TRỌNG SINH VỀ NĂM 16 TUỔI CHỈ MUỐN ÔM ĐÙI TIỂU MỸ NHÂN - Chương 71

Cập nhật lúc: 2025-07-12 09:42:34
Lượt xem: 16

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ánh mắt của Tô Ngọc Nương kín đáo, nhưng giác quan của Hoắc Giác nhạy bén, tất nhiên nhận .

Hắn ngẩng đầu lên, khẽ gật đầu với Tô Ngọc Nương thẳng đến Văn Oanh các.

Tô Ngọc Nương Văn Oanh các mới hồn, thì vị lang quân chính là mà Tiết Thế tử đang đợi. Có thể khiến Thế tử coi trọng như , chắc chắn là một nhân tài thể xem thường.

Nhìn khí chất đó, lẽ là một Cử nhân lên Kinh thi. Kỳ thi Hội cận kề, từ khi đông tới nay, những học trò đến đây dự thi nhiều như thủy triều ào ạt đổ Thịnh Kinh, Kinh thành , sợ rằng sẽ càng thêm náo nhiệt!

Trong Văn Oanh các, khi Hoắc Giác xuống, Tiết Vô Vấn đẩy một xấp ngân phiếu qua, : “Trả ngân phiếu cho , tuy bổng lộc của tỷ phu nhiều, nhưng vẫn mua một căn nhà ở phố Vĩnh Phúc, cứ yên tâm ở đó.”

Hoắc Giác cụp mắt .

Mấy tháng , nhờ Thẩm Thính gửi một bức thư đến phủ Định Quốc Công, cùng với thư còn xấp ngân phiếu để mua nhà. Số tiền dư sức mua một căn nhà ở phố Vĩnh Phúc, chỉ là ở Thịnh Kinh, phàm là nhà cửa thì đều là tiền mà mua , mua căn nhà , chỉ thể mượn danh nghĩa của Tiết Vô Vấn.

Hiện giờ Tiết Vô Vấn tự xưng là “tỷ phu”, hẳn là điều tra rõ quá khứ của , tin rằng chính là Nhị công tử Vệ Cẩn của Vệ gia.

Hoắc Giác nhận ngân phiếu, bình thản : “Vậy thì, Chiêu Minh cảm tạ tỷ phu.”

Tiết Vô Vấn nhướn mày.

Lần tiểu tử còn nghiêm chỉnh đàng hoàng với , nữ nhân Vệ thị bao giờ . Bây giờ mở miệng gọi tỷ phu, cũng khá điều.

“Đã mua nhà, cũng mời Phương thần y về Thịnh Kinh, còn cả Từ cô nương phủ Trấn Bình Hầu mới tìm về cũng đưa đến trang viên . Đệ với tỷ phu xem còn cần giúp gì nữa ?”

Giọng Tiết Vô Vấn mang chút mỉa mai, nghĩ rằng đường đường là Chỉ huy sứ Cẩm Y Vệ, còn là Thế tử phủ Định Quốc Công, ngoài vị trong cung thì ở Thịnh Kinh chỉ mỗi Vệ Xuân mới thể khiến đích phục vụ.

Tiểu tử mặt thật là, chỉ một bức thư nhẹ tênh giao cho ba nhiệm vụ, thực sự coi ngoài. Không sợ chọc giận , trực tiếp rút đao khiêu chiến ?

Hoắc Giác ý mỉa mai trong lời của Tiết Vô Vấn, thèm để tâm.

Đã lâu gặp một Tiết Vô Vấn như , kiếp khi tỷ tỷ mất, Tiết Vô Vấn cùng đưa những kẻ đó xuống địa ngục, kẻ mất mạng, kẻ thương, kẻ chịu lưu đày, cuối cùng ngay cả bầu trời đầu cũng đổi.

Lúc đó Tiết Vô Vấn còn điên cuồng hơn cả , thủ đoạn độc ác, quả quyết sát phạt. Cả Thịnh Kinh thần hồn nát thần tính, ngay cả Tiết gia vốn đời đời trấn thủ Túc Châu, nổi tiếng trung nghĩa cũng trút đầy những tiếng chửi rủa.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/trong-sinh-ve-nam-16-tuoi-chi-muon-om-dui-tieu-my-nhan/chuong-71.html.]

Ngày đại thù báo, Tiết Vô Vấn từ chức rời Kinh. Không ai , cũng ai sống c.h.ế.t thế nào. Hắn cứ thế mang theo tro cốt của Vệ Xuân, biến mất khỏi thế gian .

Chuyện xưa hai từng kề vai sát cánh chiến đấu triều vẫn còn rõ mồn một, mà mắt vẫn tuyệt vọng như tro tàn.

Mọi thứ đều khác, chuyện vẫn còn kịp.

Hoắc Giác giơ tay cầm bình rượu, đích rót cho Tiết Vô Vấn một chén, nhẹ giọng : “Cũng xin Thế tử cứu a tỷ một mạng.”

***

Trong khán đài, tiếng tỳ bà vang lên như tiếng nước rơi xuống khay ngọc, nữ tử đài mặc một bộ y phục lụa mỏng màu hồng phấn, dịu dàng hát một điệu dân gian, kiều diễm quyến rũ, cho cả căn phòng vang lên đầy tiếng tán thưởng.

Tô Ngọc Nương qua hành lang, bưng rượu hâm nóng và vài đĩa đồ nhắm thơm ngon đến Văn Oanh các.

Ai ngờ bước thì phát hiện trong phòng riêng chỉ còn một Thế tử.

Tiết Vô Vấn cụp mắt xuống, bàn tay thon dài nắm chặt chén rượu, đôi mắt vốn luôn mang theo ý giờ như phủ đầy tuyết sương, trầm đến mức thể nhỏ nước.

Từ khi Thế tử Cẩm Y Vệ, của Ngọc Kinh lâu đều là do cai quản. Tô Ngọc Nương giúp việc cho sáu năm, từng thấy biểu cảm u ám như .

Trong lòng Tô Ngọc Nương giật thót, đắn đo nên hỏi xem xảy chuyện gì .

kịp mở miệng, Tiết Vô Vấn tỉnh táo , đặt chén rượu trong tay xuống, với Tô Ngọc Nương: “Đưa Nguyệt Phù phủ Hình bộ Thượng thư, lão già Tề Xương Lâm một lòng nạp Nguyệt Phù , bây giờ sẽ cho lão toại nguyện.”

Đáy mắt Tô Ngọc Nương khẽ run.

Nguyệt Phù là một trong tam đại đầu bảng của Ngọc Kinh lâu, ở Thịnh Kinh, công tử giàu thích nàng nhiều như cá diếc sang sông, Huệ Như Công chúa để mắt tới, thể một trong những danh kỹ ở Thịnh Kinh.

Một suy nghĩ chu , khéo léo giao tiếp như , tiểu của Tề Thượng thư, ít nhiều cũng chút đáng tiếc.

Tô Ngọc Nương dám chất vấn quyết định của Tiết Vô Vấn, cung kính đáp một tiếng “Vâng”.

Khi Hoắc Giác trở về phố Vĩnh Phúc thì qua canh ba, vội về phòng ngủ, mà gọi những hầu cận là Hà Chu, Hà Ninh đến, nhỏ giọng dặn dò vài câu, đến thư phòng một bức mật thư.

Những lời ở Ngọc Kinh lâu , cho dù Tiết Vô Vấn tin , đều ảnh hưởng nhiều đến hành động tiếp theo của . Nếu tin, tất nhiên là nhất. Nếu tin, cũng cản trở gì.

Loading...