Trọng Sinh Trở Về Trước Ngày Nữ Chính Gian Xảo Gả Vào Nhà - Chương 227

Cập nhật lúc: 2024-12-03 07:44:41
Lượt xem: 385

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Hôm nay đều mệt lắm , về nhà nghỉ ngơi thôi.” Bà chủ nhiệm Uông xong thì chia cho mỗi hai quả táo mà bà mua bằng tiền riêng.

“Lúc nãy mua ở Cung Tiêu Xã đấy, các vị đừng chê ít, cầm về nhà ăn .”

Thời đại khó để mua táo, bà chủ nhiệm Uông cho mỗi hai quả ít.

Sự oán giận trong lòng tất cả cũng vơi ít.

“Được , về nhà hết .”

Bà chủ nhiệm Uông phát táo xong thì bảo về nhà.

Bạch Tú Tú cũng cửa, Vương Thanh Hòa đợi cô ở đó.

Nhìn vẻ mặt khó giấu vẻ mệt mỏi của cô, Vương Thanh Hòa tiến lên giúp cô xách hết đồ đạc: “Chúng về nhà, sáng nay chuyện xảy đột ngột quá, một em tới đây lạnh đó chứ?”

“Em đây, chỉ là hôm nay nhiều việc quá.” Bạch Tú Tú xe đạp, tâm sự với công việc ở khu phố ngày hôm nay.

Vương Thanh Hòa đạp xe nhanh, tuy tuyết đọng đường dọn sạch sẽ nhưng thời tiết quá lạnh, đạp quá nhanh khiến gió táp mặt sẽ càng lạnh hơn.

Anh đạp chậm rãi, vợ phía , thể giúp cô cản gió.

Dọc theo đường , hai nhỏ giọng tâm sự với những sự kiện trong ngày.

“Tú Tú, hôm nay bên chỗ Dư Thành truyền tin bà chủ nhà họ Hạ sẽ tới đây, là tới để điều tra gì đó. Dư Thành nhờ hỏi thăm tin tức ở chỗ Hạ Vi, mục đích chuyến của bà là tìm con trai, bởi vì nhà bà cần đứa bé về, giúp bọn họ tranh đoạt nhiều thứ hơn.”

Vương Thanh Hòa xong nhưng để lộ chút thương tâm nào, cả gia đình đối với chỉ là những xa lạ, thậm chí lợi dụng thì còn thấy hợp lý hơn.

Lâu như mới tìm, năm nay mới xuất hiện, việc bà lợi dụng mới là thứ khiến bất ngờ.

“Anh tự đến tìm .” Vương Thanh Hòa tính toán của .

“Được, chuyện em .” Bạch Tú Tú ý tưởng gì với nhà họ Hạ, đây là nhân của Thanh Hòa, liên lạc thì bọn họ sẽ liên lạc, nếu đồng ý thì chỉ cần xem như gia đình cũng .

Còn việc bọn họ thể mang đến ích lợi gì , đống lợi ích đó thì Vương Thanh Hòa cũng sẽ trở thành thành công mà thôi.

“Hôm nay bà chủ nhiệm Uông tới thanh tra, em đang nghĩ liên quan tới bà . Nếu như thì để em nghĩ cách móc nối xem , để bà tự phát hiện.”

Bạch Tú Tú cảm thấy chuyện thể nào trùng hợp như .

“Được.” Vương Thanh Hòa cũng cảm thấy đây là một ý kiến .

Có lẽ gian của Tú Tú sẽ giúp cho kế hoạch của chỉnh hơn một chút.

Hai trở về nhà, mới tới cửa thì ngửi mùi cơm canh thơm nức mũi.

Hai đứa nhỏ ngoài sân đắp tuyết, thấy cha về thì lập tức ùa tới.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/trong-sinh-tro-ve-truoc-ngay-nu-chinh-gian-xao-ga-vao-nha/chuong-227.html.]

Bạch Tú Tú cùng Vương Thanh Hòa bế hai đứa nhỏ trong, bà Ngụy thấy bọn họ về, mỉm nhận lấy hai đứa bé: “Hôm nay hai các con về sớm hơn hôm qua nhiều, cơm ở trong nồi, hai con rửa mặt rửa tay , dọn cơm.”

“Mẹ, để lát nữa con .” Bạch Tú Tú cảm giác mấy ngày nay đều nhờ vun vén việc nhà nhưng cô hy vọng bà tới đây là để hưởng phúc.

“Con cái gì? Hôm nay trời rét thế nào chứ, con ở khu phố quét tước dọn tuyết cho nhà , mà đau lòng. Mặc dù khu phố Ngô Đồng rộng lớn, đủ dọn tuyết nhưng cũng đến mức để con tự trận. Có hôm nay lạnh cóng ?”

Bà Ngụy lo lắng bắt lấy tay con gái, kiểm tra một lượt.

Bạch Tú Tú bất đắc dĩ, chỉ thể cho , sợ bà lo lắng nên giải thích: “Mẹ, con mà. Hôm nay con và chủ nhiệm Uông đều những việc nhẹ nhàng, hơn nữa nào cũng như , đây là tình huống ngoài ý . Mẹ yên tâm , con tự chăm sóc bản mà.”

Lúc cô chuyện, chỉ bà Ngụy mà đến cả Vương Thanh Hòa cũng đang tập trung cô.

Sau khi cả hai xác định cô thì mới sang bận rộn việc của .

Tối nay bà Ngụy hoành thánh, chan thêm dầu mè, mùi thơm tỏa khắp nơi.

Cả nhà ăn cơm chiều xong thì Vương Thanh Hòa chuẩn cửa.

Bà Ngụy thấy tối mà còn ngoài thì hoảng sợ: “Đã muộn , còn ngoài?”

“Mẹ, con về thôn Hạ Hà một chuyến, con theo học trung y với một thầy thuốc bên đó, hôm nay là ngày hai bên hẹn , con mau chóng qua đó.” Hôm nay là ngày Vương Thanh Hòa gặp chú Trương, cũng dám chậm trễ.

“Gì? Học trung y? Đang yên đang lành học cái ?” Bà Ngụy sợ đến ngây , con rể của bà quá mức cầu tiến ?

“Anh gấp thì cứ , để em giải thích với .” Bạch Tú Tú ý bảo tranh thủ nhanh.

“Ừ, em giúp giải thích với nhé, đây. , để đồ hộp nhà máy trợ cấp hôm nay ở trong phòng, và hai đứa nhỏ một nửa, em một nửa.” Vương Thanh Hòa xong thì đạp xe mất.

Bà Ngụy con gái: “Hai đứa nhỏ còn chia một nửa với con ? Con bao lớn , còn thích ăn đồ hộp.”

Bạch Tú Tú mỉm , cũng phản bác.

“Còn thì để xem mắng con ?” Bà Ngụy cảm thấy thật tức , xuống bên cạnh với con gái mấy lời tri kỷ: “Con rể đối xử với con như , trong lòng cũng vui vẻ. Mẹ từng tuổi , gặp qua nhiều loại đàn ông. Đàn ông dù đối xử với vợ thế nào thì phần lớn vẫn sẽ ưu tiên con cái hơn, nghĩ dù vợ cũng lớn , cái gì cũng ưu tiên con . Con rể thế thật sự là . Tuy con lớn nhưng lớn ? Cần ăn thì ăn, giống như từng dạy con đây .”

Lúc bà Ngụy con gái, trong mắt chứa đầy sự quan tâm.

Đời chỉ hai đứa nhỏ nên từ khi con còn bé, bà dạy hai đứa nó dù thế nào thì cũng đối xử với bản , sống vì chính .

Mấy năm nay vật tư thiếu thốn nhưng bà bao giờ bạc đãi con cái, khi Tú Tú gả chồng, bà lúc nào cũng nhớ thương con.

Con gái lớn cũng như thế, hai đứa bé do bà dạy dỗ đều học cách yêu thương bản .

Bạch Tú Tú thế, chóp mũi chua xót, cô còn tưởng giáo huấn cô mấy câu, dù cũng nhiều năm ở cùng cô, thì những thứ bao giờ đổi.

“Con con xem? Lại ? Bao nhiêu năm như vẫn còn là đứa nhỏ mít ướt? Mau , tại con rể học trung y ?” Bà Ngụy vô cùng tò mò.

Bạch Tú Tú lập tức với bà lý do mà Vương Thanh Hòa thường dùng để giải thích với ngoài: “Anh tiến bộ hơn một chút, hy vọng sẽ thêm mấy ngón nghề, thể đến một thôn nào đó thấy thuốc cũng , học thì cố gắng thêm sách vở, nếu thể tới chỗ chuyên dạy trung y mà chú Trương học thêm thì càng , tóm chỉ khiến cuộc sống của con và hai đứa nhỏ khá hơn. Anh học một thời gian , hơn nữa học cũng tệ.”

Loading...