TRỌNG SINH VỀ NĂM 16 TUỔI CHỈ MUỐN ÔM ĐÙI TIỂU MỸ NHÂN - Chương 174

Cập nhật lúc: 2025-07-29 09:26:54
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/5VKnCdLkz0

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Kim ma ma thở dài, khuyên cũng vô ích, nên cũng khuyên nữa, lấy bức mật thư từ trong ngực, đưa qua.

Trong thư chỉ hai hàng chữ ngắn ngủi, nhưng Huệ Dương Trưởng Công chúa lâu, ánh mắt dừng thật lâu câu cuối cùng—Lăng Duệ chết, Triệu Vân sống.

“Công chúa, e rằng đây là ý đồ lợi dụng .” Cuối cùng Kim ma ma vẫn nỡ để Công chúa của lợi dụng, : “Bảy năm , trong linh đường phủ Tướng quân, tự xem t.h.i t.h.ể Phò mã gia, cũng tận mắt thấy Phò mã gia đặt quan tài và lăng mộ Triệu gia. Công chúa, Phò mã gia thật sự c.h.ế.t , c.h.ế.t thể sống chứ?!”

Trưởng Công chúa cụp mắt xuống, hàng mi dài phủ xuống một tầng u ám.

“Bất kể là thật giả, đều thể tin. Ma ma, nhỡ là thật, nhỡ Triệu Vân thật sự chết…”

Huệ Dương Trưởng Công chúa lặp lặp câu cuối cùng, giống như đang trả lời Kim ma ma, giống như đang thuyết phục bản .

Đó là Triệu Vân của nàng

Bảy năm , nếu nàng bảo vệ Hoàng sẽ khiến Triệu Vân mất mạng, ngày đó nàng chọn cung.

Nàng sẽ .

***

Ngày hai mươi ba tháng sáu năm Thành Thái thứ sáu, chắc chắn là một đêm ngủ.

Trong thư phòng của Thủ phụ Lăng Duệ đường Chu Tước, ngọn nến cháy suốt đêm.

Lăng Duệ từ từ mở một bức mật thư, đưa cho Tề Xương Lâm và Hồ Đề đối diện, : “Hoàng thượng đột ngột hủy tiệc , lẽ là vì chuyện ở lầu Đại Bi của chùa Đại Tướng Quốc.”

Ngón tay dài của Tề Xương Lâm nhẹ nhàng giữ bức mật thư, lướt qua nội dung, nhướn mày hỏi: “Lại là máu?”

Lăng Duệ mím môi mỏng, đôi mắt dài lóe lên một tia độc ác.

“Không thể trùng hợp như , phái điều tra xem những ngày gần đây ai đến lầu Đại Bi.”

Hồ Đề chậm hơn Tề Xương Lâm, ông Tề Xương Lâm Lăng Duệ, : “Lăng đại nhân, Tề đại nhân, chuyện đang lợi dụng linh bài tổ tiên Vệ gia để diễn trò ? Chà, ai mà to gan ? Không là tên Chu Dục Thành đó chứ?”

Vừa dứt lời, Lăng Duệ lập tức sang Tề Xương Lâm.

Tề Xương Lâm từng là bạn với Chu Dục Thành, ông hiểu Chu Dục Thành hơn bất kì ai khác.

Tề Xương Lâm trầm ngâm một lúc : “Nếu chuyện thật sự là do con gây , theo hiểu của về Chu Dục Thành, sẽ thể chuyện cắt đứt hương hỏa tổ tiên khác như .”

Sau khi máu, linh bài của Vệ Giới vỡ thành nhiều mảnh, thể tiếp tục thờ ở lầu Đại Bi nữa .

Tề Xương Lâm xong, Hồ Đề nhịn liếc Lăng Duệ. Tề Thượng thư đúng là chọc đúng chỗ đau của .

Bảy năm , khi Vệ gia diệt tộc, Lăng Thủ phụ chỉ g.i.ế.c sạch con cháu đời , mà còn đốt rụi cả tổ miếu Vệ gia.

Đó chẳng cũng là cắt đứt hương hỏa tổ tiên ?

Hồ Đề còn lo Lăng Duệ xong sẽ vui, nhưng ngờ Lăng Duệ chẳng để tâm, ngược còn gật đầu tán thành.

“Hoài Doãn sai, Chu Dục Thành quả thật gan đó. Ông quá câu nệ lễ nghĩa liêm sỉ, thể nên chuyện lớn. Nếu ông thật sự gan động linh bài ở lầu Đại Bi, cũng đến nỗi đè đầu suốt bấy nhiêu năm.”

Nói đến đây, Lăng Duệ giơ tay cầm chén , chậm rãi uống một ngụm : “Kẻ thể tay ở chùa Đại Tướng Quốc, ở Thịnh Kinh mấy . Theo ý Hoài Doãn, ai là khả năng nhất?”

Ai khả năng nhất?

Ngoài Chu Dục Thành , Định Quốc Công Tiết Tấn, Tông Già của Tông gia, Lỗ Thân của Đô sát viện và thái giám Chưởng ấn, Chấp bút của Ti Lễ Giám, thậm chí là chính ông , đều khả năng động tay chân ở lầu Đại Bi.

Tại linh bài tổ tiên Vệ gia máu? Không ngoài chuyện bảy năm .

Hiện tại trong triều đình, canh cánh về chuyện bảy năm nhất, một là Chu Dục Thành, hai là Lỗ Thân.

vấn đề là, một khi chuyện điều tra , gần như đồng nghĩa với việc tự gắn với Vệ gia. Một khi sơ sẩy, sẽ quy kết là dư đảng của án mưu phản.

Hai họ đều nắm thực quyền trong tay, thật sự cần dùng những thủ đoạn giả thần giả quỷ để minh oan, cũng phù hợp với cách thường lệ của bọn họ.

Tề Xương Lâm lắc đầu, hết những suy nghĩ trong lòng: “Ở Thịnh Kinh, khả năng chuyện quả thật ít, nhưng mấy đó cần thiết chuyện như . Xương Lâm ngu dốt, thực sự đoán là ai.”

Thư phòng im lặng một lúc, Hồ Đề đảo mắt, nhịn hỏi: “Chuyện linh bài nứt vỡ khả năng nào chỉ là trùng hợp ? Dù linh bài đó cũng để ở lầu Đại Bi hơn trăm năm, nứt vỡ cũng là chuyện bình thường mà.”

Tề Xương Lâm những lời gần như là suy nghĩ của Hồ Đề, đáp , chỉ cúi đầu uống .

Không chỉ đối với Lăng Duệ, mà đối với Thành Thái Đế trong cung, chuyện linh bài tổ tiên Vệ gia m.á.u chỉ thể là do con gây , thể là trùng hợp.

Chuyện động đất và bia công đức còn thể là ông trời đang cảnh báo Hoàng Đế. linh bài của trung thần tự nhiên máu, ngoài oan ức còn thể là gì khác?

Một khi chuyện như truyền ngoài, triều thần thể giả câm giả điếc, nhưng dân chúng thì .

Vụ án mưu phản vốn dần lãng quên theo thời gian sẽ dần dần hiện mắt thế nhân.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/trong-sinh-ve-nam-16-tuoi-chi-muon-om-dui-tieu-my-nhan/chuong-174.html.]

Ra khỏi phủ Lăng Duệ là giờ Mão một khắc, Tề Xương Lâm trở về phủ Thượng thư.

Về đến phủ, Tề An tiến lên che ô cho ông : “Đại nhân cả đêm ngủ, nghỉ ngơi nửa ngày mới đến Hình Bộ ?”

Tề Xương Lâm lắc đầu: “Ta chợp mắt một chút là . Lát nữa đến giờ trực, ngươi hãy đến gọi .”

Môi Tề An mấp máy, im lặng một lúc nuốt lời định xuống, đáp một tiếng “Vâng” chuẩn lui xuống.

Khi sắp đến cửa, đột nhiên Tề Xương Lâm khẽ hỏi: “Tề An, ngươi nếu nàng ở Trung Châu, thì sẽ ? Đệ nàng ở Trung Châu, nàng nỡ rời khỏi đó?”

Tề An nghẹn họng, thể trả lời .

Từ khi phu nhân mất tích, đại nhân ngủ ngon nữa.

Dường như Tề Xương Lâm cũng định hỏi gì từ miệng Tề An, một lát : “Cũng , nếu ngay cả cũng tìm nàng , thì khác cũng thể.”

Tề An cũng đại nhân chỉ vì mệt mỏi nên mới nhịn mà hỏi về phu nhân.

Bình thường ông nhắc đến phu nhân nửa chữ, như thể khi hòa ly, thật sự quên bà .

Ra khỏi cửa, Tề An thở hắt một , nhanh chóng che giấu cảm xúc mặt.

Trong phủ cũng tai mắt, nhất định thể để lộ nửa phần manh mối. Nếu , đại nhân sẽ gặp nguy hiểm.

Trong phòng, Tề Xương Lâm nhắm mắt bên giường nửa chén .

Khi mở mắt , vẻ mệt mỏi trong mắt biến mất.

Ông cúi , kéo một tấm thảm lông cừu gầm giường , gõ một lúc sàn nhà, lấy hai quyển sổ sách từ một viên gạch lỏng lẻo.

Những quyển sổ tuổi, nếu Tiết Vô Vấn và Lỗ Thân mặt ở đây, chắc chắn sẽ phát hiện hai quyển sổ giống hệt với những quyển sổ họ nhận từ Hoắc Giác.

Giấy, mực, chữ , chỗ nào là giống.

Tề Xương Lâm lật qua những quyển sổ thuộc lòng từ lâu, day day trán, tập trung suy nghĩ nửa khắc.

Tiếng mưa rơi bên ngoài cửa sổ dần dần trùng khớp với tiếng mưa ngày hôm trong ký ức.

Năm Thừa Bình thứ sáu, ngoài điện Kim Loan xướng danh thi đỗ, ông đạt hạng thứ hai. Sau yến tiệc Ân vinh, ông ôm A Tú đùa giỡn đến nửa đêm.

Hôm dậy giúp ông mặc quan phục, đội mũ ô sa, nghiêm túc với ông : “Ta chỉ là một phụ nhân mấy chữ, những đạo lý cao siêu. Chỉ là với tư cách thê tử của , cầu một vị quan lưu danh thiên cổ. Ta cho dù thời thế thế nào, quan luôn là khó nhất và c.h.ế.t sớm nhất. Ta chỉ cầu , hãy một vị quan giới hạn!”

A Tú hy vọng ông một vị quan giới hạn.

giữ giới hạn, ông giữ . Một bước sai lầm, bước nào cũng sai.

Làm quan hai mươi năm, ông còn tìm thấy giới hạn của , cũng khiến bản đổi từ lâu.

***

Cơn mưa ngày yến tiệc đó kéo dài suốt năm ngày năm đêm, đến ngày hai mươi tám tháng sáu, cuối cùng trời mới quang đãng trở .

Hoa ngọc lan, dâm bụt trong sân Hoắc phủ chịu nổi gió mưa, cánh hoa rơi lớp lớp đầy đất.

Khương Lê cẩn thận bước qua vũng nước mặt đất, khỏi cửa nguyệt thì thấy Hoắc Giác vốn lên triều từ sớm về, khỏi ngạc nhiên hỏi: “Sao về sớm thế?”

“Hoàng thượng long thể bất an, hủy buổi triều sớm.”

Khương Lê “Ơ” một tiếng: “Hôm yến tiệc Thánh nhân trông vẫn khỏe mạnh, đột nhiên bệnh? Chắc là mấy ngày trời mưa, nhiễm hàn khí .”

Nàng vốn nhạy cảm với chính sự, Hoắc Giác bảo vệ, đương nhiên những ngày khí trong triều đình căng thẳng thế nào.

Chuyện linh bài ở Cửu Phật đường giờ truyền khắp Thịnh Kinh, trong những lúc dư tửu hậu, dân chúng cũng đang bàn tán về việc Vệ gia bao nhiêu oan ức, mới khiến linh bài tổ tiên ở chùa Đại Tướng Quốc máu.

Vì tin tức mà Thành Thái Đế ngày đêm ngủ , cứ thế ngã bệnh một trận.

Hoắc Giác cũng quá nhiều về những tranh chấp trong triều với Khương Lê, chỉ thuận theo lời nàng đáp: “ là nhiễm hàn khí.”

Hoàng Đế trong cung cảm lạnh tự thái y trong cung chữa trị, Khương Lê cũng quá để tâm, chỉ “Ừm” một tiếng, với Hoắc Giác: “Lát nữa đến quán rượu, mau ăn chút điểm tâm , tránh lúc trực để bụng đói.”

Hoắc Giác nhướn mày: “Bây giờ ?”

Từ khi đến Đô sát viện, ngày nào cũng bận rộn đến chân chạm đất, tất nhiên nhiều thời gian bên nàng. Tiểu nương tử thích dính , bình thường khi lên triều sớm, Khương Lê đều sẽ dùng điểm tâm với .

Hôm nay thì mặt trời mọc đằng Tây , tiểu nương tử dính nữa.

Khương Lê cũng thấy thể dùng điểm tâm với , bình thường dù Hoắc Giác bận thế nào, cũng sẽ thu xếp thời gian về ăn cơm cùng nàng.

Suy nghĩ một lúc, nàng mới kiễng chân lên, ghé tai Hoắc Giác thì thầm: “Ta tới quán rượu chuẩn thêm nhiều bánh ngọt và đồ ăn vặt, hôm nay sẽ quan trọng đến quán rượu uống rượu!”

Loading...