TRỌNG SINH TRỞ VỀ: NỮ CHÍNH GIẾT LUÔN NAM CHÍNH RỒI?! - CHƯƠNG 67: CÂM MIỆNG! TÔI KHÔNG CÓ MẸ!

Nội dung chương có thể sử dụng các từ ngữ nhạy cảm, bạo lực,... bạn có thể cân nhắc trước khi đọc truyện!

Cập nhật lúc: 2025-04-23 17:07:10
Lượt xem: 77

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Mọi người bị câu nói này của cô thu hút, đồng loạt quay đầu lại.

"Còn có loại dị năng này sao?"

"Đặc biệt quá, thật là mở mang tầm mắt."

Bản edit của Mắm Muối Chanh Đường siêu dễ thương. Đọc xong nhớ phô lô tui nha, hoặc theo dõi tui bên page Mắm Muối Chanh Đường. Ngày nào cũng có truyện hay cho mấy ní đọc hoài không chán luôn nè :3

"Vậy chẳng phải mỗi ngày đều giống như mở hộp mù sao?"

Bùi Tư Dạ khẽ nhướng mày, có chút bất ngờ.

"Hệ thống, cô ta có dị năng gì?"

【Dị nãng ngẫu nhiên ðó, chẳng phải nữ chính ðã nói rồi sao?】

Rõ ràng, hệ thống không có chức năng đặc biệt để kiểm tra dị năng của Nhan Ly.

Sắc mặt Dương Thanh Y tái mét, biểu cảm rất khó coi.

Cô ta tuyệt đối không ngờ rằng, rõ ràng bản thân đã lấy đi cơ hội của Nhan Ly, vậy mà đối phương vẫn có thể thức tỉnh dị năng.

Đây là cái vận may quỷ quái gì vậy?

Triệu Tình vẫn luôn im lặng, nhạy bén nhận ra địch ý và bầu không khí vi diệu giữa hai người phụ nữ này, cô ta giơ tay kéo thấp mũ lưỡi trai xuống.

Rất tốt, kẻ thù của kẻ thù chính là bạn.

Nói đến Nhan Ly, Triệu Tình cảm thấy giữa hai người họ thật sự có duyên phận.

Khi mạt thế vừa mới bắt đầu, họ đã từng gặp nhau một lần.

Mặc dù lúc đó có chút không vui vẻ.

Nhưng Triệu Tình cảm thấy Nhan Ly nhất định sẽ đồng ý hợp tác với cô ta, cùng nhau đối phó với bạch liên hoa Dương Thanh Y này.

Lúc này, Triệu Tình hoàn toàn quên mất chuyện mình từng muốn hãm hại Nhan Ly.

Bùi Tư Dạ nhẹ nhàng đặt tay lên góc bàn, khớp xương rõ ràng, thon dài cân đối.

Đôi mắt vẫn không rời khỏi Nhan Ly.

Sau khi mọi người hàn huyên vài câu dưới sự tổ chức của người phụ trách, rồi nghe xong tình hình khủng hoảng zombie mấy lần trước của thành phố này, cuộc họp mới coi như kết thúc.

Mọi người lần lượt đứng dậy, chuẩn bị rời đi.

"Nhan Ly."

Ngay khi Nhan Ly vừa chuẩn bị bước ra khỏi cửa, giọng nói của Bùi Tư Dạ vang lên từ phía sau.

Nhan Ly không quay đầu lại, coi như không nghe thấy, tiếp tục đi về phía trước.

Bùi Tư Dạ chống tay lên bàn đứng dậy.

"Cô rất thú vị."

Nhan Ly: "..."

Ọe~

Nhóm bạn nhìn nhau.

"Họ quen nhau sao? Có thù oán gì à?" Tần Hiểu Bạc đẩy kính, tò mò hỏi.

"Không biết, dù sao thì chị đại rất không thích người kia, anh cũng nên tránh xa hắn ta ra." Lạc Ninh nhón chân, ghé sát tai Tần Hiểu Bạc thì thầm.

Trong mắt Lạc Ninh, chị đại luôn đúng.

Người mà chị đại ghét, chắc chắn không phải là thứ tốt đẹp gì.

Thấy Nhan Ly vẫn muốn đi, Bùi Tư Dạ cuối cùng cũng có chút sốt ruột.

"Cô Nhan, có phải cô có hiểu lầm gì với tôi không? Tôi có thể giải thích."

Bùi Tư Dạ có đôi chân rất dài, chỉ vài bước đã đi tới.

Hắn mặc một bộ vest đen, trong hoàn cảnh mạt thế như thế này mà vẫn có thể ăn mặc sạch sẽ, bảnh bao, thật sự không dễ dàng.

Khi bóng dáng mang theo áp lực bao trùm tới, Mục Tuyết Ca theo bản năng tiến lên một bước, chắn trước mặt Nhan Ly.

Chứng kiến cảnh này, Dương Thanh Y siết chặt nắm tay, với tư cách là bạn gái trên danh nghĩa của Bùi Tư Dạ, đây không khác gì tát vào mặt cô ta.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://www.monkeydtruyen.com/trong-sinh-tro-ve-nu-chinh-giet-luon-nam-chinh-roi/chuong-67-cam-mieng-toi-khong-co-me.html.]

Cô ta có chút khó xử.

Thấy Dương Thanh Y không thoải mái, Triệu Tình liền cảm thấy sảng khoái.

Nhan Ly thu hết phản ứng của mấy người trước mặt vào mắt, hơi nghiêng đầu, cười như không cười nói: "Giữa chúng ta không có hiểu lầm gì cả."

"Vậy cô..."

"Tôi chỉ đơn giản là không quen biết anh." Nhan Ly cong môi, "Không muốn nói chuyện với anh, không được sao?"

Bùi Tư Dạ hơi sững người.

Bất kể là trước hay sau mạt thế, bên cạnh hắn chưa bao giờ thiếu những người phụ nữ theo đuổi.

Bùi Tư Dạ sở hữu một ngoại hình đẹp, từ khi còn đi học đã nhận thư tình đến mỏi tay.

Thêm vào đó gia thế lại vô cùng hiển hách, dù là nam hay nữ cũng không ai muốn đắc tội với hắn.

Được mọi người vây quanh, không gì sánh bằng.

Ngay cả khi thiên tai ập đến, hắn cũng luôn là người đặc biệt nhất.

Thức tỉnh dị năng nhanh nhất, lại còn là dị năng hệ Lôi có sức tấn công cực mạnh.

Ngay cả dị năng hệ Tinh Thần kia cũng có không gian phát triển vô hạn.

Bây giờ lại có thêm một cái gì đó gọi là hệ thống trói buộc hắn, mở đường cho "nam chính" của hắn.

Vậy nên, sao có thể nói anh không phải là con cưng của trời chứ?

Nhan Ly là người phụ nữ đầu tiên luôn từ chối hắn.

Điều này khiến Bùi Tư Dạ tăng thêm vài phần hứng thú.

Có tính khiêu chiến, trò chơi chinh phục này chẳng phải càng thú vị hơn sao?

"Cô Nhan là người thông minh, trong hoàn cảnh hiện tại, cường giả nên liên thủ với nhau, không phải sao?" Bùi Tư Dạ nhếch mép cười.

Móng tay của Dương Thanh Y đ.â.m sâu vào da thịt.

Nhan Ly, con đũy này! Dựa vào cái gì?

Dựa vào cái gì!

Bùi Tư Dạ lạnh lùng mới là trạng thái bình thường, hắn chưa từng cười với cô ta mấy lần. Dựa vào cái gì Nhan Ly vừa xuất hiện đã nhận được nụ cười của hắn?

"Nhưng tôi không muốn liên thủ với anh." Nhan Ly lạnh nhạt nói.

Dương Thanh Y đột nhiên ngẩng đầu, cô ta không ngờ rằng, con đũy này lại không biết điều như vậy.

Lần này ngay cả Bùi Tư Dạ đang nắm chắc phần thắng cũng phải nhíu mày, không nhịn được hỏi: "Tại sao?"

Nhan Ly nghiêm túc nói: "Bởi vì anh có quá nhiều tâm cơ, trông anh còn rất tự luyến, ra vẻ như tất cả phụ nữ trên thế giới đều mê mẩn mình, thật sự quá buồn nôn."

Nói xong, cô còn xoa xoa cánh tay, ra vẻ như nổi hết cả da gà.

Bùi Tư Dạ nghẹn lời: "..."

"Hệ thống, miệng lưỡi cô ta luôn độc địa như vậy sao?"

【À... Xin lỗi ký chủ, không thể kiểm tra ðược tính cách của nữ chính, nhưng dựa trên những thông tin hiện có, thiết lập nhân vật của Nhan Ly là nữ chính bạch liên hoa khổ tình, là một tồn tại yếu ðuối cần ðược ðàn ông bảo vệ và che chở.】

Yếu đuối?

Bùi Tư Dạ không nhìn ra, ngược lại còn bị cái miệng của Nhan Ly làm cho tức đến nghẹn họng.

"Mẹ của cô Nhan trong khoảng thời gian này vẫn luôn ở cùng chúng tôi, trên đường đi muôn vàn khó khăn, đều là chúng tôi bảo vệ bà ấy, cô Nhan không định nói gì sao?"

Thấy nói chuyện bình thường không được, Bùi Tư Dạ dứt khoát đổi cách khác.

"Tuyết Ca, chúng ta đi thôi." Nhan Ly khoác tay Mục Tuyết Ca, không thèm để ý đến hắn nữa.

"Cô Nhan coi đội ngũ của chúng tôi là gì? Tổ chức từ thiện sao? Chúng tôi bảo vệ mẹ cô lâu như vậy..."

Nhan Ly ngắt lời hắn, "Câm miệng! Tôi không có mẹ."

Bùi Tư Dạ: "Cô..."

Hoang đường, thật sự quá hoang đường.

Loading...