Tuyết dày giẫm lên kêu “ken két” “ken két”, hai đến chỗ sâu trong Dược Cốc, đến một khu nhà tre.
“Kẽo kẹt” một tiếng, Triệu Khiển đẩy một cánh cửa trúc, : “Hắn ở trong đó, Công chúa .”
Huệ Dương Trưởng Công chúa vội vàng lời cảm tạ, cũng màng phủi tuyết , bước trong.
Trong nhà trúc đốt hương, còn đặt lò than, ánh sáng lờ mờ. Người nọ nhắm mắt giường, thần sắc an tường.
Đèn bình an tay Huệ Dương Trưởng Công chúa “loảng xoảng” một tiếng rơi xuống đất.
Chàng trai mắt gầy gò như que củi, còn vẻ phong thần tuấn tú như xưa.
nàng vẫn nhận ngay từ cái đầu tiên.
Chậm rãi đến bên giường, Huệ Dương Trưởng Công chúa cúi đầu Triệu Vân, hồi lâu , mới nhỏ giọng : “Triệu Vân, đến thăm .”
Nàng nghĩ đến nhiều khả năng.
Hắn hận nàng, còn yêu nàng nữa hoặc là quên nàng , cho nên mới gặp nàng nữa.
tuyệt đối ngờ, là khả năng mắt . Hắn vẫn luôn hôn mê, từng tỉnh .
Huệ Dương Trưởng Công chúa xuống bên giường, nghiêng áp mặt tay Triệu Vân, mặc cho nước mắt tuôn lướt qua lòng bàn tay .
Nhớ đầu gặp gỡ của bọn họ.
Mùa hè năm Thừa Bình thứ hai mươi hai, nàng đến điện Dưỡng Tâm tìm Phụ hoàng.
Đang định đẩy cửa , thấy bên trong truyền một giọng chính nghĩa.
“Kẻ đó dựa việc là của Thục Phi nương nương, cường đoạt dân nữ , còn đánh gãy chân vị hôn phu của nữ tử đó. Theo luật Đại Chu, kẻ đáng đánh chín mươi trượng, đày biên ải sung quân.”
Về việc ruột của Thục Phi nương nương gây , Huệ Dương Trưởng Công chúa cũng từng mẫu phi nhắc đến.
Lúc đó Thục Phi đang sủng ái, mới sảy thai. Phụ hoàng thương xót, ý bỏ qua chuyện .
Triệu Ngự sử ở Đô sát viện chịu bỏ qua, nhất định trị kẻ đó một tội nặng.
Huệ Dương Trưởng Công chúa còn nhớ rõ lúc đó Phụ hoàng gì trong điện Dưỡng Tâm, chỉ nhớ rõ Triệu Vân bước từ bên trong.
Ngày hôm đó trời âm u xám xịt, sắc mặt Triệu Vân rõ ràng là thất vọng. nàng rõ, ánh sáng trong mắt lang quân trẻ từng tắt, như đang , sẽ thỏa hiệp, cũng thỏa hiệp.
Sau khi tuyển Phò mã, Phụ hoàng với nàng, tính tình Triệu Vân quá cương trực, e rằng là phù hợp.
nàng thích Triệu Vân kiên định lay chuyển, sợ hãi như .
Bởi vì sự kiên định lay chuyển, sợ hãi như , là thứ nàng khao khát mà .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/trong-sinh-ve-nam-16-tuoi-chi-muon-om-dui-tieu-my-nhan/chuong-231.html.]
Một nhút nhát, điều khao khát nhất lẽ chính là một phần dũng khí ngay thẳng khuất phục như .
Lúc mẫu phi qua đời, từng nắm c.h.ặ.t t.a.y nàng, cầu xin nàng: “Huệ Dương đồng ý một chuyện với mẫu phi ?”
“Ngày hôm đó ở điện Xuân Hòa, mẫu phi con thấy. Huệ Dương , Hoàng của con chỉ là bệnh, con đừng trách nó, nó sẽ khỏe . Trước khi nó khỏe , Huệ Dương mẫu phi bảo vệ Hoàng thật , ?”
Mẫu phi trợn to mắt, nắm c.h.ặ.t t.a.y nàng, như thể nếu nàng đồng ý thì thể nhắm mắt.
“Con là Công chúa duy nhất trong cung, là đứa con mà Phụ hoàng yêu thương nhất, ngay cả Hoàng cũng lời con. Huệ Dương của chúng năng lực bảo vệ Hoàng , đúng ?”
Lúc đó nàng mười hai tuổi, còn là tiểu Huệ Dương năm năm trốn gầm giường, ngay cả một chữ “Không” cũng .
thì ?
Nhìn khuôn mặt bệnh tật giày vò nhiều năm của mẫu phi, nàng vẫn nhút nhát thể một chữ “Không”.
Mẫu phi là kẻ hèn nhát, Hoàng là kẻ hèn nhát, nàng cũng .
Trước nàng yêu chính là sự chân thành kiên định lay chuyển của Triệu Vân, nhưng đến cuối cùng, nàng ép một kẻ hèn nhát giống như nàng.
Là nàng hại .
***
Viên Thanh đại sư từ tháp Cửu Phật xuống, về đến Dược Cốc, Triệu Khiển : “Sư thúc, Trưởng Công chúa đang ở nhà trúc chờ ngài.”
Viên Thanh đại sư nhướn mày, hừ một tiếng, khi nhà trúc liền : “Bần tăng hỏi gì, bệnh của cháu trai bần tăng thuốc nào chữa khỏi. Hắn đến nay vẫn tỉnh , hoặc là tam hồn thất phách mất, hoặc là tự tỉnh .”
Huệ Dương Trưởng Công chúa cụp mắt xuống, dậy hành lễ với Viên Thanh đại sư, : “Đa tạ đại sư giải đáp. Đại sư thể cho phép Bổn cung mỗi ngày đều đến Dược Cốc thăm Triệu Vân ?”
Ánh mắt như thể thấu lòng của Viên Thanh đại sư lặng lẽ Huệ Dương Trưởng Công chúa, tuy là xuất gia, hỏi chuyện hồng trần, nhưng chuyện Trưởng Công chúa nuôi nam sủng ông cũng .
Chẳng vị kim chi ngọc diệp sớm quên Triệu Vân ? Bộ dạng vẻ lúc là ?
Viên Thanh đại sư hốc mắt sưng đỏ của nàng , cuối cùng cũng từ chối nàng .
Chỉ phất tay một cái, lạnh lùng : “Công chúa đến thì đến, chỉ là bần tăng lời khó . Trong cốc của bần tăng trồng ít hoa cỏ độc, nếu cẩn thận trúng độc, bần tăng sẽ cứu.”
Người của Hoàng thất Chu gia bọn họ, ông sẽ cứu một nào cả.
Thái độ của Viên Thanh đại sư khá là bất kính, nhưng Huệ Dương Trưởng Công chúa hề để tâm, chỉ khẽ gật đầu: “Đương nhiên như .”
Nói xong trịnh trọng hành lễ.
Từ Dược Cốc , Huệ Dương Trưởng Công chúa đến cổng chùa, thấy ngay Kim ma ma vội vàng bước xuống bậc đá.
Huệ Dương Trưởng Công chúa thấy thần sắc bà hoảng hốt, vội dừng bước, hỏi: “Ma ma, xảy chuyện gì ?”
Kim ma ma vuốt n.g.ự.c thở hổn hển, khi cẩn thận xung quanh mới tiến lên một bước, ghé tai Huệ Dương Trưởng Công chúa nhỏ giọng : “Điện hạ, tháp Cửu Phật hiển linh, từ bên trong rơi xuống một lời châm ngôn!”