Có như vậy, hắn mới có thể tiếp tục thực hiện kế hoạch mới.
“Tại sao phải có tác dụng?” Nhan Ly hỏi ngược lại hắn, “Môi trường ở đây rất tốt, không hề kém cạnh khách sạn năm sao, tôi còn chưa ở đủ.”
Bùi Tư Dạ sững sờ, nghe như sét đánh ngang tai.
“Hệ thống, ngươi cút ra đây! Mau giải thích đây là thế nào! Bây giờ phải làm sao?”
【Ký chủ đừng hoảng, thật sự không được thì tôi sẽ đưa NPC ở các bối cảnh khác đến đây, cơ hội vẫn còn, nhân định thắng thiên mà.】
Bùi Tư Dạ tức giận: “Chẳng lẽ em cam tâm cả đời ở lại đây? Cuối cùng bị nhốt c.h.ế.t ở đây?”
“Cam tâm chứ, chủ nghĩa điền viên, tuyệt vời.” Nhan Ly nghiêm túc nhìn hắn.
Vậy hắn còn công lược thế nào đây?
Bùi Tư Dạ tức đến bật cười.
Hắn phẩy phẩy tay, như thể muốn nói “tùy cô”.
Nhan Ly nói không đi, thật sự không đi, cô ở trong phòng khóa trái cửa lại.
Bùi Tư Dạ bị nhốt ở phòng khách không biết cô đang làm gì bên trong, vừa bực bội vừa sốt ruột.
Thế giới ảo cảnh chỉ có bảy ngày.
Hắn đã lãng phí mất một ngày, nếu hôm nay cũng lãng phí mất…
Nghĩ đến đây, hắn đứng dậy, gõ cửa phòng.
“Có chuyện gì sao?” Trong phòng truyền ra tiếng.
Bùi Tư Dạ hắng giọng, dịu dàng nói: “A Ly, anh có một chuyện rất quan trọng muốn nói với em.”
Trong phòng yên tĩnh vài giây, sau đó “cạch” một tiếng, cửa được mở ra.
“Vào đi.” Nhan Ly vẫy vẫy tay.
Cô xoay người ngồi xuống, chỉ chỉ tấm thảm trên mặt đất, nói với hắn: “Anh ngồi đó đi.”
Bùi Tư Dạ im lặng.
Cô ngồi trên giường, để hắn ngồi dưới đất?
Ít nhất cũng phải cho cái ghế chứ?
“Đừng khách sáo.” Nhan Ly lại chỉ xuống đất, “Ngồi đi.”
Bùi Tư Dạ giữ nguyên nụ cười, cố nén ánh mắt muốn g.i.ế.c người, ngồi xuống tấm thảm.
“Nói đi, tìm tôi có chuyện quan trọng gì muốn nói?” Nhan Ly khoanh tay trước ngực, vắt chéo chân, giọng điệu khi nói chuyện rất xấc xược, dáng vẻ vô cùng lưu manh.
Bùi Tư Dạ vốn có chút rung động với cô, giờ phút này trái tim đã bình lặng như mặt hồ.
Hắn đột nhiên cảm thấy, Nhan Ly và Y Y của hắn quả thực không thể so sánh được.
Một người trên trời, một người dưới đất.
Dương Thanh Y dịu dàng đáng yêu, tuy rằng đôi khi có chút tâm cơ, nhưng đó đều là dùng để tranh giành tình cảm, Bùi Tư Dạ biết rõ, cũng hoàn toàn có thể hiểu được.
Dù sao trong lúc không gây tổn hại gì, hắn còn rất hưởng thụ cảm giác được phụ nữ tranh giành.
Còn Nhan Ly, ngoại trừ xinh đẹp, dị năng mạnh mẽ, thì chỉ còn lại sự thô tục, ngang ngược, và khuynh hướng bạo lực.
“Anh thích em.” Bùi Tư Dạ đi thẳng vào vấn đề, không hề vòng vo.
Nói xong liền yên lặng chờ đợi phản ứng của cô.
Con gái bình thường, chỉ cần được tỏ tình, ít nhiều cũng sẽ có chút phản ứng ngượng ngùng chứ?
Nhưng cô lại khiến Bùi Tư Dạ thất vọng lần nữa.
Nhan Ly gật đầu, “Tốt lắm, tôi cũng có suy nghĩ giống anh.”
“Tôi cũng thích bản thân mình.”
Phụ nữ thời đại mới, trước tiên phải yêu bản thân mình, tình yêu tình báo gì đó dẹp sang một bên.
Bùi Tư Dạ có chút nghẹn lời.
Người phụ nữ này luôn không đi theo lẽ thường.
“Anh không đùa với em.” Bùi Tư Dạ bất đắc dĩ lặp lại, “Anh thật sự thích em.”
Nhan Ly chớp chớp mắt, vẻ mặt nghiêm túc: “Tôi cũng thật sự thích bản thân tôi a.”
Bùi Tư Dạ ngẩn người.
“Không phải, em…” Hắn nhắm mắt lại, sau khi mở mắt ra, trực tiếp đứng dậy nhào về phía cô.
Hửm?
Muốn giở trò tổng tài bá đạo cưỡng ép yêu rồi sao?
Nhan Ly vung cái xẻng đang dựa vào giường lên.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://www.monkeydtruyen.com/trong-sinh-tro-ve-nu-chinh-giet-luon-nam-chinh-roi/chuong-93-to-tinh-that-bai-bi-danh-den-hon-me-bat-tinh.html.]
Theo một tiếng “choang”, Bùi Tư Dạ ngã lăn ra đất.
Không may, đập trúng tiểu não.
Hệ thống phát ra tiếng kêu chói tai.
Nhan Ly cũng có thể nghe thấy tiếng của hệ thống, cô nhíu mày ngoáy ngoáy lỗ tai.
Hệ thống nhìn thấy phản ứng này của cô, theo bản năng ngậm miệng lại.
Một suy đoán đáng sợ nảy sinh trong đầu hệ thống, nó không còn tâm trí đâu mà quan tâm đến ký chủ nhà mình, cẩn thận dò hỏi.
【Em gái nhỏ, có phải cô có thể nghe thấy tôi nói không?】
Nhan Ly không có phản ứng.
【Hửm? Nhan Ly? Cô có thể nghe thấy tiếng của tôi không?】
Nhan Ly vẫn không có phản ứng gì, ngồi trên giường, mặt không biểu cảm nhìn Bùi Tư Dạ đang nằm trên đất.
Phản ứng như vậy khiến hệ thống cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm.
Tốt quá rồi, cô ấy không nghe thấy.
Vừa rồi thật sự dọa nó sợ c.h.ế.t khiếp.
Dù sao đối tượng công lược xuất hiện tình huống có thể nghe thấy tiếng của hệ thống, thật sự là chưa từng có.
Nhan Ly: “Đồ ngu.”
Hệ thống giật nảy mình.
Nhưng thấy ánh mắt của cô vẫn đang hướng về phía ký chủ nằm trên đất, hệ thống hoàn toàn yên tâm.
Thì ra cô ấy đang mắng ký chủ nhà nó.
Dọa nó sợ c.h.ế.t khiếp, còn tưởng Nhan Ly đang mắng nó.
Nhan Ly khoanh chân ngồi bên cạnh, tay cầm xẻng, yên lặng chờ đợi.
Thấy Bùi Tư Dạ có dấu hiệu tỉnh lại, lập tức giơ xẻng lên, lại là một cú đánh mạnh.
“Choang” một tiếng.
Bùi Tư Dạ lại rơi vào hôn mê.
Trong thời gian tiếp theo, Nhan Ly không ngừng lặp lại cùng một thao tác.
Chỉ cần hắn có dấu hiệu tỉnh lại, liền cho một cú “choang” xuống.
Hệ thống từ lúc đầu kinh hồn bạt vía, đến cuối cùng là c.h.ế.t lặng.
Thôi kệ đi, dù sao ký chủ cũng có năng lượng của nó bảo vệ, trong thời gian hiệu lực, dù có giày vò thế nào cũng không c.h.ế.t được.
Nó mặc kệ.
...
Đêm khuya.
Vạn vật đều im lặng.
Bùi Tư Dạ ôm đầu nhe răng trợn mắt bò dậy, vừa mới đứng dậy đã cảm thấy một cơn chóng mặt dữ dội ập đến, hắn “bịch” một tiếng lại ngã xuống.
“Hệ thống, tôi bị làm sao vậy?”
【Ký chủ bị Nhan Ly đánh, dùng xẻng đánh.】
Hệ thống dừng lại vài giây, sau đó lại nói tiếp.
【Đánh rất mạnh.】
Bùi Tư Dạ ôm đầu ngồi dưới đất một lúc lâu, sau đó một tay chống đất, miễn cưỡng đứng dậy.
“Chỉ vì tôi tỏ tình với cô ta, cô ta liền đánh tôi ư?” Bùi Tư Dạ khó hiểu.
【Chắc là… có lẽ… đại khái là vậy.】
Bùi Tư Dạ cạn lời.
“Cô ta là siêu nhân à?”
【Thưa ngài, phụ nữ không mắc chứng siêu nhân, đây là một loại bệnh di truyền chỉ có ở nam giới.】
Hắn nhìn quanh, phát hiện Nhan Ly không thấy đâu.
“Cô ta đâu rồi?”
Bùi Tư Dạ hỏi hệ thống.
Bản edit của Mắm Muối Chanh Đường siêu dễ thương. Đọc xong nhớ phô lô tui nha, hoặc theo dõi tui bên page Mắm Muối Chanh Đường. Ngày nào cũng có truyện hay cho mấy ní đọc hoài không chán luôn nè :3
【Ra ngoài được một lúc rồi, nhưng kiểm tra thấy cô ấy không rời khỏi cãn phòng này.】
Nghe hệ thống nói như vậy, Bùi Tư Dạ cũng coi như thở phào nhẹ nhõm.
Hắn ngồi trên giường, chuẩn bị nghỉ ngơi một lát, rồi đi tìm Nhan Ly.