TRỌNG SINH VỀ NĂM 16 TUỔI CHỈ MUỐN ÔM ĐÙI TIỂU MỸ NHÂN - Chương 83

Cập nhật lúc: 2025-07-14 09:17:04
Lượt xem: 15

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ngày hôm đó là năm thứ hai khi cung, Thịnh Kinh đón trận tuyết lớn nhất kể từ đầu mùa đông.

A Lê đến tìm , rằng việc buôn bán ở quán rượu ngày càng phát đạt, nàng dành dụm khoản tiền đầu tiên, chắc chắn sẽ góp đủ tiền để chuộc .

Lúc đó Khương Lê vẫn luôn tin rằng, chỉ cần đủ bạc là thể chuộc một cách thuận lợi. nàng hề , một khi cung thì còn đường lui.

Không chỉ vì trong cung quy định cho phép thái giám tự chuộc , mà dù , cũng sẽ rời cung. Hắn từ bỏ tất cả, kể cả tôn nghiêm của một nam tử, nếu còn chính tay đ.â.m kẻ thù, thể cam tâm ?

Hơn nữa, là một thái giám, thể cưới nàng, cũng thể cho nàng những gì một nam tử bình thường thể cho, vốn dĩ nên trễ nải nàng.

Qua nửa năm nữa nàng sẽ tròn mười tám tuổi, nên tìm một nam tử đáng tin cậy yêu thương và trân trọng nàng để thành , sinh vài đứa con mà nàng thích, sống bình an suốt đời.

Hoắc Giác đôi mắt đẫm lệ của Khương Lê, kìm nén cơn đau nhói như d.a.o cắt trong lòng, lạnh lùng với nàng: “Tại cô còn quấn quýt ? Hay là cô cũng giống như trong cung, đối thực(*) của cô?”

(*)Đối thực (對食): mô tả hành vi đồng tính giả giữa cung nữ trong cung đình Trung Quốc, trở thành một cụm từ mặc định cho hành vi quan hệ giữa cung nữ và thái giám.

“Khương Lê, cô chỉ khiến cảm thấy ghê tởm, hối hận vì quen cô. Đừng quấn quýt nữa, về thành Đồng An , tìm một thật thà chất phác mà gả .”

Cái giá lạnh thấu xương đến mức hà thành băng cũng thể sánh với sự lạnh lùng trong lời của .

Khương Lê trợn mắt tin nổi, cắn môi lùi mấy bước, khuôn mặt nhỏ nhắn ẩn mũ trùm bỗng chốc trắng bệch như tờ giấy vàng.

Từ khi cung thái giám, nàng dùng đủ cách để đút lót bạc, tìm mối quan hệ, chỉ để gặp một . để gặp một thật sự khó khăn, mười may gặp một , vài câu lắm .

chỉ cần gặp , Khương Lê mãn nguyện.

Tuy mỗi gặp mặt, luôn tỏ lạnh nhạt. bao giờ giống như hôm nay, từng lời từng chữ đều như d.a.o sắc đ.â.m thẳng tim.

Khương Lê quen Hoắc Giác bấy lâu nay, đầu tiên đối mặt với sự tàn nhẫn và độc ác của .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/trong-sinh-ve-nam-16-tuoi-chi-muon-om-dui-tieu-my-nhan/chuong-83.html.]

“Hoắc Giác, đừng hiểu lầm. Ta , thích lâu , nhưng bao giờ nghĩ đến việc lấy đối thực. Ta chỉ là, chỉ là…”

Tiểu nương tử nửa chừng, nước mắt rơi lã chã.

Nàng sợ chê bai, vội vàng lấy ống tay áo lau nước mắt, tiếp tục với giọng nghẹn ngào: “Họ đều quyền thế trong cung, cuộc sống vô cùng khó khăn, bảo đảm tính mạng, mới nghĩ đến việc chuộc cho , để niềm hy vọng trong cung. Sau khi xuất cung, cũng , dù thế

nào cũng sẽ quấn quýt nữa. Nếu thích , sẽ tránh xa , để cả đời thấy .”

Nàng cố nén nước mắt, khóe mắt đỏ hoe, sắc mặt tái nhợt, trông đáng thương.

Hoắc Giác mặt , n.g.ự.c như một tảng đá đè nặng, đau đến mức gần như thở nổi.

Im lặng một lúc, cuối cùng nhẹ giọng : “Cuộc sống của khó khăn, cũng xuất cung, cung là sự tự nguyện của , ai ép buộc. Sau , cô đừng đến nữa, cứ coi như từng quen .”

Hắn chắc chắn sẽ gánh bêu danh, để tiếng muôn đời. Nàng nên, cũng thể dính líu đến .

Khương Lê những suy nghĩ trong lòng , chỉ nghĩ lời đều là sự thật.

Nghe xong những lời , nàng gượng , : “Vậy thì, là lo chuyện bao đồng . Hoắc Giác, yên tâm, sẽ đến phiền nữa.”

Nói , nàng lấy từ thắt lưng một hà bao, đặt xuống đất, : “Số bạc cứ giữ lấy, đây ở thư viện giúp A Lệnh nhiều, là tỷ tỷ của , cảm ơn . Chỉ mong thuận buồm xuôi gió, gặp điều bất trắc.”

Dường như sợ từ chối, khi đặt hà bao xuống, nàng vội vàng bỏ , cho cơ hội khước từ.

Hôm đó nàng mặc một bộ váy màu lục nhạt, mái tóc mây cài một viên mã não đỏ thẫm, dáng mảnh mai trong tuyết bay tán loạn, như thể một cơn gió cũng thể thổi bay.

Ban đầu để nàng tự do, như , nên trễ nải nàng, cũng xứng đáng nàng.

ngờ, chỉ vài ngày ngắn ngủi, gặp một nơi kẻ một cõi.

Nàng trong vòng tay , thể lạnh giá, thương tích đầy , còn thể mở mắt , dịu dàng mềm mại gọi một tiếng “Hoắc Giác” nữa.

Loading...