TRỌNG SINH VỀ NĂM 16 TUỔI CHỈ MUỐN ÔM ĐÙI TIỂU MỸ NHÂN - Chương 150
Cập nhật lúc: 2025-07-28 09:06:10
Lượt xem: 5
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Khương Lê đến mức nóng bừng cả , như con tôm chín, từ đầu đến chân đỏ bừng.
Hoắc Giác một hồi, cảm thấy tiểu nương tử trong lòng sắp xù lông, mới thẳng tay bế lên, đặt lên bàn, đôi mắt đen lánh nàng.
Khương Lê đặt lên bàn, tim đập mạnh, hai tay theo bản năng chống , tay trái “bộp” một tiếng đè lên bàn tính.
“Hoắc Giác, chỗ —”
Lời còn dứt, môi chặn .
Mưa ngoài cửa sổ càng lúc càng lớn, gió mạnh quệt qua cửa sổ phát tiếng “vù vù”, hoa hạnh nở rộ cành những hạt mưa to như hạt đậu đánh đến mức lay lay sắp rụng.
Trong phòng, ánh đèn vàng mờ ảo xuyên qua lớp giấy mỏng, ánh nến lay động.
Nếu lắng tai kỹ, trong tiếng mưa ào ào, thể thấy một tiếng “lách tách” của bàn tính rơi xuống đất, cùng với tiếng rên rỉ nhỏ nhẹ như mèo con.
***
Mưa càng lúc càng lớn, mưa như trút nước.
Một tia chớp xé toạc bầu trời, như chia đôi trời đất.
Trong phủ Công chúa, những hạt mưa mái hiên rơi tí tách như những chuỗi hạt đứt dây, tụ thành từng vũng nước nhỏ.
Kim ma ma cẩn thận tránh những vũng nước mặt đất, đến cửa, gõ nhẹ. Đợi một lát ở ngoài cửa, mới đẩy cửa , : “Thuốc an thần sắc xong, Công chúa uống thuốc xong thì ngủ sớm . Đêm nay lão nô sẽ canh giữ ở ngoài, cứ yên tâm ngủ.”
Kim ma ma là nhũ mẫu của Huệ Dương Trưởng Công chúa, quan hệ hai từ đến nay thiết.
Trong mắt khác, Trưởng Công chúa cao quý đoan trang, nhưng chỉ Kim ma ma , Công chúa nhà bà chỉ là một tiểu cô nương sợ sấm sét, hễ sấm sét là cả đêm ngủ .
Trước Phò mã trêu chọc nàng , đường đường là Trưởng Công chúa Đại Chu, một cao quý như thế, ngờ là nhát gan sợ sấm sét.
Trêu chọc thì trêu chọc, mỗi khi đêm mưa gió sấm sét, Phò mã dù bận đến , cũng sẽ vội vã chạy về phủ Công chúa để bầu bạn với Trưởng Công chúa.
Huệ Dương Trưởng Công chúa là viên ngọc quý tay của Thừa Bình Đế, cũng là đứa con út. Thừa Bình Đế yêu thương nàng , ba vị trưởng cũng luôn nhường nhịn nàng . Từ khi sinh cưng chiều hết mực, .
Một tiểu nương tử như nếu ở nhà thường dân, tính tình chắc sẽ chiều hư, huống chi là ở trong Hoàng tộc. Huệ Dương Trưởng Công chúa bao giờ là tùy hứng, cũng hiếm khi mở miệng đòi hỏi thứ gì.
Điều duy nhất nàng từng cầu xin Thừa Bình Đế, chính là chọn Triệu Vân Phò mã.
Lúc đó Thừa Bình Đế mấy vui vẻ, cảm thấy Triệu Vân quá ngay thẳng, hiểu phong tình, sợ Huệ Dương Trưởng Công chúa sẽ chịu thiệt thòi.
rốt cuộc chịu nổi lời cầu xin hết đến khác của con gái, năm nàng cập kê, cuối cùng cũng gật đầu, chọn Triệu Vân Phò mã.
Nghĩ đến Triệu Vân, Kim ma ma thở dài trong lòng.
Thật những ngày tháng gả cho Phò mã, Trưởng Công chúa còn sợ đêm mưa gió sấm sét nữa. Chỉ là khi Phò mã mất, căn bệnh thời thơ ấu của nàng tái phát, thậm chí còn nghiêm trọng hơn .
Kim ma ma bưng bát thuốc, đến đầu giường, hiền từ : “Bát thuốc lão nô để nguội một lúc , nhiệt độ , Công chúa mau uống .”
Huệ Dương Trưởng Công chúa hai lời nhận lấy bát thuốc, chậm rãi uống cạn thuốc trong bát.
Nuốt xuống vị đắng nơi cổ họng, nàng thản nhiên với Kim ma ma: “Ma ma, nếu tới Hoàng đến, cứ an giấc.”
Kim ma ma hiểu rõ khúc mắc trong lòng Công chúa đối với Thành Thái Đế, lấy khăn lau khóe môi cho nàng , khẽ gật đầu ôn tồn đáp: “Được , tới lão nô nhất định sẽ thưa với Hoàng thượng, an giấc, bảo ngài hôm khác đến.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/trong-sinh-ve-nam-16-tuoi-chi-muon-om-dui-tieu-my-nhan/chuong-150.html.]
Hôm nay Lễ Bộ thiết yến Ân vinh, ai ngờ Thành Thái Đế đột ngột đến phủ Công chúa. Hoàng thượng vẫn luôn chứng sợ sấm sét của Công chúa, lẽ đường hồi cung thấy trời sắp nổi sấm mưa, mới nghĩ đến thăm .
Dù , Thành Thái Đế và Huệ Dương Trưởng Công chúa là cùng sinh , Hoàng thượng hơn Công chúa những mười sáu tuổi, từ đến nay mực yêu thương vị duy nhất .
Trước bảy tuổi, Công chúa cũng thích quấn quýt Hoàng , nhưng sinh thần bảy tuổi, lẽ hiểu nam nữ khác biệt, thích đến Khang vương phủ tìm Hoàng nữa.
Nói đến cũng lạ, dường như chính từ năm bảy tuổi Công chúa mới mắc chứng sợ sấm sét.
Kim ma ma cẩn thận hầu hạ Huệ Dương Trưởng Công chúa rửa mặt, súc miệng, y phục, thấy gió mưa bên ngoài hề ngớt chút nào, ngập ngừng dò hỏi: “Công chúa lão nô gọi hầu hạ ?”
Huệ Dương Trưởng Công chúa nhắm mắt, chậm rãi lắc đầu, : “Ma ma, tắt đèn .”
Kim ma ma chỉ đành đáp một tiếng “Vâng”, dập tắt ngọn đèn, bước khỏi nội thất.
Lúc sắp khép cửa, Kim ma ma bóng dáng cô độc giường, lòng đau nhói, thở dài một tiếng.
Phủ Công chúa quả thật nuôi dưỡng ít nam sủng, là do Hoàng thượng ban tặng, là do Công chúa tự mua về.
những nam sủng từng bước lên giường Công chúa, ngày thường chỉ đàn hát cho Công chúa giải khuây.
Kim ma ma mấy khuyên nàng tái giá, hoặc cứ thuận theo mà sủng những nam sủng , còn hơn ngày ngày phòng chiếc bóng, lẻ loi một .
Mấy nam sủng do Hoàng thượng ban tặng kỳ thực đến sáu bảy phần giống vị Phò mã khuất, chắc cũng mong Công chúa thoát khỏi chuyện cũ, quên Phò mã.
Công chúa đối diện với những khuôn mặt giống Phò mã ngày ngày chẳng hề động lòng. Không động lòng cũng đành, còn tiếp tục nuôi dưỡng những đó trong phủ, mặc kệ dân chúng bên ngoài đồn đại nàng ngày càng gì.
Kim ma ma đôi khi cảm thấy Công chúa đang tự trừng phạt , hành hạ , vì chuyện bảy năm .
Cửa khép , trong phòng tối đen như mực, yên tĩnh một tiếng động.
Huệ Dương Trưởng Công chúa mở mắt, tiếng sấm ầm ầm bên ngoài, đôi mắt phượng hiếm hoi lộ chút ngẩn ngơ.
Nàng nhớ chuyện xưa.
Đêm Triệu Vân rời khỏi phủ Công chúa cũng là một đêm mưa sấm.
Tiếng sấm hôm đó còn đáng sợ hơn hôm nay, nàng nắm tay Triệu Vân, hỏi : “Triệu Vân, chẳng lẽ thể vì mà nhắm mắt ngơ ? Công đạo đời cứ để khác gánh vác, chỉ cần bảo vệ , chẳng hơn ?”
“Triệu Vân, sấm , ở với , ?” Lúc câu , nàng rơi lệ.
Trước đây chỉ cần nàng rơi lệ mềm giọng chuyện, Triệu Vân đều mềm lòng, hôm đó nàng cũng nghĩ sẽ mềm lòng.
.
Hắn gỡ từng ngón tay nàng , ánh mắt mang nét thất vọng, mang sự quyết liệt, dùng giọng điệu ôn hòa như ngày với nàng : “Huệ Dương, những lầm chúng gây , cần một gánh lấy.”
Nói xong, cứ thế rời khỏi phủ Công chúa, hề ngoảnh , bóng lưng khuất dần như trúc như tùng, vững giữa trời mưa gió, thà gãy chứ chịu cong.
Nàng hướng về phía bóng lưng , nhiều lời cay nghiệt, bảo rằng chỉ cần bước khỏi phủ Công chúa một bước, nàng sẽ đoạn tuyệt với , đời kiếp gặp , nàng sẽ nuôi dưỡng vô nam sủng, triệt để quên .
Khi đó nàng vì phẫn nộ vì đau lòng mà mất lý trí, nhiều lời tổn thương.
hề , Triệu Vân sẽ dùng tính mạng của chuộc tội nàng .