TRỌNG SINH TRỞ VỀ: NỮ CHÍNH GIẾT LUÔN NAM CHÍNH RỒI?! - CHƯƠNG 75: CÙNG NHAU ĐỐI PHÓ VỚI ZOMBIE TRIỀU

Nội dung chương có thể sử dụng các từ ngữ nhạy cảm, bạo lực,... bạn có thể cân nhắc trước khi đọc truyện!

Cập nhật lúc: 2025-04-26 16:45:10
Lượt xem: 53

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/40SymCNlPk

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lấy không nhiều tinh hạch của chị đại như vậy, đối phó với dị năng giả có sức mạnh không bằng mình như Tần Duyệt là dư sức.

“Đáng đời! Đã mạt thế rồi, còn tưởng mình là đại minh tinh cao cao tại thượng à.”

“Loại người như anh chính là bị fan hâm mộ làm hư, mất đi hào quang minh tinh, lại gặp thiên tai, ai thèm quan tâm anh nữa.”

“Sở Tinh Hà, đừng có tự chuốc phiền phức nữa.”

Nhan Ly cầm lấy một miếng vỏ dưa hấu, đi đến trước mặt anh ta, dưới ánh mắt kinh hãi của người đàn ông, cô đột nhiên dùng sức nhét miếng vỏ dưa hấu đó vào miệng đối phương, tiện thể làm trật khớp hàm của anh ta luôn.

“Nếu không,” Cô khẽ nheo đôi mắt đẹp đẽ của mình lại, kéo dài giọng: “Tôi không ngại tiễn anh rời khỏi khu an toàn đâu.”

Rời khỏi khu an toàn, đối với anh ta mà nói chỉ có con đường chết.

“Cô dám!” Tần Duyệt quát lớn.

Nhan Ly cười lạnh: “Cô cũng vậy.”

Nụ cười nơi khóe miệng mang theo sự tùy hứng, phóng túng, và sự lạnh lẽo thấu xương.

“Mấy người có thể thử xem, xem tôi có dám không.”

Tần Duyệt cắn môi, không dám nói thêm một câu nào.

Bản edit của Mắm Muối Chanh Đường siêu dễ thương. Đọc xong nhớ phô lô tui nha, hoặc theo dõi tui bên page Mắm Muối Chanh Đường. Ngày nào cũng có truyện hay cho mấy ní đọc hoài không chán luôn nè :3

Thấy tình hình đã ổn, có người ra hòa giải.

“Thôi, thôi, trong khu an toàn có bác sĩ, cô vẫn nên mau chóng đưa bạn trai đại minh tinh của cô đi xem miệng đi, cẩn thận hàm không nắn lại được, sau này ảnh hưởng đến việc hai người hôn nhau.”

————

Ngày mà mọi người vô cùng lo lắng cuối cùng cũng đã đến.

Nhưng họ cũng không phải là cá nằm trên thớt mặc người c.h.é.m giết.

Chính phủ tuy không thể lập tức đưa mọi người chạy trốn, cũng không thể nhanh chóng giải quyết khó khăn ở đây, nhưng cũng để lại không ít vũ khí.

Đây không phải là lần đầu tiên làn sóng zombie tấn công, dù sao cũng coi như có chút kinh nghiệm.

Dưới sự dẫn dắt của người phụ trách, dị năng giả và những người có chút năng lực đều đứng ra.

Người già yếu bệnh tật được bảo vệ trong phòng an toàn.

Mọi người đều vội vàng đứng vào vị trí của mình.

Chỉ có Bùi Tư Dạ là vươn dài cổ nhìn khắp nơi, trên mặt hiếm khi lộ ra vẻ lo lắng.

“Không phải anh nói sẽ có zombie vương ra đời sao? Tại sao tôi không cảm nhận được sự tồn tại của nó?”

Bùi Tư Dạ trong lòng căng thẳng, rõ ràng hắn đã làm dấu trên người con zombie đó.

Chỉ cần nó xuất hiện lại xung quanh hắn, hắn nhất định có thể phát hiện ra nó trong thời gian nhanh nhất.

Nhưng bây giờ, trước mắt là vô số zombie chen chúc gào thét.

Bùi Tư Dạ lại đột nhiên phát hiện ra mình căn bản không thể tìm thấy con zombie vương đó.

Hơn nữa zombie vương cho dù không đánh dấu, trong đội ngũ zombie cũng là sự tồn tại cực kỳ nổi bật.

Dù sao loại zombie còn mạnh hơn cả zombie cao cấp này, bất kể là sức mạnh hay khứu giác đều cực kỳ đáng sợ, cũng rất khó bị nổ đầu.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://www.monkeydtruyen.com/trong-sinh-tro-ve-nu-chinh-giet-luon-nam-chinh-roi/chuong-75-cung-nhau-doi-pho-voi-zombie-trieu.html.]

Đám zombie mà Bùi Tư Dạ có thể nhìn thấy trước mắt, zombie cao cấp rất nhiều, nhưng zombie vương thì không thấy một con nào.

Khu an toàn đã khởi động phòng bị cấp một, lưới phòng hộ được dựng lên cao, tất cả các thiết bị mà chính phủ hỗ trợ đều được khởi động.

Bom đạn thuốc nổ đều được tung ra, ngay cả pháo hoa ngày lễ cũng không bỏ qua.

Phàm là công cụ có thể gây sát thương cho zombie, từng cái đều được sử dụng.

Đây không phải là lần đầu tiên người dân thành phố G phải đối mặt với nguy cơ như vậy, mỗi lần đều thành thạo hơn.

Mặc dù vậy, vẫn có những người nhát gan hơn vì sợ hãi mà khóc lóc.

Một người khóc, sẽ kéo theo người bên cạnh cũng khóc theo.

Mọi người đều bị bầu không khí căng thẳng và nghiêm trọng này lây nhiễm, một số người ôm quyết tâm phải chết, nghĩ rằng dù có hy sinh bản thân cũng phải bảo vệ tốt người mình yêu thương.

Người mẹ ôm con vào lòng, trốn trong phòng, bịt chặt tai con.

“Mau nhìn kìa! Đó là ai?” Có người kinh ngạc kêu lên.

Vô số pháo hoa nổ tung trong đám zombie, mà cách họ hai mươi mét, một bóng người đứng yên ở đó.

Giống như trong trò chơi ‘Plants vs. Zombies’, Nhan Ly dường như đã trở thành cây đậu b.ắ.n s.ú.n.g đứng sừng sững không di chuyển, tay cầm nỏ không hoảng loạn nhấn cò, từng mũi tên liên tiếp b.ắ.n trúng, một mũi tên một cái nổ đầu.

Thoạt nhìn có vẻ bình tĩnh, nhưng thực ra tốc độ di chuyển rất nhanh.

Mọi người phát hiện ra đồng đội của cô đã đi đến mấy hướng khác, không đứng cùng cô, nhưng cũng coi như là chiến đấu bên cạnh nhau, không sợ hãi bất cứ điều gì, cùng nhau bảo vệ tương lai của loài người.

Tiếng la hét và tiếng khóc vang lên liên hồi, tiếng gầm rú của zombie đinh tai nhức óc, trong hoàn cảnh như vậy, mọi người phát hiện Nhan Ly không những không có chút hoảng sợ nào, mà còn bình thản như nước.

Cô quá bình tĩnh, bình tĩnh đến mức khiến người ta kinh hồn bạt vía.

Theo động tác giơ tay, ngắm bắn, b.ắ.n ra của cô gái, đường nét cơ bắp trên cánh tay cô lấp lánh dưới ánh mặt trời.

Nhan Ly không phải là kiểu con gái yếu đuối theo nghĩa truyền thống, cô không bao giờ yếu đuối, cũng không giống phong cách “mình hạc xương mai” của Dương Thanh Y.

Trên người cô tràn đầy sức mạnh bùng nổ, tràn đầy sự dẻo dai và khí phách chỉ có ở cường giả.

Zombie hung ác đáng sợ lại ghê tởm, những người bình thường không có dị năng trong khu an toàn, dù chỉ nhìn zombie một cái, không nôn khan thì cũng sợ hãi đến mức run rẩy cả người.

Còn cô thì không sợ.

Đối diện cô là biển zombie, sau lưng cô là người dân, là đồng bào, cô đứng đó như một kết giới, loại bỏ mọi nguy hiểm ra bên ngoài.

Cho dù đối diện có sóng to gió lớn đến đâu, cô vẫn bình tĩnh đối mặt, không kiêu ngạo không tự ti, không sợ hãi.

"Ta tự quan sát sóng, sóng cuồn cuộn.

Ta tự quan sát tâm, tâm như gương."

Tiếng gầm rú của zombie ngày càng lớn, số lượng cũng ngày càng nhiều, bắt đầu có mấy người tâm lý hoàn toàn sụp đổ, nảy sinh ý định tự sát.

“Tôi tin rằng nhân định thắng thiên, loài người cuối cùng sẽ chiến thắng thảm họa này.”

Nhan Ly hét lớn về phía mấy người đang chuẩn bị tự kết liễu: “Đừng bỏ cuộc! Không đến giây phút cuối cùng tuyệt đối không bỏ cuộc!”

“Đừng quên, từ xưa đến nay tổ tiên chúng ta luôn nỗ lực cải tạo môi trường sống. Chúng ta đã biến vùng trung và hạ lưu sông Hoàng Hà ngập lụt thành kho lương thực, biến Vân Mộng Trạch thành quê hương của cá và lúa, biến rừng mưa dày đặc chướng khí thành Giang Nam sông nước, biến sa mạc thành ốc đảo, cầu thần bái phật không bao giờ có tác dụng, mọi thay đổi đều bắt nguồn từ sự nỗ lực của chính chúng ta, bởi vì nhân định thắng thiên, cho nên có thể nghịch thiên cải mệnh.”

“Đúng vậy! Đừng dễ dàng bỏ cuộc, các đồng chí!” Trong đám đông bắt đầu có người phụ họa.

Loading...