TRỌNG SINH VỀ NĂM 16 TUỔI CHỈ MUỐN ÔM ĐÙI TIỂU MỸ NHÂN - Chương 146
Cập nhật lúc: 2025-07-28 08:59:23
Lượt xem: 5
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Có tò mò tấm biển “Trạng Nguyên lâu” sáng bóng, cửa hàng vẻ xập xệ , khỏi nhạo: “Khẩu khí thật lớn, chỉ cái quán rượu nhỏ cũng dám gọi là “Trạng Nguyên lâu”?“
Tôn Bình canh giữ ở cửa quán rượu thấy lời , cũng tức giận, chỉ mỉm , : “Lễ diễu hành vinh danh của Trạng nguyên ngày hôm qua, vị đài xem ?”
Người nọ : “Đương nhiên là xem, hôm qua hơn nghìn bá tánh Lâm An lặn lội đường xa đến chúc mừng Trạng nguyên lang của chúng , chuyện ở Thịnh Kinh ai mà ? Không dám giấu giếm, hôm qua tình cờ tận mắt chứng kiến cảnh tượng náo nhiệt đó!”
Tôn Bình gật đầu : “Thật dám giấu giếm, vị Hoắc Trạng nguyên diễu hành hôm qua chính là con rể của bà chủ nhà . Trước khi Hoắc Trạng nguyên còn ở thành Đồng An là uống rượu bà chủ nhà ủ mà lớn lên. Nếu để , rượu bà chủ nhà ủ thật sự là loại rượu ngon nhất, ngay cả Trạng nguyên lang cũng thích uống.”
Lời , bá tánh xung quanh liền nhịn lên tiếng.
“Bà chủ chính là vợ của Trạng nguyên lang? Khó trách đặt tên là ‘Trạng Nguyên lâu’!”
“Trạng nguyên lang tuổi còn trẻ cứu giúp nửa thành bá tánh , cả thành Lâm An đều ghi nhớ ân đức của , hôm nay nhất định thử rượu của Trạng Nguyên lâu !”
“Nói cũng , quả thật hương rượu của mấy vò rượu đập lúc nãy nồng đượm! Nếu rượu Trạng nguyên lang ưa thích, ắt hẳn sẽ tồi.”
Cứ như , ngày khai trương đầu tiên của “Trạng Nguyên lâu”, những bá tánh chứng kiến cảnh Hoắc Giác diễu hành hôm qua đều đổ xô quán rượu.
Dưới gốc cây du cửa quán rượu, Khương Lê ngẩng đầu tấm biển “Trạng Nguyên lâu” dát vàng, nhịn nở nụ .
Sau , vị Trạng nguyên lang Hoắc Giác chính là tấm biển vàng của quán rượu nhà nàng, quán rượu nào cũng thể sánh bằng!
***
“Trạng Nguyên lâu” là cửa tiệm cuối cùng ở cuối phố Thuận Lạc, chỉ cách một bức tường với đầu phố Thuận Lạc là đường lớn Hòe Thụ.
Lúc , tại một cửa tiệm trang sức đường lớn Hòe Thụ, Chu Diệp trong căn phòng ở lầu ba, qua cửa sổ hé mở về phía tiểu nương tử đang gốc cây du bên đường.
Tự lẩm bẩm một câu: “May mà hôm nay Nghị ca nhi ruột kéo dự yến tiệc Ân vinh, nếu ở đây mà thấy tiểu nương tử , sẽ nổi điên thế nào!”
Nói đến Nghị ca nhi, từ khi từ chùa Đại Tướng Quốc trở về, dường như bớt náo loạn, còn như phát điên sai tìm cái gì mà “quán rượu Dương Ký”, “tiểu nương tử họ Dương” nữa.
Hiếm khi thấy trở bình thường, Chu Diệp cũng thấy tiểu nương tử tái phát bệnh cũ.
Thật là!
Với phận Thế tử phủ Định Viễn Hầu, nữ tử nào mà chẳng ? Sao cứ dây dưa với một chồng?
Chu Diệp xoa xoa ấn đường, với nha xinh đang chọn trang sức bên cạnh: “Chọn xong ?”
Nha xinh dịu dàng đáp: “Nô tỳ chọn xong, chưởng quỹ mới một bộ trang sức ngọc trai đến từ Nam Hải, viên nào viên nấy đều to. Nô tỳ nghĩ Từ cô nương nhất định sẽ thích, nên chọn bộ . Công tử xem qua ?”
Chu Diệp xua tay, vẻ mất kiên nhẫn: “Xem gì mà xem, cứ lấy bộ ngươi chọn là !”
Hắn lười quan tâm nha đầu Từ Thư Dao thích , dù nha đầu đó từ nhỏ nuôi dưỡng ở quê, cũng từng thấy qua thứ gì , nào phân biệt cái gì , cái gì .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/trong-sinh-ve-nam-16-tuoi-chi-muon-om-dui-tieu-my-nhan/chuong-146.html.]
Một bộ trang sức tuỳ tiện là thể qua mắt .
Nha xinh , khóe môi liền nhịn cong lên: “Từ cô nương mới từ trang viên dưỡng bệnh trở về, nhận trang sức công tử tặng, nhất định sẽ vui.”
Chu Diệp nhếch môi, mấy để tâm.
Cả Kinh thành ai mà vị tiểu thư tìm về của phủ Trấn Bình Hầu cử chỉ thô lỗ, lời lỗ mãng, chút hiền thục nào của khuê các.
Nếu mẫu nhất quyết bắt thể hiện sự quan tâm đến vị hôn thê của , lười tặng nàng trang sức.
Véo nhẹ má nha xinh , Chu Diệp thờ ơ : “Ngươi cũng chọn một bộ , kẻo về bản công tử thiên vị.”
Khuôn mặt xinh của nha lập tức nở rộ như hoa: “Cảm ơn công tử!”
***
Lễ Bộ, yến tiệc Ân vinh.
Tiếng đàn sáo du dương, vang vọng khắp nơi. Trên bàn tiệc, chén rượu chạm , chúc tụng rôm rả.
Yến tiệc là do Hoàng Đế ban cho các tân khoa Tiến sĩ, ngoài Thành Thái Đế đích đến, còn mười vị đại thần bài thi, Vệ sứ Loan Nghi Vệ, Lễ Bộ Thượng thư, Thị lang… đều tham dự.
Yến tiệc Ân vinh đây phần lớn chỉ mời các quan viên liên quan đến kỳ thi Hội. Thành Thái Đế vốn thích “vua cùng vui” nên các quan viên Kinh thành mời dự tiệc cũng nhiều hơn.
Trong yến tiệc , chú ý nhất đương nhiên là Tam đỉnh nguyên đầu bảng vàng.
Lúc , Hoắc Giác đang cùng với Bảng nhãn Tông Khuê, Thám hoa Tưởng Khải. Tông Khuê xuất từ thế gia Tịnh Châu, nhiều quan viên triều đình bàn tiệc đều quen .
Có lẽ Hoắc Giác cha xuất hàn môn, bèn rộng lượng giới thiệu cho Hoắc Giác các vị đại thần đang dự tiệc.
“Bên , ở vị trí đầu là chủ khảo của kỳ thi Hội , Lăng đại nhân Lăng Duệ, bên cạnh Lăng Thủ phụ là Hình bộ Thượng thư Tề Xương Lâm. Bàn bên cạnh, ở vị trí đầu là phó chủ khảo Chu Dục Thành, bên cạnh ông là Lễ bộ Thượng thư…”
“Còn ở góc , một mặt mày phong lưu. Người đó tên là Tiết Vô Vấn, là Chỉ huy sứ Cẩm Y Vệ, cũng là Thế tử của phủ Định Quốc Công. Đừng thấy suốt ngày vẻ dễ gần, thực tâm địa nham hiểm. Ngày đầu tiên Kinh, bá phụ dặn , đừng chọc tên lãng tử họ Tiết .”
“À, đúng , bá phụ của đang ở vị trí đầu bàn giữa. Kia kìa, chính là mặt mày nghiêm nghị, trông như ai cũng thiếu ông cả vạn lượng bạc, Tông Già Đại lý tự Khanh.”
Giọng của Tông Khuê nhỏ, hơn nữa còn nghiêng về phía Hoắc Giác. Lẽ , thể thấy chỉ Hoắc Giác nhưng trùng hợp , nhắc đến bá phụ của , Tông Già bên liền đầu .
Tông Già quanh năm lạnh lùng, uy nghiêm nghiêm khắc. Trong Tông gia ở Tịnh Châu, ai ai cũng sợ ông , chỉ Tông Úc và Tông Khuê là sợ ông lắm.
Tông Khuê định giơ tay vẫy chào bá phụ, thấy ánh mắt ông chuyển sang chằm chằm Hoắc Giác.
Hoắc Giác đương nhiên cũng nhận ánh mắt của Tông Già, thản nhiên ngẩng đầu, vị Đại lý tự Khanh ngoài năm mươi một cái, đó bình tĩnh gật đầu chào hỏi.
lúc , một giọng the thé từ ngoài đại sảnh vọng : “Hoàng thượng giá lâm!”
Tay cầm chén rượu của Hoắc Giác khựng , nghiêng đầu về phía cửa chính của chính điện, thấy một bóng màu vàng sáng chậm rãi bước .