TRỌNG SINH VỀ NĂM 16 TUỔI CHỈ MUỐN ÔM ĐÙI TIỂU MỸ NHÂN - Chương 221

Cập nhật lúc: 2025-07-31 02:09:13
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Việc xét xử tại Đại lý tự, nhất là những vụ án trọng đại, dễ gì kết luận trong vòng một hai tháng.

Thế nhưng vụ án của Lăng Duệ , chứng cứ rõ ràng, nhân chứng cũng ít. Tề Xương Lâm, Hồ Đề, Tần Vưu, từng từng đều nhận tội. Những kẻ lăn lộn trong quan trường nhiều năm, sớm hiểu rõ thời khắc chỉ Lăng Duệ chết, bọn họ mới cơ hội sống.

, chủ mưu vẫn khác với tòng phạm.

Ngày mười một tháng mười hai, lúc lâm triều, Chu Dục Thành, Tông Già và Lỗ Thân cùng dâng tấu chương, khép Lăng Duệ tội thông địch phản quốc, hãm hại trung lương, ý đồ mưu phản.

Mà bảy năm , vụ án mưu phản của phủ Tiên Thái tử cùng Vệ, Hoắc phủ Thanh Châu là do Lăng Duệ cùng bè lũ hãm hại cần minh oan, rửa sạch tội danh, công bố thiên hạ.

Chu Dục Thành tay cầm hốt ngà, sải bước tiến lên, cung kính tâu: “Thiên lý rõ ràng, lưới trời lồng lộng. Vi thần khẩn cầu Hoàng thượng trả trong sạch cho ba phủ Tiên Thái tử, Thái tôn, Vệ Thái phó, Hoắc Tướng quân, để tỏ rõ Thánh minh!”

Lời dứt, Tông Già, Lỗ Thân, Bách Chúc cùng các quan viên Nhị Tam phẩm đồng loạt bước , đồng thanh tâu: “Kính xin Hoàng thượng trả trong sạch cho ba phủ, để tỏ rõ Thánh minh.”

Thế cục định.

Các quan viên khác trong điện Kim Loan bất kể chức quan lớn nhỏ đều kẻ ngu dốt, trong lòng ai nấy đều sáng tỏ, lượt bước , lặp lời của Chu Dục Thành cùng các vị đại thần tâu.

Những quan viên đây từng theo Lăng Duệ lúc đều cúi gằm mặt, chỉ hận thể tìm một cái lỗ để chui xuống, nhất là để ai phát hiện . Sợ rằng sơ sẩy một chút sẽ liên lụy đến bản .

Thành Thái Đế xuống quần thần bên , ánh mắt lơ đãng, trong thoáng chốc bên tai vang lên lời của Huệ Dương Trưởng Công chúa: “Bia công đức của Phụ hoàng nhỏ m.á.u chắc là vì nhớ Thái tử ca ca và Hựu nhi. Nếu thể an táng Thái tử ca ca và Hựu nhi Hoàng lăng, Phụ hoàng cũng thể nhắm mắt xuôi tay.”

Thành Thái Đế vô thức sờ sờ tai, mấy ngày nay, từ khi Lăng Duệ bắt, quả thật ông ít thấy tiếng Phụ hoàng mắng .

Vậy nên, Phụ hoàng chỉ là giận tên loạn thần tặc tử Lăng Duệ , chứ đang trách ông

Huệ Dương đúng, chỉ cần ông bảo vệ giang sơn Đại Chu, Phụ hoàng cuối cùng cũng sẽ tha thứ cho ông .

Nghĩ đến đây, Thành Thái Đế gật đầu, ôn hòa : “Trẫm chuẩn tấu.”

Tuy đoán Vương Loan lẽ lòng đổi , nhưng Lăng Duệ vẫn còn ôm chút hy vọng.

Cho đến tận lúc , ông vẫn tin, Vương thị A Loan, từng một lòng một với ông phản bội ông .

ông ở trong ngục Đại lý tự chờ ngày qua ngày khác, đợi tin Thành Thái Đế băng hà, chỉ đợi tin ông khép tội chết, tịch thu tài sản, tru di cả nhà.

Lăng Duệ quỳ chiếu rơm, Triệu Bảo Anh xong Thánh chỉ, cuối cùng ngước đôi mắt đầy tơ m.á.u dữ tợn, khàn giọng : “Ta gặp Quý phi nương nương một .”

Triệu Bảo Anh mỉm ôn hòa, : “Nếu đây là nguyện vọng cuối cùng khi c.h.ế.t của Lăng đại nhân, chúng thể đại nhân truyền lời đến điện Thừa Loan. Lăng đại nhân tiếp chỉ tạ ơn !”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/trong-sinh-ve-nam-16-tuoi-chi-muon-om-dui-tieu-my-nhan/chuong-221.html.]

Tiếp chỉ? Tạ ơn?

Chu Nguyên Canh g.i.ế.c cả nhà ông , ông còn tiếp chỉ gì, tạ ơn gì nữa?

Lăng Duệ như thấy chuyện , ngửa mặt lớn.

“Ngươi tại đưa Chu Nguyên Canh lên Hoàng Đế ? Chỉ vì ông nhu nhược, ngu xuẩn! Tốt lắm! Ta tiếp chỉ, tạ ơn! Ta, cảm tạ tên ngu xuẩn Chu Nguyên Canh tất cả vì !”

Hai tiểu thái giám theo Triệu Bảo Anh, thấy Lăng Thủ phụ đây nho nhã tuấn tú giờ như kẻ điên mà dập đầu lớn, bĩu môi, chỉ coi là ông điên .

Chỉ Triệu Bảo Anh hiểu thâm ý trong lời của Lăng Duệ, những suy đoán đây cũng chứng thực lúc .

E rằng huyết mạch Đại Hoàng tử chính thống.

Triệu Bảo Anh cúi Lăng Duệ đang điên cuồng, giọng âm trầm: “Đi thôi, đều theo hồi cung phục mệnh.”

Xe ngựa mui đỏ in hằn hai vệt bánh xe sâu nền tuyết, khi xe ngựa ngang qua phố Trường An náo nhiệt, Triệu Bảo Anh vén rèm, về hướng phố Thuận Lạc.

Cao Tiến Bảo đối diện hạ giọng : “Vừa Hoắc công tử sai đưa thuốc cho Tiểu Phúc Tử.”

Triệu Bảo Anh buông rèm xuống, : “Thuốc đó là do Viên Thanh đại sư ở chùa Đại Tướng Quốc chế tạo?”

Cao Tiến Bảo gật đầu: “ .”

Triệu Bảo Anh : “Được , lát nữa cung bẩm báo Hoàng thượng xong, chắc sẽ đến Ti Lễ Giám bắt , ngươi tìm cơ hội đổi rượu độc , để cho Dư Chưởng ấn của chúng sống thêm vài ngày nữa.”

Lăng Duệ ngã, Dư Vạn Chuyết còn sống ?

Thành Thái Đế ông chết, Vương Quý phi ông chết, ngay cả bản Triệu Bảo Anh, nếu đáp ứng vị Trạng nguyên lang , đại khái cũng ông chết.

Cao Tiến Bảo khuôn mặt tươi của Đốc công nhà , môi mấp máy, vẻ mặt thôi.

Triệu Bảo Anh , mắng: “Muốn gì thì !”

Cao Tiến Bảo trái , chỉ đủ hai thấy mới : “Từ chuyện của Chu Quý tần, Quý phi nương nương đối với Đốc công đa phần là bất mãn. Không bằng nhân lúc Đại Hoàng tử đăng cơ, Hoàng thượng còn tại vị, Đốc công cầu xin ân điển xuất cung an dưỡng. Đốc công cứ thuê một căn nhà gần phố Thuận Lạc, ngày ngày đến Trạng Nguyên lâu uống rượu, trò chuyện với Như nương tử, cuộc sống đó chẳng ?”

Vương Quý phi từ một nữ tử chi thứ của Vương thị Doanh Châu đến ngày hôm nay, đương nhiên thiện lương.

Cao Tiến Bảo thật sự lo lắng một khi Thành Thái Đế còn, Vương Quý phi sẽ tay với Đốc công.

, Đốc công nhà quá nhiều chuyện, còn đắc tội với Vương Quý phi vì chuyện của Chu Quý tần.

Cao Tiến Bảo là thẳng tính, những lời quanh co, xong câu thở dài một tiếng, : “Thuộc hạ chỉ mong Đốc công bình an.”

Loading...