“Thủ khoa Nhất giáp, Hoắc Giác Thường Châu, theo nghi thức tiến khỏi hàng, quỳ bên trái Ngự đạo!”
Lễ quan Hồng lư tự từng tiếng xướng danh, Hoắc Giác đầu đội tam chi cửu diệp đính quan, khỏi hàng, khom quỳ gối.
Tia nắng ban mai vượt qua cung điện nguy nga soi rọi lên lang quân trẻ tuổi, thấy thần sắc trầm tĩnh, tựa như tùng bách, mang theo khí chất bất khuất kiên cường ánh dương.
Thành Thái Đế ngự Hoàng án giữa thềm đỏ, ánh mắt về phía Hoắc Giác. Ông rõ dung mạo tân khoa Trạng nguyên , chỉ cảm thấy phong thái hơn , ẩn chứa cốt cách danh sĩ thời xưa.
Trước , khi Thành Thái Đế còn là Tứ Hoàng tử, cũng từng gặp một phong nhã trong lời cử chỉ. Trong lòng Thành Thái Đế, đó thậm chí còn sáng ngời hơn cả Phụ hoàng.
Thái phó của Thái tử kiêm Thủ phụ Nội các Vệ Hạng, tài hoa vô song luôn khiêm tốn ôn hòa.
Thành Thái Đế từng đố kỵ Thái tử Chu Nguyên Tuần, vì nhận hết sự sủng ái của Phụ hoàng mà còn độc chiếm Vệ Thái phó? Ông Chu Nguyên Canh cũng một vị như , tận tâm dạy bảo ông con, thần, quân.
Khi còn nhỏ Chu Nguyên Canh cũng từng hỏi mẫu phi trong cung, mẫu phi, cầu Phụ hoàng, cho con cùng Thái phó giảng bài, ?
Khi đó mẫu phi nghĩ tới một ngày ông kế thừa đại thống, ông xong, sợ tới mức mặt mày tái mét, vội vàng bịt miệng ông , : “Đó là của Thái tử, dạy Đế vương. Sau Canh nhi lời nữa, kẻo rước họa !”
***
“Hạng hai Nhất giáp, Tông Khuê Thái Nguyên, theo nghi thức tiến khỏi hàng, quỳ bên Ngự đạo!”
“Hạng ba Nhất giáp, Tưởng Khải Hưng Nguyên, theo nghi thức tiến khỏi hàng, quỳ bên Ngự đạo!”
“Hạng nhất Nhị giáp, Giang Lăng Tào Phỉ, theo nghi thức tiến khỏi hàng, quỳ bên Ngự đạo”
Giọng xướng danh trang nghiêm của vị quan Hồng lư tự kéo Thành Thái Đế khỏi hồi ức, ông các thần tử mới cũ quỳ Ngự đạo, trong lòng dâng lên một tia thỏa mãn phần méo mó.
Cho dù học cách Đế vương từ Vệ Thái phó thì , giờ đây Hoàng án, nhận bái lạy của tân khoa sĩ tử, chính là ông , Chu Nguyên Canh.
***
lúc đại điển Truyền Lư đang diễn tại điện Tập Anh, Khương Lê cùng Dương Huệ Nương, Khương Lệnh, Như Nương và vài nha lên xe ngựa, vui vẻ tới Phi Tiên lâu.
Phi Tiên lâu là sản nghiệp bí mật của phủ Định Quốc Công, Hoắc Giác sớm sai đặt sẵn gian phòng thượng hạng tầng cao nhất.
Khi Trạng nguyên lang cưỡi ngựa diễu phố, từ gian phòng đó còn rõ ràng hơn những nơi khác.
Mọi đến Phi Tiên lâu, bên trong chật kín , đều là đang đợi xem Tam đỉnh nguyên diễu phố, cũng vài gia tộc nhỏ chuẩn chọn rể ngay khi bảng vàng dán.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/trong-sinh-ve-nam-16-tuoi-chi-muon-om-dui-tieu-my-nhan/chuong-143.html.]
Khương Lê đang lên lầu, tình cờ gặp một tiểu nương tử tuổi tác tương đương. Tiểu nương tử đó khoác tay một nữ tử yểu điệu mang khăn che mặt, đang .
“Tiểu cô cô, các Tiến sĩ khóa nào cũng tuấn tú, hôm nay Minh Huệ giúp xem mắt, thể chọn cho một lang quân tuấn tú khả ái mang về.”
Nữ tử yểu điệu liếc tiểu nương tử tên Minh Huệ, : “Bản… cô cô thiếu nam nhân, Minh Huệ vẫn nên tự chọn phu quân cho .”
Giọng của nữ tử êm tai, khi chuyện còn mang theo chút quý khí của lâu nay ở vị trí cao.
Khương Lê theo bản năng sang, đúng lúc chạm ánh mắt vô tình lướt qua của nữ tử .
Một đôi mắt nai ướt át ngây thơ, một đôi mắt phượng hẹp dài sắc bén. Khoảnh khắc bốn mắt giao , cả hai đều sững .
Lén bắt gặp, Khương Lê cảm thấy ngại ngùng, vội mím môi , để lộ hai lúm đồng tiền nhỏ bên khóe môi, khẽ gật đầu.
Tiểu cô nương chút tâm cơ, sự lúng túng trong lòng đều lộ từ đôi mắt đen láy, nhưng khi lên ngọt ngào như mật, khiến nỡ ghét bỏ.
Huệ Dương Trưởng Công chúa Khương Lê một cái, khẽ gật đầu, mày mắt ôn hòa.
Minh Huệ Quận chúa bên cạnh nhận thấy ánh mắt của tiểu cô cô , vội đầu sang, cũng khéo, nhóm rẽ hành lang bên .
Minh Huệ chỉ thấy cuối cùng là một lang quân dáng thẳng tắp, nàng chớp chớp mắt, chẳng lẽ tiểu cô cô lang quân đó?
Tiểu cô cô ánh mắt cao, nam sủng nuôi trong phủ Công chúa nào cũng tuấn tú.
Lang quân đó hẳn là sinh cực kỳ tuấn tú, lát nữa nhất định tìm cơ hội xem thử trông như thế nào!
***
Gian phòng tầng cao nhất của Phi Tiên lâu đều là phòng chữ Thiên, bốn gian hướng thẳng phố Trường An.
Gian phòng Hoắc Giác sắp xếp cho Khương Lê vặn ở chính giữa phố Trường An, sang trái thể thấy đầu đường, sang thể thấy cuối phố, thể là tầm cực kỳ .
Mọi phòng, tiểu nhị trong lầu ân cần mang tới hạt dưa mật ong, nóng bánh ngọt.
Dương Huệ Nương cầm một nắm hạt dưa lên cắn, Hà Chu đang đợi ở ngoài Lễ Bộ xem bảng vàng, đến giờ bọn họ vẫn vị Thánh nhân điện Kim Loan rốt cuộc điểm ai Trạng nguyên.
Bà là vợ, đương nhiên là vô cùng tin tưởng con rể.
dù tin tưởng đến , trái tim Dương Huệ Nương vẫn treo lơ lửng, thể nào yên .
Hạt dưa rang muối của Phi Tiên lâu rang thơm, một đĩa nhỏ hạt dưa cắn hết một nửa, bên ngoài mới vang lên tiếng bước chân vội vã.
Cửa phòng “cốc cốc” vang lên hai tiếng, Khương Lệnh vội vàng mở cửa, thấy mắt Hà Chu đỏ hoe, cũng kịp hành lễ, mặt mày hớn hở : “Bảng vàng của Lễ Bộ dán, công tử điểm Trạng nguyên, giờ đang cưỡi ngựa về phía phố Trường An !”