Kiếp , Thẩm Như Tích xúc phạm hoàng uy, khiến hoàng thất mất hết thể diện  mặt quần thần và mệnh phụ quý tộc.Dù phụ   mang chiến công  cầu xin, Hoàng đế cuối cùng vẫn  nguôi giận.
 
 kiếp ,  dùng cớ “mất trí” để che đậy.Dù ai cũng  là giả,Song thể diện hoàng thất vẫn  giữ vững.Dù , ai   so đo với một kẻ điên?Lời của kẻ điên vốn   tính.
 
Huống hồ Thẩm gia còn chủ động xin lấy cái ch-ếc tạ tội,Vậy nên phần oán giận cuối cùng trong lòng Hoàng đế cũng tiêu tan.Sắc mặt ngài cũng trở nên ôn hòa.
 
“Thẩm khanh, ngươi tuy  một đứa con gái điên rồ, may mắn cô con gái còn  thông tuệ, lan tâm huệ chất.”
 
Hoàng đế nâng chén , trong mắt khi   tràn đầy tán thưởng.Ngẫm nghĩ một chút, ngài  :
 
“Trẫm thấy, tiểu nữ  của ngươi càng xứng  Hoàng tử phi của Thất hoàng tử.Thẩm khanh, khanh nghĩ ?”
 
“Thần và tiểu nữ vô cùng cảm tạ thánh ân!”
 
Phụ  vội vàng quỳ xuống dập đầu.
 
“Có công thì thưởng,   thì phạt.Đại nữ nhi nhà Thẩm gia tuy điên, rốt cuộc vẫn là  năng phạm thượng, tội ch-ếc  thể miễn, tội sống khó tha,Phạt  Hoán Y Cục  nô!”
 
Hoàng đế lạnh lùng tuyên chỉ.Thẩm Như Tích  thấy   giáng  nô lệ,Lập tức mềm nhũn ngã xuống đất.Miệng   bịt kín, chỉ  thể phát  tiếng rên rỉ đứt quãng.
 
Bị nội thị giữ chặt, nhưng vẫn vùng vẫy, cố níu lấy gấu áo phụ .Ta hiểu rõ, nàng  cầu cứu phụ .Liếc thấy ánh mắt thương xót của , lòng   một phen treo lơ lửng.
 
Ta thật sự sợ phụ  vì mềm lòng nhất thời mà  hủy cả Thẩm gia  nữa.  ngờ,Từ đầu đến cuối buổi tiệc, phụ    lấy một lời.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/trong-sinh-va-mat-ty-ty-dam-nhu-cuc/chuong-3.html.]
 
“Phụ … lẽ nào…  cũng trọng sinh ?”
 
Vừa về đến nhà,  liền buột miệng hỏi  nghi ngờ trong lòng.Chưa đợi phụ  lên tiếng,  trưởng   đỏ mắt đáp:
 
“Không chỉ phụ …  …  cũng …  cũng trọng sinh .”
 
Mười năm dài đằng đẵng, đây là  đầu tiên  thật sự  gặp  cha và .Ta nhào  lòng hai , nước mắt  cách nào ngăn , tuôn trào như suối.
 
“Cha… ca ca…”
 
“Chuyện kiếp  chúng  đều  cả … Du nhi, con  chịu khổ nhiều !”
 
Giọng phụ  trầm đục, pha lẫn nức nở.Bao năm qua, đây là  đầu tiên  thấy phụ  mất kiểm soát như .
 
“ ,  … hôm nay thấy  ở kim điện gồng gánh  việc,  đau lòng vô cùng.Huynh , tất cả là vì Thẩm gia.Còn Tích nhi… nàng… thật sự quá hồ đồ.”
 
Phụ  cũng thở dài:
 
“Mẹ các con mất sớm, bao năm qua  luôn đối đãi ba   công bằng, thương yêu  phân biệt.Muội và ca ca đều hiểu chuyện, chỉ  nó là trở thành như .Hai đời  , đây là con đường chính nó lựa chọn.Từ nay về , Thẩm gia  còn  con gái  nữa.”
 
Ta vô cùng kinh ngạc  quyết tâm của phụ .Kiếp  ông thực sự  yêu thương Thẩm Như Tích.Tất nhiên, ông cũng thương  và  trưởng.
 
Vậy nên,   từng oán trách ông vì những chuyện kiếp .Bởi  , nếu  gặp chuyện là   ca ca, ông cũng sẽ hết sức cứu vớt như .