Trọng Sinh Trở Về Cuộc Sống Vương Giả Của Mỹ Nhân Bé Nhỏ - Chương 84
Cập nhật lúc: 2024-07-17 23:38:55
Lượt xem: 364
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Thư phòng Đông cung.
Tiêu Tề Dự đang phê duyệt một đống công văn mới trình lên, tất cả trọng điểm, chuẩn ngày mai ở triều lên tiếng thống nhất. Bùi Thao từ bên ngoài , ở án nhưng lời nào, Tiêu Tề Dự ngẩng đầu liếc , Bùi Thao mới tiến lên, nhỏ giọng ở bên tai Tiêu Tề Dự :
"Điện hạ, Thu Đồng truyền tin tức đến, thuộc hạ nên ."
Tiêu Tề Dự dùng chu sa phê duyệt, để sổ con qua một bên, câu môi :
"Nha đầu chuyện gì? Có gặp , lời cảm tạ?"
Bùi Thao dừng một chút, gì, Tiêu Tề Dự lúc mới để bút xuống, tựa lưng ghế , nhướng mày : "Nàng , ?" Theo suy nghĩ, nhất định là nha đầu đoán tặng cho nàng kinh hỉ, thể chờ mà cảm tạ .
"Thu Đồng , hôm nay ở trong sân của Thất tiểu thư thấy Định Vương điện hạ. Ngài dường như là leo tường mà , tặng cho Thất tiểu thư lễ vật mừng sinh nhật. Có vẻ hai từ thường xuyên gặp mặt."
"..."
Tiêu Tề Dự mới nở nụ lập tức cương cứng , hai tay giao đặt ở ngực, dáng vẻ như đang chịu đựng lửa giận, : "Nói tiếp."
Bùi Thao cảm giác lửa giận điện hạ nhà , thế nhưng vẫn kiên trì tiếp tục : "Tống Thất tiểu thư ngược cũng tỏ mật đối với Định Vương điện hạ, còn về ngài đừng tiếp tục tới gặp nàng nữa, nhưng theo Thu Đồng các nàng nhận định thì, Định Vương điện hạ dường như cũng lọt."
Lúc Tiêu Tề Dự Bùi Thao Tống Ngọc Tịch cũng thiện với Định Vương, khuôn mặt đang cương cứng như khúc gỗ mới buông lỏng một chút, một câu: "Cũng coi như nàng thông minh."
Sau đó lấy một quyển sổ con, tiện tay lật xem, nhưng cách nào cũng vô. Bùi Thao như , thì chút bối rối , chờ một lúc , thấy Tiêu Tề Dự cũng chỉ thị gì mới, lúc sắp thốt khỏi miệng hỏi, thì Tiêu Tề Dự buông sổ con, mở miệng :
"Để cho Thu Đồng Thu Vân kỹ , đừng để tiếp cận nàng."
Mặc dù trong lời của Tiêu Tề Dự cũng chỉ mặt gọi tên '' và 'nàng' là ai, nhưng Bùi Thao vẫn thể hiểu rõ ý, gật đầu, lĩnh mệnh chuẩn lui xuống, nhưng mới hai bước, thì Tiêu Tề Dự gọi : "Đợi một lát."
Bùi Thao lập tức , đầu Tiêu Tề Dự, chỉ thấy cầm lấy một tờ giấy thư, dùng chu sa phê sổ con chữ lên, nhưng đã hai chữ, ném giấy , đó nữa lấy tờ giấy mới, một nữa ghi xuống, khi lặp lặp vài vòng như , rốt cục cũng xong, cầm lấy ấn triện nặng nề đóng một cái, đó xếp , đưa về phía Bùi Thao, Bùi Thao phong thư :
"Đưa luôn bây giờ ạ? Nếu đưa luôn lúc thì phận của Thu Đồng cùng Thu Vân sẽ bại lộ." Theo như quan sát của , Tống Thất tiểu thư cũng đần, cơ hội phòng của nàng lúc , ngoại trừ nha bên , thì còn ai khác.
Tiêu Tề Dự tức giận :
"Biết thì ! Ta chính là an bài ở bên nàng, nàng thì có thể gì chứ? Cầm lấy đưa cho nàng."
". . ."
Vân Mộng Hạ Vũ
Bùi Thao cầm thư tín trong tay như cầm lấy thánh chỉ, thực tế thứ cũng khác gì với thánh chỉ thông thường, bởi vì Thái Tử giám quốc, nhiều sự tình chỉ cần dùng ấn triện của Thái tử là thể bắt đầu xử lý. Bùi Thao trong lòng mồ hôi lạnh chảy ròng ròng, vị điện hạ nhà , nếu bàn về xử lý quốc sự, đó là gì bàn cãi, thế nhưng mà mặt tình cảm, thì thật còn là ngài nữa, Thái Tử xử lý việc tình cảm, khả năng còn bằng Định Vương điện hạ mười bốn tuổi .
Viết thư cho nữ hài nhi, mà ngài còn đóng ấn triện của Thái Tử, nếu là Thái Tử đăng cơ, chẳng lẽ còn đóng quốc tỷ đóng lên thư từ cá nhân ? Ngẫm thật đúng là. . .
Tống Ngọc Tịch rửa mặt xong, khỏi tịnh phòng. Buổi tối, nàng thích hầu hạ, nên sớm đuổi bọn nha ngoài, tự tắm rửa, đó chuẩn tới án thư phía xem sách một lát, nhưng lúc đến gần án thư, phát hiện một phong thơ để ở chính giữa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/trong-sinh-tro-ve-cuoc-song-vuong-gia-cua-my-nhan-be-nho/chuong-84.html.]
Nàng cảm thấy kỳ quái, khi đuổi bọn nha ngoài, nàng vẫn còn ở án thư xem sách một lát, khi đó cũng thấy phong thư . Lúc thì cửa phòng nàng đều cài then, cách nào mà phong thư thể trong phòng nàng ?
Ngập ngừng mở phong thư, nàng trông thấy một ít màu đỏ của chu sa, trong nội tâm càng cảm thấy kỳ quái. Dùng đầu ngón tay cầm lấy hai bên góc của lá thư, mở thư , thì phát hiện bên chỉ bốn chữ cùng một con dấu. Sau khi mở hết thư , Tống Ngọc Tịch rõ ràng chữ và con dấu ở bên , thì cảm thấy da đầu run lên.
Tiêu Tề Dự cái gì?
Không hiểu tại bốn chữ 'thận ngôn thận ' (cẩn trọng lời và hành động) gửi thư cho nàng? Không hiểu tại thư tín còn đóng ấn triệt của Thái Tử . . . Rốt cuộc biểu đạt điều gì đây?
Thận ngôn thận ? Nàng bất cẩn lúc nào hả?
Đột nhiên nhớ tới ban ngày lúc nàng cùng Tiêu Tề Hoàn dây dưa, Thu Đồng và Thu Vân trông thấy, nếu gần đây sự tình gì vượt chuẩn, thì chỉ chuyện ngày hôm nay thôi. Việc chỉ Thu Đồng cùng Thu Vân thấy, hơn nữa phong thư thần quỷ đặt ở bàn của nàng, thì ai ngoại trừ hai nàng thể . Hộ viện của Trấn Quốc công phủ cũng để cảnh.
Bởi , Tống Ngọc Tịch nhanh liền nghĩ đến, phận của Thu Đồng cùng Thu Vân. Ném phong thư lên bàn, nàng sâu sắc thở dài, Tiêu Tề Dự thật sự là. . . Hắn rốt cuộc là cái quái gì đây! Lại còn, còn an bài đến bên cạnh nàng.
Còn Tống Dật, Tống Dật rõ ràng là lai lịch của hai , nhưng ông .
Tiêu Tề Dự là nàng cách Định Vương xa một chút ? Cảm thấy phân của nàng nên dây dưa cùng Định Vương ? Trời, thật sự là quá oan uổng mà, trời mới nàng bao giờ chủ động tiếp cận đứa bé , cường ngạnh tới gặp, chẳng lẽ cũng trách nàng ?
Thận ngôn thận ! Trong mắt , nàng rốt cuộc là chịu đựng đến mức nào hả? Nhìn xem xem, rõ ràng còn đóng ấn triện của Thái tử, cái là hả? Ý là đây là ý chỉ của Thái Tử ? Là cho nàng , ý chỉ nhất định chấp hành ?
Tựa ghế thái sư, Tống Ngọc Tịch chằm chằm phong thư trọn một khắc, cuối cùng quyết định lên đốt phong thư . Mặc dù bên ấn triệt của Thái Tử, thích hợp để đốt, thế nhưng ý chỉ rõ ràng là vụng trộm, rõ Thái Tử phát hiện, nếu phát hiện thì hạ chỉ rõ ràng. Nếu là như , thì nàng đem đốt có lẽ cũng việc gì, ngược nếu lưu , nếu một ngày phát hiện, thì đó mới chính là tai họa. Nhẹ thì nàng cùng Thái Tử lén qua , nặng thì nàng giả mạo ấn triện của Thái Tử, cho dù là chuyện nào, Tống Ngọc Tịch cũng hứng chịu!
Cho nên, đốt vẫn hơn.
Về phần nội dung ghi trong phong thư , mặc dù nàng cảm thấy bất đắc dĩ, nhưng sự tình đúng thật là phát sinh, cùng lắm nàng cố gắng hơn nữa để ngăn chăn là . Nếu thật sự thể ngăn , thì chỉ còn cách theo mệnh trời mà thôi.
Xử lý xong chuyện nhảm nhí , Tống Ngọc Tịch cũng còn tâm tư sách nữa, bàn trang điểm, lau gần khô tóc, leo giường, nhanh chìm giấc ngủ.
Sáng sớm hôm , khi tỉnh trông thấy hai Thu Đồng và Thu Vân, trong nội tâm ngũ vị tạp trần, đưa các nàng trở về bên Tiêu Tề Dự, thế nhưng đến cùng vẫn là dám gây chuyện. Tiêu Tề Dự nghĩ cách đưa tới cho nàng, thì là bảo vệ, nhưng kỳ thật chính là âm thầm giám thị. Mà thực sự, đúng là thông qua việc giám thị khiến cho thấy lén gặp hoàng tử, đây thật sự là oan khuất mà nhảy sông Hoàng Hà đều thể giải mà.
Không nghĩ tới Thu Đồng cùng Thu Vân hai vị cô nương , rõ ràng còn là thượng sai (bên sai xuống)! Vậy thì đối xử với các nàng thể tùy ý giống như lúc , dù cũng là bên cạnh Đông cung, quan hệ với Hoàng , cũng nên nịnh bợ lấy lòng mới .
Chuyện khiến Tống Ngọc Tịch xoắn xuýt lo lắng rốt cục cũng phát sinh nữa, bởi vì mười ngày , Tiêu Tề Hoàn phái Liêu thành đôn đốc biên phòng, đoán chừng một năm nửa năm là về . . . Tống Ngọc Tịch trong lòng thấy vô cùng kính trọng và ngưỡng mộ Tiêu Tề Dự, vì để nàng hại, mà thể quyết tuyệt như ! khi Tiêu Tề Hoàn Liêu thành, Tiêu Tề Dự cũng ngựa dừng vó đến Hà Nam giúp nạn thiên tai.
Khi hai nam nhân của Tiêu gia rời khỏi kinh thành, Tống Ngọc Tịch chỉ cảm thấy bên thoáng cái cũng thanh tịnh hơn nhiều. Trong lòng nàng cũng tính toán , đợi đến lúc Tiêu Tề Hoàn từ Liêu thành trở , đoán chừng cũng đến tuổi thể tứ hôn, khi đó có lẽ cũng quên một đoạn tình cảm ngây thơ năm nào, sẽ cùng Tống Ngọc Thiền trải qua cả đời . Có như , trong lòng nàng mới cảm thấy quá nhiều gánh nặng, nàng cảm giác như mỗi một câu nàng với , đều là đang phản bội Tống Ngọc Thiền.
Sau khi Tiêu Tề Hoàn rời khỏi, Tống Ngọc Tịch đưa cho Yển Bá tám chén pha lê mà lưu . Sau khi Yển Bá những cái ly nguyên bản, thì ông dường như tìm ý tưởng mới, gỡ nút thắt mà ông vẫn đang đau đầu suy nghĩ. Sau nhiều ngày vùi đầu cố gắng, rốt cục cũng cho mẻ thành phẩm đầu tiên thể cho Tống Ngọc Tịch để mắt.
Mà việc kiến thiết đường Trường An Phố diễn rầm rộ, các khế đất của cửa hàng trong tay Tống Ngọc Tịch tăng giá gấp vài , tất cả những thương nhân kiếm lợi nhuận đều nghĩ đến việc chen chân đường Trường An, ngay cả những nơi mà Tống Ngọc Tịch mua, giá đất cùng từ từ tăng cao. Thế nhưng Tống Ngọc Tịch duy trì bình tĩnh, đè tâm của Phúc Bá đang rục rịch. Mãi đến cuối năm, việc xây dựng đường Trường An thành hình, nàng mới ném một vài cửa hàng trong tay, chỉ cho thuê nhưng bán, tiền thuê một năm từ tám trăm lượng đến năm ngàn lượng, vô cùng đắt hợp lẽ thường nhưng vẫn thương nhân hỏi thăm, cắn răng thuê xuống.
Sáu tháng cuối năm của Tống Ngọc Tịch đều dành hết việc . Tới cuối năm, việc kiến thiết đường Trường An bộ thành, Tống Ngọc Tịch cũng bắt đầu bắt tay việc kiến tạo mặt tiền của cửa hàng ở hai bên đường, Bận rộn đến mức nàng hầu như thời gian để ngủ. Mà nàng hành động như , cũng cho của Tống gia tinh tường hiểu rõ, vị Thất cô nương thật sự con đường buôn bán. Chỉ là lời đồn cũng lợi hại, đều vị Thất cô nương căn bản nhân tài buôn bán, mà chỉ vung tiền bên ngoài. Rải tiền ngoài hơn nửa năm, gần như thu gì, tửu lâu nàng mở cũng trang hoàng gần một năm rồi, nhưng mãi vẫn thấy khai trương, tóm là tin đồn thất thiệt nổi lên khắp nơi. Tống Ngọc Tịch cũng hề để ý, khác gì, nàng đều trừ. Trên thực tế, nàng là thật sự bận đến mức rảnh so đo những lời đồn thất thiệt .
Thật vất vả chờ đến lễ mừng năm mới. Sau khi Tiêu Tề Dự theo Hà Nam trở về, ngựa dừng vó đến Tây Bắc, còn Tiêu Tề Hoàn thì thấy tin tức.
Mặc dù Tống Ngọc Tịch tay còn nhiều sự tình , thế nhưng trong năm, việc Tống gia cần cũng ít. Cổng viện Trấn Quốc công phủ từ khi mở từng đóng , việc đón tiếp, đưa tiễn diễn vô cùng náo nhiệt.