TRỌNG SINH VỀ NĂM 16 TUỔI CHỈ MUỐN ÔM ĐÙI TIỂU MỸ NHÂN - Chương 222

Cập nhật lúc: 2025-07-31 02:09:16
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Chẳng lẽ Triệu Bảo Anh Cao Tiến Bảo là như thế nào, thấy nhíu mày, liền lắc đầu, : “Ta tự chừng mực.

Vương Quý phi là cẩn thận, trừ phi nắm chắc tuyệt đối, nếu sẽ dễ dàng tay.”

Chỗ dựa của Vương Quý phi là Đại Hoàng tử, nếu thật sự ngày bà g.i.ế.c ông , ông cũng sẽ cách khiến chỗ dựa của bà còn là chỗ dựa của bà nữa.

tất cả ni cô trong am Tịnh Nguyệt cũng đều là của Vương Loan.

Triệu Bảo Anh vuốt ve hạt châu gỗ chiếc nhẫn, nheo mắt .

Ông và Như Nương vất vả lắm mới gặp , cô nương lắp của ông chịu nhiều khổ cực như , ông thể bỏ bà , một ?

***

Triệu Bảo Anh về cung liền đến điện Dưỡng Tâm, tiện thể phái Tiểu Phúc Tử đến điện Thừa Loan truyền lời cho Vương Quý phi.

Vương Loan cúi đầu móng tay mới sơn, Tiểu Phúc Tử truyền lời, mỉm quyến rũ, với Tiểu Phúc Tử: “Thay Bổn cung cảm tạ Triệu công công.”

Tiểu Phúc Tử rời khỏi điện Thừa Loan, Mã ma ma cầm cây búa nhỏ gõ vai cho Vương Loan, : “Nương nương định đến ngục Đại lý tự gặp ?”

“Đi, ?” Vương Loan : “Có vài chuyện dù cũng để biểu ca chứ? Cũng thể để ông sắp c.h.ế.t còn quỷ hồ đồ.”

Đêm đó Vương Loan với Thành Thái Đế chuyện gặp Lăng Duệ cuối.

“Thần chỉ hỏi ông , thể phụ lòng tin tưởng của Hoàng thượng đối với ông như , uổng công lúc thần cho ông mặt Hoàng thượng nhiều như ! Thần còn khuyên ông thành thật nhận tội, đừng gây thêm phiền phức cho Hoàng thượng nữa.”

Dung mạo Vương Quý phi đoan trang, mặt là vẻ bất bình, còn một chút áy náy rõ ràng.

Thành Thái Đế chằm chằm, thấy bà năng đều là bênh vực ông và căm ghét Lăng Duệ, vỗ nhẹ mu bàn tay bà , : “Cũng , nàng gặp thì Trẫm với một câu, Trẫm đối với là nhân từ hết mức.”

Sáng sớm hôm Vương Loan xuất cung đến ngục Đại lý tự.

Lăng Duệ dường như ngờ bà đến nhanh như , khi thấy bà , thần sắc chút ngẩn ngơ.

“A Loan, đến …”

Lăng Duệ đó, mang xiềng xích, dáng vẻ tiều tụy.

Khuôn mặt như già mười tuổi trong một đêm, còn vẻ tuấn nho nhã như .

Vương Loan chậm rãi ông , : “Trước khi c.h.ế.t mà biểu ca gặp Mộ , cũng Nhược Mẫn, mà là . Nếu như thế, thể đến chứ?”

Lăng Duệ khàn giọng hỏi: “Thuốc đưa cho , cho Chu Nguyên Canh uống ? Còn mật hàm trong am Tịnh Nguyệt, cũng là đổi?”

Ánh mắt Vương Loan khẽ động, nhướn mày : “Quả thật cho Hoàng thượng uống thuốc, bất kể là Thần Tiên Hoàn độc dược đưa mấy hôm , đều từng dùng. mật hàm , từng động đến. Nếu với như , đó nhất định là đang lừa .”

Hôm nay Vương Loan mặc một bộ cung trang màu lam ngọc rực rỡ, cả nhà giam dường như sáng sủa hơn nhờ sự hiện diện của bà .

Thế cờ định, hy vọng sống duy nhất cũng Vương Loan cắt đứt.

Lăng Duệ hiểu, ông hiểu tại Vương Loan cứu ông ?

Ông khuôn mặt mềm mại đoan trang của Vương Loan, lẩm bẩm: “Muội g.i.ế.c ông , chẳng lẽ là vì yêu ông ?”

Vương Loan dịu dàng .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/trong-sinh-ve-nam-16-tuoi-chi-muon-om-dui-tieu-my-nhan/chuong-222.html.]

Chẳng lẽ nam nhân tưởng rằng trong đầu nữ nhân chỉ nghĩ đến chuyện tình ái ?

Vương thị A Loan đúng là yêu Lăng Duệ đến tận xương tủy, nhưng Vương Loan như thế c.h.ế.t ở Khang Vương phủ , sống sót chính là Quý phi Vương Loan.

“Biểu ca, giờ còn yêu thương với gì? Chẳng qua giữa thì chỉ lựa chọn thôi. Đương nhiên, nếu nhất định hỏi , giữa hai chán ghét ai hơn, thì dĩ nhiên là . Huynh ? Thuốc tuyệt tự năm xưa bảo cho Hoàng thượng dùng, cũng cho dùng . Nếu , chỉ hai đứa con?”

“Còn nữa, cứu vị Vệ Đại nương tử mệnh phượng hoàng của Vệ gia, cũng là ngăn cản. Dù Hoàng Đế, cha của Hoàng Đế, cho phép, đều .”

“Biểu ca , nên mừng . Lăng Nhược Phàm c.h.ế.t , ít còn Húc nhi nối dõi huyết mạch Lăng gia cho . Đương nhiên, sẽ để Húc nhi là cha ruột của nó. So với kẻ đạo đức giả như , vẫn thà để Hoàng thượng cha nó.”

Theo từng lời của Vương Loan, sắc mặt xám xịt của Lăng Duệ dần nhiễm vài tia đỏ ửng bất thường.

Lồng n.g.ự.c ông phập phồng kịch liệt, lửa giận như thủy triều, cuồn cuộn dập dềnh điên cuồng rút .

Đến cuối cùng, chỉ còn nỗi bi ai đến nực .

Sự phản bội của Tề Xương Lâm, Hồ Đề đều bằng nỗi đau mà Vương Loan mang đến cho ông chỉ trong ba câu hai lời. Vị Quý phi nương nương sủng ái trong hậu cung bao năm nay, dùng giọng điệu dịu dàng nhất những lời độc ác nhất, từng nhát d.a.o đ.â.m tim ông .

“Ha ha, ha ha ha…”

Lăng Duệ lớn, đến mức chảy hai hàng lệ nóng hổi lăn dài khóe mắt.

Vương Loan vẫn luôn mỉm , thấy ông như , ý dần lạnh xuống.

lấy một lọ thuốc màu xanh biếc, đặt xuống đất, dịu dàng : “Đây là độc dược mấy hôm sai đưa tới, giờ, Bổn cung trả cho chủ nhân của nó. Lăng đại nhân, cho phép tự chọn cách c.h.ế.t là ân huệ lớn nhất Bổn cung dành cho .”

Vương Loan đặt lọ thuốc xuống, chầm chậm rời khỏi ngục Đại lý tự.

Trong xe ngựa hồi cung, Mã ma ma nhỏ giọng : “Nương nương sợ Lăng Thủ phụ…”

“Không sợ.” Vương Loan ôn tồn ngắt lời Mã ma ma, thản nhiên : “Bổn cung ma ma đang lo lắng điều gì, Lăng Duệ là hão huyền tham quyền, hiện giờ Húc nhi là cốt nhục duy nhất của ông , ông mong Húc nhi lên ngôi Hoàng Đế hơn bất cứ ai. Cũng vì , ông dám cũng sẽ chuyện của Húc nhi.”

Khoảng cách giữa hai hàng lông mày của Mã ma ma giãn đôi chút, : “Vậy ông dùng độc dược nương nương để cho ông ?”

Vương Loan mỉm , : “Độc dược đó đúng là ân điển cuối cùng Bổn cung ban cho ông , còn ông nhận ân điển , Bổn cung quan tâm.”

Thành Thái Đế trừ hậu hoạn, nhất quyết tru di nhất tộc Lăng thị.

Đầu sỏ Lăng Duệ chịu hình phạt con mắt của bá quan văn võ, tại Ngọ Môn trải qua một hồi tuyên tội dài dằng dặc, đó mới c.h.é.m đầu thị chúng.

Nếu Lăng Duệ c.h.ế.t trong ngục thì sẽ c.h.ế.t trong tiếng mắng chửi của bá tánh. Vị biểu ca của bà từ đến nay luôn cao ngạo, cách c.h.ế.t như đối với ông thật sự quá nhục nhã, chắc sẽ chọn tự vẫn trong ngục.

***

Vương Loan đoán sai, đêm đó Lăng Duệ uống độc dược, đồng thời để một phong thư máu, cầu xin Thành Thái Đế xem như ông chuộc tội bằng cái chết, tha cho Mộ thị và Lăng Nhược Mẫn.

Đáng tiếc vị Lăng thủ phụ uống độc dược xong Giám sát Ngự sử Hoắc Giác ngang qua ngục Đại lý tự phát hiện, một hồi móc họng cho uống thuốc, cưỡng ép cứu ông một mạng từ quỷ môn quan.

Đại lý tự Khanh Tông Già thấy ông tàn sắp tắt, chiếu rơm ngay cả sức lực dậy cũng , bèn phát từ bi tấu xin Hoàng thượng, dời ngày xử trảm tại Ngọ Môn dự kiến ba ngày sang bảy ngày .

Mặt khác, từ Túc Châu chạy về Thịnh Kinh, ngày mười bảy tháng mười hai, tức là hai ngày khi Lăng Duệ xử trảm tại Ngọ Môn, cuối cùng Định Quốc Công Tiết Tấn cũng đến Thịnh Kinh.

Cơn bão tuyết cuồng phong ngày còn dữ dội hơn mấy ngày .

Tiết Tấn một đường vượt bão tuyết, đêm ngày lên đường nhưng lộ chút mệt mỏi.

Ông cưỡi một con tuấn mã cao lớn đen tuyền, đôi mắt thâm trầm, sáng suốt chậm rãi lướt qua cổng thành, nghiêm nghị : “Vào cung!”

Loading...