TRỌNG SINH VỀ NĂM 16 TUỔI CHỈ MUỐN ÔM ĐÙI TIỂU MỸ NHÂN - Chương 228

Cập nhật lúc: 2025-07-31 02:15:03
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Kim ma ma trìu mến cụp mắt, mỉm : “Dù Phò mã còn sống , Điện hạ cũng coi như ngài còn sống. Như , sống mới hy vọng.”

Vừa dứt lời, liền thấy “vút” một tiếng—

Một mũi tên xuyên qua cửa sổ, “đinh” một tiếng ghim giá sách cổ bằng gỗ kim tơ nam mộc bên tường, mũi tên ghim bên là một bức thư.

Gần như ngay khi mũi tên b.ắ.n , Huệ Dương Trưởng Công chúa lập tức xuống giường, thậm chí kịp mang giày vội vàng rút mũi tên, xé bức thư.

Giống như bức mật tín đó, bức thư chỉ một câu ngắn ngủi: Chùa Đại Tướng Quốc, Dược Cốc.

Tay Huệ Dương Trưởng Công chúa cầm thư run lên, lẩm bẩm: “Triệu Vân…”

Nàng đặt thư xuống, với Kim ma ma: “Ma ma, đến chùa Đại Tướng Quốc.”

Kim ma ma vội vàng ngăn nàng , : “Công chúa, còn mấy ngày nữa là ngày an táng Tiên Thái tử, Tiên Thái tử phi và Thái tôn Hoàng lăng. Lúc Điện hạ thể rời khỏi Thịnh Kinh, Hoàng thượng bên …”

Động tác của Huệ Dương Trưởng Công chúa khựng , thở gấp gáp dần dần chậm .

, nàng tốn bao nhiêu lời , cuối cùng mới khiến Hoàng đồng ý an táng hài cốt của cả nhà Thái tử ca ca Hoàng lăng.

Lúc , nàng thể rời khỏi Thịnh Kinh.

Ít nhất, đợi cả nhà Thái tử ca ca an táng xong xuôi, nàng mới thể .

Huệ Dương Trưởng Công chúa cẩn thận gấp bức thư .

Thần sắc chút hoảng hốt, bảy năm nay, nàng cũng từng đến chùa Đại Tướng Quốc, nhiều ngang qua Dược Cốc nhưng từng trong.

Nàng Viên Thanh đại sư ở Dược Cốc là thúc thúc của Triệu Vân, từ khi Triệu Vân còn nhỏ, gần như mỗi năm đều đến chùa Đại Tướng

Quốc thăm Viên Thanh đại sư. Tuy Viên Thanh đại sư là xuất gia, nhưng tình cảm của hai thúc cháu vẫn luôn .

Triệu Vân chỉ một đùa với nàng , sư phụ của thúc

thúc khen thông minh sáng suốt, nếu Công chúa Điện hạ tha thứ, sẽ đến Dược Cốc tìm thúc thúc của .

Vậy nên bảy năm , Triệu Vân chỉ là giả chết, chỉ là đến Dược Cốc tìm thúc thúc của ?

Mắt Huệ Dương Trưởng Công chúa đỏ hoe: “Ma ma, xem nếu Triệu Vân còn sống, vẫn còn giận nên mới chịu về Thịnh Kinh?”

So với việc Triệu Vân thật sự chết, Huệ Dương Trưởng Công chúa thà rằng Triệu Vân giận nàng nên mới đến tìm nàng.

Kim ma ma khuyên nhủ: “Điện hạ, còn nội dung thư… là thật giả.”

Huệ Dương Trưởng Công chúa hiểu Kim ma ma đang lo lắng điều gì, lẽ là sợ nàng hy vọng càng lớn, thất vọng càng lớn.

lúc nàng căn bản lời khuyên của khác, nàng mỉm , với Kim ma ma: “Ma ma, ngoài

, yên tĩnh một lát.”

Sau khi Kim ma ma rời , Huệ Dương Trưởng Công chúa yên lặng giường một lát.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/trong-sinh-ve-nam-16-tuoi-chi-muon-om-dui-tieu-my-nhan/chuong-228.html.]

Đột nhiên dậy, đến giá gỗ cổ, dịch chuyển một chiếc đèn lưu ly tinh xảo, nhẹ nhàng ấn cơ quan.

Liền thấy giá gỗ cổ khẽ rung lên, từ giữa từ từ di chuyển sang hai bên, lộ một mặt trống giấu bên trong.

Mặt trống trải qua bao nhiêu năm mưa gió, giá đỡ màu đỏ phai màu, mặt trống màu xám trắng loang lổ một mảng m.á.u đỏ sẫm chói mắt.

Mặt trống dường như một lực cực mạnh va chạm, rách một đường lớn, khe hở lộ một góc vải lụa màu vàng.

Đêm tuyết rơi xào xạc, gió thổi vi vu, bên trong điện đèn đuốc sáng trưng, yên tĩnh một tiếng động.

Trưởng Công chúa mặt trống cũ kỹ, từ từ nhắm mắt , bàn tay mềm mại run rẩy phủ lên vết máu, nhẹ nhàng gọi: “Triệu Vân…”

***

Tuyết lớn phủ trắng Kinh thành.

Ngày hai mươi sáu tháng mười hai, là ngày lành tháng do Khâm Thiên Giám tính toán, thích hợp để an táng di cốt Tiên Thái tử, Tiên Thái tử phi và Tiên Thái tôn Hoàng lăng.

Cả Thịnh Kinh ai vụ án Tam phủ mưu nghịch bảy năm vốn là án oan.

Những bá tánh từng phủ Tiên Thái tử chiếu cố, nay mặc đồ tang trắng, tay cầm ô dọc phố Trường An, tiễn đưa linh cữu phủ gấm vàng rực rỡ từ Thái miếu về phía Hoàng lăng.

Tang lễ của Tiên Thái tử Chu Nguyên Tuần chỉ kém đôi chút so với lễ an táng của Hoàng Đế. Từ ngày linh cữu đưa khỏi Thái miếu, Thành Thái Đế tuân theo lễ chế, hạ lệnh cho bá quan trong triều chay tịnh mười ngày.

Phi tần hậu cung cùng với vị Hoàng tử duy nhất Chu Hoài Húc cũng theo lễ chay tịnh.

Những ngày , Vương Quý phi mỗi ngày đều cho Đại Hoàng tử đến điện Thừa Loan dùng bữa, tránh kẻ phạm , để Hoàng tử ăn đồ mặn, ngôn quan chỉ trích.

Lăng Duệ chết, phần lớn Vương gia cũng bãi quan.

Giờ đây Vương Loan cuối cùng cũng thoát khỏi Lăng Duệ và Vương gia, nhưng bà vẫn dám lơi lỏng. Chỉ cần Húc nhi lên ngôi vị thì một ngày cũng thể buông lỏng.

Vương Loan càng ngày càng quản thúc Chu Hoài Húc chặt chẽ, những ngày sống thật sự chút ngột ngạt.

Ngày cuối cùng của thời gian chay tịnh, tan học từ Thượng thư phòng, đến Ngự Hoa viên thì gặp một chiếc kiệu quen mà lạ.

Chu Hoài Húc nhận đó là kiệu của Huệ Dương Trưởng Công chúa, nhịn gọi: “Tiểu cô cô!”

Huệ Dương Trưởng Công chúa vội cho dừng kiệu, vén rèm một bên, mỉm nhạt với Chu Hoài Húc: “Đại Hoàng tử.”

Một tiếng gọi “Đại Hoàng tử” khiến Chu Hoài Húc cảm thấy chút xa cách.

Cậu ngước đôi mắt phượng trong veo Huệ Dương Trưởng Công chúa, : “Tiểu cô cô, con thể kiệu của về điện Thừa Loan ?”

Giọng tiểu lang quân còn chút non nớt, nhưng khuôn mặt nhỏ nhắn nghiêm nghị, dáng lớn, ngày nhỏ Chu Hoài Húc nào như .

Huệ Dương Trưởng Công chúa thở dài trong lòng, : “Lên , Bổn cung đưa Đại Hoàng tử về điện Thừa Loan.”

Hôm nay nàng mặc một bộ tang phục trắng toát, mặt trang điểm, búi tóc chỉ cài một đóa hoa trắng. Không hiểu khiến Chu Hoài Húc nhớ đến tiểu cô cô của bảy năm .

Năm đó đầy bốn tuổi, nhưng nhớ rõ ngày hôm .

Hôm đó tiểu cô cô cũng mặc một bộ tang phục trắng đến điện Dưỡng Tâm, đó thất hồn lạc phách rời khỏi Hoàng cung.

Loading...