Trọng Sinh Trở Về Cuộc Sống Vương Giả Của Mỹ Nhân Bé Nhỏ - Chương 180
Cập nhật lúc: 2024-07-20 07:08:12
Lượt xem: 255
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1VoeRFHNJB
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tiêu Tề Dự cũng vô sỉ, : "Cái hả... Ta vẫn nghĩ , nàng chỉ cần , đồng ý đồng ý là ."
Tống Ngọc Tịch hừ một tiếng, : "Ta mới lừa . Vạn nhất với một chuyện mà căn bản , thì thế nào?”
Tiêu Tề Dự tới mặt Tống Ngọc Tịch, chỉnh nàng thẳng, cúi đầu để trán chạm lên trán nàng, : "Nàng cứ tin như thế ?”
Tống Ngọc Tịch ngờ tới Tiêu Tề Dự đột nhiên động tác tình cảm như thế với nàng , nhất thời ngây ngẩn cả , cúi đầu cái gì cho , Tiêu Tề Dự nâng cằm nàng lên, dịu dàng với nàng:
"Nàng , vẫn hề buông lỏng cảnh giác với , còn tin những gì với nàng , thôi , chuyện , coi như là tặng cho nàng đấy, để cho nàng thật kỹ, rốt cuộc may mắn cỡ nào, mới gặp một nam nhân như , nàng nên trân trọng, hiểu ?”
Vân Mộng Hạ Vũ
Tống Ngọc Tịch Tiêu Tề Dự, đột nhiên hỏi một câu:
"Tiêu Tề Dự. Chàng... Có tâm trạng , đúng ?”
Từ lúc mới tiến , Tống Ngọc Tịch cảm giác cảm xúc của Tiêu Tề Dự dường như chút , lúc xuất hiện, luôn luôn bình tĩnh, nhưng hôm nay ngay khi xuất hiện là một khuôn mặt khác thường, còn đến ôm nàng... Hơn nữa cảm giác giống với đó, lúc chút nóng nảy, giống như đang đè nén một cái gì đó .
Tiêu Tề Dự cảm thấy ngoài ý đối với sự mẫn cảm của Tống Ngọc Tịch, cúi đầu Tống Ngọc Tịch, một lúc lâu mới từ đôi môi mỏng xinh của phun một câu khiến Tống Ngọc Tịch trợn tròn mắt, :
"Định vương... Chạy !”
Tống Ngọc Tịch mới đầu còn rõ, Tiêu Tề Dự đành lặp một nữa, Tống Ngọc Tịch sững sờ , đột nhiên nên cái gì mới lúc . Một lúc lâu , mới mất tự nhiên mà gật đầu, : "Ồ.”
Tiêu Tề Dự Tống Ngọc Tịch, thở một : "Nàng cũng hỏi một chút, vì mà chạy?”
Tống Ngọc Tịch luôn cảm thấy hôm nay Tiêu Tề Dự những lời , là hàm ý khác, hơn nữa tất cả đều là hướng về nàng nữa. Định vương vì cái gì mà chạy, Tống Ngọc Tịch đoán liền đoán , nhất định là liên quan đến việc đính trong tháng năm, mà sở dĩ Định vương chịu đính với Tống Ngọc thiền, bên ngoài thể nguyên nhân, nhưng Tiêu Tề Dự nhất định là hiểu rõ, chính là bởi vì Tiêu Tề Dự hiểu rõ, cho nên Tống Ngọc Tịch mới cảm thấy chút hổ cùng bất đắc dĩ, nhưng cùng lúc cảm thấy oan uổng. Định vương thích ai cũng là việc nàng thể khống chế, ngay từ đầu, nàng từng cho Định vương bất kỳ hy vọng nào, nhưng cho dù là , thì Định vương vẫn đối với nàng...
Nhìn Tiêu Tề Dự tràn đầy chờ mong , Tống Ngọc Tịch đành nuốt nước miếng, bất đắc dĩ tiếp lời , giả ngây ngốc hỏi: "Vì, vì ?”
Tiêu Tề Dự đột nhiên đưa tay nắm lấy mũi Tống Ngọc Tịch, : "Nàng xem là vì ? Hắn lưu một phong thư khó hiểu, ngay trong đêm chạy khỏi phủ Định vương! Trong tháng năm sẽ đính với tiểu thư phủ Trấn Quốc Công nhà nàng, nhưng chạy trốn thời điểm , nàng xem sẽ ?”
Tống Ngọc Tịch chịu đựng nước mắt và chóp mũi chua xót, nhỏ giọng : "Hắn cũng sẽ đến tìm nha! Chàng đang tìm để trút giận!”
Tiêu Tề Dự buông tay , tức giận Tống Ngọc Tịch, nhịn giơ tay chọc trán nàng, : "Nàng cho , đều bỏ qua hết những oanh oanh yến yến bên cạnh, nhưng nàng ở đây gây chuyện cho .”
Tống Ngọc Tịch thật sự cảm thấy oan uổng c.h.ế.t mất, nhịn biện hộ cho : "Đang yên đang lành, lên cơn với gì chứ? Cũng là để cho Định vương chạy mất, hơn nữa lúc nào? Cũng đến tìm ! Chàng thể tính tất cả những sai lầm lên ! Ta cũng trêu chọc , càng trêu chọc Định vương, ngay từ đầu là nam nhân của Tống Ngọc Thiền, điên mới thể quan hệ với ! Đừng lúc nào cũng lôi với cùng một chỗ.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/trong-sinh-tro-ve-cuoc-song-vuong-gia-cua-my-nhan-be-nho/chuong-180.html.]
Tiêu Tề Dự Tống Ngọc Tịch, cũng cơn giận vô cớ của , qua ôm lấy khuôn mặt nhỏ nhắn tinh xảo của Tống Ngọc Tịch, dịu dàng :
"Được , nữa, nàng cũng đừng tức giận. Thằng nhóc đó chạy cũng vô dụng, đạo lý , sớm muộn gì cũng sẽ cho .”
Tuy trong lòng Tống Ngọc Tịch chút tức giận, nhưng cũng dám tiếp tục dây dưa chuyện Định vương nữa, bởi vì nàng phát hiện, Định vương dường như chính là nút thắt trong lòng Tiêu Tề Dự, mỗi nhắc tới , Tiêu Tề Dự đều mang theo lửa giận, Tống Ngọc Tịch cũng tai bay vạ gió, thành thật xuống nước, đổi chủ đề, hỏi:
"Chàng giải quyết chuyện nhà họ Vương cho , thì sẽ tức giận nữa. Nếu giải quyết , cũng đừng đến chỗ nữa.”
Tiêu Tề Dự chăm chú khuôn mặt hiếm khi đùa giỡn mà đỏ bừng của Tống Ngọc Tịch, tinh xảo giống như một bức tranh, nhịn cúi đầu hôn một cái, lúc mới ôm má nàng, :
"Ta đến chỗ của nàng, thì nàng đến chỗ của ."
Tống Ngọc Tịch gì, liền vươn tay véo cánh tay Tiêu Tề Dự một cái, thành công thấy sắc mặt Tiêu Tề Dự đổi, liên tục gật đầu, với nàng: "Được , sợ nàng . Chuyện của nhà họ Vương, nàng cũng cần lo lắng, nàng giải quyết thỏa đáng, nàng giải quyết thỏa đáng còn ?”
Có câu của , Tống Ngọc Tịch mới thỏa mãn buông tay . Hai ở trong phòng một hồi, Tiêu Tề Dự mới thần thanh khí sảng (sảng khoái tinh thần) ngoài, mang theo đoàn Bùi Thao canh giữ ở bên ngoài, rời khỏi Phù Dung viên.
Tuy Tiêu Tề Dự đáp ứng giải quyết chuyện nhà họ Vương cầu Mẫn Lam, nhưng Tống Ngọc Tịch cũng cụ thể sẽ như thế nào, cho nên còn đến nhà họ Mẫn dùng tình dùng lý lay động Mẫn phu nhân, nhưng nước mắt của Mẫn phu nhân giống như nước sông vỡ đê do thủy triều dâng . Nói đến là đến, hơn nữa là thể vãn hồi.
"Ta cũng Lam nhi sống một cuộc sống . Lúc hoài Lam nhi, mất nhiều sức, lúc đó Lam nhi suýt chút nữa sống nổi, từ nhỏ yếu ớt nhiều bệnh, thể vẫn luôn , thật vất vả mới lớn hơn một chút, thể để cho con bé chịu khổ chứ, gả đến nhà , ở đó ngoại tổ mẫu của nó chiếu cố, mợ quản, cho dù Tử Tuấn chỗ nào đúng, thì Lam nhi cũng đến mức sỉ nhục coi thường, tại các con hiểu ý của ?”
Mẫn phu nhân mở miệng chính là năm đó như thế nào, nhà , ngoại tổ mẫu như thế nào... Hoàn cho Tống Ngọc Tịch và Mẫn Lam cơ hội chen ngang. Mẫn Lam ở một bên bất đắc dĩ Tống Ngọc Tịch, Tống Ngọc Tịch cũng ma âm (âm thanh ma quái) của Mẫn phu nhân cho đau hết cả đầu.
đúng lúc hai thật sự chịu nổi nữa, thì quản gia đột nhiên từ bên ngoài chạy tới, còn vấp một cái ở cửa, suýt chút nữa té ngã. Mẫn phu nhân lau nước mắt, quản gia liền quỳ xuống mặt và :
"Phu nhân, phu nhân bên nhà đến , là... là hủy hôn!”
"......"
Mẫn phu nhân mạnh mẽ lên, vội vàng chạy ngoài.
Tống Ngọc Tịch và Mẫn Lam liếc một cái, Mẫn Lam kinh ngạc Tống Ngọc Tịch, hỏi: "Đừng là nhé, cũng quá thần tốc ?”
Tống Ngọc Tịch cũng kinh ngạc, một lúc lâu cũng nên lời, khi nuốt nước miếng, thì gật đầu, : ", đúng đấy! Quá thần tốc !" Nghĩ , Tiêu Tề Dự chuyện gì ỷ thế h.i.ế.p với nhà họ Vương, cũng thể liên lụy đến danh tiếng Mẫn Lam, bèn kéo Mẫn Lam đến phòng khách trộm.
Trong phòng khách, tiếng của Vương phu nhân, cũng chính là mợ Mẫn Lam truyền , chỉ thấy bà :
"Vốn nghĩ để hai nhà cận hơn một chút, cho nên mới Lam nhi gả cho Tử Tuấn, nghĩ nhất định thể cho Lam nhi cuộc sống hạnh phúc, nhưng mà, thật ngờ tới tiểu tử thúi Tử Tuấn cư nhiên, cư nhiên một ả thông phòng lớn bụng, tiểu súc sinh chuyện chừng mực, Lam nhi còn gả qua, thể để cho con bé chịu ủy khuất bực , tân nương tử còn cửa, thông phòng lớn bụng, điều , điều truyền ngoài, Lam nhi còn thể , ngươi xem đúng là cái lý lẽ ?”