TRỌNG SINH VỀ NĂM 16 TUỔI CHỈ MUỐN ÔM ĐÙI TIỂU MỸ NHÂN - Chương 78
Cập nhật lúc: 2025-07-12 09:49:03
Lượt xem: 21
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
lúc thấy Khương Lê thích sự náo nhiệt của Thịnh Kinh, trong lòng dường như cũng bớt ghét Thịnh Kinh một chút.
Tất nhiên, Khương Lê suy nghĩ trong lòng Hoắc Giác, đến đầu phố Trường An, nàng nhấc váy bước lên bậc thang xuống xe ngựa.
Có lẽ vì thời tiết , gần Tết, hôm nay phố đông hơn bình thường, hết sức đông vui.
Hoắc Giác khoác áo choàng cho Khương Lê, cùng nàng chậm rãi phố Trường An, Đào Chu và Hà Chu tự giác lùi mấy bước, theo .
Khương Lê dồn lực chú ý các quán ăn quán rượu phố, đến khi kha khá mới với Hoắc Giác: “Hôm nay chúng về phủ ăn cơm, tìm một quán rượu gần đây ăn tối nhé? Ta xem ở đây thích uống rượu gì.”
Hoắc Giác cụp mắt, thấy nàng chớp chớp đôi mắt long lanh , giấu sự mong đợi trong đáy mắt, tất nhiên đồng ý.
Suy nghĩ một chút, dẫn Khương Lê rẽ một con hẻm vắng cuối phố, ở đó một quán rượu lớn, cửa cắm một lá cờ, đó chữ “Vũ”.
Trước đây khi Hoắc Giác ở trong cung, uống nhiều là rượu tiến cống, chỉ một , một tiểu thái giám nhờ một câu vô tình của mà nhặt một mạng, từng đem đến cho hai vò rượu, là rượu cao lương nấu theo bí quyết gia truyền nhiều đời của nhà , đặc biệt nhờ trưởng bối nhà chọn hai vò rượu ngon nhất để hiếu kính .
Hoắc Giác ham mê đồ ăn thức uống, nhưng lúc đó nhà mở quán rượu, thoáng ngẩn , hiếm hoi nhận hai vò rượu đó.
Rượu là rượu ngon, thơm nồng, miệng mềm mại, chút giống với rượu cao lương của quán rượu Dương Ký trong ấn tượng.
Từ đó uống rượu trong cung nữa, chỉ uống rượu cao lương của quán rượu Vũ gia.
Nghe ban đầu ở Thịnh Kinh nhiều đến rượu , nhưng vì Hoắc Đốc công trong cung thích, nên rượu Vũ gia bỗng nhiên nổi tiếng. Những nhà quyền quý lấy lòng Hoắc Giác, mỗi khi mở tiệc đều rượu Vũ gia, chỉ để khi Hoắc Giác đến dự tiệc thì thể hợp ý .
Sau khi Khương Lê quán rượu cùng Hoắc Giác, phát hiện khách khứa nhiều, tốp năm tốp ba một bàn, tổng cộng cũng chỉ bốn năm bàn.
Tiểu nhị thấy khách đến, nhiệt tình tiến lên tiếp đón, dẫn bốn đến vị trí bên cửa sổ, ân cần hỏi ăn gì.
Hoắc Giác theo bản năng liếc Khương Lê, rõ ràng là để Khương Lê quyết định, khiến tiểu nhị bên cạnh tặc lưỡi.
Công tử vẻ ngoài tuấn tú như , khí chất bất phàm, qua là quý công tử, ngờ là sợ vợ, ngay cả gọi món cũng sắc mặt phu nhân.
Tuy kinh ngạc nhưng để lộ chút nào mặt.
Chỉ là khi rời còn Khương Lê thêm mấy , dường như tò mò rằng nương tử mặt hoa da phấn tài thuần phục phu quân đến thế?
Khương Lê gọi những món rượu và đồ ăn bán chạy nhất của quán, khi ăn xong, thật sự ngạc nhiên.
“Rượu cũng nồng như rượu cao lương của Dương Ký, chẳng lẽ Thịnh Kinh cũng thích rượu mạnh?”
Câu trả lời tất nhiên là , nhưng Hoắc Giác chỉ khẽ gật đầu : “Có lẽ .”
Kiếp tửu quán Dương Ký ở Thịnh Kinh ăn phát đạt, nhờ rượu gia truyền, mà là vì nhập gia tùy tục bán rượu Lễ Thịnh Kinh ưa chuộng nhất.
Rượu Lễ nhạt nhẽo, nồng như rượu cao lương.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/trong-sinh-ve-nam-16-tuoi-chi-muon-om-dui-tieu-my-nhan/chuong-78.html.]
Hoắc Giác nhớ khi Khương Lê đến thăm , từng với : “Ở đây chẳng mấy thích rượu gia truyền Dương gia, còn rượu Dương Ký gì, thật là khiến tức chết.”
Mỗi tiểu nương tử đến thăm , chẳng bao giờ sợ vẻ mặt lạnh lùng như băng của , cứ líu lo mãi ngừng với . Đôi lông mày thanh tú khẽ nhíu , đôi mắt long lanh ánh sáng, sống động đẽ, như một chấm đỏ thắm trong bức tranh thủy mặc.
Giờ nghĩ , lúc đó chỉ là một đống bùn nhơ ai trong cung cũng thể chà đạp, duy chỉ nàng luôn xem như báu vật.
Khi rời , còn ân cần đầu với : “Hoắc Giác, đợi , đợi dành dụm đủ tiền, sẽ chuộc . Huynh, nhất định đợi .”
Bây giờ Hoắc Giác nỡ để nàng giống như kiếp , vì kiếm nhiều tiền mà từ bỏ nghề nấu rượu gia truyền.
Kiếp thể khiến rượu Vũ gia lên bàn quý tộc, Thịnh Kinh tung hô, kiếp tất nhiên cũng thể.
Nói thiên vị cũng , độc đoán cũng , rượu A Lê cất, ở Thịnh Kinh là ngon nhất.
***
Trời dần tối, khỏi quán rượu gió nổi lên.
Khương Lê uống mấy chén rượu, gò má hồng lên vì rượu trong , như một cành mai muộn xinh rực rỡ nơi đầu cành.
Hoắc Giác nhận áo choàng từ tay Đào Chu, cẩn thận khoác cho nàng, thấy ánh mắt nàng trong sáng, vẻ say, mới hỏi: “Muốn đến Phi Tiên lâu ngắm cảnh đêm của Thịnh Kinh ?”
Phi Tiên lâu là tòa lầu cao nhất Thịnh Kinh, thể xuống cảnh đêm của Thịnh Kinh. Nếu trời , còn thể ngắm cảnh trời lấp lánh rực rỡ.
“Muốn thì , nhưng chúng Phi Tiên lâu ?”
Lúc xe ngựa mới Hoắc Giác , Phi Tiên lâu chỉ tiếp đón quan quý tộc.
Tuy rằng họ nhờ quan hệ với a tỷ mà chút liên hệ với phủ Định Quốc công, nhưng chưởng quỹ quan hệ , sợ là sẽ thèm để ý đến họ.
Khương Lê đang định thôi nữa, thấy Hoắc Giác khẽ , : “Chỉ cần A Lê , ắt sẽ .”
Khương Lê sửng sốt, giọng Hoắc Giác bình thản, cũng hề kiêu ngạo, như đang một chuyện nhỏ bé đáng kể.
Không từ khi nào, lẽ là từ khi nhận hộp ngân phiếu , hoặc lẽ là từ đó, Hoắc Giác trong lòng nàng một chút khang khác.
Trước đây nàng luôn nghĩ Hoắc Giác chỉ một lòng sách thánh hiền, việc kiếm tiền dựa nàng, quan, cần tiền bạc để giao thiệp cũng do nàng kiếm.
Không chỉ nàng, ngay cả nàng cũng nghĩ như .
Khi họ rời thành Đồng An, Dương Huệ Nương còn lén lút đưa cho nàng ngân phiếu ba trăm lượng, nghĩ rằng khi Hoắc Giác chức quan, thể giúp hai phu thê sống thoải mái hơn.
Ai ngờ chỉ trong nháy mắt, Hoắc Giác đưa cho nàng mười ngàn lượng.
Khương Lê càng ngày càng cảm thấy, từ lúc nào Hoắc Giác trở thành chỗ dựa của nàng, dường như việc lớn đến khi đến tay , cũng chỉ là chuyện nhỏ như hạt vừng.
Chỉ cần vài câu qua loa hời hợt những việc mà thường dám nghĩ đến.
Hoắc Giác cúi đầu buộc mũ áo choàng cho Khương Lê, thấy nàng ngẩn ngơ , đôi mắt đen láy chỉ phản chiếu hình bóng , khóe mắt khỏi nhướn lên, khẽ véo cằm nhọn của nàng, nhẹ với giọng chỉ hai thấy: “A Lê đến mê mẩn ?”