TRỌNG SINH VỀ NĂM 16 TUỔI CHỈ MUỐN ÔM ĐÙI TIỂU MỸ NHÂN - Chương 225

Cập nhật lúc: 2025-07-31 02:13:42
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Con cháu Vệ thị Thanh Châu, Vệ Xuân, Vệ Cẩn, xin cầu kiến Tiết thế thúc.”

Vệ Xuân dứt lời, hai cha con trong phòng đều ngẩn . Tiết Tấn ngạc nhiên vì hai chữ “Vệ Cẩn”, còn Tiết Vô Vấn thì ngạc nhiên vì Vệ Xuân .

Tiết Tấn Tiết Vô Vấn một cái thật sâu, đặt roi xuống, tự mở cửa.

Tiết Vô Vấn thừa dịp cha mở cửa, vội vàng mặc áo . Áo trong trắng tinh chạm thấm một mảng m.á.u đỏ tươi.

May mà áo ngoài là quan phục Cẩm Y Vệ, vải đen dù dính m.á.u cũng chẳng .

Bên ngoài, Tiết Tấn mở cửa, gương mặt vốn lạnh lùng nghiêm nghị khi thấy Hoắc Giác và Vệ Xuân bỗng chốc dịu , : “Ta định bụng xong việc bên sẽ tự đến gặp hai tỷ các con.”

Nói đến đây, ông dừng một chút, Hoắc Giác, tiếp: “Ở Túc Châu, tuổi còn trẻ mà đỗ Lục nguyên, đề tên bảng vàng. Lúc đó nghĩ đến Vệ Thái phó, nhưng từng nghĩ con chính là Chiêu Minh. Quả hổ danh là con cháu Vệ gia Thanh Châu, nếu ông nội con còn sống, chắc hẳn sẽ tự hào về con.”

Trên đường hồi Kinh, Tiết Tấn mới tân khoa Trạng nguyên Hoắc Giác chính là Vệ Cẩn của Vệ gia.

Ông vẫn luôn tiếc nuối vì cứu Vệ Triệt, giữ chút hương hỏa cho Vệ gia. Giờ đây thấy Hoắc Giác bình an mặt, còn kế thừa tài năng của ông nội , khỏi mừng rỡ.

Trong từ đường vẫn còn đang quỳ, Tiết Tấn như quên mất con trai , : “Chỗ tiện hàn huyên, hai tỷ cứ theo thế thúc chính sảnh uống .”

Vệ Xuân bóng lưng thẳng tắp của Tiết Vô Vấn, lắc đầu , : “Ký Dữ đang quỳ gối trong đó, con thể quan tâm? Con và vốn là một thể, nếu sai đáng phạt thì Vệ Xuân cũng đáng phạt.”

Nói xong, Vệ Xuân khẽ vái chào Tiết Tấn, nâng váy bước , quỳ xuống bên cạnh Tiết Vô Vấn.

Nàng cầu xin cho Tiết Vô Vấn, nàng chỉ ở bên cạnh .

Tiết Vô Vấn nghiêng đầu nàng , đôi mắt đào hoa vốn mang theo ý nhẹ nhàng lúc hề chút ý nào.

Hắn , bảo nàng ngoài.

Phạt quỳ chịu đòn đối với chẳng qua là chuyện nhỏ, nhưng rơi Vệ Xuân, đó là chuyện lớn.

Ngay cả một sợi tóc của cô nương , cũng nỡ để nàng rụng, nỡ để nàng cùng chịu khổ ở đây? Lại còn là chịu khổ quỳ gối như thế .

ánh mắt chạm gương mặt thanh tú ung dung của nàng, lời từ chối thể thốt .

Nàng ở bên , cùng đối mặt với phong ba bão táp, thể từ chối? Sao nỡ từ chối?

Yết hầu khẽ động đậy, từ từ hạ xuống.

Tiết Vô Vấn mím môi , cũng chẳng màng đến bài vị tổ tiên phía đang , tự nắm lấy tay Vệ Xuân.

Lông mi Vệ Xuân khẽ run.

Cây roi dài bàn thờ, những chiếc gai mềm còn dính m.á.u của , trong khí cũng thoang thoảng mùi m.á.u tanh.

Nàng cắn môi, nhẹ nhàng nắm tay Tiết Vô Vấn.

Tiết Tấn Vệ Xuân và Tiết Vô Vấn quỳ cạnh , đang định lên tiếng, bỗng thấy mặt tối sầm . Tiểu tử Vệ gia mà ông khen ngợi lúc nãy sải bước trong, vén áo quỳ xuống.

“Những việc thế đều vì công đạo, vì lê dân bách tính. Nếu , thì Giác cũng . Giác nên tin đời công đạo, nên tin nỗi oan khuất của Vệ gia và Hoắc gia sẽ ngày rửa sạch. Điều Giác nên là ăn miếng trả miếng, lấy g.i.ế.c trả giết, dùng m.á.u tươi của kẻ vô tội để trải một con đường báo thù.”

Tư thế lang quân trẻ tuổi thẳng tắp, giọng ôn hòa bình tĩnh, nhưng từng lời đều như rỉ máu.

Tiết Tấn , kiếp ông từng với Hoắc Giác, đời muôn vàn con đường tìm kiếm công đạo, nhưng điều nên nhất chính là dùng mạng sống của vô tội để báo thù cho .

Vị Tướng quân chinh chiến sa trường nhiều năm dùng m.á.u thịt của lập nên vô chiến công hiển hách, một thoáng ngẩn , ông bỗng về phía bài vị bàn thờ.

Bên ngoài, tuyết lớn rơi lả tả như lông ngỗng.

Tân ma ma cầm ô, bước nhanh theo Tiết lão phu nhân. Liên Kỳ, Liên Họa phía thậm chí còn kịp cầm ô, chỉ đắp kín mũ choàng, vội vàng theo Tân ma ma.

Hai vốn là nha Tiết lão phu nhân phái đến bên cạnh Ngụy di nương, nhưng từ khi Vô Song viện, Thế tử dùng thủ đoạn cứng rắn dạy dỗ, trong mắt họ chỉ còn Ngụy di nương.

Bề ngoài họ là tai mắt của lão phu nhân, nhưng thực chất sớm là của Ngụy di nương. Lúc nãy hai Đồng ma ma ám thị, lén chạy đến Tĩnh Tâm đường mời lão phu nhân.

Tiết lão phu nhân quả nhiên quyết đoán, Ngụy di nương dấu hiệu bất thường về nguyệt sự, còn đến từ đường tìm Thế tử thì lập tức chạy đến đây.

Tiết lão phu nhân đến từ đường, thấy ba quỳ ngay ngắn trong đó, lông mày nhíu , với Tiết Tấn: “Hôm nay thi hành gia pháp, để ba đứa ngoài !”

Tuy từ đường quanh năm hương khói nghi ngút, nhưng dù cũng là nơi đặt bài vị khuất, âm khí quả thực quá nặng.

Nam nhân dương cương ở đây lâu cũng , huống chi là Vệ Xuân, một cô nương yếu ớt.

Nếu nàng thật sự đang mang thai, thì càng thể đây.

Hai cha con thật là hồ đồ, thì vội vàng dạy dỗ con, kẻ thì vội vàng chịu phạt. Nếu đứa nhỏ trong bụng Vệ Xuân mệnh hệ gì, họ cũng chẳng kịp!

Tiết lão phu nhân hít sâu một , mắt lườm Tiết Tấn và Tiết Vô Vấn.

“Phái đến Phúc An đường mời Phương thần y đến Tĩnh Tâm đường.”

***

Từ khi Phương Tự Đồng Tiết Vô Vấn “mời” phủ Định Quốc Công, ông Phúc An đường.

Tiểu viện hẻo lánh, ngày thường cũng mấy đến phiền ông , coi như cũng thanh nhàn, chung là gì bất mãn.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/trong-sinh-ve-nam-16-tuoi-chi-muon-om-dui-tieu-my-nhan/chuong-225.html.]

hôm nay Phúc An đường khá náo nhiệt.

Đầu tiên là Đồng ma ma phái đến truyền lời, tiếp theo là Hà Ninh đến truyền lời, bao lâu thì lão phu nhân ở Tĩnh Tâm đường vội vàng sai đến mời ông .

Phương Tự Đồng thở dài một tiếng, khoác hòm thuốc lên vai đến Tĩnh Tâm đường.

Trong thiền điện của Tĩnh Tâm đường, Vệ Xuân giường, ánh mắt đầy mong đợi của Tiết lão phu nhân, đặt tay lên gối bắt mạch.

Mấy ngày Phương Tự Đồng mới bắt mạch cho nàng , tuy rằng vì thời gian còn ít, mạch tượng rõ ràng, nhưng ông bắt mạch bao nhiêu , mạch tượng của Vệ Xuân tám chín phần mười là thai.

Hôm nay bắt mạch , mạch tượng tay lưu loát, như châu lăn đĩa, rõ ràng là hỉ mạch.

Phương Tự Đồng rút tay về, với Tiết lão phu nhân và Vệ Xuân: “Chúc mừng lão phu nhân, Vệ Đại nương tử hỉ mạch.”

Lời dứt, đừng là Tiết lão phu nhân, ngay cả những lão bộc như Tân ma ma cũng lộ vẻ vui mừng.

Trời lão phu nhân mong chắt bế bao lâu !

Cả phòng đều tràn ngập niềm vui, chỉ Vệ Xuân là bình tĩnh.

Tiết lão phu nhân nàng với ánh mắt trìu mến, hỏi Phương Tự Đồng: “Con bé từ nhỏ thể yếu ớt, điều gì cần chú ý ?”

Phương Tự Đồng đáp: “Thân thể Vệ Đại nương tử hai năm nay so với hơn nhiều, nhưng dù cũng là đầu mang thai, vẫn nên cẩn thận một chút thì hơn. Lão phu sẽ liệt kê một điều cần chú ý về ăn uống, nhưng quan trọng nhất vẫn là giữ tinh thần thoải mái, vui vẻ, chớ nên quá buồn quá giận.”

Tiết lão phu nhân khẽ “Ừm” một tiếng: “Đương nhiên là .”

Phương Tự Đồng kê thuốc xong, thêm hai trang giấy kín mít những điều cần lưu ý, mới rời khỏi Tĩnh Tâm đường.

Vừa khuất, Tiết lão phu nhân kéo tay Vệ Xuân, nhẹ nhàng vỗ vỗ, : “Con yên tâm, việc đánh roi Ký Dữ hôm nay xem như bỏ qua. Có ở đây, Tiết thế thúc của con sẽ để nó phạt gia pháp nữa.”

Vệ Xuân khẽ , đôi mắt từ ái của Tiết lão phu nhân, dịu dàng : “Lão phu nhân giận Xuân nhi ?”

Tiết lão phu nhân ngẩn , hiểu Vệ Xuân đang đến chuyện gì.

Suốt một năm qua, Vệ Xuân hầu như ngày nào cũng đến Tĩnh Tâm đường cùng bà lễ Phật, chép kinh thư, tụng kinh, đàm luận Phật pháp.

Mỗi ngày hai đều dành ít thời gian cho Phật pháp, Tiết lão phu nhân tất nhiên nhận tôn nhi của gì bên ngoài.

Thật , nếu Vệ Xuân, Tiết lão phu nhân quả thực sẽ sớm nhận những hành động lén lút của Tiết Vô Vấn.

cũng chẳng sớm hơn bao nhiêu.

Với thủ đoạn của tôn nhi bà, giấu bà thật sự chuyện khó.

“Giận con chuyện gì? Giận con bỏ thời gian bầu bạn giải buồn với bà già ư?” Tiết lão phu nhân bật : “Ta lý lẽ, voi đòi tiên. Con đó, là đang lo bất mãn với Ký Dữ, ?”

Vệ Xuân phủ nhận, chỉ đoan trang : “Lão phu nhân nhân từ, chắc chắn sẽ so đo với Ký Dữ.”

Nói nàng đặt tay lên bụng, dịu dàng : “Ký Dữ còn con thai, nếu lão phu nhân giận , chúng sẽ giấu một thời gian, coi như là để lão phu nhân nguôi giận.”

Tiết lão phu nhân hừ một tiếng: “Tính nó như , vẫn nên để nó sớm sắp cha thì hơn, ít cũng khiến nó chững chạc hơn chút.”

Vệ Xuân thì , một lúc , từ từ thu nụ , nghiêm túc : “Lão phu nhân, đời chỉ con mới thể thê tử của Ký Dữ. Cũng chỉ con mới xứng của đứa trẻ . Đứa trẻ thể là con của thị .”

Vệ Xuân những lời với giọng điệu bình tĩnh và kiên định, hề chút thấp hèn cầu xin nào, như thể đang một chuyện hết sức bình thường đời, khiến Tiết lão phu nhân thở dài trong lòng.

Cô nương Vệ gia quả thật dạy dỗ , thủ đoạn, tâm cơ nhưng mất cốt cách, ngay cả khi nhận cũng thẳng thắn, hề che giấu.

Quan trọng nhất là cô nương quá thông suốt, chỉ vài ba câu điểm yếu của một .

Ký Dữ chỉ cần nàng, thể cưới thêm khác, hậu duệ của Tiết gia cũng chỉ thể từ trong bụng nàng mà .

Nếu Vệ Xuân vẫn là Ngụy di nương, chắt của bà cả đời mang danh con của di nương, mà điều căn bản là thể.

Trước đây Tiết lão phu nhân tận mắt chứng kiến tôn nhi của vì nàng mà chống tộc lệnh, vì nàng mà bỏ tất cả ở Túc Châu đến Thịnh Kinh.

từng bất bình cho Ký Dữ, đường đường là Thế tử Định Quốc Công, địa vị tôn quý tài mạo song , khiến bao nhiêu tiểu thư tương tư, yêu một một cách thấp hèn như ?

hôm nay trong từ đường Tiết gia, cô nương mà nó hết lòng yêu thương chút do dự quỳ xuống bên cạnh nó.

Hai nắm tay , bóng dáng quỳ gối bên như đang với , chuyện gì xảy , họ cũng sẽ cùng đối mặt. Họ là một thể thống nhất.

Tiết lão phu nhân sâu Vệ Xuân, : “Từ hôm nay trở , con hãy cùng Ký Dữ gọi là ‘Bà nội’. Bà nội cầu gì khác, chỉ cầu con nhớ kỹ, con đó, hết là thê tử của Ký Dữ, mới là mẫu , tỷ tỷ và nữ nhi của khác.”

Tiết lão phu nhân chuyện với Vệ Xuân một lúc lâu mới khỏi phòng, ngoài thấy tôn nhi của gốc cây ngô đồng trong sân, đến từ bao giờ, vai và tóc đều phủ đầy vụn tuyết.

liếc Tiết Vô Vấn, với vẻ vui: “Lát nữa Tân ma ma sẽ mang thuốc đến, con nhớ cho Xuân nhi uống lúc còn nóng.”

Tiết Vô Vấn vội vàng đáp ứng, vội vã hành lễ với Tiết lão phu nhân phòng, khiến Tiết lão phu nhân khỏi lắc đầu.

***

Vệ Xuân tất nhiên thấy động tĩnh bên ngoài, khi Tiết Vô Vấn , nàng liền dậy.

Tiết Vô Vấn sải bước tới, ôm nàng lòng, khàn giọng : “Có chỗ nào thoải mái ?”

Vệ Xuân lắc đầu, ôm lấy cổ , nhỏ giọng : “Chàng hãy đặt xuống , xem vết thương lưng .”

Tiết Vô Vấn nhớ lời nàng với , mỗi một vết thương nàng đều .

Loading...