TRỌNG SINH VỀ NĂM 16 TUỔI CHỈ MUỐN ÔM ĐÙI TIỂU MỸ NHÂN - Chương 151

Cập nhật lúc: 2025-07-29 02:22:43
Lượt xem: 7

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Mùng sáu tháng năm, ngày đầu tiên qua tiết Đoan Ngọ, Hoắc Giác chính thức nhậm chức tại Đô sát viện.

Nửa đêm Khương Lê thức dậy, tự tay y phục cho .

Những việc thế xưa nay Hoắc Giác đều tự lấy, bao giờ để nàng hầu hạ. hôm nay nàng nổi hứng, nhất định giúp mặc quan phục, cũng đành chiều theo ý nàng.

Hoắc Giác giờ là Giám sát Ngự sử chính Lục phẩm, quan phục là trường bào màu xanh nhạt, n.g.ự.c và lưng thêu hình chim hạc bằng chỉ vàng và chỉ ngũ sắc.

Khương Lê mặc quan phục chỉnh tề cho , cài đai lưng bằng bạc, kiễng chân đội mũ ô sa lên đầu .

Thân hình cao lớn, gầy mà thẳng, thêm dung mạo tuấn tú, khoác lên quan phục càng toát lên vẻ uy nghiêm chính trực, khí chất tựa trúc tựa tùng càng thêm phần rắn rỏi.

Khương Lê lùi một bước, ngước mắt , ánh mắt tràn đầy ý , tựa như đang : Hoắc Giác, thật tuấn tú.

Hoắc Giác chỉnh mũ ô sa, cúi xuống hôn nhẹ lên má nàng, : “Ta triều, tan chầu sẽ về ngay. Nàng ngủ thêm chút nữa, trời sáng hãy đến quán rượu. Khi đến đó, nhớ dẫn theo mấy Vân Chu, Tố Tùng. Nếu gặp chuyện gì giải quyết , cứ bảo Hà Ninh đến tìm .”

Khương Lê hiểu lo lắng khi quán rượu khai trương sẽ gây rắc rối, bèn gật đầu mỉm : “Ta , cũng sẽ mang theo họ. Chàng yên tâm, trị an ở Thịnh Kinh xưa nay , nếu kẻ nào điều đến quán rượu quấy phá, nhất định sẽ báo quan.”

Nàng từng Hà Chu nhắc đến, vị Phủ doãn mới nhậm chức của phủ Thuận Thiên chính là vị Huyện lệnh Lâm An mà Hoắc Giác từng gặp ở Lâm An, vị đại nhân là một vị quan .

Hoắc Giác khẽ “Ừ” một tiếng, ăn sơ qua bữa sáng, khỏi phủ, thẳng tiến Ngọ Môn.

Giờ lâm triều của Đại Chu là giờ Mão (từ 5-7h sáng), nhưng sang giờ Dần (3-5h sáng) ít triều thần chờ sẵn ở Ngọ Môn.

Hoắc Giác đến Ngọ Môn, thấy Tông Khuê vẫy tay gọi , lớn tiếng : “Trạng nguyên lang, ở đây!”

Tông Khuê cũng mặc một bộ quan phục màu xanh thêu hình chim hạc giống .

Hoắc Giác bước tới, thấy vị công tử kiêu ngạo chỉnh tay áo, với : “Đứng cùng , hôm nay sẽ cùng triều, cùng nhận nhiệm vụ.”

Hoắc Giác ngước mắt, thản nhiên hỏi: “Huynh đến Hàn Lâm Viện?”

Triều Đại Chu quy định về phẩm cấp của quan viên triều, thông thường từ Ngũ phẩm trở lên mới tư cách lâm triều. Dưới Ngũ phẩm, chỉ Giám sát Ngự sử của Đô sát viện hoặc các Cấp sự trung của Lục Bộ mới triều sớm, còn Tu soạn của Hàn Lâm Viện thường cần lâm triều.

Vì Hoắc Giác đến Hàn Lâm Viện nên chức Tu soạn vốn dành cho Trạng nguyên lang hẳn là do vị Bảng nhãn thứ hai tiếp nhận.

Tông Khuê đến Ngọ Môn, chứng tỏ cũng đến Hàn Lâm Viện.

Quả nhiên, dứt lời, Tông Khuê liền : “Đương nhiên là . Ta giờ cũng giống , là Giám sát Ngự sử của Đô sát viện. Tưởng Khải và Tào Phỉ thế hai , đến Hàn Lâm Viện.”

Nói xong, Tông Khuê nhún vai một cái đầy vẻ bất cần, nhỏ giọng :

“Tuy vì chuyện bá phụ mắng cho một trận, nhưng thúc thúc ủng hộ , bảo rằng tuổi trẻ mà ngông cuồng thì uổng phí.

Này, Hoắc Giác, cuộc so tài giữa chúng vẫn kết thúc. Vào Đô sát viện , xem ai lập công lao lớn hơn cho Hoàng thượng!”

Ngôn quan lập công cho Hoàng Đế thực chất là giúp Hoàng Đế tìm những quan viên tham ô phạm pháp trong triều.

Lời của Tông Khuê chẳng khác nào đang : Này, Hoắc Giác, chúng so xem ai lật đổ quan lớn hơn.

Hoắc Giác chằm chằm khuôn mặt kiêu ngạo của Tông Khuê, khóe môi khẽ nhếch lên, thành tâm thành ý gật đầu: “Được.”

Kiếp , Tông Khuê là Trạng nguyên năm Thành Thái thứ sáu.

Sau yến tiệc Ân vinh, đến Hàn Lâm Viện nhậm chức Tu soạn tòng Lục phẩm, đó thăng quan tiến chức, từ Thị độc Hàn Lâm Viện, Tế tửu Quốc Tử Giám, Hộ Bộ Thị lang, cho đến khi đến Lục Bộ Thượng thư, hàng Cửu khanh.

Tông Khuê là vị Trạng nguyên con đường quan lộ bằng phẳng nhất trong thời gian Thành Thái Đế tại vị. Không ngờ kiếp , vì đổi quỹ đạo cuộc đời.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/trong-sinh-ve-nam-16-tuoi-chi-muon-om-dui-tieu-my-nhan/chuong-151.html.]

Hai đang chuyện thì mấy chiếc xe ngựa đến Ngọ Môn.

Hoắc Giác và Tông Khuê cùng ngẩng đầu , thấy Thủ phụ Lăng Duệ, Thứ phụ Chu Dục Thành, Hình bộ Thượng thư Tề Xương Lâm, Binh bộ Thượng thư Hồ Đề cùng vài vị đại thần đầu kim tự tháp triều đình đang bước tới.

Khi mấy qua, Hoắc Giác và Tông Khuê cùng lùi một bước, nhường đường.

Lăng Duệ liếc mắt , gần như dừng liền dời mắt .

Đương nhiên ông ấn tượng với vị Trạng nguyên lang từ bỏ Hàn Lâm Viện để chọn Đô sát viện trong yến tiệc Ân vinh, nhưng ấn tượng đó gì.

Trong mắt ông , vị Trạng nguyên lang chẳng qua cũng chỉ là một kẻ đầu óc đầy những lý tưởng trừ gian diệt bạo mà thôi. Hòa đám điên cuồng ở Đô sát viện thật sự là lãng phí một danh hiệu Trạng nguyên.

Hiện giờ đám điên ở Đô sát viện khắp nơi đối đầu với ông , ông thật sự chút hảo cảm nào với những Đô sát viện.

Tuy trong lòng chán ghét, nhưng ông xưa nay vẫn luôn che giấu cảm xúc, để lộ ngoài. Lúc sắc mặt vẫn ôn hòa, dáng thẳng tắp, hai tay cầm hốt(*) bằng ngà voi, dáng vẻ của một vị đại thần trụ cột.

(*)Cái thẻ mà quan thời xưa cầm khi chầu.

Chu Dục Thành ông đương nhiên cũng chú ý đến Hoắc Giác, khác với Lăng Duệ, ông ấn tượng khá với trai trẻ . Ông với vẻ thích thú, khi trai trẻ ngước mắt , ông còn mỉm ôn hòa.

Không khỏi nhớ đến ngày yến tiệc Ân vinh, lặng lẽ với ông , khí chất quanh trai giống với vị Phò mã mất khi đánh trống Đăng Văn bảy năm .

khi Chu Dục Thành thấy Hoắc Giác, ông nhớ đến Triệu Vân mà là Thái phó Vệ Hạng.

Ngày trai cưỡi ngựa diễu hành đường, Chu Dục Thành ở trong một quán phố Trường An, chứng kiến cảnh tượng dân chúng Lâm An đến chúc mừng.

Khi đó, vị Trạng nguyên lang lưng ngựa thản nhiên gật đầu đáp lễ .

Thần thái , cốt cách , khiến ông nhớ đến nhiều năm , ngày mà Thái phó Vệ Hạng từ quan, rời khỏi Thịnh Kinh.

Cũng là phố Trường An, cũng là ngày cuối xuân nắng .

Hàng trăm sĩ tử quan và các triều thần kính trọng Vệ Thái phó, hai bên phố Trường An, cởi mũ chào tạm biệt.

Và Chu Dục Thành chính là một trong những phố Trường An ngày hôm đó.

Khi đó, một đám mênh mông, trật tự, mắt ngấn lệ tiễn ông rời Kinh. Cảnh tượng đó còn rung động lòng hơn cả ngày Hoắc Giác diễu hành đường.

Nhìn hai trăm năm lịch sử Đại Chu, từng thấy vị quan nào khi rời Kinh đối đãi như .

đó là Thái phó Vệ Hạng, đối xử long trọng như cũng là lẽ đương nhiên.

***

Sắp đến giờ Mão, cửa thành mở.

Dư Vạn Chuyết cánh cửa, đè giọng the thé, : “Các vị đại nhân, mời !”

Nói xong, ông Thủ phụ Lăng Duệ đầu hàng quan văn bên trái, đó cung kính cúi .

Các triều thần mặc đủ loại quan phục nối đuôi , Hoắc Giác và Tông Khuê ở cuối hàng, đợi những phía gần hết mới bước chân .

lúc , một bóng mặc y phục màu đen từ phía bước nhanh đến, vượt qua bọn họ.

Tông Khuê ngước mắt , nhịn : “Thấy ? Khóe miệng cái tên Chỉ huy sứ Cẩm Y Vệ xé toạc , chắc hôm qua nghỉ Đoan Ngọ chạy đến Ngọc Kinh lâu tìm hoa khôi nào đó hoan lạc . Hừ, kẻ hành sự phóng đãng, may mà lão cha lợi hại trấn giữ biên cương Đại Chu nên mới chẳng ai dám dâng sớ luận tội !”

Không thấy lời Tông Khuê , Tiết Vô Vấn đang định Ngọ Môn bỗng dừng bước, đầu , chạm mắt với Hoắc Giác một thoáng, mặt chút cảm xúc đầu, ung dung bước qua Ngọ Môn.

Lâm triều từ giờ Mão đến giờ Thìn, khắc đầu giờ Thìn, khi các vị triều thần lượt rời khỏi cửa cung, Khương Lê và Dương Huệ Nương đến quán rượu.

Loading...