Cuối cùng, ông chủ cũng đồng ý để   việc trong cửa hàng.
 
Và lứa khách hàng đầu tiên của —tất nhiên chính là những  bạn cùng lớp hồi đại học.
 
Họ  bắt đầu khẳng định  trong nhiều lĩnh vực khác , nhưng  thời điểm , liên lạc còn vô cùng chậm chạp.
 
Dù là công việc  giao tiếp cá nhân, tất cả đều  bất tiện.
 
Máy nhắn tin khi đó còn  nổi tiếng, vẫn cần  giới thiệu, giải thích công năng.
 
  lượt liên hệ từng  một, dùng tài ăn  của  để thuyết phục.
 
Chỉ một thời gian ngắn, họ   cuốn hút và nhanh chóng mua luôn tại chỗ.
 
Chỉ cần một  dùng, sẽ kéo theo những  xung quanh cũng bắt đầu tò mò.
 
Rất nhanh chóng, những  đồng nghiệp và bạn bè trong giới của họ bắt đầu hỏi mua theo.
 
 giúp ông chủ Lâm kiếm  tiền lời đầy ắp túi.
 
Ông Lâm  giấu  ngạc nhiên và ngưỡng mộ:
 
“Lý Mai ,  ngờ cô giỏi đến thế!”
 
“Cô   , lúc đầu  tưởng mấy cái máy   ai thèm mua cơ đấy!”
 
 mỉm , lúc  mới   mục đích thật sự:
 
“Nếu ông tin , hãy giao cho  nguồn nhập hàng.  sẽ giúp ông kiếm  nhiều hơn nữa!”
 
Ông Lâm do dự:
 
“Cô chắc là   chứ?”
 
  tự tin:
 
“  từng thất bại.”
 
Cuối cùng, ông Lâm tin , đưa cho  nguồn nhập hàng.
 
 bắt đầu chủ động liên hệ với đối tác nước ngoài, từng bước xây dựng mạng lưới.
 
  việc luôn dựa  uy tín và thành ý, dốc lòng dốc sức cùng ông Lâm, đưa máy nhắn tin lan rộng khắp Thượng Hải, kéo dài đến tận năm 1986.
 
Khi thị trường bắt đầu  biến động, theo lời khuyên của , ông Lâm rút lui đúng lúc, đem  bộ  tiền kiếm   cùng  mua đất, mua nhà.
 
Vì  —chỉ một thời gian nữa thôi, chính sách mới sẽ  ban hành, nhiều loại hình giao dịch sẽ  siết chặt.
 
…
 
Năm 1987,  nhập lô điện thoại di động đầu tiên (dạng “cục gạch”).
 
Dựa  mối quan hệ  tích lũy  từ thời  ở công ty viễn thông,  thành công trở thành nhà phân phối độc quyền ở khu vực Hoa Đông.
 
Vài năm ,   mua nhà, mua đất khắp Bắc Kinh, Thượng Hải, Quảng Châu, Thâm Quyến— đếm xuể.
 
Năm 1996.
 
 chính thức bước  kỷ nguyên của điện thoại cố định  dây.
 
Cũng chính  thời điểm , làn sóng thất nghiệp bắt đầu lan rộng  cả nước.
 
🍒Chào mừng các bác đến với những bộ truyện hay của nhà Diệp Gia Gia ạ 🥰
🍒Nếu được, các bác cho Gia xin vài dòng review truyện khi đọc xong nhé, nhận xét của các bác là động lực để Gia cố gắng hơn, chau chuốt hơn trong lúc edit truyện ạ😍
🍒Follow page Diệp Gia Gia trên Facebook để theo dõi thông tin cập nhật truyện mới nhé ạ💋
🍒CẢM ƠN CÁC BÁC RẤT NHIỀU VÌ ĐÃ LUÔN YÊU THƯƠNG VÀ ỦNG HỘ GIA Ạ 🫶🏻
  — thời cơ  đến.
 
Lần   về thị trấn, một mặt là để  thủ tục chuyển hộ khẩu, mặt khác, là để đón dì Lan lên Thượng Hải sống cùng .
 
Vừa đặt chân đến thị trấn,   thấy dì Lan  chờ ngoài phố.
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/trong-sinh-ve-nam-1976-toi-nhat-dinh-phai-thay-doi-so-phan/chuong-10.html.]
“Dì Lan!”
 
“Ối trời ơi, con gái ngoan của dì, cuối cùng cũng về .”
 
 bật , chăm chú quan sát dì.
 
Dì Lan trông  khác gì so với hồi trẻ, chỉ  vài vết nhăn nhỏ như những hoa văn thời gian khẽ in lên gò má.
 
Quả nhiên—tuổi tác  thể  lu mờ  phụ nữ từng trải.
 
 khoác tay dì,  nũng:
 
“Dì Lan~    với con nha.”
 
“Bây giờ con   tất cả  thứ , chỉ thiếu dì thôi. Con từng  sẽ nuôi dì mà, dì   để con thất hứa!”
 
“Cả năm chỉ  gặp dì  mấy dịp lễ Tết, con nhớ  chec, ăn  ngon, ngủ  yên…”
 
Dì Lan    phiền đến phát , cuối cùng cũng đồng ý:
 
“Được   ,  lời con!”
 
 dì Lan bỗng nhớ  điều gì đó,  thêm:
 
“Để dì kể cho con  chuyện .”
 
“Ba  con , từ  vụ năm đó, danh tiếng tụt dốc  phanh, kéo theo cả con bé Tú Phân cũng  ảnh hưởng luôn.”
 
“Không chịu   ăn đàng hoàng,  còn xúi chị con lén lút kiếm chác để sống cho dễ thở.”
 
“Chỗ  là quán ăn quốc doanh, loại việc  cố định trong nhà nước, nên  đuổi cũng khó lắm.”
 
“ mấy năm nay nhà hàng tư nhân mọc lên như nấm, còn quán quốc doanh thì ngày càng ế ẩm, xuống dốc  phanh.”
 
“Nhiều    ‘cho nghỉ dài hạn’  đấy.”
 
“Dì đoán chắc chị con cũng sắp tới lượt thôi.”
 
  xong, trong lòng  rõ ràng tất cả.
 
 chào tạm biệt dì Lan, chuẩn   về nhà lấy sổ hộ khẩu để  thủ tục, còn dì thì cũng tranh thủ về nhà thu dọn hành lý.
 
…
 
Vừa bước chân  nhà,   chạm mặt  .
 
Bà  ngẩng đầu lên, lạnh lùng  :
 
“Ồ,  chec ?”
 
 khẽ :
 
“Không chec , tiếc nhỉ? Không đúng như ý bà .”
 
“Phì! Mày còn mặt mũi về đây !”
 
“Ba mày với chị họ mày vì mày mà  thiên hạ đ.â.m chọc bao nhiêu năm nay,   hả?”
 
 lạnh lùng   đàn bà gần như phát điên  mặt:
 
“Nếu các   thiên vị, thì  đến mức đó ?”
 
Mẹ     trúng tim đen, nhất thời cứng họng.
 
Bà đảo mắt,   trừng , giọng đầy hằn học:
 
“Hừ, ngoài việc  nhục nhà , mày còn   gì?”
 
“Mày  công việc gì ? Đừng  là hết đường sống  mới lết về đây  lóc cầu xin ba  đấy nhá!”