Tính cách của Nhan Ly đa phần là mềm mỏng, nhưng cũng phải tùy người.
Giống như trong mạt thế, cô sẽ cứu người, bảo vệ người, cũng sẽ thấy c.h.ế.t mà không cứu.
Đều tùy tâm mà làm.
Cô có quy tắc phán đoán của riêng mình, thiện lương nhưng không phải Thánh Mẫu, giúp người nhưng cũng sẽ không làm tổn hại lợi ích của người khác.
Người có tính cách như vậy, đôi khi tính tình lại cứng rắn lạnh lùng. Ai dám làm tổn thương cô, cô sẽ khiến đối phương hối hận vì đã xuất hiện trước mặt cô.
Trái tim mềm mại phải có vỏ bọc cứng rắn để bảo vệ.
Bùi Tư Dạ vốn định đứng ra cứu Nhan Ly khỏi nước sôi lửa bỏng, vẻ mặt biến hóa liên tục.
Thấy tình hình ngày càng vượt khỏi tầm kiểm soát của mình, Bùi Tư Dạ vội vàng lên tiếng ngăn cản: "Nhan Ly, em đừng..."
"Câm miệng!" Nhan Ly quay đầu lạnh lùng nhìn hắn, "Ở đây không có phần anh nói chuyện."
Bùi Tư Dạ: "Em..."
Bực bội.
Thật sự là quá bực bội.
Cho dù là trong thế giới hiện thực, hay là trong thế giới ảo cảnh, hắn chỉ cần gặp phải Nhan Ly, chính là một chuỗi bực bội liên tiếp không thấy điểm dừng.
Vậy mà hắn còn phải nuốt cục tức này xuống.
Bản edit của Mắm Muối Chanh Đường siêu dễ thương. Đọc xong nhớ phô lô tui nha, hoặc theo dõi tui bên page Mắm Muối Chanh Đường. Ngày nào cũng có truyện hay cho mấy ní đọc hoài không chán luôn nè :3
Người làm việc lớn, không câu nệ tiểu tiết.
Hắn nếu muốn đạt được thứ mình muốn, thì phải gánh chịu một số việc, vượt qua một số khó khăn.
"Mày chính là một con đuỹ! Giả vờ cái gì? Mày cho rằng như vậy là có thể bịt miệng bọn tao sao? Muốn người khác không biết, trừ phi mình đừng làm." Trong đám đông, một nam sinh mập mạp khinh thường nói.
Nhan Ly đi tới, ánh mắt dừng trên mặt nam sinh kia, nói không ra sự lạnh lẽo.
Nam sinh kia thấy cô đi về phía mình, đột nhiên nhớ tới cô vừa mới làm những gì, nhất thời hoảng sợ.
Hắn nắm chặt tay, cứng đờ cơ thể, có chút bất an.
"Cậu đang sợ tôi?" Nhan Ly nghiêng đầu cười, đôi mắt xinh đẹp hơi nheo lại, mang theo tia sáng sắc bén.
Nhưng không thể không thừa nhận, cô như vậy, đẹp đến cực điểm.
Bùi Tư Dạ nhất thời có chút hoảng hốt.
Hệ thống cũng lên tiếng vào lúc này.
【Có phải rất xinh ðẹp không? Thực ra ðây là chuyện bình thường, dù sao ðã ðược chọn làm nữ chính, cho dù thiết lập nhân vật là bình hoa yếu ðuối, thì nhan sắc cũng là bậc nhất.】
Sự tồn tại của nữ chính không phải vì bản thân, nhan sắc của nữ chính cũng không phải vì bản thân, mà là để phục vụ nam chính tốt hơn.
Đây chính là quy tắc tuân thủ trong thế giới đại nam chủ.
Sự xuất hiện của Nhan Ly, chính là để phá vỡ quy tắc thối nát này.
"A!!" Tên mập hét thảm một tiếng.
Hắn bị Nhan Ly túm lấy tai lôi qua, còn chưa kịp giãy giụa, đã phát hiện Nhan Ly gần như nửa người đều đè lên vai hắn.
Sau đó cô lấy ra chiếc dập ghim.
Hai phiến môi dày mỡ cứ như vậy bị dập vào nhau, ngay ngắn chỉnh tề, rất tiêu chuẩn.
"Miệng thối thì đừng có phun phân bừa bãi." Nhan Ly từ trên cao nhìn xuống hắn, ánh mắt không hề thu liễm, "Không biết nói chuyện thì câm miệng cho tôi!"
Bùi Tư Dạ đã hoàn toàn im lặng.
Được rồi, lại thất bại.
Người phụ nữ này từ đầu đến cuối căn bản không cho hắn cơ hội chinh phục.
"Các người nghe cho rõ đây, nếu các người không biết cách câm miệng." Nhan Ly ngẩng đầu, từng chữ nói: "Tôi có rất nhiều cách khiến các người học được cách câm miệng!"
Náo loạn một hồi, Nhan Ly ném chiếc dập ghim dính m.á.u trong tay đi, sải bước rời khỏi phòng học.
Bùi Tư Dạ vội vàng đuổi theo.
"Nhan Ly!"
Cô không dừng lại.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-tro-ve-nu-chinh-giet-luon-nam-chinh-roi/chuong-99-quay-ve-the-gioi-hien-thuc.html.]
"Nhan Ly!" Bùi Tư Dạ bước nhanh, đuổi kịp cô, kéo cánh tay cô: "Em có biết em đắc tội với ai không? Em đừng quên mẹ em đang ốm, bố em bị liệt, còn có một đứa em gái phải đi học."
Theo thiết lập bối cảnh của hệ thống, cô bé Lọ Lem Nhan Ly hiện tại gia cảnh nghèo khó, thiếu tiền trầm trọng.
Nhan Ly quay người nhìn hắn, giọng nói không nhanh không chậm: "Buông tay."
Bùi Tư Dạ không buông tay.
Cô nhướng mày, hứng thú nói: "Ồ, ra là không muốn tay này nữa?"
Bùi Tư Dạ lập tức buông tay.
Đúng là hèn nhát.
Cô cười thầm.
"Nhan Ly, những người đó em đắc tội không nổi, chỉ có tôi mới có thể giúp em, tất cả bọn họ cộng lại cũng không bằng một Bùi thị, em biết mà." Ánh mắt Bùi Tư Dạ dính chặt trên người cô.
Thấy cô không nói gì, hắn chuẩn bị tiếp tục khuyên nhủ.
"Tôi sẽ ra mặt thay em giải quyết tất cả chuyện này." Hắn lại nói.
Chỉ cần Nhan Ly có một chút hảo cảm với hắn, hệ thống đều có thể dựa vào cách gian lận khiến cô yêu hắn đến c.h.ế.t đi sống lại.
Bùi Tư Dạ biết mình có một vẻ ngoài tuấn tú, hắn cong môi cười dịu dàng, ánh mắt như nước, giống như một hồ nước mê hoặc, khiến người ta nhịn không được chìm đắm trong đó khó mà dứt ra.
Bốn mắt nhìn nhau.
Không ngờ Nhan Ly đột nhiên "phì" cười thành tiếng.
"Bùi Tư Dạ, anh sẽ không thật sự nhập vai rồi chứ? Quên đây chỉ là ảo cảnh?"
Một câu nói, khiến một người một hệ thống triệt để ngoài khét trong sống.
Tình huống gì đây?!
【Cô ta cô ta cô ta... Sao có thể biết?!】
Bùi Tư Dạ như bị sét đánh, lại giống như bị hóa đá, rồi tan trong gió.
Nhan Ly rút con d.a.o gọt hoa quả giấu sẵn bên hông ra.
"Xoẹt" một tiếng.
Bùi Tư Dạ không thể tin được cúi đầu, cơn đau dữ dội ở bụng khiến hắn không nói nên lời.
"Có bất ngờ không? Có ngạc nhiên không?" Nhan Ly kiễng chân, ghé sát lại: "Nói cho anh biết một tin tốt."
"Ký ức của tôi chưa từng bị xóa."
Khi vết thương ở bụng Bùi Tư Dạ ngày càng lớn, hệ thống cũng khởi động biện pháp khẩn cấp.
Dù sao ảo cảnh trước đó cũng đã sụp đổ, còn không bằng bây giờ rời khỏi.
Dù sao có sức mạnh của hệ thống tồn tại, nam chính Bùi Tư Dạ tuy rằng không chết, nhưng sẽ đau đớn.
Bị d.a.o đ.â.m vào bụng, hít thở cũng là tra tấn.
Một trận trời đất quay cuồng qua đi, Nhan Ly mở mắt ra.
Trở lại thế giới hiện thực.
Đồng đội cô đều đang ngủ say, bên ngoài trời vẫn chưa sáng hẳn, chỉ có ánh bình minh yếu ớt.
Nhan Ly trở mình, giơ tay nhìn ngón tay mình.
Sạch sẽ không tì vết.
Không dính máu.
Cô nhắm mắt lại, chuẩn bị ngủ thêm một giấc.
Bùi Tư Dạ bên kia, cơ thể run rẩy, trực tiếp bị đánh thức.
Hắn sờ sờ bụng mình, cuối cùng thở phào nhẹ nhõm.
Người phụ nữ điên Nhan Ly!
Sau khi ra khỏi thế giới ảo cảnh, Bùi Tư Dạ toát mồ hôi lạnh.
Hắn rất lâu không thể bình tĩnh lại, cũng không ngủ được, mở mắt nhìn trần nhà, mãi đến khi bên ngoài trời sáng rõ.