-87.html.]
Lâm Tiếu trợn tròn mắt.
Sợi quả sung mà cô thích nhất từ củ cải!
Thế giới của Lâm Tiếu sụp đổ.
Buổi tối, trai Lâm Dược Phi gọi điện thoại về nhà, Lâm Tiếu còn tâm trạng nào để trai chuyện, chỉ ậm ừ cho qua.
Dù từ khi trai công tác thì nội dung cuộc gọi mỗi ngày cũng khác lắm, hôm nay ngắm phong cảnh nào mới, ăn món nào mới, khiến Lâm Tiếu bứt rứt vì cô thấy và cũng ăn .
Anh trai còn công tác là đổi sang một thành phố khác để việc, nhưng theo Lâm Tiếu thì , trai gọi điện thoại về nhưng từng nhắc một chữ nào đến công việc.
Đi công tác tuyệt thật đấy, công ty chi tiền cho ngoài du lịch. Hai ngày Lâm Tiếu từng trong nhật ký rằng: "Sau lớn lên cũng tìm một công việc công tác mỗi ngày!"
Lâm Dược Phi ở đầu bên điện thoại em gái đang mất tập trung: "Để máy ."
Sau khi chuyển sang Lữ Tú Anh, Lâm Dược Phi hỏi: "Hôm nay Tiếu Tiếu thế ạ?"
Lữ Tú Anh ngớt: "Tiếu Tiếu phát hiện sợi quả sung mà thích ăn từ củ cải, đau lòng rầu rĩ cả đêm."
Chuyện mua đồ ăn vặt, thu phí chạy vặt đó, Lữ Tú Anh từng kể cho Lâm Dược Phi , phí điện thoại đường dài quá đắt, những chuyện thể chờ khi nào về kể cũng .
Lữ Tú Anh: "Còn chuyện gì ? Không chuyện gì thì cúp nhé!"
Lâm Dược Phi: "Không..." Tút tút tút!
Lâm Dược Phi còn hết câu thì Lữ Tú Anh cúp điện thoại. Anh vốn định "Không còn chuyện gì khác, chỉ hỏi xem nên mang quà gì về nhà", ai ngờ Lữ Tú Anh cho cơ hội để chuyện.
"Ba hào!" Cửa sổ buồng điện thoại kéo vang lên tiếng rầm, ông chủ thò tay từ bên trong, Lâm Dược Phi đưa tiền cho ông , ông chủ đóng cửa sổ cái rầm.
Lâm Dược Phi buồng điện thoại hai phút, quyết định gọi điện thoại về nữa, thể đoán Lữ Tú Anh sẽ gì, chắc chắn là trong nhà thiếu gì cả, cần mua cái gì hết, thôi thì để tự xem mua .
Từ khi sự thật về sợi quả sung, Lâm Tiếu vẫn luôn ủ rũ tinh thần. Tiểu Hoàng ngậm quả bóng cao su của tới tìm Lâm Tiếu chơi, miệng dụi Lâm Tiếu nhiều , cuối cùng Lâm Tiếu cũng dắt Tiểu Hoàng tới cổng sân nhỏ, một một chó bắt đầu chơi ném bóng.
Ban đầu Lâm Tiếu bày vẻ miễn cưỡng chơi với Tiểu Hoàng, nhưng chẳng mấy chốc dốc sức , chơi còn hăng hơn cả Tiểu Hoàng. Lữ Tú Anh để cô chơi một lát hối thúc cô về nhà: "Nên rửa mặt ngủ , muộn nữa sẽ ồn đến khác đấy."
Vào cửa nhà, Lâm Tiếu dép ở cửa, Tiểu Hoàng vẫn ở cửa nhúc nhích, mãi đến khi Lữ Tú Anh lau khô móng vuốt cho nó, Tiểu Hoàng mới chạy lạch bạch nhà.
Lữ Tú Anh vươn tay xoa tóc Lâm Tiếu, bên trong mướt mồ hôi , bà cau mày: "Không , đổi một chậu nước ấm cho con, con gội đầu ."
Lâm Tiếu hồ nước, chân giẫm lên băng ghế nhỏ, cúi đầu gội bọt trắng đầy đầu. Lữ Tú Anh phía Lâm Tiếu, nâng khăn lông nhét trong cổ áo giúp cô, đồng thời còn đỡ Lâm Tiếu.
Lâm Tiếu cuộn tóc , hất từng vốc nước lên tóc. Lữ Tú Anh thấy trong chậu nước đầy bọt xà phòng thì bảo Lâm Tiếu ngẩng đầu: "Để đổi chậu nước cho con, con băng ghế nhỏ nhúc nhích nhé."
Đổi tổng cộng ba chậu nước, cuối cùng tóc của Lâm Tiếu cũng gội sạch.
Lữ Tú Anh lưng Lâm Tiếu, dùng khăn lông lau tóc giúp Lâm Tiếu, thấm ướt một cái khăn lông thì đổi sang một cái khăn lông khác.
"Được, lên giường ." Lữ Tú Anh đuổi Lâm Tiếu lên giường, còn thì lau khô nước văng sàn nhà.
Tóc khô thì thể ngủ, Lâm Tiếu giường chơi hai mươi tư điểm với . Đây là trò chơi Lâm Tiếu học ở văn phòng của cô giáo Từ, lúc mới học vô cùng nghiện, cả ngày cứ kéo và trai chơi chung. Lúc Lữ Tú Anh và Lâm Dược Phi đều bận việc thì Lâm Tiếu sẽ tự chơi một , bản rút bốn lá bài, đó tự gom thành hai mươi tư.
Bây giờ mức độ nghiện của Lâm Tiếu còn lớn như nữa, nhưng vẫn thích trò chơi như .
Lữ Tú Anh cũng thích chơi trò với Lâm Tiếu, bà cần bất cứ điều gì, chỉ cần xào bài, rút bài, là Lâm Tiếu thể tự chơi vô cùng vui vẻ.
Lữ Tú Anh rút bài giúp Lâm Tiếu, thường xuyên dùng tay chải vuốt tóc Lâm Tiếu hai cái để tóc tơi hơn, cũng khô nhanh hơn một chút.
Đến lúc ngủ, Lâm Tiếu chơi ngủ. Lữ Tú Anh : "Vậy chơi hai ván cuối cùng."
Hai ván bài gộp cũng tới nửa phút, Lữ Tú Anh rút bốn lá bài , Lâm Tiếu thể phép tính để đạt hai mươi tư điểm ngay lập tức.
"Mẹ ơi, chơi thêm một lát mà."
Lâm Tiếu nhõng nhẽo thất bại, Lữ Tú Anh gọn gàng dứt khoát cất bài Poker hộp, Lâm Tiếu bĩu môi chui ổ chăn để ngủ.
Tại con nít thời gian ngủ cố định chứ? Hơn nữa còn sớm như !
Vậy mà lớn ngủ giờ nào thì ngủ giờ đó, Lâm Tiếu thường xuyên tỉnh giữa chừng, thấy còn dựa đầu giường ngủ, là dệt áo lông, vá áo ngọn đèn ở đầu giường, bây giờ thì xem tạp chí của Lâm Tiếu đèn.
Lâm Tiếu bĩu môi, nghĩ thầm chờ khi cô lớn nhất định ngủ giờ nào thì ngủ giờ đó, chơi muộn tới khi nào thì chơi muộn tới khi đó, đó cái miệng đang chu lên chậm rãi thả lỏng, biểu cảm mặt trở nên yên tĩnh bình yên.
Thoáng cái, Lâm Tiếu ngủ .