"Cô nói chuyện hơi khó nghe rồi đấy." Bùi Tư Dạ nghẹn một lúc lâu mới thốt ra một câu.
"Tôi tên là Nhan Ly." Cô khoát tay, "Đùa chút thôi mà, anh sẽ không thật sự so đo với tôi chứ?"
Bùi Tư Dạ thấy thái độ cô dịu đi, cười gượng vài tiếng, lắc đầu: "Sao có thể chứ."
"Cô có cảm thấy ở đây rất không bình thường không?" Bùi Tư Dạ cố gắng dẫn dắt chủ đề vào vấn đề chính.
Nhan Ly liếc hắn một cái, "Đây không phải là nói nhảm sao! Vừa rồi trên xe còn nhiều zombie như vậy, còn có trời tối om, sân ga đến cái đèn cũng không nỡ bật, bình thường mới có quỷ ấy."
Bùi Tư Dạ lại nghẹn họng.
Không phải chứ... cô ta là cái đồ thích cà khịa sao?
【Đừng gấp, không được tức giận, ký chủ đại nhân, hãy nhớ ngài là nam chính.】
Hệ thống nhắc nhở hắn đừng quên nhiệm vụ chinh phục.
Bùi Tư Dạ hít sâu một hơi, trên mặt cố nở nụ cười, giữ vững tư tưởng tích cực chinh phục, dịu dàng nói: "A Ly, cô thật biết nói đùa."
Vừa dứt lời, hắn lại ngại ngùng cười cười: "Tôi có thể gọi cô như vậy không?"
Nhan Ly ngoài cười nhưng trong không cười: "Đương nhiên là được."
Chỉ là buổi tối đừng quên hai mắt thay phiên nhau cảnh giác.
"Cùng đi thôi." Bùi Tư Dạ đề nghị.
Hắn thuận thế chuẩn bị nắm tay cô.
Bùi Tư Dạ rất tự tin vào ngoại hình và sức hấp dẫn của mình, hắn tin chắc rằng, trên đời này sẽ không có người phụ nữ nào có thể kiên trì từ chối trước sự tấn công dồ dập của hắn.
Nhưng Bùi Tư Dạ không ngờ, tay vừa chạm vào Nhan Ly, đã bị cô hất tay ra, còn tránh xa một bước lớn.
Bản edit của Mắm Muối Chanh Đường siêu dễ thương. Đọc xong nhớ phô lô tui nha, hoặc theo dõi tui bên page Mắm Muối Chanh Đường. Ngày nào cũng có truyện hay cho mấy ní đọc hoài không chán luôn nè :3
"Anh làm gì vậy?" Nhan Ly tặc lưỡi: " Tính sàm sỡ à?"
"Không phải... tôi..."
Nhan Ly không cho hắn cơ hội giải thích.
"Trông thì ra dáng người, sao cứ làm mấy chuyện bỉ ổi thế?" Nhan Ly cạn lời lắc đầu, vẻ mặt khoa trương.
Bùi Tư Dạ: "..."
Cái gì gọi là "cứ làm"?
"Cô hiểu lầm tôi rồi." Huyết áp của Bùi Tư Dạ tăng vọt, may mà bị hắn hoàn toàn áp chế cơn giận, trên mặt vẫn tỏ ra dịu dàng bình tĩnh: "Tôi chỉ cảm thấy ở đây sẽ rất nguy hiểm, tôi sợ cô bị thương, nắm tay cô có thể bảo vệ cô tốt hơn, cũng là để tránh chúng ta lạc nhau."
"Ồ ồ." Nhan Ly gật đầu, xoay người chuẩn bị tiếp tục đi về phía trước.
Bùi Tư Dạ lại đột nhiên gọi cô lại: "Nếu đã là cô hiểu lầm tôi, cô không định nói gì sao?"
Nhan Ly nghiêng đầu, hai tay chắp sau lưng, "Anh muốn nghe gì?"
Người đàn ông nở một nụ cười đầy ẩn ý, từ từ đưa tay về phía cô, lòng bàn tay hướng lên trên.
"Nếu hiểu lầm đã được giải quyết, chi bằng chúng ta..."
"A!!" Nhan Ly bịt hai tai, hét lên: "Còn nói không phải là đồ lưu manh, anh xem anh xem! Còn không phải vắt óc suy nghĩ làm thế nào để chiếm tiện nghi của tôi sao?!"
Nụ cười trên khóe miệng Bùi Tư Dạ cứng đờ, cả người như hóa đá.
【Ký chủ bình tĩnh! Bình tĩnh! Nhất định phải bình tĩnh, chinh phục là trên hết, ký chủ đại nhân phải suy nghĩ đại cục.】
Bùi Tư Dạ: "Mọe kiếp!"
Còn không bằng không xóa ký ức.
Không ngờ Nhan Ly sau khi mất trí nhớ, lại là một con điên chính hiệu.
Thật không thể nói lý.
Nhan Ly cười lạnh.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://www.monkeydtruyen.com/trong-sinh-tro-ve-nu-chinh-giet-luon-nam-chinh-roi/chuong-88-roi-vao-pho-ban-do-thi-quai-dam.html.]
Ai chinh phục cô, cô sẽ gây khó dễ cho người đó.
Nếu người đó là Bùi Tư Dạ, vậy thì gấp đôi khó dễ.
Dù sao thì chút kỹ năng diễn xuất đó của cô cũng đủ dùng rồi.
"Xin lỗi, là tôi đường đột rồi."
Bùi Tư Dạ đã không nhớ rõ đây là lần thứ mấy mình hít sâu, chỉ để kìm nén cơn tức giận trong lòng.
Nhan Ly buông tay đang bịt tai, nhún vai: "Thôi được, tôi không tha thứ cho anh."
Hả?
Không phải, con điên này sao không đi theo lẽ thường vậy?
Hắn đã xin lỗi rồi, tình huống bình thường chẳng phải nên nói "Tôi tha thứ cho anh" sao?
Bùi Tư Dạ lại một lần nữa hiểu rõ một chuyện.
Cái miệng này của Nhan Ly... thật là thiếu đánh.
Người như cô ta, bên cạnh sao lại có thể có được bạn bè hay vậy?
Đợi hắn chinh phục thành công, mở ra giai đoạn ngược thân ngược tâm với nữ chính, hắn nhất định phải hành hạ cô thật tàn nhẫn.
Hắn muốn cô sống không bằng chết, đau khổ tột cùng.
Hai người đi khoảng hai mươi phút, phát hiện vẫn còn quanh quẩn ở sân ga.
Gặp phải quỷ dẫn đường rồi.
Đây là nhận thức chung của họ.
Bùi Tư Dạ do đã biết trước đây chỉ là ảo cảnh, hơn nữa còn là thế giới nguy hiểm không cao chuyên dùng để chinh phục, thích hợp để yêu đương, cho nên không cảm thấy sợ hãi.
Nhiều nhất là cảm thấy môi trường ở đây có chút âm u mà thôi.
Nhan Ly quay người vẫy tay với hắn, sau đó nói: "Nghe nói nước tiểu trẻ con có thể trị được quỷ dẫn đường, cái kia, Bùi Tư Dạ, anh là xử... thôi, chắc chắn anh không phải."
"Chúng ta có thể vừa làm ký hiệu, vừa đi ra ngoài, có lẽ có thể tìm ra sơ hở." Bùi Tư Dạ thái độ ôn hòa, mỉm cười nhìn cô.
【Ký chủ, nhanh, chuẩn bị sẵn sàng, lát nữa mặt đất sẽ xuất hiện một bàn tay quỷ nắm lấy mắt cá chân của nữ chính, anh nhớ tranh thủ, ôm lấy cô ấy đang hoảng sợ.】
Bùi Tư Dạ: "Được."
Hắn nghiêm mặt, nhìn chằm chằm Nhan Ly.
Hai giây sau.
Quả nhiên xuất hiện một bàn tay màu xanh xám, gầy trơ xương, túm chặt lấy mắt cá chân cô.
"A Ly đừng sợ, tôi sẽ bảo vệ..." Lời chưa nói hết đã mắc kẹt trong cổ họng.
Nhan Ly cúi đầu, một cước giẫm nát ngón tay.
Sau khi thoát khỏi gông cùm, cô thậm chí còn nhảy lên giẫm.
Chỉ trong chốc lát, bàn tay quỷ màu xanh xám đã biến thành một đống vụn.
"Hửm?" Nhan Ly lúc này mới ngẩng đầu lên, vẻ mặt ngây thơ nhìn Bùi Tư Dạ: "Phù! Giật hết cả mình! À mà vừa rồi anh gọi tôi à? Anh muốn nói gì?"
Bùi Tư Dạ há miệng rồi lại ngậm miệng, sau đó lại mở miệng: "Không... không có gì, cô nghe nhầm rồi."
【Không sao đâu, không sao đâu. Ký chủ đại nhân đừng nản lòng, vừa rồi cái kia chỉ là trùng hợp, sẽ còn có cơ hội khác.】
Hệ thống không tin nữ chính có thuộc tính bạch liên hoa, sẽ luôn mạnh mẽ như vậy.
Cho dù can đảm đến đâu, cũng chỉ là một cô gái nhỏ, vẫn cần đàn ông che chở bảo vệ mà thôi.
"Thôi, nếu không ra ngoài được, vậy thì ngồi thang máy trực tiếp lên trên đi." Nhan Ly thẳng thừng đi về phía thang máy.
【Cơ hội đến rồi! Ký chủ cố lên!】
Hệ thống rất phấn khích.