Trọng Sinh Trở Về Cuộc Sống Vương Giả Của Mỹ Nhân Bé Nhỏ - Chương 141

Cập nhật lúc: 2024-07-19 07:21:44
Lượt xem: 297

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lời của Thu Đồng khiến bàn tán, rằng, thông truyền mà xông phủ và thông truyền đó chấp thuận, là hai chuyện khác , sự khác về bản chất.

Diêm thị thoáng qua Thu Đồng, lạnh lùng : “Rốt cuộc là nha xuất từ nhà cao cửa rộng, mà các chủ tử chuyện, ngươi thể tùy ý chen miệng ? Huống chi, ngươi đang cái gì ? Tiểu thư nhà ngươi phái tiến đến thông truyền qua ? Tại ? Chẳng lẽ còn lấp l.i.ế.m ?”

Diêm thị cũng chắc chắn, hiện giờ trong phủ bà sẽ Tống Ngọc Tịch chuyện, mà Tống Ngọc Tịch cũng cách ở ngay mặt khiến cho trông thấy chuyện mở miệng, cho nên bà mới dám ở đây những điều .

Thu Đồng còn , nhưng Tống Ngọc Tịch gọi , tự tiến lên, với Diêm thị:

“Hầu phu nhân chuyện, chỉ cần với , cần khó xử nha . Ngày đó cứ coi như là từng đến phủ của ngài, nhưng như thì chứ? Chẳng lẽ từng đến phủ một , thì lão thái quân chính là do hại c.h.ế.t ? Các ngươi mỗi một câu ngươi một câu lão thái quân là tức chết, nhưng các ngươi chứng cứ rõ ràng ? Ân oán giữa và Kỷ gia, một nửa trong kinh thành đều , gặp lão thái quân đương nhiên là chẳng chuyện gì , nhưng nếu lão thái quân cho tức chết, các ngươi đánh giá quá cao , và còn đánh giá thấp lão thái quân nhà các ngươi? Ta gặp bà nhiều , nhưung tại tức giận đến chết?”

Tống Ngọc Tịch chuyện, ánh mắt thoáng qua phía bên ngoài phòng khách, ánh mắt khẽ động, lúc mới tiếp tục với Diêm thị

“Huống chi, lời Hầu phu nhân đều là giả dối! Ngày đó rõ ràng phái Thu Đồng tiến quý phủ thông truyền, khi nhận mệnh lệnh của ngài, chúng mới bà tử ngoại viện của ngài dẫn đến viện của lão thái quân. Nếu như , chúng tiến Hầu phủ, Đông Tây Nam Bắc đều phân biệt , thể chuẩn xác sai lầm bắt hầu hạ ở bên cạnh lão thái quân đây? Chẳng lẽ chúng đều thiên lý nhãn, thuận phong nhĩ ?”

Lời của Tống Ngọc Tịch xác thực sinh ảnh hưởng nhỏ, ngẫm , hình như đúng thật là đạo lý . Nếu dẫn đường, ngoài phủ thể chính xác tìm phương hướng và cần bắt đây?

Diêm thị đang phản bác, thấy Tống Ngọc Tịch chỉ chỉ phía , thì thấy Thu Vân dẫn một bà tử tới, bà tử , chính là dẫn Thu Đồng cửa hôm đó. Diêm thị biến sắc, nhíu mày :

“Có ý gì?”                                                             

Tống Ngọc Tịch , lúc Tống Ngọc Thiền và Kỷ Lan Tiến đến tìm phiền toái, Tống Ngọc Tịch đoán bọn họ sẽ như , cho nên sớm bảo Thu Vân tìm bà tử qua đây. Bà tử thấy tình huống căng thẳng , thì sợ tới mức chạy ngoài, nhưng Thu Vân bắt , bà là đối thủ của Thu Vân, Tống Ngọc Tịch chỉ bà tử , hỏi Thu Đồng:

“Hôm đó là bà dẫn các ngươi ?”

Thu Đồng lập tức trả lời: “Vâng, chính là bà . Hôm đó khi xin chỉ thị của Hầu phu nhân, thì bà liền phái vị bà bà dẫn chúng viện của lão thái quân, cũng là do Hầu phu nhân sai vị bà bà chỉ cho chúng . Bà bà, bà , như đúng ?”

Bà tử đang định trả lời thì Diêm thị cắt ngang, :

“Ngươi nên cái gì thì cứ thẳng, đừng để những lừa gạt, ở đây, ai thể bức bách các ngươi.”

Ngụ ý với bà tử , kỹ ai mới là chủ tử chân chính, bảo bà đừng vì nhất thời mau miệng, mà sai.

Bà tử của hai bên một chút, mới cúi đầu :

“Ta, .”

Diêm thị âm thầm nhếch môi, ở trong phủ của bà hỏi của bà , khỏi cũng quá ngây thơ! Dưới tình huống như thế , cho dù các nàng tìm bất kỳ ai để hỏi, thì một ai sẽ vì ngoài mà phản bội bà , chủ nhân của căn nhà mặt .

Thu Vân lời nào, lập tức giơ tay của bà tử lên, lộ vòng tay ngọc bích, vòng tay chất lượng vô cùng , một bà tử canh cổng bình thường thể đeo lên, thậm chí ngay cả thê tử của quan sự ma ma bên phu nhân, cũng chắc đeo lên.

Thu Đồng qua, kéo ống tay áo của lên và : “Lúc , còn cho bà bà một chiếc vòng tay để tạ ơn, nhưng chiếc vòng là một đôi, là do tiểu thư thưởng cho sinh nhật năm ngoái của tiểu thư. Vì mang theo nhiều bạc , nên thể thưởng cho ngươi, vì đưa cho ngươi một cái. Ngươi nhận vòng tay của , nhưng trợn mắt dối ngay tại đây? Nếu phu nhân ngươi ngươi dẫn đường, thì chính là ngươi tự dẫn ngoài phủ, tội cũng nhỏ đấy!”

Bà tử thấy thế, thì lập tức sợ ngây , quỳ xuống với Diêm thị, : “Phu nhân, , lúc cũng là phụng theo mệnh lệnh của ngài, dẫn các nàng , , cũng là tự ý mang phủ! Phu nhân, ngài một câu, là tự ý dẫn phủ, cũng lá gan lớn như !”

Bà tử ở ngay mặt chân tướng, khiến ở đây kinh hãi nữa, còn trực tiếp :

Vân Mộng Hạ Vũ

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/trong-sinh-tro-ve-cuoc-song-vuong-gia-cua-my-nhan-be-nho/chuong-141.html.]

“Rõ ràng là bà cho cửa, giờ còn ở đây oan uổng ! Bà ý định gì, nào ai ?”

Còn : “Người ngoài phủ bắt , bà chống cự, còn để cho bà tử dẫn đường, rõ ràng chính là khiến cho lão thái quân gặp xui xẻo, hiện giờ lão thái quân thế mà c.h.ế.t . Còn lưng là ai hại c.h.ế.t đây.”

“Ta sớm , Hầu phu nhân cùng lão thái quân hòa thuận, nếu lão thái quân tình nguyện ở cùng với tam phòng, cũng nguyện ở phủ Bình Dương hầu? Trong chuyện đương nhiên là lý do.”

“A, chừng...”

Các loại ngờ vực cứ thế mà nảy sinh. Những ở trong sảnh đều là nữ quyến nhà quan, nếu phủ Bình Dương hầu chứng cứ chứng minh Thất tiểu thư Tống gia chọc Kỷ gia lão thái quân tức c.h.ế.t thì còn , các nàng cũng sẽ xen , nhiều nhất là vui vẻ xem kịch, nhưng hiện tại Kỷ gia Tống gia đánh mặt, các nàng thể xem kịch nữa, vì ư, đương nhiên là vì phủ Bình Dương hầu cùng đường mạt lộ. Nếu phủ Bình Dương hầu chứng cứ thì gì để , nhưng nếu chứng cứ chứng minh, thì ai còn theo phía phu nhân phủ Bình Dương hầu đắc tội Trấn Quốc Công phủ quyền thế ngập trời chứ? Bọn họ cũng ngớ ngẩn.

Tống Ngọc Tịch mặt Diêm thị lúc xanh lúc đỏ một hổi, thì tiến lên :

“Hầu phu nhân, hiện tại sự tình tra manh mối, những lời giống như lúc nãy, nhất là ngài đừng nên thêm nào nữa, về phần lão thái quân c.h.ế.t như thế nào, còn thỉnh phu nhân âm thầm điều tra kỹ lưỡng.”

Diêm thị oán hận liếc mắt Tống Ngọc Tịch một cái, xoay sang chỗ khác mà gì, Tống Ngọc Thiền thấy sự tình biến đổi như thì cũng nên cái gì cho , vốn nàng để cho mợ mặt, khiến cho tội danh của Tống Ngọc Tịch vững, nhưng ngờ rằng Tống Ngọc Tịch còn ẩn giấu một chiêu , ngay cả Kỷ gia cũng sớm mua chuộc , chẳng lẽ nàng sớm , ngoại tổ mẫu hôm nay sẽ chết, cũng đoán bọn họ sẽ oan uổng nàng như ? Sao thể như ?

Thật Tống Ngọc Tịch cũng đoán hôm nay Kỷ Trữ thị sẽ chết, thực tế nàng căn bản nghĩ tới chuyện . Tính cách của Kỷ Trữ thị, thể lựa chọn phương thức treo cổ tự tự như chứ, nếu bà ủy khuất, sẽ chỉ nghĩ cách đánh trả uỷ khuất , treo cổ tự tự tuyệt nhiên phong cách của bà . Lúc nàng chỉ nghĩ Diêm thị và Trữ thị sẽ lợi dụng chuyện nàng đột nhập phủ Bình Dương hầu để bằng chứng chống nàng. Vì mới bảo Thu Đồng tìm một bà tử tham tài, thuận tình tặng chút đồ, vòng tay vốn là chuẩn cho nhân chứng. Nếu Diêm thị dám phủ nhận việc nàng từng đến cửa thông truyền, thì nàng sẽ dùng vật chứng để phản bác, nghĩ tới, điều thể phát huy tác dụng trong trường hợp quan trọng như ngày hôm nay.

Chuyện xảy trong sảnh ngươi một câu, một câu bàn tán rôm rả, thì Kỷ Uyển Ninh mặc một hiếu phục, hốc mắt đỏ ừng , với Diêm thị và Tần thị:

“Mẫu , lão phu nhân, bên ngoài tới ít , cần tiếp tục tiếp đón.”

Diêm thị thoáng qua Tống Ngọc Tịch, đó liền theo Kỷ Uyển Ninh ngoài, Tần thị thoáng qua Tống Ngọc Thiền và Kỷ Lan. Kỷ Lan hôm nay xác thực vô cùng thương tâm, đương nhiên là dáng vẻ tuyệt sợ Tần thị, khi bảo nha thu thập dáng vẻ cho xong, thì lau nước mắt ngoài, Tần thị bóng lưng bọn họ rời , yên lặng thở dài, :

“Sau chỉ sợ càng ngày càng yên .”

Tang lễ của Kỷ Trữ thị ấn định năm ngày , đồng thời mai táng, trong thời gian sẽ đặt linh cữu tại nhà, đặt nắp quan tài, mấy ngày trong trong ngoài ngoài Kỷ gia đều bận rộn, chuẩn cho lễ viếng, đồ vật và mâm cỗ, còn ứng phó với mấy đến viếng tang trong mấy ngày .

Kỷ Lan thật sự là vô cùng đau lòng đối với cái c.h.ế.t của Kỷ Trữ thị, từ sáng đến tối đều canh giữ bên cạnh quan tài của KỷTrữ thị, hề chớp mắt, cho dù là nửa đêm, cũng dám ngủ, ở một bên canh giữ đèn chong, thỉnh thoảng thêm dầu thơm, sợ đèn tắt, khiến Kỷ Trữ thị lầm đường về nhà trong dịp cúng thất tuần.

Sự tình bận rộn đến ngày thứ ba, đại đa đều chịu nổi, ngay cả linh đồng chuyên canh giữ cũng khó tránh khỏi ngủ mất khi đến giờ Tý. Mặc dù bên ngoài canh đêm, nhưng suy cho cùng cũng mấy chịu tới phòng đặt quan tài. Kỷ Lan mặt Kỷ Trữ thị, khỏi cảm thấy bi thương dâng trào, rống lên.

Bất ngờ một trận gió thổi , Kỷ Lan sấp Kỷ Trữ thị , đụng cánh tay Kỷ Trữ thị. Người c.h.ế.t ba ngày, thể sớm mềm nhũn từ lâu, chạm , rơi từ vải trắng. Kỷ Lan lau nước mắt, đưa tay đặt cánh tay Kỷ Trữ thị bên trong tấm vải trắng, nhưng phát hiện lòng bàn tay Kỷ Trữ thị đang siết chặt. Bà cảm thấy tò mò, khỏi mở xem, thì thấy một hạt châu san hô màu lam rơi xuống đất, trong đêm yên tĩnh, phát tiếng động đặc biệt chói tay. Linh đồng ở một bên cả kinh, cả giống như xù lông, hỏi:

“Cái gì , tiếng gì !

Mặc dù trong lòng Kỷ Lan nghĩ rằng chờ xong chuyện của mẫu , thì sẽ lập tức sa thải tất cả những hầu hạ vô trách nhiệm , nhưng thời điểm , bà cũng nhiều lời với , chỉ , “Không gì, trượt tay.”

Linh đồng gật đầu, Kỷ Lan xổm xuống, nhặt hạt san hô màu xanh lam lên, thật đúng chỉ là một hạt châu, cũng gì đặc biệt, tại mẫu liều mạng, nắm chặt trong tay?

Suy nghĩ cẩn thận một chút, Kỷ Lan giấu hạt châu trong túi tay áo của , đó đặt cánh tay Kỷ Trữ thị trong vải trắng, qua thêm chút dầu đèn trong bốn ngọn đèn chong.

Năm ngày , chính là ngày an táng. Canh giờ pháp sư tính toán là buổi chiều giờ Thân, là đưa xuống mộ an táng, tất cả thuộc đương nhiên theo đến mộ của Kỷ gia. Bốn tráng hán mang quan tài đến lăng mộ, chính thức đóng đinh, Kỷ Lan ngất hai , nhưng bất luận bà gào như thế nào, thì rốt cuộc Kỷ Trữ thị cũng trở về .

 Mấy đứa con trai của Kỷ gia cũng vô cùng đau lòng, quỳ gối hố đất, mỗi đều mở miêng hô nương, cuối cùng, xen lẫn những tiếng gọi bi thương , từng xẻng từng xẻng đất khiến cho quan tài chôn vùi, bia mộ dựng lên, đó về cuộc đời của Kỷ Trữ thị.

Loading...