TRỌNG SINH TRỞ VỀ: NỮ CHÍNH GIẾT LUÔN NAM CHÍNH RỒI?! - CHƯƠNG 77: BÍ MẬT LÀ NGƯỜI TRÙNG SINH BỊ DƯƠNG THANH Y PHÁT HIỆN

Nội dung chương có thể sử dụng các từ ngữ nhạy cảm, bạo lực,... bạn có thể cân nhắc trước khi đọc truyện!

Cập nhật lúc: 2025-04-26 17:12:31
Lượt xem: 68

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/40SymCNlPk

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nhưng người phụ trách không chịu nhả ra, quần chúng nhân dân lại rất tin tưởng vị “phụ mẫu quan” này, về cơ bản là ông nói gì thì chính là như vậy.

Cướp đoạt không thực tế lắm, đến lúc đó khó tránh khỏi sẽ kích động sự phẫn nộ của công chúng.

Mấy dị năng giả tuy mạnh, nhưng cũng không địch lại được toàn bộ người dân trong khu an toàn liên thủ lại.

Một người một bãi nước bọt cũng có thể dìm c.h.ế.t anh ta.

Hơn nữa ở đây vẫn đang giữ liên lạc với lãnh đạo cấp trên, chuyện làm lớn sẽ bị chính quyền biết.

Trình Dương đến truyền lời sắc mặt có chút khó coi, gật đầu, không nói gì, trực tiếp quay người rời đi.

Thật ra anh cũng không muốn đến truyền lời, nhưng là mệnh lệnh của lão đại, anh không có cách nào.

Nhìn mấy bao tải tinh hạch trước mặt, Nhan Ly bắt tay người phụ trách: “Cảm ơn.”

“Ôi, cô nói gì vậy, phải là chúng tôi cảm ơn cô mới đúng. Cô và đội của cô lần này thực sự đã giúp chúng tôi một việc lớn, cấp trên cũng đã truyền tin xuống, muốn khen thưởng các cô một phen.”

Nhan Ly mỉm cười gật đầu: “Không phải giúp các anh, mà là giúp mọi người, giúp mỗi chúng ta, giúp loài người cùng nhau vượt qua khó khăn.”

Xung quanh vang lên tiếng vỗ tay nhiệt liệt.

Sau khi người phụ trách rời đi, Nhan Ly quay người lại, ánh mắt vừa hay chạm phải ánh mắt của Dương Thanh Y.

Phát hiện mình nhìn trộm bị phát hiện, Dương Thanh Y dứt khoát không trốn nữa, trực tiếp đứng dậy đi về phía này.

Bản edit của Mắm Muối Chanh Đường siêu dễ thương. Đọc xong nhớ phô lô tui nha, hoặc theo dõi tui bên page Mắm Muối Chanh Đường. Ngày nào cũng có truyện hay cho mấy ní đọc hoài không chán luôn nè :3

"Nhan Ly, chị chắc hẳn là đang đắc ý lắm, lại một lần nữa thắng được tôi." Dương Thanh Y đột nhiên nói ra một câu.

Nhan Ly nhìn trái nhìn phải, hất ngón tay với cô ta, "Đổi chỗ khác nói chuyện đi."

...

"Nhan Ly, chị cũng trùng sinh có phải không?"

Lần này không còn là nghi vấn, mà là khẳng định.

Dương Thanh Y nắm chặt nắm đấm, nhìn chằm chằm Nhan Ly, từng chữ từng chữ nói: "Chị quá mức bình tĩnh, có lẽ trước hôm nay tôi vẫn luôn không chắc chắn về kết quả này, thậm chí rất nhiều lần tự nhủ với bản thân, chị tuyệt đối không thể nào trùng sinh. Chị không thể giống tôi, tôi còn tưởng rằng ông trời đang chiếu cố tôi."

"Nhưng hôm nay, tôi nhìn thấy sự bình tĩnh của chị, nhìn thấy sự ổn định và không hoảng hốt của chị khi tiêu diệt những zombie kia, tôi liền biết."

"Chị nhất định là trùng sinh."

Bởi vì vẻ mặt đó, kiếp trước cô ta đã nhìn thấy rất nhiều lần.

Nhan Ly không nói gì, chỉ nhàn nhạt nhìn cô ta.

Dương Thanh Y lại đỏ mắt, hít sâu một hơi, tiếp tục nói: "Tôi không thua chị! Tôi xinh đẹp hơn chị, người thích tôi rất nhiều, nhiều hơn so với những người sùng bái chị. Còn có Bùi Tư Dạ, anh ấy bây giờ là bạn trai của tôi! Ngay cả bạn trai cũ của chị bây giờ cũng là kẻ theo đuổi tôi."

"Nhan Ly, trong lòng chị nhất định rất khó chịu có phải không?"

Dù sao kiếp trước Bùi Tư Dạ quan tâm Nhan Ly như vậy, nhưng kiếp này, người đó lại đổi thành cô ta - Dương Thanh Y.

Cho nên cô ta không thua! Cũng tuyệt đối sẽ không thua.

Nhìn cô ta cảm xúc kích động như vậy, lại nghe xong cô ta nói một tràng dài, trên mặt Nhan Ly vẫn không nhìn ra một tia ghen ghét.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://www.monkeydtruyen.com/trong-sinh-tro-ve-nu-chinh-giet-luon-nam-chinh-roi/chuong-77-bi-mat-la-nguoi-trung-sinh-bi-duong-thanh-y-phat-hien.html.]

Nhan Ly nâng mắt, chăm chú nhìn Dương Thanh Y, bình tĩnh mở miệng: "Người sống hai đời, luôn phải có chút tiến bộ."

"Nhưng tôi phát hiện, dường như cả đời cô đều dốc sức chứng minh hai chuyện, một là chứng minh mình xinh đẹp, hai là chứng minh mình được yêu."

"Hà tất phải vậy?" Nhan Ly cười khẩy, "Những thứ này chưa bao giờ cần phải cố ý chứng minh."

Dương Thanh Y không lên tiếng nữa, thoạt nhìn tinh thần có chút hoảng hốt.

"Tôi chưa bao giờ ghen tị với cô, cũng chưa bao giờ cảm thấy phải so đo gì với cô." Nhan Ly thong thả nói, "Là cô, chính cô luôn coi tôi là kẻ thù tưởng tượng."

"Nói đi nói lại, chị chính là muốn nói tôi làm sai chứ gì! Nhưng tôi không sai!" Dương Thanh Y đứng dậy, vỗ mạnh xuống bàn, mắt đỏ hoe: "Chị chính là kém hơn tôi, chị chính là không bằng tôi, sự không để ý của chị bây giờ đều là giả vờ, chị tưởng tôi không biết sao? Bây giờ trong lòng chị chắc chắn đang tức điên lên có phải không?"

"Bùi Tư Dạ là của tôi, người có m.á.u mang lại hiệu quả thần kỳ cũng đã trở thành tôi!"

"Tôi chưa bao giờ thích Bùi Tư Dạ." Nhan Ly nhàn nhạt nói, "Huống chi, người như anh ta, càng không xứng đáng nhận được sự yêu thích của tôi."

Bùi Tư Dạ đi ngang qua cửa, vô tình nghe được câu nói này, khựng lại, đôi mắt đen nhánh u ám, khiến người ta không nhìn ra anh ta đang nghĩ gì.

Anh ta đưa tay vịn vào khung cửa, đầu ngón tay trắng bệch.

"Hệ thống, không phải cậu nói cô ta là nữ chính của tôi sao?"

【Đúng vậy, theo như tư liệu hiển thị, Nhan Ly chính là nữ chính của anh. Hơn nữa, cô ấy vì tuổi thơ bất hạnh, nội tâm nhạy cảm, là cần anh xuất hiện ðể chữa lành cho cô ấy.】

Phải không?

Nhưng nhìn dáng vẻ của Nhan Ly, đâu có giống cần người khác "chữa lành"?

Hắn ta vốn định tìm Dương Thanh Y xin thêm chút máu, không ngờ vừa đi ngang qua cửa, liền nghe được một câu như vậy.

Điều này khiến Bùi Tư Dạ gần như không dám tin, trên đời này lại có người phụ nữ không thích anh ta?

Ha ha, chỉ là trò chơi lạt mềm buộc chặt mà thôi.

Bùi Tư Dạ không để tâm đến câu nói của Nhan Ly.

Trong mắt anh ta, Nhan Ly chẳng qua là muốn dùng cách này để vớt vát lại chút mặt mũi trước mặt Dương Thanh Y mà thôi.

Những biểu hiện trái ngược nhau vì tranh giành tình cảm giữa các cô gái trẻ, anh ta đã thấy quá nhiều.

Dương Thanh Y phát hiện mình đã ganh đua với cô lâu như vậy, nói một tràng dài để kích động đối phương, nhưng Nhan Ly vẫn luôn giữ vẻ mặt thản nhiên, cảm xúc bình tĩnh.

Giống như đang xem một tên hề biểu diễn.

Điều này khiến Dương Thanh Y có cảm giác như đang đ.ấ.m vào bông, cơn giận trong lòng thủy chung không thể phát tiết ra ngoài, nghẹn khuất khó chịu.

"Dương Thanh Y, rất nhiều lúc tôi không nói, nhưng không có nghĩa là tôi không có nổi giận." Nhan Ly thấy thời gian cũng gần đủ, liền vào thẳng vấn đề chính.

Cô nheo đôi mắt xinh đẹp, thản nhiên bước tới, nghiêng người đến gần Dương Thanh Y, hạ giọng.

"Tôi không muốn đấu đá với cô, thứ đó khá là nhàm chán. Còn về Bùi Tư Dạ, mặc kệ cô tin hay không, tôi chưa bao giờ coi trọng anh ta, tự nhiên sẽ không tranh giành đàn ông với cô."

Nhan Ly đột nhiên nắm lấy cổ tay Dương Thanh Y, dùng sức siết chặt, khớp xương nổi lên, đau đến mức Dương Thanh Y không nhịn được kêu lên một tiếng.

"Cô muốn yêu anh ta như thế nào thì cứ yêu, ít nhất không cần đề phòng tôi. Có thời gian thì nhớ đổ bớt nước trong đầu đi, tất cả những mánh khóe của cô đừng dùng lên người tôi. Chỉ cần nhớ kỹ một chuyện." Nhan Ly khẽ cười, đôi mắt nheo lại tràn đầy lạnh lẽo.

Loading...